Cả hai mắt đối mắt nhìn nhau, anh nhẹ nhàng cúi người hôn lên môi cô, Ninh Mịch cũng không kháng cự, cô thuận theo tự nhiên rồi dần đáp lại nụ hôn của anh. Anh nút lấy đôi môi mềm mại rồi lại tinh nghịch đưa lưỡi vào trong khoang miệng của đối phương, không chần chừ liền càn quét một vòng.

Môi anh dần di chuyển xuống chiếc cổ trắng ngần, nơi nhạy cảm với sự mơn trớn nhẹ nhàng, những nụ hôn lên cổ như liều thuốc xúc tác cho màn dạo đầu càng thêm thăng hoa. Bàn tay nam tính đang mò mẫn tìm đến hàng cúc áo nhỏ nhắn, lần lượt cởi bỏ chúng.

Cô không ngừng hồi hộp vì biết rõ cả hai đang cùng nhau đi đến một bước tiến xa hơn. Hơn một nửa cúc áo đã được cởi bỏ, tay anh thoăn thoắt đến mức khiến cô kinh ngạc, Ninh Mịch bỗng đưa tay nắm lấy tay anh ngăn lại, hai ánh mắt chạm vào nhau, anh cảm thấy cô thật ngây ngô, đã đến bước này mà vẫn muốn anh dừng lại, chuyện này chắc chắn không thể xảy ra.

- Ngoan, em chỉ việc tận hưởng thôi.

Cô đỏ mặt trước câu nói vô sỉ của anh. Trên giường anh liều lộ rõ dáng vẻ sói già, hoàn toàn không chút ngây thơ so với ngoại hình thư sinh kia. Cô dần nới lỏng tay như một lời ngầm chấp nhận, căn bản Ninh Mịch cũng không có ý muốn chống cự quyết liệt vì cả hai đều có tình cảm với nhau, lần này là cô can tâm tình nguyện rơi vào tay sói.

Từng chiếc cúc áo được mở ra, để lộ chiếc áo ngực tinh tế đang che chắn cho hai ngọn đồi đầy đặn. Anh áp đôi môi lên xương quai xanh sắc nét rồi lại rê nụ hôn xuống khe ngực quyến rũ, vừa nhìn vào đã chẳng thể kiềm lòng nổi.

Cơ thể cô có cảm giác đang nóng dần lên khi anh chạm vào những vị trí thầm kín. Rất nhanh chiếc áo mặc bên ngoài đã được cởi bỏ, cô hơi ngại ngùng muốn đưa tay che chắn trước cơ thể nhưng anh đã ghì chặt tay cô giữ lại. Áo ngực mong manh được kéo xuống, để lộ cặp tuyết lê to tròn đến nhức mắt.

Bàn tay to lớn không thể chậm trễ thêm một giây phút nào, nhanh chóng tóm lấy hai quả bóng to tròn, cứ thế từ từ siết chặt. Cảm giác mềm mại len lỏi qua từng kẽ ngón tay, anh càng thích thú trước vóc dáng hoàn mỹ của cô, chỉ muốn nhanh chóng được tận hưởng trọn vẹn cuộc vui.

Cơ thể cô lúc này như đang dần mất kiểm soát. Từng mảnh vải trên người từ từ được cởi bỏ, trang phục của cả hai vương vãi trên sàn. Anh chạm tay vào vòng eo nhỏ nhắn, đặt một nụ hôn lên bụng cô rồi đưa hai bàn tay nghịch ngợm nhào nặn nơi nhấp nhô đầy đặn. Chiếc chày bên dưới từ bao giờ đã trở nên cứng cáp.

Anh ngang nhiên tách hai chân thon dài, chiếm lĩnh vị trí ngồi vào giữa. Đầu chày hướng về hang nhỏ bên dưới, vùng đất cấm chỉ mỗi anh có quyền khám phá. Tay anh vuốt ve cặp đùi trắng mịn rồi dần chạm đến nơi tư mật nhạy cảm.

Búp hoa khép hờ chứa đựng sự ẩm ướt do màn dạo đầu kích thích với sự va chạm xác thịt. Toa tàu đầu tiên đang dần xâm nhập vào bên trong, cửa hang đang khép lại thoáng chốc bị mở rộng, anh nắm lấy tay cô như đang nhẹ nhàng xoa dịu, trấn an.

Chiếc chày dần dần tiến vào trong, cô khẽ chau mày vì đau, lần thứ hai nhập cuộc vẫn chưa thể thích nghi hoàn toàn với hình dáng của chiếc chày to lớn.

Đoàn tàu mỗi lúc càng tiến sâu vào đường hầm chật hẹp, chỉ trong vài giây hang nhỏ đã nuốt trọn lấy vật to lớn. Hai chân cô vừa vặn quấn quanh eo anh, từng cú nhấp bắt đầu đều đặn vào ra. Sự thân mật thể xác đang được thăng hoa, cô bất giác thốt ra những thanh âm gợi cảm, bầu không khí tăng thêm phần nóng bỏng và đầy ái muội.



Hai đôi môi lại tìm đến nhau, nụ hôn sâu kéo dài, anh cuồng nhiệt chiếm lấy bờ môi đỏ mọng cho đến khi cô sắp chết ngạt vì thiếu dưỡng khí mới chịu buông tha.

Bên dưới càng thêm tăng tốc, từng cú thúc vào trong đều chạm đến nơi sâu thẳm tận cùng. Bàn tay to lớn mân mê cặp tuyết lê đầy đặn, anh trêu đùa hai nụ hoa nhỏ trên đỉnh đồi, điểm nhạy cảm bị nắm giữ, cô thật khó để làm chủ cơ thể. Sự kích thích khiến hai nụ hoa nhỏ trở nên căng cứng, anh không nhịn được trước sức hấp dẫn khó cưỡng mà nhanh chóng mút lấy hai viên ngọc nhỏ.

Chiếc lưỡi không xương nghịch ngợm, luân phiên mơn trớn hai nụ hoa hồng. Đôi gò bồng đảo to tròn thỏa sức nhúng nhảy theo từng nhịp nấc, chày cối không ngừng va vào nhau, âm thanh va chạm xác thịt vang vọng khắp phòng, thật khiến người ta phải đỏ mặt khi nghe thấy.

Sau một lúc vật vã, chiếc chày rút lui khỏi hang, nhưng cuộc chiến vẫn chưa thể dễ dàng kết thúc ở đây. Anh nhẹ nhàng hôn lên má Ninh Mịch rồi kề sát tai cô nói nhỏ:

- Em đã nhớ ra chưa? Từ nãy đến giờ cực lực cùng anh hành sự, đầu óc cô trở nên mụ mị trống rỗng, bây giờ đột ngột nghe Tần Lãng hỏi vậy, nhất thời cô không hiểu gì cả.

- Nhớ chuyện gì chứ?

Anh nở nụ cười nhẹ, đưa tay vuốt nhẹ môi cô:

- Nhớ ra những người em từng dụ dỗ.

Ninh Mịch chợt bật cười, ban nãy cô chỉ nói đùa thôi, không ngờ vừa lâm trận xong anh vẫn còn cay cú mà tiếp tục hỏi.

- Em vẫn không nhớ.

Anh nhìn vào đôi mắt trong veo của cô, vẻ mặt sói già lộ rõ mồn một:

- Vậy thì phải phạt tiếp thôi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện