Nghe những lời từ anh khiến Vệ Ngữ Đồng cảm động mà nói ra hết những lời trong lòng mình.
- "Bá Siêu, em cũng yêu anh.

Chẳng biết tự lúc nào bản thân em đã rung động trước người đàn ông ấm áp như anh.

Nhưng...em không xứng đáng được anh yêu."
Cô vừa dứt câu thì người trước mặt mà dùng tay chặn lại.

Lãnh Bá Siêu nhìn cô với ánh mắt tràn ngập sự nuông chiều.

Ngay lập tức, anh bế Vệ Ngữ Đồng đi về phía giường, sau đó chậm rãi đặt cô nằm xuống, rồi áp cơ thể to lớn của mình lên trên, trìu mến nhìn cô đáp:
- "Anh sẽ không hối hận khi nói ra những lời này."
Dứt lời, anh cúi người hôn lấy môi người dưới thân.


Bàn tay khẽ luồng vào chiếc áo thun đang mặc trên người Vệ Ngữ Đồng mà vuốt ngược từ dưới cơ bụng sau đó luồng ra sau lưng mà tách đôi móc gài áo ngực.
Ngay lập tức, anh nắm chặt lấy hai tay cô mà duỗi thẳng l3n đỉnh đầu.

Sau đó thuận tiện kéo chiếc áo thun chậm rãi ra khỏi người con gái mà ném mạnh xuống sàn.

Chiếc áo ngực trên người cô vốn trở nên lỏng lẻo và đang cần được tự do.

Thoáng chốc, mọi thứ trên người Vệ Ngữ Đồng đều đã được ném hết xuống sàn khiến cô xấu hổ không dám mở mắt nhìn người trên thân.
- "Chúng ta đã là vợ chồng.

Sớm muộn gì cũng sẽ làm chuyện này, chỉ là sớm hay muộn thôi."
Giọng nói Lãnh Bá Siêu lúc này trở nên khàn đục.

Ánh mắt tràn ngập sự mê muội mà ngắm nhìn thân ảnh dưới thân.

Cơ thể mịn màng cùng đôi gò b ồng đảo vì quá căng thẳng mà nhiễu nhại mồ hôi.

Ngay lập tức, anh khẽ đưa tay di chuyển khắp nơi từ phần hõm vai sau đó dọc xuống đôi gò căng tròn mà xoa xoa, cưng nựng.

Giọng điệu lúc này đã tràn ngập mùi vị h0an ái.
- "Mềm quá."
Hai hạt lựu trên đỉnh núi sớm đã sưng phồng khiến người trên thân vô cùng hài lòng mà cúi người, há miệng cắn nhẹ.

Vệ Ngữ Đồng bị đau vì bị anh làm càn mà nhíu mày trách móc:
- "Ưm...đừng cắn, em đau."

Nghe đến đây, hành động cắn hạt lựu của Lãnh Bá Siêu lập tức dừng lại liền chuyển sang x0a nắn càng khiến người con gái khó chịu mà cong người.

Vì người bên dưới không ngừng ngọ nguậy khiến anh không chịu được mà lật người cô sang một bên, sau đó vỗ mạnh vào bờ m ông đ ẫy đà, giọng ma mị nói:
- "Đừng bướng."
Cuối cùng, toàn bộ quần áo trên người Lãnh Bá Siêu cũng được anh cởi bỏ mà ném xuống sàn cùng với số quần áo của cô.

Trên giường hiện tại chỉ còn hai thân ảnh tr.ầ.n tr.ụ.i cùng những âm thanh va chạm giữa những mảng da thịt với nhau.
Lãnh Bá Siêu nắm lấy tay Vệ Ngữ Đồng mà đặt trực tiếp lên c@u nhỏ bên dưới đã căng cứng của mình, khiến cô mặt đỏ bừng bừng, cả người vì thế mà trở nên nóng hổi, cố vùng tay ra khỏi dị vật to dài ấy mà lắp bắp nói:
- "Nó đáng sợ quá."
Vừa nói, cô không ngừng nhắm mắt tránh né mà lắc đầu liên tục.

Thế nhưng, người trên thân vẫn giữ chặt tay cô mà vòng lấy thứ đó, anh trầm giọng nói:
- "Em bây giờ là chủ nhân của nó.

Có thể sai khiến nó bất cứ lúc nào."
Nghe những lời lẽ đầy h0an ái ấy khiến vùng hạ th@n cô phút chốc đã ướt đẫm mà tỏ ra khó chịu, hai chân không ngừng đan chặt vào nhau nhằm ngăn lại dòng nước ấy.
- "Đừng khép.


Nó sẽ khiến em cảm thấy khó chịu."
Lãnh Bá Siêu nhanh chóng hôn dọc khắp cơ thể người dưới thân nhằm giúp cô quên đi sự bứt rứt trong cơ thể, sau đó nhẹ nhàng tách rộng hai chân cô ra, dịu dàng nói:
- "Hãy thả lỏng.

Anh sẽ đi vào một cách nhẹ nhàng nhất."
Ngay khi thứ ấy đâm vào, Vệ Ngữ Đồng khẽ hét lên một tiếng.

Bàn tay không ngừng bấu chặt lấy ga giường.

Những giọt máu đỏ tươi phút chốc đã thấm đầy lên chiếc ga giường màu trắng.

Giọt nước trong suốt từ chiếc vòi của người trên thân bắn thẳng vào trong khiến cô đạt đến kh0ái cảm mà cong người, đôi tay bấu lấy khuôn ngực vạm vỡ Lãnh Bá Siêu đến mức trầy xước, sau đó bất tỉnh mà nằm lăn ra giường.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện