KGB bao gồm Cục Điệp báo đối ngoại, Cục Phản gián quốc nội, Cục quản lý quân đội, Cục quản lý lính biên phòng, Cục tổng vụ, Ban liên lạc ngoại trú KGB, vân vân. Hệ thống nhân viên công tác của KGB từng có thời điểm đạt tới hơn 500 nghìn người, trong có cơ quan tổng bộ hơn 10 nghìn người, các cơ quan gián điệp, phản gián điệp, đảm bảo kỹ thuật v..v.. 200 nghìn người, lính biên phòng 300 nghìn người. Ngoài ra, trên toàn quốc có 1,5 triệu người thông tin, ở nước ngoài có 250 nghìn nhân viên tình báo, dự toán hằng năm 1 tỷ USD.

Trên lãnh thổ Liên Xô, KGB có thành lập chi nhánh tại tất cả các quốc gia cộng hòa, người lãnh đạo chi nhánh phần lớn là chủ tịch, tại các địa phương cực kỳ trọng yếu ví dụ như Leningrad, chủ tịch KGB địa phương còn đồng thời kiêm chức phó chủ tịch tổng bộ Moscow, tại các thành phố cấp hai ở các nước cọng hòa thuộc liên minh thông thường cũng thiết lập phòng làm việc, tiến hành giám sát không điểm mù trên phạm vi toàn quốc.

Ở các khu vực khác nhau, trọng điểm của các chi nhánh cũng có sự khác biệt, nội địa Liên Xô thiên về sự vụ đảng, khu vực biên cương ví dụ như chố của Serov thì chú trọng vào chống gián điệp và đối phó với các thế lực nước ngoài.

So với Cục Tình báo trung ương CIA và Cục Điều tra liên bang FBI Mỹ, chức năng của KGB là tổng hợp cả hai cơ quan trên, thực lực lại càng vượt trội. Thập niên 50 dến thập niên 80 là thời kỳ đỉnh cao của KGB, trong trí nhớ của Serov, uy danh KGB vang dội khắp thế giới, sức ảnh hưởng càng lớn hơn cả CIA lẫn FBI.

Khác với CIA và FBI có địa vị gần như ngang hàng, KGB cơ hồ đồng thời bao trùm cả đối nội và đối ngoại, trong nội địa Liên Xô GRU, Cục tình báo trực thuộc Bộ tổng tham mưu Hồng Quân, được xưng là chỉ có sao trời là không với tới, ở phần lớn thời gian chỉ là cấp dưới của KGB, chủ tịch KGB gần như có thể trực tiếp chỉ đạo GRU hành động. Quyền nhân sự, kế hoạch sắp xếp hoạt động tình báo gián điệp đối ngoại của GRU đều phải chịu sự giám sát và khống chế của KGB.

Có thể nói, sau khi đánh bại SS có chức năng gần như tương đương trong Thế chiến 2, KGB đã không còn đối thủ trên phạm vi toàn cầu. Là một ngành, chức năng và quyền lực của KGB bao trùm lên tất cả các ngành khác, xứng đáng là ngành thực quyền số một trong nội địa Liên Xô, Beria cùng người lãnh đạo Liên Xô sau này Andropov đủ để chứng minh thực lực KGB.

Chính vì như thế, Serov gần như vừa mở miệng khí thế đã yếu mất ba phần, cái ngành này hầu như không có ai là họ không bắt nổi. Không phải hầu như, nếu không phải Shelepin khống chế được KGB thì căn bản không có tư cách phát động đảo chính lật đổ

Khrushchyov. Không có KGB ủng hộ, Shelepin cũng không có tư cách ngồi ngang hàng với Brezhnev. Nói cách khác, chỉ cần chủ tịch KGB không sợ chết, dựa vào sức mạng bản thân KGB khống chế được liền có thể phát động một lần đảo chính.

Sếp lãnh đạo hiện tại của KGB Beria chính vì có KGB ủng hộ mới dám mặc kệ Malenkov xếp hạng phía trên mình. Trong đầu Serov, cung văn hóa ít nhất về mặt tên gọi nên được hiểu là nơi cùng loại như thư viện, có một số thứ không nên xuất hiện ở đây, ví dụ như bình vodka trước mặt Serov lúc này.

Thời kỳ Liên Xô, trong nội địa tuy không nói là cấm tiêu thụ vodka nhưng ít nhất Liên Xô hiện tại và nước Nga thiên đường ma men đời sau còn cách nhau rất xa, Serov thật muốn hỏi Alexios, cái thứ không khoa học này tại sao lại xuất hiện trong cung văn hóa, chẳng lẽ hắn hiểu nhẩm ý nghĩa của cụm từ “cung văn hóa”? Trong mắt KGB có còn luật pháp nữa không?

“Đồng chí Yuri, bây giờ không phải thời gian làm việc, dù là một sợi dây thép cũng không thể vĩnh viễn kéo thẳng!” Alexios đẩy một chai vodka tới trước mặt Serov, nói: “Công tác không quên giải trí mới là quan trọng nhất, nhất là một nhân viên tình báo lại càng cần có biện pháp để nhanh chóng thả lỏng!”

Biện pháp thả lỏng anh giới thiệu chính là uống rượu? Serov cũng không nói ra mồm, nhưng nhìn Alexios thuần thục mở chai trong lòng có chút khó xử. Cũng không phải Serov không thể uống chút nào, nhưng biết uống cũng phải phân loại ra là so với ai đúng không? Đời sau trên mạng Trung Quốc, mấy clip các anh Nga, dân tộc chiến đấu trên bàn rượu số view cứ gọi là cao vút.

Người Nga uống rượu cũng gần giống khu vực đông bắc sát phía bắc nhất của Trung Quốc, theo thống kế hằng quý, người vùng đông bắc có vẻ không giỏi uống rượu, đứa nào bảo số liệu thống kê không biết nói dối? Người đông bắc không phải là ngày ngày uống rượu, nếu có một ngày bạn bè đông bắc tới tìm bạn uống rượu, ấy là đã chuẩn bị sẵn sàng không về nhà, uống đến gục tại bàn rồi đó.

Nhìn Alexios một bộ không có gì khách sáo, há miệng ừng ực như là uống nước, Serov càng tin tưởng phán đoán của bản thân, ông bạn vùng Hắc Long Giang hồi trước uống cũng y hệt vậy, không cần biết hắn tàn cuộc là sống hay chết, tóm lại trên bàn uống là vào, khó chịu là chuyện đằng sau.

“Alexios, đừng có uống như vậy chứ!” Serov không biết có phải những nơi khí hậu lạnh lẽo đều như thế hay không, nếu chẳng may thật sự là thế, nhớ lại một chuỗi mời rượu có lớp có lang của dân đông bắc, hắn đã dự kiến được kết cục của mình hôm nay rồi.

“À, Serov, mời tiếp tục!” Alexios lại gật đầu ra hiệu, “Vodka vẫn cứ phải hàng Nga là chuẩn, nghe nói hàng Ba Lan cũng không tệ, ở Azerbaijan đây thì chỉ thường thường, cứ có cảm giác không đủ đô...”

Không đủ đô, câu này làm Serov hơi yên tâm hơn một chút, vodka và rượu trắng tuy đều là rượu chưng cất nhưng lại khác với rượu trắng Trung Quốc, công thức chế rượu vodka cũng gần tương tự như rượu trắng, nhưng có một điểm, vodka bình thường trải qua chưng cất chế thành rượu cồn đạt tới 95 độ, sau đó lại dùng nước cất hòa loãng tới 40 đến 60 độ, giai đoạn chế tạo này làm Serov sợ run cả người, nếu nhớ không nhầm thì 95 độ là độ cồn công nghiệp.

“KGB các anh bận rộn như thế, trông thấy anh ở đây đúng là bất ngờ!” Serov câu được câu chăng nói chuyện, tuy rằng trong đây cũng có nhiều thanh niên tuổi tác không lớn nếu là ở kiếp trước, Serov không ngại ở đây ngắm nghĩa cho sướng mắt hoặc kiếm một em gái tán chuyện, nhưng trông một đám huynh đệ giai cấp công nhân và sinh viên, hắn có chút ngại không muốn ra mặt. Serov lần đầu tiên phát hiện, bí thư thứ nhất hai mươi sáu tuổi, cái thân phận này vậy mà cũng có điểm yếu.

“Đúng thế, thật sự là rất bận, rất nhiều người từ Siberia trở về, bọn tôi còn phải tiếp tục giám sát!” Alexios ợ một hơi rượu, nói: “Thật chẳng hiểu tại sao lại phải thả đám tù nhân đó trở về, bọn tôi còn phải sắp xếp cho đám người ấy, để bọn hắn không trở thành nhân tố bất ổn định trong xã hội!”

“Có bao nhiêu người?” Serov cười ha ha, hỏi.

“Đại khái hơn 20 nghìn người!” Alexios chẳng thèm để ý đáp: “Phài làm giấy chứng minh cho đám người ấy, sắp xếp lại công tác, đương nhiên, có thể đến lúc bọn tôi giám định xong xuôi, Đoàn Thanh niên cộng sản các cậu sẽ còn một phần công việc!”

Ngày 28/3, Chủ tịch Đoàn Chủ tịch Xô viết tối cao Liên Xô Voroshilov ký lệnh công bố, 1,2 triệu người được thả, 400 nghìn người được tạm hoãn án tử hình để điều tra. Đây là chuyện đầu tiên gây chấn động xã hội Liên Xô sau cái chết của Stalin, Beria còn đề xuất với Đoàn Chủ tịch báo cáo sửa sai trong các vụ án quan trọng như vụ án “Tập đoàn chủ nghĩa dân tộc Mingrelian”, cựu tư lệnh không quân Schachurin cùng ủy viên nhân dân công nghiệp hàng không Novikov, nguyên soái pháo binh Yakovlev, cục trưởng quản lý pháo binh kiêm thượng tướng pháo binh Volkotrubenko. Đoàn Chủ tịch căn cứ theo những báo cáo này và đưa ra quyết định sửa lại án sai tương ứng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện