Năm đó, Ellison mới tầm 50 tuổi, đầu tóc tuy đã bạc trắng nhưng vẫn được cắt tỉa cẩn thận. Mái tóc ấy mà kết hợp với chiếc kính lão, thêm vào bộ vest mà ông thường mặc thì nếu nhìn thoáng qua, người ta thường hay lầm tưởng ông là một doanh nhân thành đạt chứ không phải là một nhà khoa học nổi tiếng…Thực tế, ông ấy đúng là một doanh nhân nổi tiếng trên thế giới. Là nhà khoa học đứng đầu nhóm nghiên cứu tạo ra vật liệu siêu dẫn mới, hơn nữa cũng là nhà đồng phát minh vô số các ứng dụng khác dành cho vật liệu siêu dẫn. Chỉ riêng những điều đó thôi đã đủ khiến cho ông ta trở thành danh nhân, hơn nữa nhận được một số tiền khổng lồ, thậm chí có thể được đề cử cho giải Nobel.

Hôm nay, Ellison mới thương lượng xong với quan chức chính phủ về vài chuyện trong cuộc sống. Bởi vì hạng mục lúc trước đã thành công rực rỡ cho nên nhóm của ông ta có thể nhận được tài trợ nhiều hơn vào năm nay. Đồng thời, ông ta muốn loại trừ vài thành phần không “ngoan ngoãn” trong tổ mà thay bằng những người “dễ bảo” hơn. Dĩ nhiên những chuyện này đều được chấp thuận…

-Hừ, thành công vốn không phải do tình cờ mang lại. Không có tài năng, cũng không biết kính trọng trên dưới thì tốt nhất là nên xéo ra ngoài mà tự mình làm đi. Nhóm nghiên cứu của ta không cần những tên phế vật như vậy.

Ellison ngồi trên xe vừa xem báo vừa thầm nghĩ. Lúc này, tài xế đang chở ông ấy đi đón cháu trai của mình.

Sau đó, Ellison thấy được trận hỏa hoạn kinh hoàng kia…

Ông ta nghe được những lời nói cuối cùng của người đội trưởng kia…

Cháu của ông ta tuy bỏng nặng, nhưng rốt cuộc vẫn sống…

Ông ta thấy được trường học kia đổ sập trong biển lửa. Toàn bộ hai mươi tám đội viên cứu hộ vĩnh viễn không còn thấy được ánh mặt trời nữa…

Từ ngày đó, Ellison đã thay đổi.

Ông ta càng lúc càng nghiêm khắc, thẳng tay loại bỏ những nhân viên mới chỉ biết nịnh nọt người khác. Chỉ để lại những người có tâm huyết thực sự, dĩ nhiên ông ta vẫn luôn đốc thúc họ, nghiêm khắc yêu cầu họ tuân theo những quy định của mình…

Ông ta trở nên đam mê nghiên cứu một cách điên cuồng, rất nhiều hạng mục, tài liệu chỉ vì có vài khiếm khuyết nhỏ mà đã bị ông ta thẳng thừng gạt phắt đi…Vì những chuyện như thế mà ông ta đã làm mất lòng những người cộng sự của mình. Tuy ông ta đã nghiên cứu thành công rất nhiều hạng mục, nhiều hơn nhiều so với quá khứ, thậm chí vì thế mà ông được đề cử cho giải Nobel danh giá. Nhưng tính cách ấy lại khiến cho ông ta bị giới khoa học Mỹ cô lập, ai ai cũng sợ hãi sự nghiêm khắc đấy, rất nhiều nhân viên và thực tập sinh chỉ nghe đến tên ông là đã sợ vỡ mật. Cho đến những ngày cuối cùng, cũng vì tính cách quái gở đó mà cho dù ông ta có tài năng thực sự, nhưng vẫn bị chính phủ Mỹ vứt bỏ.

Vào lúc này, tuy nét mặt vẫn có sự nghiêm khắc như xưa, nhưng với tinh thần quyết tâm hi sinh, ông ta là đầu tàu tạo nên nhóm khoa học gồm năm người này.

Thí nghiệm được tiến hành rất nhanh, loại thuốc do Yvaine đặc chế được chính tay nhà hóa học Hannah chia làm 10 phần bằng nhau. Sau đó xử lý theo những cách khác nhau, từ pha loãng tới chưng cất…Tiếp đó tới lượt nhà sinh vật học Viên Bình dùng nó thí nghiệm trên mẫu thực vật ngoài hành tinh. Đồng thời, Schiele với sự hỗ trợ của Ba Lệ đã cắt nhỏ phần tinh thạch năng lượng thành mấy khối có kích thước lớn nhỏ khác nhau. Nhỏ nhất là một khối có diện tích 1/100 milimet vuông, lớn hơn chút nữa là khối có diện tích 1/10 milimet vuông, rồi tới 1/5 milimet vuông, 1 milimet vuông và 10 milimet vuông.

-Tốt lắm mọi người. Bây giờ ta muốn quan sát kỹ càng hiện tượng dẫn điện ra ngoài, để có thể kịp thời vận hành thiết bị xử lý theo sự thay đổi điện thế. Cho nên nhờ mọi người thực hiện việc thí nghiệm vậy.

Ellison nói.

Bốn người còn lại thì Schiele vốn là người nổi tiếng nhất. Bất quá người thích hợp nhất cho thí nghiệm lần này chính là Viên Bình – nhà sinh vật học người Trung Quốc. Ông ta cũng là một trong những nhà khoa học hàng đầu thế giới, đặc biệt với thành công tạo ra giống lúa nước đột biến ZH- giống cây lương thực quan trọng nhất trong thập kỷ qua. Cho nên Viên Bình trở thành người chỉ huy cuộc thí nghiệm.

-Mọi người, nếu vậy thì chúng ta bắt đầu đi.

Viên Bình khẽ hít một hơi dài, nhìn vào lớp kính cách ly trong phòng thí nghiệm rồi nói.

Bên trong con tàu con thoi đã được cải tạo thành một phòng thí nghiệm đơn giản. Ở chính giữa phòng có một lớp thủy tinh cách ly bao quanh các mẫu vật, các nhà khoa học bên ngoài chỉ có thể thao tác thí nghiệm bằng cách dùng cánh tay máy hoặc dùng bao tay cao su. Dĩ nhiên, điều này không hề giảm bớt tính nguy hiểm của cuộc thí nghiệm chút nào. Bởi dù sao đó chỉ là một lớp thủy tinh cách ly mỏng manh, căn bản không thể nào ngăn cản được vụ nổ hay lưới điện do sự bất ổn điện áp gây ra.

Dưới sự quan sát cẩn thận của bốn người còn lại, Viên Bình đem mẫu thực vật ra khỏi dung dịch axit mạnh, sau đó đặt vào trong chén thủy tinh đã chuẩn bị sẵn. Axit này là loại cực kỳ đậm đặc, đến xương người cũng hòa tan dễ dàng. Vậy mà nó chỉ có thể kìm hãm sự sống của mẫu thực vật kia thôi. Cứ thế, lát sau thì mẫu thực vật đó bắt đầu ngoe nguẩy, sợ rằng mười mấy giây tiếp theo đã có thể khôi phục sự sống, bắt đầu quá trình phân giải và tiêu hủy toàn bộ vật phẩm xung quanh.

Đúng lúc đó, Viên Bình nhận lấy mẫu thuốc do Hannah dùng cánh tay máy đưa qua. Đó là mẫu thuốc được pha loãng nhất, đồng thời Schiele đặt bên cạnh mẫu thực vật mẫu tinh thạch năng lượng có diện tích nhỏ nhất -1/100 milimet vuông.

Trên phòng thí nghiệm là một màn ảnh lớn hiển thị toàn bộ quá trình thí nghiệm. Khi mẫu tinh thạch năng lượng được đặt bên cạnh mẫu thực vật, đồng thời mẫu thực vật được tiêm thuốc thì không lâu sau, mẫu thực vật đó đã ngưng ngoe nguẩy trong chốc lát rồi lại bắt đầu tiếp tục quá trình phân giải. Không chỉ mẫu tinh thạch năng lượng bị phân giải mà những vật xung quanh cũng chịu chung số phận. Ở bên cạnh, Ellison gần như mở hai mắt trừng trừng nhìn vào thiết bị đo lường điện áp.

Mười giây sau, khi mẫu tinh thạch năng lượng bị mẫu thực vật phân giải hết thì Ellison mới lắc đầu, nói:

-Không có, không có bất kỳ điện năng nào được sinh ra. Tinh thạch năng lượng quá ít, đúng như dự đoán. Năng lượng cung cấp quá ít cho nên khi thực vật hấp thu vào, trước khi tái sử dụng đã xài hết rồi, dù sao bản thân nó không phải là chất siêu dẫn cho nên không thể nào truyền năng lượng mà không có sự tiêu hao được.

Mấy người kia đều im lặng, Viên Bình thở dài rồi nói bằng tiếng Anh:

-Như vậy thì tiếp tục lần thí nghiệm thứ hai thôi…Lần này sẽ thí nghiệm bằng mẫu tinh thạch năng lượng có diện tích 1/10 milimet vuông, mẫu thuốc dùng vẫn như cũ.

Lần thí nghiệm thứ hai bắt đầu…

Thời gian từ từ trôi qua, năm người thực hiện thí nghiệm không hề biết đã trải qua bao lâu, nhưng những người thân, bạn bè và đồng nghiệp… của họ đều đứng bên cửa kính của phi thuyền Hi Vọng, im lặng quan sát. Ở nơi đó, chỉ có một chiếc tàu con thoi đang trôi lơ lửng giữa khoảng không vũ trụ vô tận, bao quanh nó là vô số ánh sánh xanh mờ ảo. Do không thể liên lạc với nhau nên không ai biết được kết quả thí nghiệm như thế nào. Tất cả chỉ có thể im lặng chờ đợi. Thất bại hay thành công, chết hay sống, không lâu sau nữa sẽ rõ.

Hiện giờ đã hơn bốn tiếng trôi qua, những người chờ đợi đều hiện rõ nét mệt mỏi, thậm chí có mấy nhà khoa học không chịu nổi đã ngất xỉu tại chỗ. Vì vậy, Diêu Nguyên đã phải hạ lệnh buộc các nhà khoa học nghỉ ngơi, chỉ còn lại hắn và các thành viên trong tiểu đội Hắc Tinh, Trương Hằng và Morrison đứng lại chờ, chờ kết quả của cuộc thí nghiệm quyết định sự tồn vong của loài người.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện