Lời vừa ra, sắc trời trên đầu Mặc tựa như vạn dặm mây đen, sấm chớp ầm ầm.

Lại nói thêm, "Yên tâm, ngươi không phải mẫu hình ta thích."

Mặc thở phào một hơi, hắn hơi tò mò, mẫu hình mà Thập Cửu thích là gì, và loại người này có thể chấp nhận Thập Cửu sao? Có ai lại chấp nhận cuộc sống đồng tính luyến ái chứ? Trừ phi bọn biến thái.

Ẩn dưới lớp mặt nạ là một loại tư niệm, Thập Cửu nhớ về hình bóng người kia, vừa ôn nhu lại...

"Chủ nhân..."

Cách!

Thập Cửu đang suy nghĩ miên man thì Mặc gọi hắn một tiếng làm hắn bừng tỉnh, Mặc muốn hỏi về mẫu hình Thập Cửu thích là gì lại nghe tiếng cửa làm phiền đành nuốt những từ muốn nói xuống bụng.

"Tà Thần đại nhân." Nhóm bốn người vừa vào liền chào hỏi Ân Thập Cửu.

Hắn gật đầu, đưa tay ý bảo ngồi, bốn người ngồi thành hình tròn xung quanh bàn nghị sự.

Ân Thập Cửu là người bắt đầu, "Có một nhóm người đang muốn tra xét tin tức cũng như thân phận của ta."

Bốn người bất ngờ, điện chủ Tà Vô Minh hỏi, "Tà thiếu từ trước đến giờ đều làm một người ngốc, sao lại có kẻ muốn điều tra cho ngài?"

Đại trưởng lão Tà Vô Kỵ cũng gật đầu phụ họa, "Phải, nếu điều tra ngài có khi nào là do đám người bên Huyết Thần cùng Ma Thần?"

Bốn ánh mắt đổ dồn về phía Ân Thập Cửu, hắn giải thích, "Không phải, là Tiểu Tịch Nhi nhờ đám người Đại Uy điều tra về vụ án phụ mẫu bị giết bởi thái tử vì tội ám sát."

Nhị trưởng lão Tà Vô Âm trầm tư, "Như vậy thì ngài sẽ không bị điều tra ra thân phận này đâu."

Tam trưởng lão là người đa nghi, lo lắng trước sau lắc đầu, "Đám người Đại Uy quốc gồm có những ai? Nếu chỉ có hoàng thất không thì không có vấn đề gì, vì trong hoàng thất vốn không có người của chúng ta. Nhưng nếu là người ngoài như Luyện Dược Sư công hội, Luyện Khí Sư công hội cùng Trận Pháp Sư thì có người của chúng ta."

"Để cho Tà đại nhân lo lắng thân phận bị phát hiện thì hẳn là có những người trong ba công hội đó tham gia đi."

Ân Thập Cửu khẽ gật đầu, tán thưởng, "Quả nhiên có Âm trưởng lão hiểu rõ ta. Phải, lần này có những kẻ ở trong công hội Trận Pháp Sư tham gia, ta chỉ biết có ba người là người chúng ta, nhưng không rõ ba trong số sáu người đó là ai."

"À, nếu loại bỏ đi hoàng đế Ngoa Uy của Đại Uy thì còn năm người."

Điện chủ cười khổ một tiếng, hỏi, "Vậy Tà thiếu cần chúng ta làm gì?"

"Thứ nhất, không để cho bất kỳ ai biết về giới tính của Tiểu Tịch Nhi. Thứ hai không được để cho bất kỳ ai biết có sự biến mất không rõ tung tích. Thứ ba, chỉ được để người khác biết biệt hiệu, biết cuộc sống ở Ân gia, biết những chuyện tồi tệ chúng đã gây ra. Thứ tư... hỗ trợ đám người đó tìm ra sự thật phía sau Ân Tà Minh cùng Khương Nhược Thù."

Bốn người đồng loạt lên tiếng, "Tuân lệnh."

"Làm gì thì làm đi." Thập Cửu vẫy tay ra lệnh, bốn người liền lui xuống, trước khi đi còn không quên đánh giá Mặc một lần.

Cái đánh giá này bị Mặc thu vào trong mắt rất muốn độn thổ chôn sống bản thân.

"Không cần để ý mấy lão già đó." Lãnh âm truyền thẳng vào tai Mặc, làm những cảm xúc vừa rồi biến mất lập tức.

"Ta đưa ngươi đến phòng của ta, ngươi ở đó tu luyện, chưa đạt đến Võ Đế thì ngươi vẫn không thể chính thức bỏ xuống chức "lam sủng" này được. Chức này ta dành cho người khác, nên là... ngươi nhanh nhanh trả lại trước khi ta nổi điên giết người."

Nói mấy câu đầu còn rất nhẹ nhàng, sau đến câu cuối sát khí đột nhiên phủ lên người Mặc làm hắn thấy áp lực nặng nề, có phải trong vòng vài năm đến hắn không nhanh chóng Võ Đế có phải sẽ bị lăng trì không?

"Chủ nhân... Người muốn ta tiến cấp Võ Đế trong bao lâu?"

Ân Thập Cửu đưa ngón tay đếm, "Võ Hoàng, Võ Vương, Võ Tôn, Võ Đế... Ân, nhanh thì sáu tháng đột phá, chậm thì một năm. Yên tâm, nếu sáu tháng mà ngươi chưa đạt đến Võ Tôn ta sẽ ném ngươi vào Ngục Môn Giới."

Còn ân cần nói thêm, "Lỡ như ngươi chết trong đó ta sẽ báo lại với Tiểu Tịch Nhi rằng ngươi vì bảo vệ ta mà chết, yên tâm."

Người yêu người có biết người ngoan độc như vậy không?

Mặc muốn hỏi Ân Thập Cửu về người hắn yêu để tranh thủ kiếm cho hắn, lời vẫn chưa phát ra đã bị Thập Cửu kéo đến phòng lúc nào không hay, trong chớp mắt, mọi thứ đã thay đổi.

"Đây là phòng của ta, không ai dám vào, kể cả người hầu quét dọn, ngươi có thể yên tâm ở đây, bên ngoài ta có đặt cấm chế, ngoại trừ ta thì không còn ai khác đến được, ngươi có thể yên tâm tu luyện, ta đi trước." Hắn cấp tốc nói xong lập tức ra khỏi phòng.

"Chủ nhân ngài có chuyện gì bận không a?" Có thì cho ta đi cùng, đừng có nhốt ta trong phòng.

.....

Ân Thập Cửu cười lạnh trong lòng. Lâu nay ta không ở đây bị người coi thường, Tà Thần Điện dĩ nhiên phải đi đòi lại công đạo rồi.

Huyết Thần Điện cùng Ma Thần Điện, kể cả Tà Thần Điện đều giống nhau, vô cùng âm u, bên ngoài trời sáng chỉ là một cái giả tạo trận pháp hình thành, thật ra cả căn cứ Huyết Ma Thần Giáo đều nằm dưới lòng đất, hơn nữa còn có phân nhánh đâm thẳng và nằm sâu dưới đáy biển.

Dĩ nhiên, nằm dưới đáy biển là do Ân Thập Cửu đề nghị làm ra, bọn người kia nghe theo chuyển dời toàn bộ cứ điểm trọng yếu đến bộ phận dưới lòng biển.

Biển càng xuống dưới, ánh sáng càng thấp, ánh sáng trận pháp không có khả năng ảnh hưởng đến Thập Cửu, huống hồ, lòng đất là nơi âm khí nặng nề...

Hắc hắc, Huyết Ma Thần Giáo bá chủ Tà Thần ta đã về!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện