Edit: Ys
Lâm Kính Hiên vừa bị mang đi, chưởng quầy đã run như cầy sấy: “Đại đại… Đại thiếu gia, tôi thật sự không biết gì cả.”
Lâm Kính Đình ngồi lại lên ghế, con mắt sõi đời nhìn chưởng quầy một hồi lâu mới lên tiếng: “Tôi nhớ nhà ông có một cô gái chưa lấy chồng, là cô gái chưa lấy chồng vẫn còn trinh tiết, nếu đem đến thanh lâu, có lẽ có thể bán được giá cao.”
Chưởng quầy vốn nghĩ nếu anh ta nghiêm hình bức cung thì ông ta sẽ cắn răng nhịn một chút, dẫu sao cũng không thể thật sự đánh chết ông ta, không ngờ đại thiếu gia này lại không ra bài theo lẽ thường, vừa tới đã muốn bán con gái của ông ta, điều này quả thực so với lấy mạng già của ông ta còn độc ác hơn! “Thế nào, tôi cho ông nửa giờ suy nghĩ, nếu ông muốn con gái mình bình an không xảy ra chuyện gì thì hãy thành thật giao sổ sách riêng ra đây, nếu không giao, vậy sau này ông hãy đến thanh lâu mà thăm con gái, Lâm Kính Đình tôi nói được làm được.”
Anh ta thốt ra lời này xong, chưởng quầy tức khắc xụi lơ ra đất.
Buổi tối, đoàn người trở lại Lâm trạch, di nương nhị phòng sớm đã chờ lão phu nhân ở cửa viện, thấy lão phu nhân trở về, lập tức khóc lóc nói: “Đại tỷ, Kính Hiên nhà muội mấy năm nay chạy ngược chạy xuôi, cực khổ vì Kính Đình bán mạng kiếm tiền, kết quả giờ lại bị oan uống như vậy, đại tỷ, tỷ phải làm chủ cho chúng ta! Kính Hiên nhà muội thật sự oan hơn cả Đậu Nga!”
Tiếng khóc kinh thiên động địa phỏng chừng toàn bộ Lâm trạch đều nghe thấy.
Trên đường trở về Lâm Tập Tập đã nói rõ ngọn nguồn câu chuyện cho lão phu nhân, lão phu nhân biết chuyện hôm nay bị hắt máu là bị việc cho vay nặng lãi của Lâm Kính Hiên liên luỵ, không khỏi tàn nhẫn mắng vài câu nuôi ong tay áo nuôi cáo chuồng gà, lúc này thấy nhị phòng chạy đến khóc nháo, không nhịn được mà nổi trận lôi đình, mắng: “Mẹ con các ngươi đều không phải thứ tốt lành gì, một người hai người đều lòng tham không đáy, nếu hôm nay thật sự xảy ra chuyện ở miếu Bồ Tát, lão bà ta nhất định sẽ không dễ dàng tha thứ cho các ngươi! Ngươi cũng đừng có ở chỗ này kêu khóc, Kính Đinh đã bảo người tra rõ sự tình, nếu các ngươi không làm chuyện trái với lương tâm thì cứ ở trong viện đi, nếu thật sự làm chuyện gì có lỗi với Lâm gia chúng ta, ngươi cứ chờ đó mà bị thiên đao vạn quả!”
Lão phu nhân mắng xong, thở phì phì đi vào phòng, mọi người cũng vội vàng đuổi theo, chỉ còn lại di nương nhị phòng mặt xám ngoét như tro tàn ngồi bệt dưới đất.
Lâm Tập Tập bị tạt máu vẫn hoạt bát nhảy nhót, lão phu nhân cũng khoẻ mạnh như cũ, chỉ có Lý Ngọc là ngã bệnh trong đêm, suốt đêm phát sốt, mời đại phu đến xem cũng không có tác dụng lắm, mãi đến ngày hôm sau vẫn cứ sốt nhẹ tái đi tái lại không ngừng.
Lâm Tập Tập đến thăm Lý Ngọc, phát hiện cả người nàng ấy đã tiều tuỵ đến đáng thương.
Hai ngày này Lâm Kính Đình đều ở lại Tô Thành, điều mấy trợ thủ đắc lực từ Nam Kinh tới, điều tra kỹ lưỡng tất cả những chuyện liên quan đến Lâm Kính Hiên, tuy Lâm Kính Hiên thà chết không chịu thừa nhận mình làm sai, thế nhưng chưởng quầy đã phản bội. Mà dù cho hai người có liều chết không nhận thì Lâm Kính Đình vẫn sẽ có biện pháp tra rõ.
Ngay từ đầu Lâm Tập Tập đã biết tâm tư Lâm Kính Đình vẫn luôn đặt hết ở Nam Kinh, chỉ cần Tô Thành không có chuyện lớn, anh ta sẽ không quản quá nhiều, những kẻ âm thầm lợi dụng kiếm lời vào túi riêng, chỉ cần không để anh ta biết, anh ta sẽ không truy cứu, nhưng một khi sự tình bị tố giác, anh ta sẽ không ngồi yên bỏ qua, thậm chí còn điều tra đến cùng, huống chi Lâm Kính Hiên làm ra những chuyện như vậy đã gây nguy hiểm cho người nhà, Lâm Kính Đình càng không thể bỏ qua.
Lâm Tập Tập muốn kéo Lâm Kính Hiên xuống đài, chỉ cần nghĩ cách xé một cái lỗ hổng trên người Lâm Kính Hiên, khiến cho Lâm Kính Đình chú ý, những chuyện khác, dựa vào bản lĩnh của Lâm Kính Đình, khẳng định có thể tra ra manh mối.
Cho nên cô lần theo tình tiết trong truyện, tìm được Tây Thi đậu hũ, Lâm Kính Hiên đã coi trọng Tây Thi đậu hũ từ lâu, thế nhưng bà ấy lại không đáp lại hắn ta, cho nên hắn ta mới nghĩ ra biện pháp bỉ ổi, dụ dỗ anh của Tây Thi đậu hũ vay nặng lãi, muốn dùng tiền làm cách để khống chế nhà bọn họ.
Thương lượng đối sách với Tây Thi đậu hũ xong, Lâm Tập Tập quay ra cá cược với Lâm Thiến, thuận lợi làm cho mình thua cuộc để đem ngọc bội đi cầm, lúc ấy cô cho rằng Lâm Kính Hiên có thể sẽ chỉnh sửa sổ sách, nào ngờ hắn ta lại trực tiếp nuốt ngọc bội làm của riêng, có lẽ là đã lâu không xảy ra chuyện gì nên mới có thể không sợ gì như thế.
Ngay cả chuyện tạt máu ở miếu Bồ Tát sau đó cũng là cô và Tây Thi đậu hũ nghĩ ra sau khi bàn bạc, sở dĩ Tây Thi đậu hũ để tâm như vậy là bởi vì Lâm Tập Tập đã hứa xoá nợ cho nhà bọn họ, bảo vệ bọn họ bình an.
Cho nên sau khi chị dâu của Tây Thi đậu hũ bị bắt, suýt chút nữa bị đưa vào tù, Lâm Tập Tập mới mở miệng cầu xin, dù sao cũng là cô xúi giục người ta làm như vậy.
Thật ra không phải mỗi một bước kế hoạch đều có thể thực hiện một cách chính xác nhưng vẫn là hữu kinh vô hiểm mà đạt được mục đích cô muốn.
Lâm Kính Hiên chính là một tai hoạ lớn tiềm tàng, loại bỏ hắn ta, cũng có thể đóng một vai trò trong việc giúp Lâm Kính Đình tẩy trắng, ít nhất thì chuyện cho vay nặng lãi sẽ sớm bị xoá bỏ.
Hai ngày sau, Lâm Kính Đình mời vài vị trưởng bối đến từ đường của tổ tiên, lại dẫn Lâm Kính Hiên qua, Lâm Tập Tập và Lâm Thiến đều chen vào xem, thấy Lâm Kính Đình đem đủ loại tội trạng của Lâm Kính Hiên làm thành một quyển sách, liệt kê từng tội một ra phê bình ở trước mặt mọi người, mà lúc này Lâm Kính Hiên cũng biết mình đã không thể cứu vãn, chỉ có thể ngu ngốc mặc cho người khác chỉ chỉ trỏ trỏ.
Cuối cùng trưởng lão gia tộc nhất trí tán đồng, xoá tên Lâm Kính Hiên khỏi gia phả và đuổi hắn ta ra khỏi Lâm gia.
Kỳ thật Lâm Kính Đình không cần phải làm quá lên như vậy, dù anh ta có lén đuổi người đi thì những người khác cũng sẽ không có bất kỳ dị nghị gì, sở dĩ làm như vậy cũng là muốn giết gà doạ khỉ, dẫu sao thì anh ra không ở Tô Thành thường xuyên, nếu ai cũng không an phận giống như Lâm Kính Hiên chẳng phải anh ra sẽ mệt chết sao, cho nên sau hành động lần này, có lẽ những người khác sẽ an phận một khoảng thời gian dài.
Mọi chuyện kết thúc, Lâm Kính Đình lại chuẩn bị đi Nam Kinh, trước khi xuất phát anh ta đi vào viện của Lâm Tập Tập, đưa bạch ngọc đã tìm lại được cho cô, cũng hiếm khi có thể thoải mái mà cùng cô ngồi trên giường La Hán nói chuyện phiếm.
“Lần sau chú ý một chút, đây là miếng ngọc anh đặc biệt tìm đến để trừ tà cho em.”
Lâm Tập Tập trịnh trọng nhận lấy ngọc bội, nghiêm túc cảm ơn: “Anh, sau khi trở về từ miếu Bồ Tát, thân thể chị dâu vẫn luôn không tốt, anh đưa chị ấy đến bệnh viện lớn ở Kim Lăng xem thử đi, em thấy chị ấy phải được điều trị tốt mới được, mẹ cứ bắt chị ấy uống mấy cái bí phương sinh con lung tung làm cơ thể chị ấy sắp bị bào mòn đến hỏng rồi.”
Nói đến đây, Lâm Tập Tập rất áy náy, dù sao thì người làm Lâm Kính Đình không thể có con cũng là cô, không ngờ quả đắng lại rơi xuống người Lý Ngọc, đứng trước chuyện đại sự như nối dõi tông đường, Lý Ngọc dù có là tiểu thư nhà quan cao quý cũng không thể không cúi đầu, thấy nàng ấy suốt ngày uống mấy phương thuốc sinh con cổ truyền kỳ kỳ quái quái, Lâm Tập Tập cảm thấy nghiệp chướng của mình thật nặng nề.
Lâm Kính Đình nghe cô nói xong lại lãnh đạm nói: “Những việc này không cần em nhọc lòng.”
Lâm Tập Tập bĩu môi, nói: “Lần trước anh nói thưởng cho em, còn tính không đó!”
Lâm Kính Đình hào phóng nói: “Tất nhiên là còn, có khi nào anh lừa em đâu!”
“Em muốn anh dẫn em và chị dâu đi Kim Lăng, đây là phần thưởng em muốn, chị dâu qua bên đó có thể điều dưỡng thân thể, còn em thì có thể đi chơi một thời gian.” Lâm Tập Tập thương lượng với anh ta.
Lâm Kính Đình nhìn cô, hỏi: “Em muốn đi Kim Lăng làm gì? Mẹ sẽ đồng ý chắc?”
Lâm Tập Tập đáp: “Em muốn đi chơi mà, ở nhà cả ngày buồn muốn chết, mẹ nhất định sẽ không đồng ý cho em đi, cho nên em mới đến xin anh đó, anh! Nước ngoài xa như thế anh còn đồng ý cho em đi chứ nói gì đến Kim Lăng gần như vậy, anh đồng ý đi mà.” Lâm Tập Tập lay lay cánh tay anh ta làm nũng.
Lâm Kính Đình sợ nhất là chiêu bám chặt này của cô, mỗi lần cô dùng chiêu này là anh ta chỉ có nước nhận thua.
Lâm Tập Tập lại nói: “Thật ra để chị dâu đi Kim Lăng cũng có lợi cho anh nha, không phải anh đang khuyên cha vợ anh tuyên bố độc lập sao? Chị dâu đi cũng có thể giúp anh khuyên nhủ đó, nghe nói khi chưa xuất giá, cha chị ấy thương chị ấy nhất, anh và những người khác dùng lý, chị dâu dùng tình, nội ứng ngoại hợp, còn sợ không khuyên được tuần phủ đại nhân sao.” Nói xong cô còn làm như thật mà chớp chớp mắt nhìn anh ta.
Lâm Tập Tập nói nhiều như vậy cũng chỉ có điểm này là khiến Lâm Kính Đình hơi động tâm, anh ta ngẫm nghĩ rồi nói: “Ngày mai anh phải trở về Kim Lăng rồi, không thể trì hoãn, tình huống thế này chị dâu em không thể nào đi theo được.”
Lâm Tập Tập vội nói: “Cho nên mới nói, em đi theo là không thành vấn đề rồi, ngày mai anh về trước, em chờ hai ngày nữa thân thể chị dâu tốt lên một chút rồi cùng chị ấy đi, đến đó em còn có thể bầu bạn giải sầu với chị ấy, đúng là một sự sắp xếp tuyệt vời.”
Lâm Kính Đình cười mắng: “Em đó, mưu ma chước quỷ, được rồi, anh sẽ nói với mẹ, em và chị dâu của em thu dọn đồ đạc một chút đi, hai ngày nữa anh sẽ bảo tài xế đưa các em đi.”
Thấy Lâm Kính Đình sảng khoái đáp ứng, Lâm Tập Tập hiển nhiên là vui mừng, chỉ cần Lâm Kính Đình đồng ý nói chuyện giúp cô, phía lão phu nhân khẳng định là không thành vấn đề, cùng lắm cũng chỉ mắng cô hai câu mà thôi.
Cô nghĩ nghĩ, lại nói với Lâm Kính Đình: “Lần này em đi cùng chị dâu, muốn ở dinh thự nhà họ Lâm, anh phải sắp xếp cho thoả đáng đó!”
Lâm Kính Đình híp mắt: “Nha đầu này, cả ngày cứ suy nghĩ linh tinh gì đó?”
“Vốn dĩ chính là vậy mà, nếu anh nuôi đầy gái ở trong dinh thự, em và chị dâu đến chẳng phải sẽ bị tức chết sao!”
Lâm Kính Đình tức giận: “Chỉ có em làm người khác giận chứ ai dám chọc giận em?”
Sau cùng, Lâm Kính Đình cũng không nói anh ta có đưa mấy cô gái đó đi nơi khác hay không, nhưng mà cô biết, dựa vào thuộc tính muội khống của Lâm Kính Đình, anh ta sẽ không để cô chịu bất kỳ uỷ khuất nào.
Chuyến đi đến Nam Kinh cuối cùng cũng đã nằm trong lịch trình, Lâm Tập Tập cảm khái nghĩ, bên kia là nơi chủ yếu diễn ra cốt chuyện, cô đi qua đó xem như là chấm dứt những ngày tháng an nhàn rồi.
Lâm Kính Hiên vừa bị mang đi, chưởng quầy đã run như cầy sấy: “Đại đại… Đại thiếu gia, tôi thật sự không biết gì cả.”
Lâm Kính Đình ngồi lại lên ghế, con mắt sõi đời nhìn chưởng quầy một hồi lâu mới lên tiếng: “Tôi nhớ nhà ông có một cô gái chưa lấy chồng, là cô gái chưa lấy chồng vẫn còn trinh tiết, nếu đem đến thanh lâu, có lẽ có thể bán được giá cao.”
Chưởng quầy vốn nghĩ nếu anh ta nghiêm hình bức cung thì ông ta sẽ cắn răng nhịn một chút, dẫu sao cũng không thể thật sự đánh chết ông ta, không ngờ đại thiếu gia này lại không ra bài theo lẽ thường, vừa tới đã muốn bán con gái của ông ta, điều này quả thực so với lấy mạng già của ông ta còn độc ác hơn! “Thế nào, tôi cho ông nửa giờ suy nghĩ, nếu ông muốn con gái mình bình an không xảy ra chuyện gì thì hãy thành thật giao sổ sách riêng ra đây, nếu không giao, vậy sau này ông hãy đến thanh lâu mà thăm con gái, Lâm Kính Đình tôi nói được làm được.”
Anh ta thốt ra lời này xong, chưởng quầy tức khắc xụi lơ ra đất.
Buổi tối, đoàn người trở lại Lâm trạch, di nương nhị phòng sớm đã chờ lão phu nhân ở cửa viện, thấy lão phu nhân trở về, lập tức khóc lóc nói: “Đại tỷ, Kính Hiên nhà muội mấy năm nay chạy ngược chạy xuôi, cực khổ vì Kính Đình bán mạng kiếm tiền, kết quả giờ lại bị oan uống như vậy, đại tỷ, tỷ phải làm chủ cho chúng ta! Kính Hiên nhà muội thật sự oan hơn cả Đậu Nga!”
Tiếng khóc kinh thiên động địa phỏng chừng toàn bộ Lâm trạch đều nghe thấy.
Trên đường trở về Lâm Tập Tập đã nói rõ ngọn nguồn câu chuyện cho lão phu nhân, lão phu nhân biết chuyện hôm nay bị hắt máu là bị việc cho vay nặng lãi của Lâm Kính Hiên liên luỵ, không khỏi tàn nhẫn mắng vài câu nuôi ong tay áo nuôi cáo chuồng gà, lúc này thấy nhị phòng chạy đến khóc nháo, không nhịn được mà nổi trận lôi đình, mắng: “Mẹ con các ngươi đều không phải thứ tốt lành gì, một người hai người đều lòng tham không đáy, nếu hôm nay thật sự xảy ra chuyện ở miếu Bồ Tát, lão bà ta nhất định sẽ không dễ dàng tha thứ cho các ngươi! Ngươi cũng đừng có ở chỗ này kêu khóc, Kính Đinh đã bảo người tra rõ sự tình, nếu các ngươi không làm chuyện trái với lương tâm thì cứ ở trong viện đi, nếu thật sự làm chuyện gì có lỗi với Lâm gia chúng ta, ngươi cứ chờ đó mà bị thiên đao vạn quả!”
Lão phu nhân mắng xong, thở phì phì đi vào phòng, mọi người cũng vội vàng đuổi theo, chỉ còn lại di nương nhị phòng mặt xám ngoét như tro tàn ngồi bệt dưới đất.
Lâm Tập Tập bị tạt máu vẫn hoạt bát nhảy nhót, lão phu nhân cũng khoẻ mạnh như cũ, chỉ có Lý Ngọc là ngã bệnh trong đêm, suốt đêm phát sốt, mời đại phu đến xem cũng không có tác dụng lắm, mãi đến ngày hôm sau vẫn cứ sốt nhẹ tái đi tái lại không ngừng.
Lâm Tập Tập đến thăm Lý Ngọc, phát hiện cả người nàng ấy đã tiều tuỵ đến đáng thương.
Hai ngày này Lâm Kính Đình đều ở lại Tô Thành, điều mấy trợ thủ đắc lực từ Nam Kinh tới, điều tra kỹ lưỡng tất cả những chuyện liên quan đến Lâm Kính Hiên, tuy Lâm Kính Hiên thà chết không chịu thừa nhận mình làm sai, thế nhưng chưởng quầy đã phản bội. Mà dù cho hai người có liều chết không nhận thì Lâm Kính Đình vẫn sẽ có biện pháp tra rõ.
Ngay từ đầu Lâm Tập Tập đã biết tâm tư Lâm Kính Đình vẫn luôn đặt hết ở Nam Kinh, chỉ cần Tô Thành không có chuyện lớn, anh ta sẽ không quản quá nhiều, những kẻ âm thầm lợi dụng kiếm lời vào túi riêng, chỉ cần không để anh ta biết, anh ta sẽ không truy cứu, nhưng một khi sự tình bị tố giác, anh ta sẽ không ngồi yên bỏ qua, thậm chí còn điều tra đến cùng, huống chi Lâm Kính Hiên làm ra những chuyện như vậy đã gây nguy hiểm cho người nhà, Lâm Kính Đình càng không thể bỏ qua.
Lâm Tập Tập muốn kéo Lâm Kính Hiên xuống đài, chỉ cần nghĩ cách xé một cái lỗ hổng trên người Lâm Kính Hiên, khiến cho Lâm Kính Đình chú ý, những chuyện khác, dựa vào bản lĩnh của Lâm Kính Đình, khẳng định có thể tra ra manh mối.
Cho nên cô lần theo tình tiết trong truyện, tìm được Tây Thi đậu hũ, Lâm Kính Hiên đã coi trọng Tây Thi đậu hũ từ lâu, thế nhưng bà ấy lại không đáp lại hắn ta, cho nên hắn ta mới nghĩ ra biện pháp bỉ ổi, dụ dỗ anh của Tây Thi đậu hũ vay nặng lãi, muốn dùng tiền làm cách để khống chế nhà bọn họ.
Thương lượng đối sách với Tây Thi đậu hũ xong, Lâm Tập Tập quay ra cá cược với Lâm Thiến, thuận lợi làm cho mình thua cuộc để đem ngọc bội đi cầm, lúc ấy cô cho rằng Lâm Kính Hiên có thể sẽ chỉnh sửa sổ sách, nào ngờ hắn ta lại trực tiếp nuốt ngọc bội làm của riêng, có lẽ là đã lâu không xảy ra chuyện gì nên mới có thể không sợ gì như thế.
Ngay cả chuyện tạt máu ở miếu Bồ Tát sau đó cũng là cô và Tây Thi đậu hũ nghĩ ra sau khi bàn bạc, sở dĩ Tây Thi đậu hũ để tâm như vậy là bởi vì Lâm Tập Tập đã hứa xoá nợ cho nhà bọn họ, bảo vệ bọn họ bình an.
Cho nên sau khi chị dâu của Tây Thi đậu hũ bị bắt, suýt chút nữa bị đưa vào tù, Lâm Tập Tập mới mở miệng cầu xin, dù sao cũng là cô xúi giục người ta làm như vậy.
Thật ra không phải mỗi một bước kế hoạch đều có thể thực hiện một cách chính xác nhưng vẫn là hữu kinh vô hiểm mà đạt được mục đích cô muốn.
Lâm Kính Hiên chính là một tai hoạ lớn tiềm tàng, loại bỏ hắn ta, cũng có thể đóng một vai trò trong việc giúp Lâm Kính Đình tẩy trắng, ít nhất thì chuyện cho vay nặng lãi sẽ sớm bị xoá bỏ.
Hai ngày sau, Lâm Kính Đình mời vài vị trưởng bối đến từ đường của tổ tiên, lại dẫn Lâm Kính Hiên qua, Lâm Tập Tập và Lâm Thiến đều chen vào xem, thấy Lâm Kính Đình đem đủ loại tội trạng của Lâm Kính Hiên làm thành một quyển sách, liệt kê từng tội một ra phê bình ở trước mặt mọi người, mà lúc này Lâm Kính Hiên cũng biết mình đã không thể cứu vãn, chỉ có thể ngu ngốc mặc cho người khác chỉ chỉ trỏ trỏ.
Cuối cùng trưởng lão gia tộc nhất trí tán đồng, xoá tên Lâm Kính Hiên khỏi gia phả và đuổi hắn ta ra khỏi Lâm gia.
Kỳ thật Lâm Kính Đình không cần phải làm quá lên như vậy, dù anh ta có lén đuổi người đi thì những người khác cũng sẽ không có bất kỳ dị nghị gì, sở dĩ làm như vậy cũng là muốn giết gà doạ khỉ, dẫu sao thì anh ra không ở Tô Thành thường xuyên, nếu ai cũng không an phận giống như Lâm Kính Hiên chẳng phải anh ra sẽ mệt chết sao, cho nên sau hành động lần này, có lẽ những người khác sẽ an phận một khoảng thời gian dài.
Mọi chuyện kết thúc, Lâm Kính Đình lại chuẩn bị đi Nam Kinh, trước khi xuất phát anh ta đi vào viện của Lâm Tập Tập, đưa bạch ngọc đã tìm lại được cho cô, cũng hiếm khi có thể thoải mái mà cùng cô ngồi trên giường La Hán nói chuyện phiếm.
“Lần sau chú ý một chút, đây là miếng ngọc anh đặc biệt tìm đến để trừ tà cho em.”
Lâm Tập Tập trịnh trọng nhận lấy ngọc bội, nghiêm túc cảm ơn: “Anh, sau khi trở về từ miếu Bồ Tát, thân thể chị dâu vẫn luôn không tốt, anh đưa chị ấy đến bệnh viện lớn ở Kim Lăng xem thử đi, em thấy chị ấy phải được điều trị tốt mới được, mẹ cứ bắt chị ấy uống mấy cái bí phương sinh con lung tung làm cơ thể chị ấy sắp bị bào mòn đến hỏng rồi.”
Nói đến đây, Lâm Tập Tập rất áy náy, dù sao thì người làm Lâm Kính Đình không thể có con cũng là cô, không ngờ quả đắng lại rơi xuống người Lý Ngọc, đứng trước chuyện đại sự như nối dõi tông đường, Lý Ngọc dù có là tiểu thư nhà quan cao quý cũng không thể không cúi đầu, thấy nàng ấy suốt ngày uống mấy phương thuốc sinh con cổ truyền kỳ kỳ quái quái, Lâm Tập Tập cảm thấy nghiệp chướng của mình thật nặng nề.
Lâm Kính Đình nghe cô nói xong lại lãnh đạm nói: “Những việc này không cần em nhọc lòng.”
Lâm Tập Tập bĩu môi, nói: “Lần trước anh nói thưởng cho em, còn tính không đó!”
Lâm Kính Đình hào phóng nói: “Tất nhiên là còn, có khi nào anh lừa em đâu!”
“Em muốn anh dẫn em và chị dâu đi Kim Lăng, đây là phần thưởng em muốn, chị dâu qua bên đó có thể điều dưỡng thân thể, còn em thì có thể đi chơi một thời gian.” Lâm Tập Tập thương lượng với anh ta.
Lâm Kính Đình nhìn cô, hỏi: “Em muốn đi Kim Lăng làm gì? Mẹ sẽ đồng ý chắc?”
Lâm Tập Tập đáp: “Em muốn đi chơi mà, ở nhà cả ngày buồn muốn chết, mẹ nhất định sẽ không đồng ý cho em đi, cho nên em mới đến xin anh đó, anh! Nước ngoài xa như thế anh còn đồng ý cho em đi chứ nói gì đến Kim Lăng gần như vậy, anh đồng ý đi mà.” Lâm Tập Tập lay lay cánh tay anh ta làm nũng.
Lâm Kính Đình sợ nhất là chiêu bám chặt này của cô, mỗi lần cô dùng chiêu này là anh ta chỉ có nước nhận thua.
Lâm Tập Tập lại nói: “Thật ra để chị dâu đi Kim Lăng cũng có lợi cho anh nha, không phải anh đang khuyên cha vợ anh tuyên bố độc lập sao? Chị dâu đi cũng có thể giúp anh khuyên nhủ đó, nghe nói khi chưa xuất giá, cha chị ấy thương chị ấy nhất, anh và những người khác dùng lý, chị dâu dùng tình, nội ứng ngoại hợp, còn sợ không khuyên được tuần phủ đại nhân sao.” Nói xong cô còn làm như thật mà chớp chớp mắt nhìn anh ta.
Lâm Tập Tập nói nhiều như vậy cũng chỉ có điểm này là khiến Lâm Kính Đình hơi động tâm, anh ta ngẫm nghĩ rồi nói: “Ngày mai anh phải trở về Kim Lăng rồi, không thể trì hoãn, tình huống thế này chị dâu em không thể nào đi theo được.”
Lâm Tập Tập vội nói: “Cho nên mới nói, em đi theo là không thành vấn đề rồi, ngày mai anh về trước, em chờ hai ngày nữa thân thể chị dâu tốt lên một chút rồi cùng chị ấy đi, đến đó em còn có thể bầu bạn giải sầu với chị ấy, đúng là một sự sắp xếp tuyệt vời.”
Lâm Kính Đình cười mắng: “Em đó, mưu ma chước quỷ, được rồi, anh sẽ nói với mẹ, em và chị dâu của em thu dọn đồ đạc một chút đi, hai ngày nữa anh sẽ bảo tài xế đưa các em đi.”
Thấy Lâm Kính Đình sảng khoái đáp ứng, Lâm Tập Tập hiển nhiên là vui mừng, chỉ cần Lâm Kính Đình đồng ý nói chuyện giúp cô, phía lão phu nhân khẳng định là không thành vấn đề, cùng lắm cũng chỉ mắng cô hai câu mà thôi.
Cô nghĩ nghĩ, lại nói với Lâm Kính Đình: “Lần này em đi cùng chị dâu, muốn ở dinh thự nhà họ Lâm, anh phải sắp xếp cho thoả đáng đó!”
Lâm Kính Đình híp mắt: “Nha đầu này, cả ngày cứ suy nghĩ linh tinh gì đó?”
“Vốn dĩ chính là vậy mà, nếu anh nuôi đầy gái ở trong dinh thự, em và chị dâu đến chẳng phải sẽ bị tức chết sao!”
Lâm Kính Đình tức giận: “Chỉ có em làm người khác giận chứ ai dám chọc giận em?”
Sau cùng, Lâm Kính Đình cũng không nói anh ta có đưa mấy cô gái đó đi nơi khác hay không, nhưng mà cô biết, dựa vào thuộc tính muội khống của Lâm Kính Đình, anh ta sẽ không để cô chịu bất kỳ uỷ khuất nào.
Chuyến đi đến Nam Kinh cuối cùng cũng đã nằm trong lịch trình, Lâm Tập Tập cảm khái nghĩ, bên kia là nơi chủ yếu diễn ra cốt chuyện, cô đi qua đó xem như là chấm dứt những ngày tháng an nhàn rồi.
Danh sách chương