"Bệ hạ, ở Đại Uy quốc có thể lực ngầm nào như đấu trường không?" Ân Cửu U đột nhiên chuyển đề tài.

"Có thì có, nhưng ta khuyên đại sư không nên đến đấu trường đó." Ngao Uy có điểm lo lắng cho Ân Cửu U, nhắc nhở nàng.

"Ta biết tự chừng mực, người chỉ cần nói cho ta biết nơi đó."

"Đó là đấu trường Tuyệt Thế, đấu trường ngầm này ở dưới lòng đất dưới thành Đông ở đế đô. Nếu Ân đại sư có ý định đến đó tăng lên khả năng thực chiến ta hy vọng người suy nghĩ lại, nơi đó chỉ dành cho những kẻ cuồng sát mới tìm đến đấu trường tìm kiếm đối thủ."

"Đã nguy hiểm như vậy vậy sao người không phong bế đấu trường đó."

Ngao Uy cười khổ đáp, "Thế lực sau lưng đấu trường Tuyệt Thế không đơn giản. Ta nghe nói người sau lưng của đấu trường là Ma Huyền Vực người."

Ân Cửu U trừng mắt khó tin khi nghe tin tức này nhưng đó chỉ là trong lòng của nàng, ngoài mặt nàng cau mày, "Người biết Ma Huyền Vực là thứ gì không?"

Nàng không tin là kẻ từ Ma Huyền Vực tạo nên thế lực. Nàng biết rõ nơi đó hơn ai hết.

Một ngàn năm trước, Ma Huyền Vực trên khắp Vĩnh Hằng thế giới được xem là tử vực, một khi rơi xuống vĩnh viễn không thể sống sót cũng như rời khỏi nơi đó.

Nàng đã kiến thức về Ma Huyền vực, nơi đó không có sự tồn tại của bất kỳ chủng tộc nào, sự sống ở đó khô héo đến nổi linh khí không thể tồn tại.

"Nghe nói là một vực rất khủng bố trên đại lục Vĩnh Hằng."

"Đại lục Vĩnh Hằng?" Nàng nhớ khi xưa Vĩnh Hằng được xem như một thế giới chứ không phải là một cái đại lục. Vì Vĩnh Hằng có biển cả mênh mông phân cách các vực với nhau. Các vực thì có diện tích rộng lớn, nhưng lại có nhiều vực vô cùng nhỏ bé lại không thể gọi là đảo vì những vực nhỏ này vô cùng nguy hiểm hơn nữa còn có những vực sâu thẳm nên thành ra Vĩnh Hằng thế giới chỉ có vực không có đại lục.

"Ân đại sư không biết? Vĩnh Hằng đại lục vì là một vị diện cấp thấp được xem như vị diện Hạ Trung nên không thể gọi là thế giới mà bị xem là đại lục."

Nghe Ngao Uy đế giải thích Ân Cửu U ngơ ngác.

Hạ Trung? Đùa gì vậy? Vĩnh Hằng thời không được xem như vị diện Trung cấp, nay bị hạ thấp chỉ còn Hạ Trung?

Cấp bậc các vị diện Ân Cửu U biết đến trong quá khứ phân ra ba cái cấp bậc là Hạ, Trung và Thượng vị diện. Trong đó chỉ có Hạ được phân ra Hạ Hạ, Hạ Trung và Hạ Thượng.

"Tại sao Vĩnh Hằng chỉ được xem là Hạ Trung vị diện?" Ân Cửu U không hiểu.

"Vì Vĩnh Hằng thời không đã ba ngàn năm không có xuất hiện Càn Khôn Sinh Tử cảnh." Ngao Uy đế đáp.

Ân Cửu U thiếu chút nữa là ngã nhào từ trên ghế xuống, hai cái bạch nhãn lang vậy mà không có đạt đến Càn Khôn Sinh Tử cảnh?

Cho bọn chúng mấy trăm năm ở Vĩnh Hằng vậy mà không có đạt đến mà cần phải chạy đến thượng đẳng thế giới khác để đột phá lên cấp bậc cao hơn sao? Hắc hắc, cũng phải a.

Ngay cả người kia còn dành rất nhiều thời gian mới lên được Càn Khôn Sinh Tử cảnh.

Aizz, nếu bọn chúng không có bắt nàng chết sớm như vậy thì Vĩnh Hằng bây giờ chắc chắn vẫn là Trung cấp vị diện a. Đáng tiếc, hai cái ngu ngốc nghĩ Quân Chủ cấp bậc đã là đứng đầu thế giới.

Ngu ngốc không chịu được, bọn họ không biết Vĩnh Hằng thế giới này vốn dĩ có một vị trên cả Càn Khôn Sinh Tử cảnh sao? Chính nhờ hắn mà Ân Cửu U mới biết đến sự tồn tại bên ngoài, biết được cấp bậc cao cao vô thượng Hư Thần cảnh, cũng là người đã gián tiếp giúp nàng đột phá đến Hư Thần Tinh Thần Lực, Hư Thần Hồn Lực.

Ân Cửu U chợt ngẩn ra, có người này tồn tại tại sao Vĩnh Hằng thời không vẫn bị hạ xuống thành thời không Hạ Trung được?

"Bao nhiêu năm rồi Vĩnh Hằng không xuất hiện qua Quân Chủ tồn tại?" Ân Cửu U chợt hỏi.

"Đã hơn năm trăm qua không còn ai đạt đến Quân Chủ cấp bậc, những Quân Chủ trước đó đều đã xé phá hư không đến một đại lục cao cấp hơn."

Hơn năm trăm không có tồn tại qua Quân Chủ?

"Trên Vĩnh Hằng còn có bao nhiêu Quân Chủ?" Nàng không tin Quân Chủ đểu đã biến mất.

"Ta không rõ, nhưng những thế lực lớn trên đại lục như Thần Vực, Linh Vực, Thánh Vực đều có Quân Chủ tọa trấn, nhưng những Quân Chủ này đều đã sống hơn năm trăm năm." Ngao Uy đế kiên nhẫn giải thích với Ân Cửu U.

Hắn cứ nghĩ Ân Cửu U tài giỏi như vậy phải biết rất nhiều thứ nhưng hóa ra lại hạn hẹp kiến thức về Vĩnh Hằng đại lục.

"Có ai sống hơn một ngàn hay không?" Ân Cửu U hỏi tiếp.

Ngao Uy lắc đầu không biết, "Cái này khó nói, nếu sống hơn ngàn năm thì những vị Quân Chủ đã không còn đủ kiên nhẫn sống ở Vĩnh Hằng này nữa mà sẽ đến vị diện cao cấp hơn để đột phá. Quân Chủ sống hơn ngàn năm sợ là trên đời này đã không còn ai."

Ân Cửu U khẽ gật đầu, "Quay lại vấn đề ban đầu, người đi ra từ Ma Huyền Vực kia là người như thế nào?"

"Rất thần bí, chưa từng ai nhìn thấy mặt hắn, nghe nói những người nhìn thấy hắn đều đã chết."

"Ngoại trừ đấu trường Tuyệt Thế hắn còn lập ra thế lực này nữa không?"

Câu hỏi này của Ân Cửu U khiến Ngao Uy suy nghĩ rất lâu, hắn chợt nhớ tới chuyện gì đó, hô một tiếng, "Có!"

Ngao Uy nói, "Hắn từng lập ra một cái tổ chức gọi Truy Tung, tổ chức này thu thập thông tin bốn phương tám hướng, bất kỳ yêu cầu giết người, tìm người, buôn lâu... Họ đều chấp nhận hết, nếu như xảy ra tranh chấp giữa hai bên thế lực bên ngoài tranh dành vì một mục tiêu. Chẳng hạn như bên Ất muốn tìm người Giáp nhưng bên Bính lại muốn giết người Giáp thì nhiệm vụ về người Giáp sẽ được được ra đấu giá giữa hai thế lực, ai ra tiền nhiều hơn sẽ được quyền quyết định cho Truy Tung tìm người hay giết người."

Ân Cửu U nghe đến tổ chức Truy Tung liền có cảm giác đây là một tổ chức rất thú vị.

Ngao Uy đế thở dài lên tiếng tiếp, "Đáng tiếc, ở một trăm năm trước Truy Tung phát triển đến mức khiến vị diện cao tầng chú ý đến đã phái người cấp tiêu diệt Truy Tung."

Nghe xong lời này Ân Cửu U cũng hiện ra vẻ mặt đáng tiếc, một tổ chức tốt như vậy lại bị hủy diệt.

Hai người nói chuyện lại chẳng hay biết người thứ ba ở trên mái nhà đã kích động đến mức muốn phá hủy mái nhà đạp xuống hỏi Ngao Uy đế về Truy Tung.

Tiểu Di Nhi!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện