"" Không tức giận à " Dương Thần ôm lấy thần thể Lâm Triều Anh trần truồng mềm mãi nói.
"" Hừ cũng toàn bộ thân thể đều bị ngươi chiếm còn giận " Lâm Triều Anh chu môi nói.
"" Khà khà " Dương Thần bỉ ổi cười một tiếng nói tiếp "" Mặc y phục thôi rồi ra ngoài nhìn nhỏ nhất đệ tử của nàng "
"" À phu quân biết ta ngủ bao lâu rồi nha " Lâm Triều Anh vừa mặc y phục hỏi.
"" Ngủ , không có ta thì nàng không tới một năm nữa là ngủ luôn không tĩnh rồi " Dương Thần cóc nhẹ lên trán nàng nói.
"" Hỳ hỳ , mà bao lâu nha " Lâm Triều Anh cười một tiếng cho qua hỏi.
"" Gần mười năm rồi " Dương Thần trả lời.
"" Á lâu như vậy giờ tiểu Long nhi đã trưởng thành nha " Lâm Triều Anh nhẹ giật mình lấy.
"" Chắc vậy đi ra thôi nhìn nàng tiểu Long nhi ra sao " Nói một tiếng Dương Thần dẫn đầu đi ra.
Dương Thần cũng không biết đường mấy nên cho Lâm Triều Anh đi trước dẫn đường , lần này đi vòng vòng còn có những cơ quan rất khó mà tìm nhờ Lâm Triều Anh mà một đường đi gần nữa giờ , rồi mới từ một cơ quan đi ra khỏi mật thất bí mật mà đi lên tới cổ mộ bên trong.
Lâm Triều Anh vẫn dẫn Dương Thần đi thêm vài phút khi đến một cái cửa phòng thì nàng đẩy cửa đi vào , thì Dương Thần thấy được một thiếu nữ chừng 20 tuổi , khuôn mặt xinh đẹp nhưng sắc mặt có hơi trắng , Dương Thần biết vì nàng ở trong cổ mộ không đi ra ngoài thấy được ánh sáng.
Thân hình thì mỹ diệu căn đối một thân quần áo màu trắng không ăn khối lửa dân gian , với lại ít tiếp xúc với người ngoài nên khuôn mặt nàng không có một chút biểu cảm biến hóa , khuôn mặt điềm tĩnh yên lặng mà ngủ.
"" Tiểu Long nhi bây giờ đã lớn như vậy " Lâm Triều Anh khuôn mặt vui vẽ nở nụ cười từ từ đi đến giường hàn ngọc , tay nhẹ đưa lên vuốt ve lấy khuôn mặt của tiểu Long nữ.
"" Ừ đã lớn mà quá xinh đẹp " Dương Thần một bộ đàng hoàng đánh giá nói.
"" Hừ hừ phái cổ mộ ta lúc nào ai đều cũng xinh đẹp " Lâm Triều Anh hừ hừ nói.
"" Ha ha đúng đúng , đặt biệt là Triều Anh nàng đẹp nhất " Dương Thần giả bộ khen nói.
"" Hừ hừ đừng tưởng khen vài câu mà có thể câu dẫn ta đồ đệ " Lâm Triều Anh nghe được khen thì vui vẽ mặt hơi ửng đỏ nhưng vẫn mạnh miệng nói.
Mà tiểu Long nữ đang ngủ bị Dương Thần và Lâm Triều Anh võ công xa nàng nên đi vào nàng không hề hay biết , bất quá là vì hai người nói chuyện hơi lớn cũng làm nàng tỉnh lại , tiểu Long nữ mở ra cặp mắt đẹp thì một khuôn mặt gần mười năm nàng nhớ nhưng.
"" Ahh sư phu " Tiểu Long nữ liền nói một tiếng nhào vào lòng Lâm Triều Anh ôm lấy.
"" Ha ha tiểu Long nhi đã lớn nha " Lâm Triều Anh ôm lấy tiểu Long nữ tay nhẹ vuốt nàng sao lưng.
"" Ừ tiểu Long nữ nhà ta đã lớn " Dương Thần nhân cơ hội không biết lúc nào đã ở sau lưng tiểu Long nữ , nhanh tay ôm nàng từ sao lưng cũng ôm lấy Lâm Triều Anh , một bộ người thân quen biết đã lâu nói.
"" ! ! " Tiểu Long nữ tự nhiên bị một nam tử xa lạ ôm thì mờ mịnh không biết làm sao , chỉ nhìn lấy mình sư phụ mà sư phụ cũng không phản ứng gì , thì nàng cũng ngơ ngơ bất động để bị nam tử xa lạ ôm lấy.
Lâm Triều Anh biết mình phu quân bỉ ổi háo sắc cũng không cách nào đành phải cho hắn chiếm mình đồ đệ tiện nghi.
Tiểu Long nữ ngơ ngơ cũng không vùng vẫy như thế ba người ôm cùng một chổ không nói gì , bắt quá không lâu tiểu Long nữ cắt lên giọng nói ngọt ngào hỏi "" Sư phụ không phải ngài đã chết sao "
"" Ừ là "
"" Hời ~ là nhưng vậy sư phụ con bị thương nặng nên bị như chết giả , ta là phu quân nàng , đành phải trăm sông ngàn núi mà đi tìm cách cứu trị vượt qua biết bao nhiêu cực khổ , hôm nay về tới thì cứu tỉnh lại sư phụ con " không đợi Lâm Triều Anh trả lời Dương Thần một hơi nói hết , khuôn mặt biểu cảm rất là khổ cực.
Lâm Triều Anh nghe mà mắt trợn tròn nghĩ "" Còn gì vô sĩ hơn hắn , đè người ta ra chịch bảo vượt sông vượt núi "
Mà tiểu Long nữ đâu thì hai mắt hiện lên sùng bái nha , dù sao nàng nói ngây thơ thì cũng ngây thơ , năm này qua năm nọ ở trong cổ mộ lâu lâu mới cùng Tôn bà bà nói một hai câu , nghe Dương Thần nói thì tin liền mà quay đầu nhìn Dương Thần không còn xa lạ nói "" Sư thúc thật lợi hại và cực khổ nha "
"" Khổ lắm tiểu Long nhi , lúc con còn nhỏ ta gặp qua một lần vì lúc đó con quá nhỏ nên quên đi , ừ còn vì bệnh tình của sư phụ con nên ta một đường cực khổ không có thời gian về đến cổ mộ thăm con , hời ~ , tới tới sư thúc hôn cái " Dương Thần nhìn quay qua khuôn mặt tiểu Long nữ , thì hắn một bộ yêu vợ lắm nói rồi hôn lên tiểu Long nữ trên mặt vài cái.
Mà Lâm Triều Anh nghe đối thoại hai người khóe miệng giựt giựt đầu bóc khói , nàng thật muốn đi qua hỏi Dương Thần ngươi cực khổ cái gì vượt cái gì nha.
Mà Dương Thần bỉ ổi như thế ôm lấy thân thể mêm mãi của tiểu Long nữ vào ngực , mà tiểu Long nữ cũng rất bình tĩnh nằm trong ngực Dương Thần rất tự nhiên , như thế trong phong không ngừng vang lên tiếng nói chuyện.
"" Hừ cũng toàn bộ thân thể đều bị ngươi chiếm còn giận " Lâm Triều Anh chu môi nói.
"" Khà khà " Dương Thần bỉ ổi cười một tiếng nói tiếp "" Mặc y phục thôi rồi ra ngoài nhìn nhỏ nhất đệ tử của nàng "
"" À phu quân biết ta ngủ bao lâu rồi nha " Lâm Triều Anh vừa mặc y phục hỏi.
"" Ngủ , không có ta thì nàng không tới một năm nữa là ngủ luôn không tĩnh rồi " Dương Thần cóc nhẹ lên trán nàng nói.
"" Hỳ hỳ , mà bao lâu nha " Lâm Triều Anh cười một tiếng cho qua hỏi.
"" Gần mười năm rồi " Dương Thần trả lời.
"" Á lâu như vậy giờ tiểu Long nhi đã trưởng thành nha " Lâm Triều Anh nhẹ giật mình lấy.
"" Chắc vậy đi ra thôi nhìn nàng tiểu Long nhi ra sao " Nói một tiếng Dương Thần dẫn đầu đi ra.
Dương Thần cũng không biết đường mấy nên cho Lâm Triều Anh đi trước dẫn đường , lần này đi vòng vòng còn có những cơ quan rất khó mà tìm nhờ Lâm Triều Anh mà một đường đi gần nữa giờ , rồi mới từ một cơ quan đi ra khỏi mật thất bí mật mà đi lên tới cổ mộ bên trong.
Lâm Triều Anh vẫn dẫn Dương Thần đi thêm vài phút khi đến một cái cửa phòng thì nàng đẩy cửa đi vào , thì Dương Thần thấy được một thiếu nữ chừng 20 tuổi , khuôn mặt xinh đẹp nhưng sắc mặt có hơi trắng , Dương Thần biết vì nàng ở trong cổ mộ không đi ra ngoài thấy được ánh sáng.
Thân hình thì mỹ diệu căn đối một thân quần áo màu trắng không ăn khối lửa dân gian , với lại ít tiếp xúc với người ngoài nên khuôn mặt nàng không có một chút biểu cảm biến hóa , khuôn mặt điềm tĩnh yên lặng mà ngủ.
"" Tiểu Long nhi bây giờ đã lớn như vậy " Lâm Triều Anh khuôn mặt vui vẽ nở nụ cười từ từ đi đến giường hàn ngọc , tay nhẹ đưa lên vuốt ve lấy khuôn mặt của tiểu Long nữ.
"" Ừ đã lớn mà quá xinh đẹp " Dương Thần một bộ đàng hoàng đánh giá nói.
"" Hừ hừ phái cổ mộ ta lúc nào ai đều cũng xinh đẹp " Lâm Triều Anh hừ hừ nói.
"" Ha ha đúng đúng , đặt biệt là Triều Anh nàng đẹp nhất " Dương Thần giả bộ khen nói.
"" Hừ hừ đừng tưởng khen vài câu mà có thể câu dẫn ta đồ đệ " Lâm Triều Anh nghe được khen thì vui vẽ mặt hơi ửng đỏ nhưng vẫn mạnh miệng nói.
Mà tiểu Long nữ đang ngủ bị Dương Thần và Lâm Triều Anh võ công xa nàng nên đi vào nàng không hề hay biết , bất quá là vì hai người nói chuyện hơi lớn cũng làm nàng tỉnh lại , tiểu Long nữ mở ra cặp mắt đẹp thì một khuôn mặt gần mười năm nàng nhớ nhưng.
"" Ahh sư phu " Tiểu Long nữ liền nói một tiếng nhào vào lòng Lâm Triều Anh ôm lấy.
"" Ha ha tiểu Long nhi đã lớn nha " Lâm Triều Anh ôm lấy tiểu Long nữ tay nhẹ vuốt nàng sao lưng.
"" Ừ tiểu Long nữ nhà ta đã lớn " Dương Thần nhân cơ hội không biết lúc nào đã ở sau lưng tiểu Long nữ , nhanh tay ôm nàng từ sao lưng cũng ôm lấy Lâm Triều Anh , một bộ người thân quen biết đã lâu nói.
"" ! ! " Tiểu Long nữ tự nhiên bị một nam tử xa lạ ôm thì mờ mịnh không biết làm sao , chỉ nhìn lấy mình sư phụ mà sư phụ cũng không phản ứng gì , thì nàng cũng ngơ ngơ bất động để bị nam tử xa lạ ôm lấy.
Lâm Triều Anh biết mình phu quân bỉ ổi háo sắc cũng không cách nào đành phải cho hắn chiếm mình đồ đệ tiện nghi.
Tiểu Long nữ ngơ ngơ cũng không vùng vẫy như thế ba người ôm cùng một chổ không nói gì , bắt quá không lâu tiểu Long nữ cắt lên giọng nói ngọt ngào hỏi "" Sư phụ không phải ngài đã chết sao "
"" Ừ là "
"" Hời ~ là nhưng vậy sư phụ con bị thương nặng nên bị như chết giả , ta là phu quân nàng , đành phải trăm sông ngàn núi mà đi tìm cách cứu trị vượt qua biết bao nhiêu cực khổ , hôm nay về tới thì cứu tỉnh lại sư phụ con " không đợi Lâm Triều Anh trả lời Dương Thần một hơi nói hết , khuôn mặt biểu cảm rất là khổ cực.
Lâm Triều Anh nghe mà mắt trợn tròn nghĩ "" Còn gì vô sĩ hơn hắn , đè người ta ra chịch bảo vượt sông vượt núi "
Mà tiểu Long nữ đâu thì hai mắt hiện lên sùng bái nha , dù sao nàng nói ngây thơ thì cũng ngây thơ , năm này qua năm nọ ở trong cổ mộ lâu lâu mới cùng Tôn bà bà nói một hai câu , nghe Dương Thần nói thì tin liền mà quay đầu nhìn Dương Thần không còn xa lạ nói "" Sư thúc thật lợi hại và cực khổ nha "
"" Khổ lắm tiểu Long nhi , lúc con còn nhỏ ta gặp qua một lần vì lúc đó con quá nhỏ nên quên đi , ừ còn vì bệnh tình của sư phụ con nên ta một đường cực khổ không có thời gian về đến cổ mộ thăm con , hời ~ , tới tới sư thúc hôn cái " Dương Thần nhìn quay qua khuôn mặt tiểu Long nữ , thì hắn một bộ yêu vợ lắm nói rồi hôn lên tiểu Long nữ trên mặt vài cái.
Mà Lâm Triều Anh nghe đối thoại hai người khóe miệng giựt giựt đầu bóc khói , nàng thật muốn đi qua hỏi Dương Thần ngươi cực khổ cái gì vượt cái gì nha.
Mà Dương Thần bỉ ổi như thế ôm lấy thân thể mêm mãi của tiểu Long nữ vào ngực , mà tiểu Long nữ cũng rất bình tĩnh nằm trong ngực Dương Thần rất tự nhiên , như thế trong phong không ngừng vang lên tiếng nói chuyện.
Danh sách chương