Dịch: Độc Lữ Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Chỉ là gương mặt nó đen nhánh, trong hốc mắt vốn chứa con mắt, lại là một mảnh trống rỗng, chỉ có hai điểm bạch diễm lớn chừng hạt đậu chớp động, vừa nhìn liền biết không phải vật sống.

Thẩm Lạc và Bạch Tiêu Thiên thấy cảnh này, trong lòng cảm giác nặng nề.

Bọn hắn ở phía dưới thấy rất rõ ràng, Hắc Giáp Quỷ Tướng kia là từ trong vòng xoáy sau lưng Cổ Hóa Linh đột nhiên bay ra, đúng là nàng thông linh triệu hồi ra quỷ vật.

Hai người liếc nhau, đều thấy trong mắt đối phương dự cảm không tốt.

"Gọi ta ra, cần làm chuyện gì?" Hắc Giáp Quỷ Tướng quay đầu nhìn về phía Cổ Hóa Linh, dùng thanh âm ông ông mơ hồ không rõ nói.

"Quỷ Tam tướng quân, làm phiền ngài đại giá, lúc này tiểu nữ gặp phải cường địch, chỉ có thể nhờ ngài xuất thủ một phen." Cổ Hóa Linh tựa hồ khá tôn kính Hắc Giáp Quỷ Tướng, chỉnh đốn trang phục thi lễ một cái rồi nói.

"Cường địch ở đâu? Đợi ta quét sạch chúng!" Hắc Giáp Quỷ Tướng vung đại đao cán dài trong tay, bạch diễm trong hốc mắt bỗng nhiên điên cuồng tăng thêm gấp bội.

"Phiền Quỷ Tam tướng quân thay ta ngăn trở người kia là được." Cổ Hóa Linh cũng không khách khí, vọt thẳng tới chỉ Thẩm Lạc phía dưới.

Hắc Giáp Quỷ Tướng nhìn Thẩm Lạc một chút, cũng không thấy nó cử động thế nào, thân thể liền hóa thành một cỗ hắc khí thô to, bay vụt xuống Thẩm Lạc.

Mà cốt dực sau lưng Cổ Hóa Linh mở ra, lại nhào về phía Bạch Tiêu Thiên phía dưới.

"Đến hay lắm!"

Bạch Tiêu Thiên hét lớn một tiếng, Đồng Tiền Phi Kiếm lúc này đã bay trở về trong tay của gã, cùng hư ảnh kim giản kia dung hợp, lần nữa hóa thành một thanh xích hồng đại giản.

Pháp lực trong cơ thể gã cuồn cuộn rót vào trong đó, "Phần phật" một tiếng, một tầng hỏa diễm màu đỏ từ trên đại giản dâng lên, cháy hừng hực.

Bạch Tiêu Thiên vung tay lên, một đạo kiếm khí màu đỏ giống như sóng lửa từ đầu giản bắn ra xa bốn, năm trượng, bổ tới phía Cổ Hóa Linh.

Thân hình Cổ Hóa Linh bay nhào xuống đột nhiên lách qua bên cạnh, như một con cá chép tránh qua bọt nước, cực kỳ nguy hiểm né sát qua hỏa diễm kiếm khí, trong nháy mắt vọt tới trước người Bạch Tiêu Thiên, vung tay lên.

Một đạo tử mang từ trong tay nàng bắn ra, chính là tam tiêm trảo thứ, ầm vang bắn về phía ngực Bạch Tiêu Thiên.

Sắc mặt Bạch Tiêu Thiên trầm xuống, tựa hồ không rõ Cổ Hóa Linh làm thế nào được, nhưng tử mang tới trước người, gã chỉ có thể ra sức ngăn cản, xích hồng đại giản trong tay quét ngang ra, đánh vào trên tam tiêm trảo thứ.

"Keng" một tiếng vang thật lớn! Xích hồng đại giản ẩn chứa uy năng Kim Giáp Thần Tướng gia trì, lực lượng cực mạnh, một cái liền đánh bay tam tiêm trảo thứ. Nhưng thân hình Bạch Tiêu Thiên cũng kịch chấn, lảo đảo lui lại hai bước.

Gã cũng không phải là chống cự không nổi lực lượng ẩn chứa trên tam tiêm trảo thứ bị đẩy lui, mà là vừa rồi lúc đại giản đánh bay tam tiêm trảo thứ, một đạo tử mang từ trên tam tiêm trảo thứ bắn ra, đánh vào lồng ngực của gã.

Nếu không phải lúc này Kim Giáp Thần Tướng phụ thể, gã đã trọng thương.

"Mượn lực lượng chung quy vẫn là ngoại lực, ngươi căn bản không khống chế được, cường đại như vậy thì có ích lợi gì?" Cổ Hóa Linh cười lạnh một tiếng, thân hình lần nữa thi triển thân pháp như cá bơi, bay nhào tới.

Sắc mặt Bạch Tiêu Thiên khó coi, tức giận hừ một tiếng, xích hồng đại giản trong tay huyễn hóa ra đạo đạo giản ảnh, bay cuộn tới phía trước.

...

Một bên khác, Hắc Giáp Quỷ Tướng biến thành hắc khí tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã vọt tới trên mặt hồ chỗ Thẩm Lạc.

Thẩm Lạc lập tức thi triển Đạp Thủy Quyết nhanh chóng thối lui ra sau, đồng thời vung tay lên.

"Soạt" một tiếng, một thuỷ chưởng lớn gần trượng từ trong hồ nước dâng lên, chụp về phía Quỷ Tướng biến thành hắc khí.

Nhưng dòng hắc khí kia cũng không dừng lại hoặc là trốn tránh, vọt thẳng tới thủy chưởng. Vậy mà xuyên thấu qua thủy chưởng, bổ nhào tới trước người Thẩm Lạc.

Đại đao cán dài từ trong hắc khí bắn ra, hung hắn chém xuống Thẩm Lạc. Hắc mang trên thân đao không ngừng phun ra hút vào, rung động "Xuy xuy".

Thấy Thẩm Lạc sắp bị thương dưới đại đao này, trước người hắn đột nhiên sóng nước quay cuồng kịch liệt, rùa biển cực đại bỗng nhiên từ đó nhảy ra, ngăn trước người hắn.

Chính là Tiểu Quy!

Hai tay Thẩm Lạc áp lên người Tiểu Quy, pháp lực thể nội lập tức chen chúc ra.

Mai rùa Tiểu Quy cấp tốc biến thành màu đen kịt, cũng nổi lên một tầng hắc quang.

Nhưng thế đại đao này đi quá nhanh, không đợi mai rùa biến hết thành màu đen, đã hung hăng chém vào trên mai rùa.

Chỉ nghe "Xoẹt" một tiếng, trên mai rùa thình lình bị chém ra một vết nứt, ẩn ẩn có máu tươi tuôn ra.

Tiểu Quy phát ra một tiếng kêu tràn đầy đau đớn, nhưng lập tức trên mai rùa loé lên hắc quang, một cỗ lực phản chấn lớn hơn đao kình gấp bội chấn ngược lại.

"Ầm" một tiếng vang trầm, đại đao cán dài thình lình bạo liệt ra, Quỷ Tướng biến thành hắc khí cũng bị đẩy lui một bước.

Hắc khí quay cuồng một chút, biến thành thân hình Hắc Giáp Quỷ Tướng.

Tay phải y vốn nắm đại đao cán dài bỗng không thấy bóng dáng, nhưng không có huyết dịch chảy ra, chỗ cụt tay quấn quanh từng sợi hắc khí dày đặc, lại lấy mắt thường có thể thấy tốc độ cực nhanh tạo ra cánh tay mới.

Thẩm Lạc thấy vậy, vội thi pháp triệu hồi ra vòng xoáy thuỷ hình, nhanh chóng đưa rùa biển vào, đồng thời "Soạt" một tiếng, một đạo thân ảnh màu cam từ đó trồi lên, trong tay nắm một thanh đại đồng chùy xông tới nện xuống Quỷ Tướng.

Thẩm Lạc lại lần nữa gọi Lãng Sinh ra.

Bước chân Quỷ Tướng chuyển động, lướt ngang bên cạnh, đồng thời hắc khí trong tay phải lượn lờ quay cuồng một trận, lần nữa sinh ra một cây đại đao cán dài, bổ ngang về phía ngực Lãng Sinh.

Lãng Sinh cũng không trốn tránh, thân hình đứng tại chỗ chuyển động tránh một đao này, đại đồng chùy lại vung mạnh một nửa hình tròn sau lưng, từ phía sau đập trúng lưng Hắc Giáp Quỷ Tướng.

"Ầm" một tiếng vang trầm, sau lưng khôi giáp Quỷ Tướng thình lình bị nện ra một cái động lớn, nửa người cơ hồ bị đập nát. Nhưng năm ngón tay trái biến thành trảo, hung hăng chộp vào ngực Lãng Sinh.

"Xoẹt" một tiếng, giáp da trên người Lãng Sinh bị xé nứt, ngực bị cào ra năm vết thương thật sâu, huyết dịch màu xanh lam chen chúc chảy ra.

Lãng Sinh phát ra một tiếng gào thét nổi giận, đại đồng chùy vung lên, từ trên xuống dưới bổ vào đầu Hắc Giáp Quỷ Tướng.

"Ầm" một tiếng, toàn bộ thân thể Quỷ Tướng bạo liệt ra, hóa thành từng mảnh từng mảnh hắc khí. Nhưng sau một khắc, lại nhao nhao cuồn cuộn hội tụ lại một chỗ.

Hắc mang lóe lên, thân hình Hắc Giáp Quỷ Tướng lần nữa ngưng tụ lại, nhìn có vẻ không bị tổn thương chút nào.

Lãng Sinh thấy cảnh này, sửng sốt một chút, lập tức thân hình lần nữa xông tới, song chùy trong tay lúc lên lúc xuống đánh vào ngực và đầu Quỷ Tướng.

Quỷ Tướng không để ý Lãng Sinh công kích chút nào, đại đao cán dài như điện chém vào hư không một cái, hóa thành một đạo đao ảnh, bổ về phía thân thể Lãng Sinh.

"Ầm ầm" hai tiếng trầm đục!

Thân thể Quỷ Tướng lần nữa bị đánh nát, hóa thành một mảnh hắc khí, nhưng đại đao cán dài trong tay nó cũng lưu lại trên thân Lãng Sinh vết thương không sâu không cạn.

Quỷ Tướng biến thành hắc khí quay cuồng một chút, lại một lần nữa hội tụ.

Mặt hồ phụ cận "Soạt" một tiếng, bảy, tám chuôi thủy kiếm từ trong hồ bắn ra, chém về phía hắc khí quay cuồng, lại là Thẩm Lạc xuất thủ.

Trên người hắn càng bay ra một đạo hồng quang tinh tế, chính là thanh đoản chùy đỏ sậm kia, cũng chém trên hắc khí.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện