- Cái gì được rồi?
Khương Phàm cùng Đan Hoàng đi đến ngoài điện, nhìn về phía rừng rậm phương xa.
Nơi đó có mê vụ nồng đậm bao phủ lấy mênh mông rừng rậm, bên trong có ánh trăng lưu chuyển, quang ảnh trùng điệp, từng cái đuôi cáo to lớn đong đưa ở bên trong, khi thì mơ hồ, khi thì rõ ràng, như ẩn như hiện ở trong sương mù.
- Thiên Hồ Thánh Vương, hay là Vãn Tình?
Khương Phàm chợt nhìn không có phát hiện vấn đề, tưởng rằng chỉ là tu luyện bình thường, nhưng khi càng ngày càng nhiều người kinh động, vọt tới đỉnh núi, phấn chấn hô to nghị luận, sắc mặt hắn đã hơi đổi, chăm chú tiếp cận đuôi cáo đong đưa trong sương mù.
- Một hai ba... bảy ~ tám ~ chín... Mười??
- Mười đuôi?
- Thiên Hồ Thánh Vương thức tỉnh đuôi thứ mười rồi?
Khương Phàm và Đan Hoàng đều rất là chấn kinh, trước đó, sau khi hoàn thành 'Cửu Thánh Chi Thể', nàng cũng không tiếp tục xuất hiện kỳ tích, bọn hắn cho là không có hy vọng, không nghĩ tới thời gian qua đi hai tháng, vậy mà lại đột nhiên xuất hiện.
Đây là đang xảy ra chuyện gì?
- Đi qua nhìn một chút!
Khương Phàm và Đan Hoàng nhanh chóng chạy tới, bọn người Kiều Vô Hối cũng liên tiếp bay lên không, thẳng đến mảnh rừng rậm bị mê vụ bao phủ kia.
Rừng rậm bị tộc nhân Hướng gia cản lại, nhắc nhở đám người liên tiếp chạy đến không nên tới gần quấy rầy, ngữ khí nghiêm túc, lại đều không thể che hết cuồng hỉ tràn đầy trên mặt.
Có thể nuôi dưỡng đến Cửu Thánh Chi Thể đã kỳ tích, không nghĩ tới Thiên Hồ Thánh Vương của bọn hắn lại lần nữa tạo nên kỳ tích!
Đuôi thứ mười, đây là phản tổ!
Từ Hoang Cổ đến nay, Thiên Hồ Yêu tộc sinh ra mười đuôi có thể đếm được trên đầu ngón tay, huống chi lại còn là linh văn của Nhân tộc!
- Tộc trưởng các ngươi đạt được cơ duyên mới rồi?
Khương Phàm cũng vui mừng, ý vị này có nghĩa là linh văn của Hướng Vãn Đồng đã phát sinh thăng hoa, đến Thánh Hoàng Thiên phẩm.
Chỉ cần bồi dưỡng đuôi thứ mười tân sinh đến Thánh Linh, Sí Thiên giới sẽ có được vị Thánh Hoàng thứ năm.
Mặc dù độ khó để bồi dưỡng cái đuôi thứ mười này không thua gì Thánh Vương, nhưng cuối cùng vẫn không phải bồi dưỡng Thánh Vương thật sự, không cần kích phát huyết mạch linh văn, cho nên chỉ cần tài nguyên chồng chất đúng chỗ, vẫn có hi vọng!
Hướng Tư Minh thể hiện có chút mất tự nhiên, chần chờ một lát, mới nói:
- Là Vãn Tình trưởng lão tại mười ngày trước đã đưa ra một đề nghị, muốn dung hợp cùng tộc trưởng. Chín bộ phân thân quay về một thể, kích phát huyết mạch chiều sâu. Lúc đầu tộc trưởng rất kháng cự, sợ ảnh hưởng đến linh hồn của Vãn Tình trưởng lão, nhưng Vãn Tình trưởng lão rất kiên trì, nói nàng không chỉ là phân thân thứ chín, mà còn là Thánh Vương, càng là người mang Thái Âm đồ đằng, sau khi dung hợp hẳn là sẽ có hiệu quả. Mặc dù có chút mạo hiểm, nhưng cuối cùng các nàng đã quyết định thử. Thương Thiên mở mắt a, xong rồi!! Các nàng thành công!
Hướng Tư Minh nói liền bắt đầu kích động, so với tộc trưởng phản tổ, thức tỉnh mười đuôi, Hướng Vãn Tình khả năng nhận ảnh hưởng không đáng nhắc tới.
Chuyện này có nghĩa là lựa chọn ban đầu của bọn hắn không sai, cho dù là gặp mặt cùng lão Hồ Vương, cũng có thể thẳng tắp cái eo nói một câu, chúng ta trải qua tốt hơn rồi.
Nụ cười của Khương Phàm dần dần biến mất, một lần nữa dung hợp?
Trước đó Thiên Hồ Thánh Vương đã đồng ý với hắn, sẽ không lại dung hợp cùng Vãn Tình, sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống của Vãn Thanh.
Dù sao linh hồn của Vãn Tình cũng là hoàn toàn mới, không phải Thánh Vương!
Bây giờ cưỡng ép dung hợp, rất có thể sẽ ảnh hưởng thậm chí thay thế linh hồn của Hướng Vãn Tình.
Đám người phấn chấn, Khương Phàm thì lại khẩn trương,
Mười cái đuôi cáo chậm rãi đung đưa trong sương mù, cảnh tượng như ẩn như hiện mang theo vài phần duy mỹ cùng thánh khiết, nhưng thánh uy khủng bố phun trào ở bên trong lại làm cho đám cự ngạc liên tiếp chạy đến đều cảm nhận được áp bách.
Trọn vẹn sau nửa ngày, mê vụ mãnh liệt, tia sáng tăng vọt, hư ảnh mười đuôi dần dần tiêu tán.
- Nhanh nhanh nhanh, chúc mừng tộc trưởng!
Hướng Tư Minh và đám người kích động liền muốn xông đi đến nhìn.
- Đều chờ đợi!
Khương Phàm hét lớn một tiếng, sau đó hắn xông vào sâu trong mê vụ.
Trong một u cốc có đầy cây rừng vờn quanh, ánh sáng lộng lẫy, ngân bạch như nước, có hồ ảnh phiêu đãng, cũng có ánh trăng lưu chuyển.
Trên đồng cỏ tại u cốc, hai thân thể như bạch ngọc đang co quắp tại nơi đó.
Da thịt các nàng mềm nhẵn như tơ lụa, trắng nõn như mỹ ngọc, hiện ra điểm điểm huỳnh quang, đẹp để cho người ta lóa mắt, tóc đen dài đến eo rối tung, phủ lên gương mặt.
Khương Phàm chân trước vừa bước lên đến, chân sau đã cọ vọt trở về.
- Vãn Tình? Hướng tộc trưởng!
Khương Phàm vung tay ném vào một bộ y phục, che thân thể các nàng lại.
- Ta không sao, nàng cũng rất tốt.
Một âm thanh thanh lãnh truyền tới, Hướng Vãn Đồng chống thân thể uyển chuyển xinh đẹp lên, ngưng kết năng lượng ánh trăng hình thành nhuyễn giáp, lại từ trong nhẫn không gian lấy ra y phục sớm đã chuẩn bị tốt mà mặc vào.
Khương Phàm tranh thủ thời gian xông tới, dùng y phục lúc nãy hắn ném vào tới che kín Hướng Vãn Tình:
- Sao nàng lại hôn mê?
- Không nên gấp gáp, thời điểm nàng dung hợp với ta xuất đã hiện linh hồn chung dung, không quá phận cách ra, nàng vẫn là nàng, ta vẫn là ta.
- Ngươi xác định?
- Thân thể của ta, ta rõ ràng.
- Sao nàng còn không có tỉnh?
- Rất nhanh sẽ tỉnh thôi.
Hướng Vãn Đồng đứng dậy, ánh mắt phức tạp nhìn Khương Phàm đang lo lắng ôm muội muội.
Khương Phàm không có chú ý tới Hướng Vãn Đồng có vấn đề gì, cũng không nghe ra nàng nói nói bóng gió về 'linh hồn chung dung', hắn ôm Hướng Vãn Tình, tra xét rõ ràng tình huống thân thể của nàng, thử kích thích Thái Âm đồ đằng ba động để tỉnh lại Hướng Vãn Tình.
Không bao lâu, Hướng Vãn Tình đã tỉnh lại.
Bởi vì linh hồn chung dung, nàng cũng giống như đã trải qua tất cả mọi chuyện mà tỷ tỷ trải qua, bao gồm cả nhiều loại người, nhiều loại chiến đấu, cũng bao gồm chân tình tỷ tỷ chuẩn bị mới thân thể hoàn toàn cho nàng.
Vừa mới tỉnh lại, vẻ mặt của nàng hơi có vẻ lãnh diễm, dù sao cũng hơi có thần thái của tỷ tỷ, cái này khiến Khương Phàm cau chặt lông mày, suýt chút nữa muốn đứng dậy chất vấn.
Khương Phàm cùng Đan Hoàng đi đến ngoài điện, nhìn về phía rừng rậm phương xa.
Nơi đó có mê vụ nồng đậm bao phủ lấy mênh mông rừng rậm, bên trong có ánh trăng lưu chuyển, quang ảnh trùng điệp, từng cái đuôi cáo to lớn đong đưa ở bên trong, khi thì mơ hồ, khi thì rõ ràng, như ẩn như hiện ở trong sương mù.
- Thiên Hồ Thánh Vương, hay là Vãn Tình?
Khương Phàm chợt nhìn không có phát hiện vấn đề, tưởng rằng chỉ là tu luyện bình thường, nhưng khi càng ngày càng nhiều người kinh động, vọt tới đỉnh núi, phấn chấn hô to nghị luận, sắc mặt hắn đã hơi đổi, chăm chú tiếp cận đuôi cáo đong đưa trong sương mù.
- Một hai ba... bảy ~ tám ~ chín... Mười??
- Mười đuôi?
- Thiên Hồ Thánh Vương thức tỉnh đuôi thứ mười rồi?
Khương Phàm và Đan Hoàng đều rất là chấn kinh, trước đó, sau khi hoàn thành 'Cửu Thánh Chi Thể', nàng cũng không tiếp tục xuất hiện kỳ tích, bọn hắn cho là không có hy vọng, không nghĩ tới thời gian qua đi hai tháng, vậy mà lại đột nhiên xuất hiện.
Đây là đang xảy ra chuyện gì?
- Đi qua nhìn một chút!
Khương Phàm và Đan Hoàng nhanh chóng chạy tới, bọn người Kiều Vô Hối cũng liên tiếp bay lên không, thẳng đến mảnh rừng rậm bị mê vụ bao phủ kia.
Rừng rậm bị tộc nhân Hướng gia cản lại, nhắc nhở đám người liên tiếp chạy đến không nên tới gần quấy rầy, ngữ khí nghiêm túc, lại đều không thể che hết cuồng hỉ tràn đầy trên mặt.
Có thể nuôi dưỡng đến Cửu Thánh Chi Thể đã kỳ tích, không nghĩ tới Thiên Hồ Thánh Vương của bọn hắn lại lần nữa tạo nên kỳ tích!
Đuôi thứ mười, đây là phản tổ!
Từ Hoang Cổ đến nay, Thiên Hồ Yêu tộc sinh ra mười đuôi có thể đếm được trên đầu ngón tay, huống chi lại còn là linh văn của Nhân tộc!
- Tộc trưởng các ngươi đạt được cơ duyên mới rồi?
Khương Phàm cũng vui mừng, ý vị này có nghĩa là linh văn của Hướng Vãn Đồng đã phát sinh thăng hoa, đến Thánh Hoàng Thiên phẩm.
Chỉ cần bồi dưỡng đuôi thứ mười tân sinh đến Thánh Linh, Sí Thiên giới sẽ có được vị Thánh Hoàng thứ năm.
Mặc dù độ khó để bồi dưỡng cái đuôi thứ mười này không thua gì Thánh Vương, nhưng cuối cùng vẫn không phải bồi dưỡng Thánh Vương thật sự, không cần kích phát huyết mạch linh văn, cho nên chỉ cần tài nguyên chồng chất đúng chỗ, vẫn có hi vọng!
Hướng Tư Minh thể hiện có chút mất tự nhiên, chần chờ một lát, mới nói:
- Là Vãn Tình trưởng lão tại mười ngày trước đã đưa ra một đề nghị, muốn dung hợp cùng tộc trưởng. Chín bộ phân thân quay về một thể, kích phát huyết mạch chiều sâu. Lúc đầu tộc trưởng rất kháng cự, sợ ảnh hưởng đến linh hồn của Vãn Tình trưởng lão, nhưng Vãn Tình trưởng lão rất kiên trì, nói nàng không chỉ là phân thân thứ chín, mà còn là Thánh Vương, càng là người mang Thái Âm đồ đằng, sau khi dung hợp hẳn là sẽ có hiệu quả. Mặc dù có chút mạo hiểm, nhưng cuối cùng các nàng đã quyết định thử. Thương Thiên mở mắt a, xong rồi!! Các nàng thành công!
Hướng Tư Minh nói liền bắt đầu kích động, so với tộc trưởng phản tổ, thức tỉnh mười đuôi, Hướng Vãn Tình khả năng nhận ảnh hưởng không đáng nhắc tới.
Chuyện này có nghĩa là lựa chọn ban đầu của bọn hắn không sai, cho dù là gặp mặt cùng lão Hồ Vương, cũng có thể thẳng tắp cái eo nói một câu, chúng ta trải qua tốt hơn rồi.
Nụ cười của Khương Phàm dần dần biến mất, một lần nữa dung hợp?
Trước đó Thiên Hồ Thánh Vương đã đồng ý với hắn, sẽ không lại dung hợp cùng Vãn Tình, sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống của Vãn Thanh.
Dù sao linh hồn của Vãn Tình cũng là hoàn toàn mới, không phải Thánh Vương!
Bây giờ cưỡng ép dung hợp, rất có thể sẽ ảnh hưởng thậm chí thay thế linh hồn của Hướng Vãn Tình.
Đám người phấn chấn, Khương Phàm thì lại khẩn trương,
Mười cái đuôi cáo chậm rãi đung đưa trong sương mù, cảnh tượng như ẩn như hiện mang theo vài phần duy mỹ cùng thánh khiết, nhưng thánh uy khủng bố phun trào ở bên trong lại làm cho đám cự ngạc liên tiếp chạy đến đều cảm nhận được áp bách.
Trọn vẹn sau nửa ngày, mê vụ mãnh liệt, tia sáng tăng vọt, hư ảnh mười đuôi dần dần tiêu tán.
- Nhanh nhanh nhanh, chúc mừng tộc trưởng!
Hướng Tư Minh và đám người kích động liền muốn xông đi đến nhìn.
- Đều chờ đợi!
Khương Phàm hét lớn một tiếng, sau đó hắn xông vào sâu trong mê vụ.
Trong một u cốc có đầy cây rừng vờn quanh, ánh sáng lộng lẫy, ngân bạch như nước, có hồ ảnh phiêu đãng, cũng có ánh trăng lưu chuyển.
Trên đồng cỏ tại u cốc, hai thân thể như bạch ngọc đang co quắp tại nơi đó.
Da thịt các nàng mềm nhẵn như tơ lụa, trắng nõn như mỹ ngọc, hiện ra điểm điểm huỳnh quang, đẹp để cho người ta lóa mắt, tóc đen dài đến eo rối tung, phủ lên gương mặt.
Khương Phàm chân trước vừa bước lên đến, chân sau đã cọ vọt trở về.
- Vãn Tình? Hướng tộc trưởng!
Khương Phàm vung tay ném vào một bộ y phục, che thân thể các nàng lại.
- Ta không sao, nàng cũng rất tốt.
Một âm thanh thanh lãnh truyền tới, Hướng Vãn Đồng chống thân thể uyển chuyển xinh đẹp lên, ngưng kết năng lượng ánh trăng hình thành nhuyễn giáp, lại từ trong nhẫn không gian lấy ra y phục sớm đã chuẩn bị tốt mà mặc vào.
Khương Phàm tranh thủ thời gian xông tới, dùng y phục lúc nãy hắn ném vào tới che kín Hướng Vãn Tình:
- Sao nàng lại hôn mê?
- Không nên gấp gáp, thời điểm nàng dung hợp với ta xuất đã hiện linh hồn chung dung, không quá phận cách ra, nàng vẫn là nàng, ta vẫn là ta.
- Ngươi xác định?
- Thân thể của ta, ta rõ ràng.
- Sao nàng còn không có tỉnh?
- Rất nhanh sẽ tỉnh thôi.
Hướng Vãn Đồng đứng dậy, ánh mắt phức tạp nhìn Khương Phàm đang lo lắng ôm muội muội.
Khương Phàm không có chú ý tới Hướng Vãn Đồng có vấn đề gì, cũng không nghe ra nàng nói nói bóng gió về 'linh hồn chung dung', hắn ôm Hướng Vãn Tình, tra xét rõ ràng tình huống thân thể của nàng, thử kích thích Thái Âm đồ đằng ba động để tỉnh lại Hướng Vãn Tình.
Không bao lâu, Hướng Vãn Tình đã tỉnh lại.
Bởi vì linh hồn chung dung, nàng cũng giống như đã trải qua tất cả mọi chuyện mà tỷ tỷ trải qua, bao gồm cả nhiều loại người, nhiều loại chiến đấu, cũng bao gồm chân tình tỷ tỷ chuẩn bị mới thân thể hoàn toàn cho nàng.
Vừa mới tỉnh lại, vẻ mặt của nàng hơi có vẻ lãnh diễm, dù sao cũng hơi có thần thái của tỷ tỷ, cái này khiến Khương Phàm cau chặt lông mày, suýt chút nữa muốn đứng dậy chất vấn.
Danh sách chương