Vương Vĩ nghe bạn bè nói Trương thần côn này rất có bản lĩnh, có nhiều trẻ con hay khóc nháo vào ban đêm, đến chỗ ông ta đốt một quả trứng, vẽ một lá bùa là lập tức có hiệu quả. Vậy nên, hắn ôm lòng tràn đầy hy vọng, cái gì cũng nghe theo, cái gì cũng phối hợp với Trương thần côn.

Lập đàn tế ngoài sân, vẩy máu chó, giết gà trống, múa hát khấn vái, rải gạo khắp nơi, hơn một tiếng sau mới rút ra được một lá bùa đốt cho hắn uống, lại lấy một lá bùa khác bảo hắn luôn đem theo bên người.

Sau khi đưa một ngàn đồng rồi tiễn Trương thần côn đi, cuối cùng Vương Vĩ cũng cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm.

Tối hôm đó hắn thật sự ngủ rất ngon lành. Vì vậy, cuối cùng hắn cũng yên tâm, thầm nghĩ đắc thắng: Tiền có thể sai khiến được ma quỷ, chỉ cần đưa tiền, cho dù có là quỷ thật thì cũng có gì phải sợ? Bởi vậy chút kính sợ Sơn thần vì đụng phải quỷ trong nháy mắt đã biến mất không dấu vết. Lúc ăn tối, hắn lại bảo cha hắn gọi điện cho chủ thầu để xác nhận ngày mai sẽ tới.

*

Tuy rằng thành tích của Chu Đào Đào không tốt, nhưng cũng được xem là chăm chỉ học tập.

Sáng cậu luôn tự giác dậy sớm, mở sách giáo khoa tiếng Anh ra, chọn một đoạn văn tiếng Anh học thuộc lòng.



Cũng không biết có phải là ảo giác của cậu không, nhưng cậu luôn cảm thấy hôm nay tinh thần cực kỳ tốt, rất tập trung, sau khi đọc đi đọc lại hai lần, thấy câu văn để lại ấn tượng sâu sắc. Tới lần thứ ba, Chu Đào Đào khép sách lại, cố gắng đọc lại lần nữa, vậy mà có thể đọc làu làu không vấp một chữ!

Phải biết rằng, đây chính là một đoạn văn ba trăm bốn trăm từ, mà từ trước tới nay cậu luôn học kém tiếng Anh, trình độ đọc thuộc lòng của cậu luôn đứng cuối lớp. Vậy mà bây giờ mới đọc có bốn lần cậu đã có thể ghi nhớ hết, thật không thể tin được!

Nhận ra điều này làm cậu rất kích động, không ngừng cố gắng đọc lại hai lần, cuối cùng thuận lợi ghi nhớ toàn bộ bài văn.

Học sinh xuất sắc trong lớp chắc cũng chỉ học tới tốc độ này thôi, Chu Đào Đào tự đắc nghĩ.

Sau khi học thuộc lòng một bài tiếng Anh khó, Chu Đào Đào cảm thấy rất có thành tựu, cả người cũng trở nên nhiệt tình, cậu lại lấy sách lịch sử ra đọc một chương, đọc xong thì làm bài tập, đề là dạng câu hỏi trắc nghiệm, cuối cùng phát hiện tỉ lệ chính xác lên tới 80%.

Nếu đọc hết tất cả sách giáo khoa trong cả học kỳ, bài kiểm tra lịch sử đạt được 70 80 điểm, vậy cậu chỉ cần cố gắng nâng điểm môn văn lên cao một chút, nói không chừng thực sự có thể đạt được mục tiêu đứng trong top 10 lớp! Dù sao cậu vốn là cái đuôi trong lớp bọn họ, muốn thăng hạng cũng không khó. Mà điểm mấy môn khoa học tự nhiên của cậu trước giờ luôn ở mức khá, môn thật sự kéo chân cậu là văn học.

Có động lực, Chu Đào Đào rất chuyên tâm học, học cả buổi sáng mà không thấy mệt, về cơ bản không bỏ sót môn nào. Mãi đến giờ ăn trưa, cậu mới nhớ tới những gì Linh Bảo nói hôm qua, cậu lấy tấm bùa hình tam giác trong vở bài tập về nhà ra xem đi xem lại. Trong đầu cậu chợt nảy ra một suy nghĩ, chẳng lẽ cái gọi là Trạng Nguyên phù mà chị Linh Bảo đưa cho cậu thật sự có tác dụng? Hôm nay cậu đã duy trì tinh thần tốt như vậy suốt cả một buổi sáng, tất cả những gì mình đọc qua đều có ấn tượng, điều này hoàn toàn khác một trời một vực với trạng thái trước đó của cậu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện