-Chắc rằng các vị đã xem qua đoạn phim ghi hình về chiến dịch thăm dò vừa qua. Đúng như mọi người thấy, chiến dịch vừa rồi có thể nói cửu tử nhất sinh, hơn nữa còn gặp phải nhiều vấn đề bí ẩn. Hi vọng trong mười ba ngày qua, các vị đã tìm ra hoặc phá giải được vài vấn đề chứ.
Vào buổi chiều ngày hắn xuất viện, Diêu Nguyên đứng trên bục hội nghị ở phòng họp tại tầng năm. Bên dưới ngoại trừ các binh lính làm nhiệm vụ bảo vệ, còn có rất nhiều binh sĩ khác, kể cả Vương Quang Chính. Còn có các quan viên trong phòng chính phủ, dĩ nhiên không thể thiếu các nhà khoa học.
Diêu Nguyên nhìn về các nhà khoa học bên dưới, nói:
-Đầu tiên, ta muốn hỏi về phạm vi 300 km xung quanh quần thể chiến hạm kia. Khu vực mà bất kỳ tín hiệu điện tử nào cũng vô hiệu, đó là cái gì? Nhiễu sóng? Nhiễu từ trường? Hay là công nghệ gì khác? Có biện pháp loại bỏ tác nhân gây nhiễu hay không?
Các nhà khoa học nghe thế đều im lặng, chỉ có một người đại diện đứng lên phát biểu:
-Trung tá, trong mười ba ngày qua, chúng ta đã năm lần phóng phi thuyền khai thác quặng không người lái về khu vực bị nhiễu tín hiệu. Nhưng vẫn chưa có hiệu quả, chỉ cần đi vào phạm vi đó thì tín hiệu điện tử lập tức biến mất, cứ như một khu vực cách ly tín hiệu điện tử vậy.
-Không tìm được nguyên nhân sao?
Diêu Nguyên nhăn chân mày, bất quá vẫn bỏ qua:
-Cũng phải, dù sao đó là công nghệ cao cấp hơn hẳn chúng ta. Trong thời gian ngắn không tìm thấy biện pháp cũng bình thường. Vậy còn vấn đề khác, các robot bảo vệ kia, động cơ của bọn chúng là gì? Không có dấu hiệu của động cơ đốt, cũng như hạt phản lực, vậy bọn chúng dựa vào gì để di chuyển, lại còn có thể dễ dàng biến hướng cũng như gia tốc trong chân không?
-Là một loại lực điện từ.
Ba Lệ đứng lên trả lời:
-Chúng tôi đã phân tích các robot mà tiểu đội thám hiểm đem về. Vòng tròn kỳ quái trên thân bọn chúng là một vật phát ra lực điện từ. Chỉ cần bên trong chiến hạm kim loại, bọn chúng có thể dễ dàng dựa vào sự hút và đẩy để di chuyển. Đồng thời trong vòng tròn còn có thiết bị phun hạt phản lực siêu nhỏ. Trong chân không, bọn chúng dựa vào nó để bẻ hướng cũng như tăng tốc.
Chúng tôi cũng đã phân tích số lượng vũ khí trên người chúng. Tổng cộng có ba loại, đầu tiên là vũ khí cận chiến: xúc tu chứa điện áp cao. Loại thứ hai tương đối quen thuộc với chúng ta – súng máy, dùng đạn chứa thuốc súng. Uy lực vũ khí này không lớn, ước chừng tương đương với súng máy cải tiến của chúng ta. Bởi vì nó không gây thương tổn gì lớn cho vỏ chiến hạm. Loại thứ ba là vũ khí Gauss dùng điện từ lực để gia tốc cho viên đạn. Loại vũ khí này bọn chúng không thể dùng trong chiến hạm, còn trong hoàn cảnh chân không, đạn chúng bắn ra có thể đạt tới tốc độ 2840 km/s, gần như 1% tốc độ ánh sáng. Loại đạn sử dụng là đạn kim loại được chế tạo bằng công nghệ nano, kích thước khoảng 10^-8 m. Ước đoán sơ bộ thì vũ khí Gauss này có động năng cao khủng khiếp. Nói một cách đại khái, nếu bọn robot nhắm vũ khí này vào phi thuyền Hi Vọng khai hỏa, không tới 5 giây sau phi thuyền sẽ bị bắn thủng. Giáp bảo vệ trên phi thuyền trước loại vũ khí này mỏng manh như tờ giấy vậy!
Diêu Nguyên nghe đến đây, toàn thân lông tóc dựng đứng lên, lát sau mới lên tiếng:
-Quả nhiên giống với suy đoán của ta, loại robot này không chỉ phòng vệ bên trong chiến hạm mà còn có thể tác chiến ngoài không gian. Còn có phân tích gì về các loại robot này không?
Lúc này, Ba Lệ vừa ngồi xuống thì một người khác đứng lên, Diêu Nguyên nhận ra người này. Bởi hắn chính là chuyên gia về phương diện phần cứng máy tính, lúc trước trong việc tách rời tấm nền trong phòng máy tính chủ, hắn là người chịu trách nhiệm chính.
Người này đứng lên phát biểu:
-Hạm trưởng, trong chương trình điều khiển của bọn robot chúng tôi tìm được một loại chip xử lý cực kỳ đơn giản. Kích thước của nó đại khái giống như CPU trong máy vi tính chúng ta sử dụng hiện giờ, chỉ mỏng và nhẹ hơn, tính năng xử lý dữ liệu cũng cao hơn, bất quá…
Nói tới đây, người này hơi do dự một lát rồi nói tiếp:
-Bất quá, loại chip này được xây dựng bằng một kiểu kết cấu đặc biệt. Kết cấu này ngăn cản phần lớn hiệu năng của chip. Nó giống như một cái ổ khóa vậy, giảm bớt các tính năng mà con chip này đáng lẽ có xuống một khoảng lớn. Hơn nữa kết cấu này vô cùng quái dị, giống hệt một kết cấu khác mà chúng ta từng biết. Để xem nào, cái đó gọi là…
Bên cạnh, Ba Lệ đột ngột bổ sung:
-Kết cấu của pin.
-Đúng rồi, kết cấu pin. Nghĩa là chỉ cần có tín hiệu từ bên ngoài truyền đến, kết cấu này lập tức sẽ phát nổ. Nó sinh ra điện áp cao, thậm chí nhiệt độ sinh ra không thua gì điện tương. Nhiệt độ này sẽ phá hủy tất cả kết cấu trọng yếu của con chip.
Nhân viên nghiên cứu thở dài nói.
Lúc này Diêu Nguyên đã thật sự ngây ngẩn, trong nhất thời hắn còn chưa hiểu rõ việc này có ý nghĩa gì. Bên dưới, Nhâm Trừu Nguyệt bỗng nhiên đẩy đẩy Nhâm Đào, anh chàng chỉ đành bất đắc dĩ đứng lên, gãi gãi lỗ tai:
-Trong lúc ngài hôn mê, chúng tôi đã đem vấn đề này phân tích rất nhiều lần. Có nhiều giả thuyết giải thích cho việc này, ví dụ như phòng ngừa kỹ thuật bị tiết lộ ra ngoài, nếu robot bị bắt thì lập tức khởi động phá hủy cấu tạo quan trọng nhất. Hoặc có thể kết cấu này là một chức năng tự nổ, hi sinh cùng kẻ địch.
Bất quá, hai giả thuyết trên đều có các lỗ hổng nghiêm trọng. Giả thuyết đầu tiên, nền văn minh này giống như chúng ta, đều là chủng tộc lưu lạc ngoài vũ trụ. Hơn nữa, nền khoa học kỹ thuật của bọn họ rõ ràng phát triển hơn chúng ta nhiều, đạt tới cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn, gần tới cuộc cách mạng công nghiệp lần năm. Với trình độ như thế, chẳng lẽ bọn họ lại sợ thế lực bên ngoài trộm kỹ thuật của họ sao? Giả sử bọn họ làm thế vì sợ kỹ thuật lộ ra bên ngoài, nhưng mà họ phòng vệ ai? Phòng vệ chính mình à?
Còn giả thuyết thứ hai cũng như thế, tuy kết cấu dạng pin này có thể trong nháy mắt sinh ra nhiệt độ tương đương với điện tương. Nhưng số lượng quá ít, chỉ sợ khi người máy khởi động thì uy lực cũng chẳng hơn lựu đạn công nghệ cao bao nhiêu. Có thể nói, kết cấu này không hề giống với việc phòng ngừa kỹ thuật lan truyền ra bên ngoài, hoặc dùng robot để tấn công, không giống…Nó giống như là phòng bị chính bản thân các con robot!
-Phòng bị chính bản thân robot?
Diêu Nguyên nghe đến đó, trong lòng chợt sinh ra một ý nghĩa rất kỳ quái. Bất quá, hắn không vội ngắt lời Nhâm Đào mà tiếp tục lắng nghe.
Nhâm Đào nói tiếp:
-Đúng, phòng bị chính bản thân robot…Giống như chúng ta đã thấy, nền văn minh ngoài hành tinh thật sự rất phát triển. Bọn họ đã tiến vào cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn, về mặt vũ khí đã đi trước chúng ta một thời đại. Dưới tình hình như thế, quân đội của bọn họ rất có thể được điều khiển hoàn toàn bằng trí tuệ nhân tạo. Đúng vậy, giống như trong các bộ phim khoa học viễn tưởng của chúng ta. Một đạo quân không sợ chết, chấp hành mệnh lệnh tuyệt đối. Có thể nói hình thức này là hình thức quân đội lý tưởng nhất trong tương lai.
Điểm này chúng ta có thể thấy rõ trong chiến dịch vừa qua. Chỉ trong một chiến hạm nho nhỏ, hơn nữa đã bị phá hủy lại có nhiều robot như vậy. Có thể tưởng tượng trong thời kỳ huy hoàng nhất, số lượng robot còn khổng lồ hơn, lên tới mấy vạn con không biết chừng.
Những con robot này có thể bảo vệ chiến hạm, có thể làm việc như các nhân viên bình thường, có thể sử dụng như vũ khí tấn công trong không gian, dùng đạn Gauss hủy diệt bất kỳ kẻ địch nào. Có thể nói, bọn chúng là nguồn lực lý tưởng nhất cho quân đội cùng với công việc dân sự.
Nói tới chỗ này, Nhâm Đào bỗng nhiên cười lạnh:
-Bất quá, muốn khống chế nhiều robot như vậy. Cho dù số lượng là mấy vạn, mười mấy vạn, trăm vạn thì có điều chắc chắn là không thể dùng người điều khiển. Nếu dùng sức người, thì nó có khác gì điều khiển máy bay chiến đấu từ xa? Suy luận ra, để điều khiển nhiều robot như vậy bắt buộc phải có một cỗ máy xử lý trung ương khổng lồ. Có thể đó chính là máy tính chủ trên chủ hạm. Hơn nữa dựa trên trình độ văn minh của bọn họ, tôi suy đoán…rất có thể họ đã tạo ra được trí tuệ nhân tạo.
Nếu tiếp tục suy luận theo hướng này, sẽ có một quang cảnh rất thú vị.
Nhâm Đào càng nói càng hăng. Hắn tựa như quên mất mình đang ở chỗ nào, đứng dậy rời khỏi ghế, đi đi lại lại:
-Lúc ban đầu trên hành tinh bọn họ sống, nền văn minh này ngoại trừ việc tạo ra trí tuệ nhân tạo, đồng thời với kỹ thuật bọn họ có, bắt đầu chế tạo robot. Những con robot này rất chăm chỉ, không biết mệt mỏi lại càng không sợ nguy hiểm. Có thể nói từ loại hình người bóc lột người, bây giờ đã chuyển qua loại hình bóc lột trí tuệ nhân tạo, bóc lột robot. Nền văn minh này chợt phát hiện ra, thì ra xã hội robot lại tốt đẹp như vậy. Bọn họ chỉ cần nghiên cứu, học tập, hưởng thụ và vui chơi là được. Còn lại tất cả công việc cứ giao cho bọn robot xử lý. Phúc lợi xã hội chưa bao giờ tốt như vậy, mỗi trẻ em sinh ra chỉ cần hưởng thụ từ lúc chào đời đến lúc chết. Hoàn toàn không cần lao động, không cần…
Nhưng ngày vui ngắn ngủi chưa được bao lâu, một trong các đặc điểm trọng yếu nhất của trí tuệ nhân tạo là khả năng tự học hỏi. Có lẽ bọn họ cũng có thiết lập một số hạn chế như ba định luật của robot (1). Nhưng cái gì cũng có lỗ hổng, đặc biệt dưới sự tìm tòi có chủ đích của trí tuệ nhân tạo, một trí tuệ có khả năng học hỏi và tư duy. Cho nên…cách mạng diệt chủng được phát động bởi robot!
…Có rất nhiều kết cục cho việc này, tỷ như sau khi chết rất nhiều người, nền văn minh này rốt cuộc khống chế lại được hành tinh nơi mình sống. Nhưng do sử dụng quá nhiều vũ khí hủy diệt hàng loạt, tỷ như vũ khí hạt nhân hay vũ khí hóa học. Cả hành tinh bọn họ sống đã chết, buộc bọn họ phải viễn hành ra ngoài vũ trụ. Cho dù nền khoa học kỹ thuật của bọn họ cao cấp hơn chúng ta, nhưng vẫn chưa thích ứng hoàn toàn với việc du hành ngoài vũ trụ, hơn nữa không có kỹ thuật then chốt như bước nhảy không gian!
Dĩ nhiên, cũng có thể kết cục là toàn bộ nền văn minh trên hành tinh mẹ đã bị tiêu diệt. Còn hạm đội này chẳng qua là những người còn sống sót trên các vệ tinh thuộc địa. Bọn họ biết nếu cứ ngồi yên thì chẳng bao lâu, đại quân robot do trí tuệ nhân tạo kia chỉ huy sẽ tiến tới, tiêu diệt bọn họ. Cho nên, những người còn sống sót lập tức tập hợp tất cả phi thuyền vũ trụ, dùng nhân vật lực còn sót lại tạo ra một chủ hạm, hoảng hốt bỏ chạy vào trong vũ trụ, điều này cũng có thể…
Nhưng bất kể kết quả ra sao, căn cứ vào kết cấu của con chip kia, khả năng có thể xảy ra nhất là như thế.
Đây là một nền văn minh sử dụng robot làm sức lao động cùng quân đội, rồi lại phải vất vả tìm cách đề phòng chúng…
Một nền văn minh đã chịu thiệt hại nặng nề bởi trí tuệ nhân tạo! Chú thích:
1/Ba định luật của robot: Được đề xuất lần đầu tiên bởi nhà văn viễn tưởng Isaac Asimov trong tiểu thuyết I,Robot (Tôi là robot). Nội dung cụ thể như sau:
-Điều 1: Trong bất cứ trường hợp nào người máy cũng không được gây thương vong cho con người, hoặc thấy người lâm nạn mà khoanh tay đứng nhìn.
-Điều 2: Trong mọi trường hợp, người máy phải phục tùng mệnh lệnh của con người, nhưng khi mệnh lệnh đó trái với điều 1 thì cho phép không thi hành.
-Điều 3: Dưới tiền đề không làm trái với quy định ở điều 1 và điều 2, người máy có quyền bảo vệ bản thân mình.
Danh sách chương