"Con anh bị cô ta dạy dỗ như vậy, sau này cũng sẽ chẳng hiếu thảo với anh đâu. Anh nói xem anh vất vả ngược xuôi vì bọn họ như thế, có nghĩa lý gì không, còn không bằng chết sớm đi cho thoải mái.”

Đàm Côn vốn dĩ không phải là người theo chủ nghĩa bi quan, lúc này lại cảm thấy lời kẻ này nói hết sức có lý, đúng vậy, đàn ông sống trên đời này sao mà mệt mỏi quá, chi bằng chết quách đi cho xong.

"Nhảy xuống đi, nhảy xuống là được giải thoát rồi." Người đàn ông chỉ vào ban công lớn trong phòng ngủ của anh ta và nói.

Vì thế, Đàm Côn đờ đẫn đi về hướng kẻ này chỉ, nơi đó có một cửa sổ sát đất, mặt bên có thể mở ra. Bởi vì nhà có con nhỏ nên giữa giường và cửa sổ có một hàng rào ngăn cách, anh ta thường quen tay ném quần áo mình mặc lên trên đó, bởi vậy suốt ngày bị vợ càm ràm.

Đàm Côn trèo qua lan can một cách dễ dàng, mở cửa sổ cạnh sườn ra, cửa sổ này mở ở vị trí ngang hông của anh ta, chỉ cần chúi người xuống thì sẽ lập tức ngã ra ngoài rớt xuống dưới.

Gió đêm mang theo hơi nóng của mùa hè thổi lên mặt, Đàm Côn bỗng nhiên tỉnh táo lại, từ trước đến nay anh ta mắc chứng sợ độ cao, nhà lại ở tầng 22, lúc này liếc mắt nhìn xuống liền cảm thấy nhũn hết cả chân, vội vã lui về phía sau một bước.

Anh ta đang làm gì vậy? Trước đây anh ta chưa bao giờ đến gần cái cửa sổ này.

"Anh làm sao vậy, mau nhảy xuống đi chứ!" Giữa đêm khuya khoắt giọng nói của người đàn ông lạ mặt kia từ phía sau truyền đến, quỷ dị đến lạ thường.

Anh ta điếng người quay đầu lại nhìn, người đàn ông sắc mặt tái nhợt cái gì chứ, kẻ này tuy rằng mặc quần áo của người nhưng đã hoàn toàn không còn dáng vẻ của con người nữa, đầu giống như một quả dưa hấu bị vỡ nát bét, cơ thể cũng vặn vẹo một cách bất thường, toàn thân đều là máu.



"Quỷ!" Đàm Côn hoảng sợ hét lên một tiếng, ngay sau đó liền trèo qua lan can muốn chạy ra ngoài.

Nhưng trong lúc anh ta không đề phòng, con quỷ kia liền bắt lấy cánh tay của anh ta, sức lực của nó vô cùng lớn, chẳng mấy chốc anh ta lại bị kéo qua lan can một lần nữa, phút chốc đã đến trước cánh cửa đang bị mở ra kia.

Lực đẩy mạnh mẽ từ đằng sau truyền đến, phía dưới là khoảng cách 22 tầng lầu, không cẩn thận rơi xuống sẽ tan xương nát thịt.

Lúc này anh ta bỗng nhớ tới lời nói của cô gái kia, người đàn ông bị ngã lầu bên đường Hối Giang, trong vòng ba ngày tới sẽ đến tìm anh ta làm thế thân. Hôm nay không phải chính là ngày thứ ba sao! Bùa! Bùa hộ mệnh!

Đàm Côn nhớ rõ anh ta đã bỏ tấm bùa kia vào chiếc áo sơ mi hôm trước mặc, bộ quần áo kia anh ta đã vắt lên lan can. Liếc mắt qua nhìn thử, lại phát hiện vừa rồi anh ta đã làm bộ quần áo có đựng lá bùa kia rớt xuống đất, còn lá bùa được gấp thành hình tam giác kia đã rơi xuống mặt đất cách mình khoảng hơn một mét.

Ngay lúc đó anh ta như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng, cơ thể bộc phát sức mạnh to lớn, trong nháy mắt đã có thể thoát khỏi sự kìm chế của con quỷ, nhào về phía lá bùa hình tam giác kia.

Còn thiếu một chút nữa, Đàm Côn đang muốn bò về phía trước thì cảm giác lạnh như băng từ mắt cá chân truyền đến, con quỷ kia đã bắt lấy chân anh ta. Anh ta ra sức vươn tay về phía trước, đầu ngón tay khó khăn lắm mới chạm được đến lá bùa kia.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện