Cơ thể tàn phế của Khương Phàm đã được chắp vá lại, nhưng bất luận như thế nào hắn cũng đều khó mà khép lại hoàn toàn được, sinh cơ tại miệng vết thương đã bị chặt đứt triệt để!! Mà năng lượng ánh sáng lưu lại ở bên trong thân thể lại không cách nào thanh trừ, giống như là vô số cương châm đang du tẩu, đau đến không muốn sống. 

 Hắn cắn răng triệu hồi Liệp Thần Thương, kích phát khí tức huyết nhục thần hồn, ngưng tụ Thủy Tổ phân thân trong yêu hỏa ngập trời! 

 Cảnh giới Thánh Hoàng chân chính, phân thân ấn ký càng thêm mạnh mẽ, như là thật sự triệu hoán kiếp trước tới. 

 - Giết!! 

 Khương Phàm kiếp trước hóa thân thành Chu Tước, cầm lấy Liệp Thần Thương, dẫn lĩnh oanh sát ra ngoài. 

 Khương Phàm nhất định phải toàn lực ứng phó, trước khi Tru Thiên Thần Tôn trở về, hắn phải triệt để trọng thương Quang Mang Thần Tôn, nếu không một khi hai vị Thần Tôn liên thủ, hắn và Cửu Thiên Thần Tôn căn bản không gánh được. 

 - A a a! 

 Quang Mang Thần Tôn điên cuồng giãy dụa, thân thể đã hòa tan hơn phân nửa, bạch cốt sâm sâm, máu tươi chảy ngang, vô cùng thê thảm! 

 Hắn nắm chặt Quang Mang Thần Kiếm, điên cuồng kích phát ra ánh sáng kiếm khí, mỗi một sợi ánh sáng đều ẩn chứa thần uy Cực Đạo, mỗi một sợi ánh sáng đều như là Thần Kiếm chém vào, cưỡng ép rung chuyển không gian bị giam cầm. 

 Nhưng nơi này là thâm không mênh mông, Cửu Thiên Thần Tôn có thể mượn dẫn uy lực hư không không có tận cùng, hắn càng là dung nhập chính mình vào bên trong luyện lô, thô bạo trấn áp lấy Quang Mang Thần Tôn. 

 - A a a... 

 Quang Mang Thần Tôn điên cuồng đến bạo tẩu, khi Liệp Thần Thương giết tới, một khắc này, rốt cuộc hắn cũng đã xé mở được luyện lô. 

 Xác thực mà nói, là giam cầm của Cửu Thiên Thần Tôn đã đột nhiên suy yếu, nên mới thả ra Quang Mang Thần Tôn, càng là cơ hội để Liệp Thần Thương giết vào luyện lô! 

 Phốc phốc! 

 Liệp Thần Thương xuyên qua trái tim Quang Mang Thần Tôn, thân thể nóng chảy cơ hồ muốn bị lực trùng kích mạnh mẽ chấn vỡ. 

 Quang Mang Thần Tôn kêu thảm, sát khí kinh khủng cơ hồ muốn triệt để xoắn nát hắn, huyết nhục rách rưới lại lần nữa diệt vong hơn phân nửa. 

 Từ đằng xa nhìn lại, Quang Mang Thần Tôn đã từng cao ngạo tôn quý, đầu và nửa người trên cơ hồ đã hóa thành xương, chỉ là treo rải rác từng mảng thịt tươi, nhìn thấy mà giật mình, vô cùng thê thảm! 

 - Bạo! 

 Khương Phàm lên tiếng gào thét, ngang nhiên dẫn nổ Thủy Tổ phân thân giết qua. 

 Hắn biết Thủy Tổ phân thân giết qua khẳng định trốn không thoát, còn không bằng trực tiếp nổ tung, dựa thế lại đánh trọng thương Quang Mang Thần Tôn. 

 Quang Mang Thần Tôn vừa muốn huy kiếm chém giết Liệt Diễm Chu Tước, kết quả Thủy Tổ phân thân toàn thân phát sáng, trực tiếp nổ tung! 

 Có thể so với Thánh Hoàng đỉnh bạo tạc, trong chốc lát đã nhấc lên sóng triều liệt diễm vô tận, mênh mông ba động đối diện đánh bay Quang Mang Thần Tôn. 

 Quang Mang Thần Tôn tái tạo trọng thương, huyết khí cùng thịt nát lưu lại ở hài cốt nửa người trên đều bị vô tình đốt cháy hầu như không còn gì, biến thành xương cốt trắng bệch. 

 Thảm thảm thảm! 

 Quang Mang Thần Tôn lâm vào tuyệt cảnh! 

 Mặc dù Khương Phàm chỉ là Thánh Hoàng, nhưng hắn kích phát Liệp Thần Thương không thể nghi ngờ là đã có được thần uy, phối hợp với vị Thần Linh Không Gian - Cửu Thiên Thần Tôn này, hai người đánh ra thực lực cường đại đến hai vị Thần Tôn đang liên hiệp tiễu trừ. 

 - Đều lùi cho ta! 

 Xương cốt toàn thân Quang Mang Thần Tôn đột nhiên trong suốt, tiếp đó đã nổ tung cường quang, như hàng tỉ tia lôi đình, cuồng kích khắp toàn trường, muốn mạnh mẽ bức lui Khương Phàm và Cửu Thiên Thần Tôn. 

 Nhưng bộc phát vào thời khắc này, chủ yếu là nhằm vào Khương Phàm, đánh về phía quang kiếm được ánh sáng ngưng tụ nơi đó, muốn vô tình tiễu sát nó. 

 - Không cần quan tâm đến ta, hắn muốn chạy trốn! Ngăn hắn lại! 

 Khương Phàm kinh hồn rút lui về phía sau, tụ tập hai cánh ở phía trước để ngạnh kháng. 

 Phốc phốc phốc! 

 Số lượng lớn quang kiếm bổ vào trên người hắn, huyết nhục văng tung tóe, hài cốt đứt gãy, thân thể đã trọng thương cơ hồ muốn bị tách rời thành từng mảnh vỡ. 

 Quang Mang Thần Tôn phóng thích quang triều đồng thời nhanh chóng chạy trốn. 

 Cửu Thiên Thần Tôn không để ý đến Khương Phàm, cho nên đảo mắt liền đuổi tới phía sau, một cỗ không gian triều dâng như vạn thú ra áp, cuồng dũng tới. Nhưng ngay lúc giờ khắc này, Quang Mang Thần Tôn đột nhiên xoay chuyển Quang Mang Thần Kiếm trong tay, trong chốc lát đã huy động lên tàn ảnh, đánh xuyên hư không, mở ra Âm Dương, đối diện đánh xuyên lồng ngực Cửu Thiên Thần Tôn. 

 - Ta chính là chờ thời khắc này! 

 Quang Mang Thần Tôn cũng không quay đầu lại, vẫn tốc độ cao nhất phóng tới, Quang Mang Thần Kiếm tương thông cùng ý thức hắn, đánh xuyên Cửu Thiên Thần Tôn sau đó nhanh chóng trở về. 

 Hắn cố ý uy hiếp Khương Phàm, liệu định Khương Phàm có thể đánh giá ra hắn là muốn chạy trốn, dưới cơ hội như vậy, Cửu Thiên Thần Tôn cũng sẽ không buông tha, chắc chắn sẽ truy kích ngăn cản. 

 Cho nên... Một công ba việc! 

 Có thể lập tức đánh trọng thương Khương Phàm, lại có thể làm bị thương Cửu Thiên Thần Tôn, còn có thể thoát thân thật! 

 Cửu Thiên Thần Tôn bị xỏ xuyên trái tim, sinh cơ lại bị tổn hao nhiều! 

 Công hiệu của Thuần Dương Thiên Nguyên Đan tiếp tục kích phát tiềm lực ở trái tim, phóng xuất ra sinh cơ cùng tiềm lực mênh mông, càng là thiêu đốt huyết hải nơi trái tim, cho đến khi đốt sạch mỗi giọt máu tươi, đốt đoạn cả sinh mệnh. 

 Kết quả, Quang Mang Thần Kiếm lăng liệt phản kích, tạo thành trí mạng tổn thương đối với Cửu Thiên Thần Tôn, trong nháy mắt, hắn như muốn hôn mê, sinh cơ và tinh thần đều nhanh chóng uể oải. 

 - Thần Tôn, không thể ngủ! Ngài không thể ngủ! Hắn đang đánh tới chiến trường!! 

 Khương Phàm cao giọng gào thét, chịu đựng đau nhức cùng thương thế kịch liệt, chấn động hai cánh truy kích Quang Mang Thần Tôn đang chạy trốn. 

 Cửu Thiên Thần Tôn dùng sức lắc lắc đầu, ý thức trở thanh tỉnh lại, nhưng tinh khí thần cùng sinh cơ toàn thân đang giống như thuỷ triều đang lui về! 

 Quang Mang Thần Tôn kích phát tiềm lực, vượt qua thâm không, giống như là một ngôi sao chổi sáng chói xẹt qua Hắc Ám Thiên Mạc, tốc độ nhanh đến cực hạn. 

 Một người tỏa ánh sáng chiếu xa vạn trượng, một hóa hắc ám vô biên, thần uy cuồn cuộn tàn phá hư không, dẫn phát hình ảnh sụp đổ đến tuyệt vọng. 

 Đây là trận đọ tốc độ giữa ánh sáng và không gian! 

 Trong khoảng thời gian ngắn, đã ở bên ngoài mấy ngàn dặm!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện