Vào khoảng 3h chiều theo múi giờ trên Địa Cầu, phi thuyền Hi Vọng phát hiện một loại thực vật màu xanh trên tinh cầu sa mạc (đây là tên gọi tạm thời của hành tinh này), loại thực vật đó giống hệt như rêu nhưng lại có vô số xúc tua tỏa ra xung quanh, các xúc tua này không ngừng hút lấy năng lượng từ phi thuyền, hơn nữa còn có thể ăn mòn lớp kim loại tiếp xúc. Điều kiện để việc ăn mòn bắt đầu là toàn bộ năng lượng phải bị hút sạch sẽ.
Cùng lúc đó, vào lúc 3h 05’ theo múi giờ trên Địa Cầu, tại doanh trại của đội địa chất thì đám rêu xanh đó cũng xuất hiện tại chỗ mũi khoan thăm dò, sau khi hút hết năng lượng của mũi khoan thì ăn mòn nó sạch sẽ, chỉ để lại một đống lớn tạp chất dưới dạng cát.
Vào lúc 3h 08’ theo múi giờ trên Địa Cầu, doanh trại đội địa chất bị quái vật ngoài hành tinh tập kích. Đợt tấn công thứ nhất xuất hiện các sinh vật hình dẹp cùng sinh vật hình nhím biển, khi đó số lượng nhân viên tử vong là 73 người, các nhân viên còn sống sót thì trốn vào trong doanh trại. Cùng lúc đó, đội địa chất tổng cộng hơn 2000 người nhận được mệnh lệnh từ phi thuyền Hi Vọng - lập tức lên đường rút lui, nhưng các nhân viên lập tức nhận ra xung quanh xuất hiện vô số dấu vết của quái vật ngoài hành tinh, chỉ qua là không biết khi nào bọn chúng sẽ tấn công đây…
Khi Diêu Nguyên dẫn tiểu đội giải cứu trở về phi thuyền Hi Vọng thì tình hình đã nghiêm trọng như vậy rồi. Vào lúc 3h 11’ theo múi giờ trên Địa Cầu, thương vong của đội địa chất đã lên tới 107 người, trong lúc bọn họ đang báo cáo thì bốn phía bỗng xuất hiện vô số quái vật ngoài hành tinh, thậm chí còn có các con quái vật tự giết lẫn nhau. Cho nên bọn họ không dám khinh suất đổ nước ra, thực tế, sau đợt tấn công thứ nhất làm 73 người chết thì những con quái vật đó đã kéo đến càng lúc càng đông, cứ như là ruồi ngửi được mùi thức ăn vậy đó.
Cho đến khi một nhóm binh lính tuân lệnh đổ nước ra thì những con quái vật đó mới thể hiện sự điên cuồng của mình. Bọn chúng chẳng những nuốt sạch chỗ cát được đổ nước, thậm chí các nhân viên đổ nước cũng không thoát. Toàn bộ binh lính đều bị xé thành mảnh nhỏ, một người cũng không chạy khỏi. Cho nên có thể kết luận, những quái vật ngoài hành tinh này chắc chắn không chỉ có được năng lực định vị con người nhờ vào hơi nước mà phải có thêm năng lực định vị khác, cho dù không dò tìm được hơi nước thì bọn chúng vẫn hung tàn, điên cuồng như trước.
Hơn nữa, theo tin tức từ đội địa chất truyền về, đội ngũ hơn 2400 người bọn họ đang bắt đầu trở về phi thuyền Hi Vọng, nhưng bọn quái vật đang bám theo họ rất sát. Mặc dù cả bọn đều không hề bỏ nón bảo hộ ra, cũng không hề để lộ bất kỳ hơi nước nào nhưng các con quái vật kia vẫn theo sát bọn họ, hơn nữa càng lúc càng điên cuồng, lúc nào cũng có thể tấn công. Bởi vậy có thể thấy được, những con quái vật ngoài hành tinh này có được năng lực học tập nhất định, hoặc là bọn chúng sau khi giết chóc đã nhận ra những sinh vật bên trong lớp giáp bảo hộ đó, tuy không có bất kỳ hơi nước nào thoát ra nhưng chúng lại rất “bổ dưỡng”….
Hiện nay Diêu Nguyên đang đối đầu với cục diện như thế, đội ngũ đó cần phải được cứu viện ngay, nếu không thì sợ rằng bọn họ sẽ không bao giờ trở về phi thuyền Hi Vọng được nữa. Nhưng bên cạnh đó, năng lượng bên trong phi thuyền Hi Vọng đang không ngừng bị rút đi. Theo kết quả kiểm tra thì lượng thực vật xanh bên dưới phi thuyền Hi Vọng đang càng lúc càng nhiều, điều đó dẫn đến lượng năng lượng bị hút đi càng lúc càng lớn. Nếu cứ duy trì tốc độ như vậy thì cho dù phi thuyền Hi Vọng có tới ba lò phản ứng hạt nhân, thì cũng chỉ có thể duy trì tối đa là 6 tiếng. Một khi hết năng lượng thì phi thuyền Hi Vọng sẽ biến thành một nấm mồ, một nấm mồ bằng kim loại khổng lồ!
Thời gian dành cho Diêu Nguyên không còn nhiều…
-Ta hiểu rồi, vẫn còn 6 tiếng sao? Diêu Nguyên sau khi nghe được báo cáo thì lập tức triệu tập các nhà khoa học có liên quan, đồng thời trao cho bọn họ thi thể của quái vật ngoài hành tinh kia.
-Đây là thi thể hoàn hảo nhất mà chúng ta có được, ta hi vọng mọi người lập tức giải phẫu xét nghiệm nó, đúng rồi, có lấy được mẫu vật chi tiết của đám thực vật đang hút năng lượng của phi thuyền Hi Vọng không?
Diêu Nguyên hỏi các nhà khoa học liên quan, trong đó có các nhà khoa học về sinh vật, hóa học, gen…Gần một trăm người đều đã tập trung đầy đủ tại phòng họp. Gương mặt của tất cả đều hiện lên vẻ lo lắng, dĩ nhiên, bọn họ đều hiểu rõ tình trạng hiện giờ của phi thuyền Hi Vọng, hiểu rõ tình hình đang vô cùng nguy cấp.
Trong đó, một nhà khoa học trả lời:
-Đúng thế, chúng ta đã lấy thử một ít mẫu vật đó, nhưng loại thực vật đó thì cái gì cũng xơi tất. Từ kim loại, nhựa, thủy tinh, đồ sứ,…không có cái nào chứa được nó cả. Khi còn năng lượng thì nó không làm gì cả, nhưng một khi hết năng lượng thì tất cả đều bị phân giải thành cát. Hơn nữa, với lượng năng lượng hấp thu được thì nó sẽ càng sinh sôi nhiều hơn, rồi theo đó sẽ phân giải càng nhiều hơn.
-Axit!
Diêu Nguyên bỗng nhiên nói:
-Lấy axit cực mạnh ra, loại nào cũng được. Chỉ có axit cực mạnh mới kiềm chế được khả năng sinh trưởng cùng phân giải của nó.
-Axit?
Các nhà khoa học bên dưới đều ngờ vực, bọn họ căn bản nghĩ không ra loại thực vật đó lại có quan hệ gì với axit đây. Bất quá Diêu Nguyên cũng đã gợi ý được một hướng đi mới, cho nên lập tức có nhà khoa học vội vàng chạy ra khỏi phòng họp, đi về phòng thí nghiệm mẫu vật. Còn đa số nhà khoa học còn lại sau khi nhận được thi thể quái vật ngoài hành tinh thì cũng lục tục rời đi, chỉ còn một số nhà khoa học do Diêu Nguyên bảo lưu lại.
-Mọi người, ta gọi mọi người lưu lại là muốn hỏi ý kiến của tất cả…Mọi người cho rằng loại thực vật này có ý thức không?
Sau khi cân nhắc từ ngữ một cách cẩn thận, lúc này Diêu Nguyên mới hỏi các nhà sinh vật học.
Các nhà sinh vật học này hầu hết đều từ năm mươi tuổi trở lên, đều là những chuyên gia nổi tiếng trên thế giới. Các nhà khoa học này hơi chần chờ, rồi một ông lão mở miệng trả lời:
-Thiếu tá, chúng ta có thể xác nhận với người. Loại thực vật này có ý thức, điều này thì đã qua rất nhiều thí nghiệm xác nhận rồi. Tỷ như thực vật này có thể căn cứ theo nhiệt độ của của ngọn lửa mà thay đổi nồng độ dịch trong người nó, cũng như thế, chúng còn có thể căn cứ vào thành phần của loại thuốc được tiêm vào mà sản sinh ra kháng thể chống lại. Có thể nói, bọn chúng chắc chắn có ý thức, đồng thời có thể liên kết với nhau, cứ như là nhiều cái cây có cùng một bộ rễ vậy…
Diêu Nguyên lập tức ngắt lời mà hỏi tiếp:
-Ý ta hỏi là, các ngươi có cho rằng loại thực vật này có ý thức như loài người không? Tỷ như cách bày bẫy ra dụ con mồi vào, chờ lúc nó sa bẫy thì nuốt chửng. Thực vật có thể có ý thức như vậy không?
Mấy nhà khoa học kia lập tức nhìn nhau khó hiểu, bọn họ không rõ Diêu Nguyên có ý gì nên một nhà khoa học đứng lên nói:
-Sợ rằng không thể, cho dù trên Địa Cầu đã từng tồn tại một số thực vật đặc thù như cây nắp ấm, đúng là nó có thể đặt bẫy để bắt côn trùng nhưng cái đó chẳng qua là một sự phản xạ của nó thôi. Khi côn trùng khi vướng vào bề mặt cánh hoa của nó thì sự va chạm sẽ làm chất lỏng trong bông hoa di chuyển, khiến cho cánh hoa khép lại, nguyên lí giống hệt với cây hoa mắc cỡ mà chúng ta thường thấy. Cho nên đây không phải là loài thực vật mà thiếu tá đang nghĩ tới, không hề có các khái niệm như “ta” “ăn” “ăn hết”, thực vật không thể có dây thần kinh như động vật được, cũng như không hề có hệ thần kinh và đại não,…Bọn chúng không thể nào có ý thức được…
Diêu Nguyên nghe đến đó thì hơi suy tư, sau một hồi lâu cẩn thận sắp xếp lại từ ngữ trong đầu thì mới nói:
-Các vị, ta chỉ có ý nói tương tự thôi. Các vị cứ thử nghĩ xem, có thể có trường hợp nào thực vật trong quá trình tiến hóa bỗng nhiên phát sinh ý thức. Cứ như là con kiến trong tổ hoặc là con ong thợ vậy đó. Một con, một nhánh cây thì không có gì nhưng khi tập trung lại với số lượng lớn thì mỗi con lại có vai trò như một tế bào não, tập hợp lại sẽ tạo thành một ý thức hoàn chỉnh.
Ta không biết phải diễn tả như thế nào nữa. Mọi người, xin mọi người hãy suy nghĩ kỹ, nơi đây là vũ trụ chứ không còn là Địa Cầu chúng ta nữa, chúng ta không chỉ gặp phải quái vật ngoài hành tinh…mà còn gặp phải loại thực vật kinh khủng này. Vì vậy mong mọi người hãy bỏ qua lối suy nghĩ thông thường đó đi, xin hãy suy nghĩ kỹ, thực vật có khả năng tiến hóa đến trình độ như ta nói hay không? Một tập thể khổng lồ có ý thức riêng biệt, hơn nữa không chỉ có suy nghĩ đơn giản, bọn chúng thèm khát năng lượng, thèm khát kim loại, thậm chí bọn chúng còn thao túng tất cả sinh vật ở đây. Bọn chúng đã phân giải sạch hành tinh này cho nên nó mới biến thành sa mạc như vậy, không chỉ đơn thuần như thế, bởi vì số lượng của chúng rất khổng lồ cho nên một khi có phi thuyền tiếp cận, bọn chúng có thể cảm nhận được năng lượng và kim loại đang đến gần. Do đó mới sinh ra một năng lực hấp dẫn con mồi cứ như là hương thơm từ cây nắp ấm, khiến cho con mồi vô thức tới gần, tất cả điều đó có khả năng xảy ra hay không?
Mấy nhà khoa học kia càng nghe càng hoảng sợ, không biết phải trả lời ra sao. Toàn bộ kiến thức mà bọn họ biết được cơ hồ hoàn toàn mâu thuẫn với lời nói của Diêu Nguyên, không biết qua bao lâu thì một nhà khoa học bỗng lên tiếng:
-Được rồi, thiếu tá. Chúng ta sẽ bỏ đi cách suy luận thông thường như lúc còn ở trên Địa Cầu mà nghĩ theo cách “điên rồ” khác, ý của ngài là, có một loài thực vật nào đó bỗng nhiên đột biến, khi bọn chúng tập hợp lại với một số lượng lớn thì sẽ sinh ra ý thức…Nhưng có điều vô lý, nếu như bọn chúng có ý thức thì sẽ rất có khả năng tạo nên một nền văn minh mới, mặc dù rất khó tin nhưng một nền văn minh do thực vật tạo ra cũng không phải là chuyện gì khó tưởng tượng lắm. Chỉ có điều tại sao bọn chúng lại hủy diệt hành tinh của mình vậy? Tại sao lại biến hành tinh này thành sa mạc?
Diêu Nguyên không biết diễn đạt ý mình ra sao, chỉ đành cố gắng nói:
-Không, có thể các ngươi hiểu nhầm ý của ta. Ý của ta là, những sinh vật này khi tập hợp lại sẽ sinh ra ý thức, nhưng cái ý thức này…Ách, có thể nói giống như là trẻ con đi. Cứ như ý thức của con kiến hay con ong thợ vậy, chỉ biết việc đi tìm thức ăn, sinh sản hoặc tránh né kẻ thù…Nói chung là đại loại như thế đó, tình huống như vậy có thể xảy ra hay không?
Các nhà khoa học bên dưới vẫn mang bộ mặt khó hiểu, nhưng không ngờ vào lúc này thì bỗng có mấy nhà khoa học xuất hiện, bọn họ hưng phấn hô to:
-Thiếu tá, việc giải phẫu sinh vật ngoài hành tinh đã bắt đầu rồi. Chúng ta đã phát hiện trong thi thể của chúng có một lượng lớn thực vật màu xanh, không, hẳn là ấu thể của loài thực vật đó. Chỉ cần cho một chút nước vào ấu thể đó thì nó sẽ lập tức trưởng thành. Đúng rồi, thứ thực vật trưởng thành kia chúng ta đã ngâm nó vào axit cực mạnh, quả nhiên tất cả các hoạt động của nó điều bị kiềm chế, không còn khả năng phân giải kim loại hay hút năng lượng nữa, nhưng chúng vẫn còn sống. Sức sống của bọn chúng thật quá kinh khủng!
-Chúng ta có thể chứng minh, thứ thực vật này là những sinh vật điều khiển tinh cầu sa mạc!
Cùng lúc đó, vào lúc 3h 05’ theo múi giờ trên Địa Cầu, tại doanh trại của đội địa chất thì đám rêu xanh đó cũng xuất hiện tại chỗ mũi khoan thăm dò, sau khi hút hết năng lượng của mũi khoan thì ăn mòn nó sạch sẽ, chỉ để lại một đống lớn tạp chất dưới dạng cát.
Vào lúc 3h 08’ theo múi giờ trên Địa Cầu, doanh trại đội địa chất bị quái vật ngoài hành tinh tập kích. Đợt tấn công thứ nhất xuất hiện các sinh vật hình dẹp cùng sinh vật hình nhím biển, khi đó số lượng nhân viên tử vong là 73 người, các nhân viên còn sống sót thì trốn vào trong doanh trại. Cùng lúc đó, đội địa chất tổng cộng hơn 2000 người nhận được mệnh lệnh từ phi thuyền Hi Vọng - lập tức lên đường rút lui, nhưng các nhân viên lập tức nhận ra xung quanh xuất hiện vô số dấu vết của quái vật ngoài hành tinh, chỉ qua là không biết khi nào bọn chúng sẽ tấn công đây…
Khi Diêu Nguyên dẫn tiểu đội giải cứu trở về phi thuyền Hi Vọng thì tình hình đã nghiêm trọng như vậy rồi. Vào lúc 3h 11’ theo múi giờ trên Địa Cầu, thương vong của đội địa chất đã lên tới 107 người, trong lúc bọn họ đang báo cáo thì bốn phía bỗng xuất hiện vô số quái vật ngoài hành tinh, thậm chí còn có các con quái vật tự giết lẫn nhau. Cho nên bọn họ không dám khinh suất đổ nước ra, thực tế, sau đợt tấn công thứ nhất làm 73 người chết thì những con quái vật đó đã kéo đến càng lúc càng đông, cứ như là ruồi ngửi được mùi thức ăn vậy đó.
Cho đến khi một nhóm binh lính tuân lệnh đổ nước ra thì những con quái vật đó mới thể hiện sự điên cuồng của mình. Bọn chúng chẳng những nuốt sạch chỗ cát được đổ nước, thậm chí các nhân viên đổ nước cũng không thoát. Toàn bộ binh lính đều bị xé thành mảnh nhỏ, một người cũng không chạy khỏi. Cho nên có thể kết luận, những quái vật ngoài hành tinh này chắc chắn không chỉ có được năng lực định vị con người nhờ vào hơi nước mà phải có thêm năng lực định vị khác, cho dù không dò tìm được hơi nước thì bọn chúng vẫn hung tàn, điên cuồng như trước.
Hơn nữa, theo tin tức từ đội địa chất truyền về, đội ngũ hơn 2400 người bọn họ đang bắt đầu trở về phi thuyền Hi Vọng, nhưng bọn quái vật đang bám theo họ rất sát. Mặc dù cả bọn đều không hề bỏ nón bảo hộ ra, cũng không hề để lộ bất kỳ hơi nước nào nhưng các con quái vật kia vẫn theo sát bọn họ, hơn nữa càng lúc càng điên cuồng, lúc nào cũng có thể tấn công. Bởi vậy có thể thấy được, những con quái vật ngoài hành tinh này có được năng lực học tập nhất định, hoặc là bọn chúng sau khi giết chóc đã nhận ra những sinh vật bên trong lớp giáp bảo hộ đó, tuy không có bất kỳ hơi nước nào thoát ra nhưng chúng lại rất “bổ dưỡng”….
Hiện nay Diêu Nguyên đang đối đầu với cục diện như thế, đội ngũ đó cần phải được cứu viện ngay, nếu không thì sợ rằng bọn họ sẽ không bao giờ trở về phi thuyền Hi Vọng được nữa. Nhưng bên cạnh đó, năng lượng bên trong phi thuyền Hi Vọng đang không ngừng bị rút đi. Theo kết quả kiểm tra thì lượng thực vật xanh bên dưới phi thuyền Hi Vọng đang càng lúc càng nhiều, điều đó dẫn đến lượng năng lượng bị hút đi càng lúc càng lớn. Nếu cứ duy trì tốc độ như vậy thì cho dù phi thuyền Hi Vọng có tới ba lò phản ứng hạt nhân, thì cũng chỉ có thể duy trì tối đa là 6 tiếng. Một khi hết năng lượng thì phi thuyền Hi Vọng sẽ biến thành một nấm mồ, một nấm mồ bằng kim loại khổng lồ!
Thời gian dành cho Diêu Nguyên không còn nhiều…
-Ta hiểu rồi, vẫn còn 6 tiếng sao? Diêu Nguyên sau khi nghe được báo cáo thì lập tức triệu tập các nhà khoa học có liên quan, đồng thời trao cho bọn họ thi thể của quái vật ngoài hành tinh kia.
-Đây là thi thể hoàn hảo nhất mà chúng ta có được, ta hi vọng mọi người lập tức giải phẫu xét nghiệm nó, đúng rồi, có lấy được mẫu vật chi tiết của đám thực vật đang hút năng lượng của phi thuyền Hi Vọng không?
Diêu Nguyên hỏi các nhà khoa học liên quan, trong đó có các nhà khoa học về sinh vật, hóa học, gen…Gần một trăm người đều đã tập trung đầy đủ tại phòng họp. Gương mặt của tất cả đều hiện lên vẻ lo lắng, dĩ nhiên, bọn họ đều hiểu rõ tình trạng hiện giờ của phi thuyền Hi Vọng, hiểu rõ tình hình đang vô cùng nguy cấp.
Trong đó, một nhà khoa học trả lời:
-Đúng thế, chúng ta đã lấy thử một ít mẫu vật đó, nhưng loại thực vật đó thì cái gì cũng xơi tất. Từ kim loại, nhựa, thủy tinh, đồ sứ,…không có cái nào chứa được nó cả. Khi còn năng lượng thì nó không làm gì cả, nhưng một khi hết năng lượng thì tất cả đều bị phân giải thành cát. Hơn nữa, với lượng năng lượng hấp thu được thì nó sẽ càng sinh sôi nhiều hơn, rồi theo đó sẽ phân giải càng nhiều hơn.
-Axit!
Diêu Nguyên bỗng nhiên nói:
-Lấy axit cực mạnh ra, loại nào cũng được. Chỉ có axit cực mạnh mới kiềm chế được khả năng sinh trưởng cùng phân giải của nó.
-Axit?
Các nhà khoa học bên dưới đều ngờ vực, bọn họ căn bản nghĩ không ra loại thực vật đó lại có quan hệ gì với axit đây. Bất quá Diêu Nguyên cũng đã gợi ý được một hướng đi mới, cho nên lập tức có nhà khoa học vội vàng chạy ra khỏi phòng họp, đi về phòng thí nghiệm mẫu vật. Còn đa số nhà khoa học còn lại sau khi nhận được thi thể quái vật ngoài hành tinh thì cũng lục tục rời đi, chỉ còn một số nhà khoa học do Diêu Nguyên bảo lưu lại.
-Mọi người, ta gọi mọi người lưu lại là muốn hỏi ý kiến của tất cả…Mọi người cho rằng loại thực vật này có ý thức không?
Sau khi cân nhắc từ ngữ một cách cẩn thận, lúc này Diêu Nguyên mới hỏi các nhà sinh vật học.
Các nhà sinh vật học này hầu hết đều từ năm mươi tuổi trở lên, đều là những chuyên gia nổi tiếng trên thế giới. Các nhà khoa học này hơi chần chờ, rồi một ông lão mở miệng trả lời:
-Thiếu tá, chúng ta có thể xác nhận với người. Loại thực vật này có ý thức, điều này thì đã qua rất nhiều thí nghiệm xác nhận rồi. Tỷ như thực vật này có thể căn cứ theo nhiệt độ của của ngọn lửa mà thay đổi nồng độ dịch trong người nó, cũng như thế, chúng còn có thể căn cứ vào thành phần của loại thuốc được tiêm vào mà sản sinh ra kháng thể chống lại. Có thể nói, bọn chúng chắc chắn có ý thức, đồng thời có thể liên kết với nhau, cứ như là nhiều cái cây có cùng một bộ rễ vậy…
Diêu Nguyên lập tức ngắt lời mà hỏi tiếp:
-Ý ta hỏi là, các ngươi có cho rằng loại thực vật này có ý thức như loài người không? Tỷ như cách bày bẫy ra dụ con mồi vào, chờ lúc nó sa bẫy thì nuốt chửng. Thực vật có thể có ý thức như vậy không?
Mấy nhà khoa học kia lập tức nhìn nhau khó hiểu, bọn họ không rõ Diêu Nguyên có ý gì nên một nhà khoa học đứng lên nói:
-Sợ rằng không thể, cho dù trên Địa Cầu đã từng tồn tại một số thực vật đặc thù như cây nắp ấm, đúng là nó có thể đặt bẫy để bắt côn trùng nhưng cái đó chẳng qua là một sự phản xạ của nó thôi. Khi côn trùng khi vướng vào bề mặt cánh hoa của nó thì sự va chạm sẽ làm chất lỏng trong bông hoa di chuyển, khiến cho cánh hoa khép lại, nguyên lí giống hệt với cây hoa mắc cỡ mà chúng ta thường thấy. Cho nên đây không phải là loài thực vật mà thiếu tá đang nghĩ tới, không hề có các khái niệm như “ta” “ăn” “ăn hết”, thực vật không thể có dây thần kinh như động vật được, cũng như không hề có hệ thần kinh và đại não,…Bọn chúng không thể nào có ý thức được…
Diêu Nguyên nghe đến đó thì hơi suy tư, sau một hồi lâu cẩn thận sắp xếp lại từ ngữ trong đầu thì mới nói:
-Các vị, ta chỉ có ý nói tương tự thôi. Các vị cứ thử nghĩ xem, có thể có trường hợp nào thực vật trong quá trình tiến hóa bỗng nhiên phát sinh ý thức. Cứ như là con kiến trong tổ hoặc là con ong thợ vậy đó. Một con, một nhánh cây thì không có gì nhưng khi tập trung lại với số lượng lớn thì mỗi con lại có vai trò như một tế bào não, tập hợp lại sẽ tạo thành một ý thức hoàn chỉnh.
Ta không biết phải diễn tả như thế nào nữa. Mọi người, xin mọi người hãy suy nghĩ kỹ, nơi đây là vũ trụ chứ không còn là Địa Cầu chúng ta nữa, chúng ta không chỉ gặp phải quái vật ngoài hành tinh…mà còn gặp phải loại thực vật kinh khủng này. Vì vậy mong mọi người hãy bỏ qua lối suy nghĩ thông thường đó đi, xin hãy suy nghĩ kỹ, thực vật có khả năng tiến hóa đến trình độ như ta nói hay không? Một tập thể khổng lồ có ý thức riêng biệt, hơn nữa không chỉ có suy nghĩ đơn giản, bọn chúng thèm khát năng lượng, thèm khát kim loại, thậm chí bọn chúng còn thao túng tất cả sinh vật ở đây. Bọn chúng đã phân giải sạch hành tinh này cho nên nó mới biến thành sa mạc như vậy, không chỉ đơn thuần như thế, bởi vì số lượng của chúng rất khổng lồ cho nên một khi có phi thuyền tiếp cận, bọn chúng có thể cảm nhận được năng lượng và kim loại đang đến gần. Do đó mới sinh ra một năng lực hấp dẫn con mồi cứ như là hương thơm từ cây nắp ấm, khiến cho con mồi vô thức tới gần, tất cả điều đó có khả năng xảy ra hay không?
Mấy nhà khoa học kia càng nghe càng hoảng sợ, không biết phải trả lời ra sao. Toàn bộ kiến thức mà bọn họ biết được cơ hồ hoàn toàn mâu thuẫn với lời nói của Diêu Nguyên, không biết qua bao lâu thì một nhà khoa học bỗng lên tiếng:
-Được rồi, thiếu tá. Chúng ta sẽ bỏ đi cách suy luận thông thường như lúc còn ở trên Địa Cầu mà nghĩ theo cách “điên rồ” khác, ý của ngài là, có một loài thực vật nào đó bỗng nhiên đột biến, khi bọn chúng tập hợp lại với một số lượng lớn thì sẽ sinh ra ý thức…Nhưng có điều vô lý, nếu như bọn chúng có ý thức thì sẽ rất có khả năng tạo nên một nền văn minh mới, mặc dù rất khó tin nhưng một nền văn minh do thực vật tạo ra cũng không phải là chuyện gì khó tưởng tượng lắm. Chỉ có điều tại sao bọn chúng lại hủy diệt hành tinh của mình vậy? Tại sao lại biến hành tinh này thành sa mạc?
Diêu Nguyên không biết diễn đạt ý mình ra sao, chỉ đành cố gắng nói:
-Không, có thể các ngươi hiểu nhầm ý của ta. Ý của ta là, những sinh vật này khi tập hợp lại sẽ sinh ra ý thức, nhưng cái ý thức này…Ách, có thể nói giống như là trẻ con đi. Cứ như ý thức của con kiến hay con ong thợ vậy, chỉ biết việc đi tìm thức ăn, sinh sản hoặc tránh né kẻ thù…Nói chung là đại loại như thế đó, tình huống như vậy có thể xảy ra hay không?
Các nhà khoa học bên dưới vẫn mang bộ mặt khó hiểu, nhưng không ngờ vào lúc này thì bỗng có mấy nhà khoa học xuất hiện, bọn họ hưng phấn hô to:
-Thiếu tá, việc giải phẫu sinh vật ngoài hành tinh đã bắt đầu rồi. Chúng ta đã phát hiện trong thi thể của chúng có một lượng lớn thực vật màu xanh, không, hẳn là ấu thể của loài thực vật đó. Chỉ cần cho một chút nước vào ấu thể đó thì nó sẽ lập tức trưởng thành. Đúng rồi, thứ thực vật trưởng thành kia chúng ta đã ngâm nó vào axit cực mạnh, quả nhiên tất cả các hoạt động của nó điều bị kiềm chế, không còn khả năng phân giải kim loại hay hút năng lượng nữa, nhưng chúng vẫn còn sống. Sức sống của bọn chúng thật quá kinh khủng!
-Chúng ta có thể chứng minh, thứ thực vật này là những sinh vật điều khiển tinh cầu sa mạc!
Danh sách chương