Người bạn kia là hàng xóm thanh mai trúc mã trước kia của bà ấy, rất đáng tin cậy, ông ấy cứ tưởng rằng bà ấy muốn điều tra chứng cứ ngoại tình của chồng, lòng tràn đầy phẫn nộ nhận làm hết mọi việc cho bà. Đến ngày thứ ba, ông ấy gọi bà đến đồn cảnh sát để xem camera giám sát.
Sau khi lấy tiền, Bao Tùng lái xe đi thẳng đến siêu thị lớn nhất thành phố, lúc xuống xe trong tay ông ta vẫn cầm túi giấy cứng đựng tiền kia, chưa được năm phút sau ông ta lại đi ra khỏi siêu thị, còn chiếc túi giấy cứng kia thì đã biến mất.
Tiếp tục điều tra camera giám sát của siêu thị, họ trông thấy Bao Tùng bỏ túi giấy kia vào trong tủ để đồ bên ngoài siêu thị, sau đó tiện tay vứt vé mở tủ xuống đất. Một người đàn ông bên cạnh lại giẫm lên tờ giấy nhỏ kia, chờ Bao Tùng rời khỏi siêu thị, lập tức nhặt vé mở tủ trên mặt đất lên, mở tủ lấy chiếc túi cứng đựng tiền đi mất.
"Ôi chao, Bao Tùng tham gia hoạt động ngầm gì à? Làm gì mà thần thần bí bí thế!”
Người bạn trêu đùa nói.
Mạnh Mẫn im lặng một lúc lâu sau đó mới nói: "Hai ngày trước tôi bị tai nạn giao thông ở đường Xuân Huy, người cầm tiền, chính là tài xế xe tải đã đâm vào tôi.”
Người bạn mặt đầy kinh sợ, cũng phải mất một hồi lâu mới tiêu hóa hàm lượng tin tức cực lớn trong đó.
Xe tải hạng nặng đâm vào xe ô tô con, nếu không có gì bất ngờ thì Mạnh Mẫn sẽ chết tại chỗ là cái chắc. Nếu Mạnh Mẫn bị đâm chết, Bao Tùng với tư cách là người nhà chỉ cần thỏa thuận bồi thường riêng với tài xế là tên tài xế kia sẽ được tha tội.
Mà trên đường xảy ra tai nạn giao thông, người bình thường đều sẽ cho là sự cố ngoài ý muốn, hai bên không quen biết gì cả, làm sao có thể nghĩ đến khả năng... Càng không thể nghĩ đến tài xế xe tải và chồng của nạn nhân trước đó đã có một giao dịch tiền bạc bí mật như vậy.
"Cô định sẽ làm gì?" Người bạn hỏi.
Lúc này Mạnh Mẫn rốt cục cũng hiểu được vì sao Lục đại sư lại nói muốn giải được hạn này chủ yếu phụ thuộc vào bà ấy. Đại sư chỉ có thể chỉ cho bà ấy biết hung thủ, có thể chặt đứt nguyên nhân gây họa hay không, quả thật chỉ có thể xem ở lựa chọn của chính bà.
"Chắc là phải làm phiền đến các anh một chút rồi." Nụ cười trên khuôn mặt của bà ấy trông thật miễn cưỡng, nhưng bà ấy đã đưa ra quyết định cho mình.
Dù thế nào đi chăng nữa, chồng bà ấy đã có lòng dạ ác độc như vậy với bà, và ông ta thật sự đã ra tay, thậm chí ông ta còn chẳng hề có chút ăn năn hối cải nào khi trông thấy bà ấy bình an vô sự, ông ta không xứng đáng được bà tha thứ.
Lòng người độc ác, không thể không đề phòng. Để một người lòng lang dạ sói như vậy ở bên cạnh, không biết khi nào ông ta sẽ lại hại bà, bà cũng không muốn ly hôn trong êm đẹp để một kẻ giết người được chiếm hời từ tài sản của bà. Đã vậy thì, cách duy nhất chỉ có thể là tống ông ta vào tù.
Chứng cứ đầy đủ xác thực, Mạnh Mẫn báo cảnh sát lập án ngay tại chỗ, chồng bà Bao Tùng bị bắt tại công ty và áp giải đến đồn cảnh sát. Sau khi thẩm vấn, bà ấy mới biết được lý do chồng muốn giết mình.
Bởi vì lúc bà ấy sinh con gái đã bị băng huyết, sau này không thể mang thai nữa, mà Bao Tùng mấy năm nay tuổi càng lớn, càng muốn có con trai.
Sau khi lấy tiền, Bao Tùng lái xe đi thẳng đến siêu thị lớn nhất thành phố, lúc xuống xe trong tay ông ta vẫn cầm túi giấy cứng đựng tiền kia, chưa được năm phút sau ông ta lại đi ra khỏi siêu thị, còn chiếc túi giấy cứng kia thì đã biến mất.
Tiếp tục điều tra camera giám sát của siêu thị, họ trông thấy Bao Tùng bỏ túi giấy kia vào trong tủ để đồ bên ngoài siêu thị, sau đó tiện tay vứt vé mở tủ xuống đất. Một người đàn ông bên cạnh lại giẫm lên tờ giấy nhỏ kia, chờ Bao Tùng rời khỏi siêu thị, lập tức nhặt vé mở tủ trên mặt đất lên, mở tủ lấy chiếc túi cứng đựng tiền đi mất.
"Ôi chao, Bao Tùng tham gia hoạt động ngầm gì à? Làm gì mà thần thần bí bí thế!”
Người bạn trêu đùa nói.
Mạnh Mẫn im lặng một lúc lâu sau đó mới nói: "Hai ngày trước tôi bị tai nạn giao thông ở đường Xuân Huy, người cầm tiền, chính là tài xế xe tải đã đâm vào tôi.”
Người bạn mặt đầy kinh sợ, cũng phải mất một hồi lâu mới tiêu hóa hàm lượng tin tức cực lớn trong đó.
Xe tải hạng nặng đâm vào xe ô tô con, nếu không có gì bất ngờ thì Mạnh Mẫn sẽ chết tại chỗ là cái chắc. Nếu Mạnh Mẫn bị đâm chết, Bao Tùng với tư cách là người nhà chỉ cần thỏa thuận bồi thường riêng với tài xế là tên tài xế kia sẽ được tha tội.
Mà trên đường xảy ra tai nạn giao thông, người bình thường đều sẽ cho là sự cố ngoài ý muốn, hai bên không quen biết gì cả, làm sao có thể nghĩ đến khả năng... Càng không thể nghĩ đến tài xế xe tải và chồng của nạn nhân trước đó đã có một giao dịch tiền bạc bí mật như vậy.
"Cô định sẽ làm gì?" Người bạn hỏi.
Lúc này Mạnh Mẫn rốt cục cũng hiểu được vì sao Lục đại sư lại nói muốn giải được hạn này chủ yếu phụ thuộc vào bà ấy. Đại sư chỉ có thể chỉ cho bà ấy biết hung thủ, có thể chặt đứt nguyên nhân gây họa hay không, quả thật chỉ có thể xem ở lựa chọn của chính bà.
"Chắc là phải làm phiền đến các anh một chút rồi." Nụ cười trên khuôn mặt của bà ấy trông thật miễn cưỡng, nhưng bà ấy đã đưa ra quyết định cho mình.
Dù thế nào đi chăng nữa, chồng bà ấy đã có lòng dạ ác độc như vậy với bà, và ông ta thật sự đã ra tay, thậm chí ông ta còn chẳng hề có chút ăn năn hối cải nào khi trông thấy bà ấy bình an vô sự, ông ta không xứng đáng được bà tha thứ.
Lòng người độc ác, không thể không đề phòng. Để một người lòng lang dạ sói như vậy ở bên cạnh, không biết khi nào ông ta sẽ lại hại bà, bà cũng không muốn ly hôn trong êm đẹp để một kẻ giết người được chiếm hời từ tài sản của bà. Đã vậy thì, cách duy nhất chỉ có thể là tống ông ta vào tù.
Chứng cứ đầy đủ xác thực, Mạnh Mẫn báo cảnh sát lập án ngay tại chỗ, chồng bà Bao Tùng bị bắt tại công ty và áp giải đến đồn cảnh sát. Sau khi thẩm vấn, bà ấy mới biết được lý do chồng muốn giết mình.
Bởi vì lúc bà ấy sinh con gái đã bị băng huyết, sau này không thể mang thai nữa, mà Bao Tùng mấy năm nay tuổi càng lớn, càng muốn có con trai.
Danh sách chương