Thấy hắn nói muốn đưa mình đến căn cứ kia khiến cô ta tôi vô cùng vui vẻ, đến nỗi cười tươi và nhau đến ôm lấy hắn đặt một nụ hôn lên má hắn.

“Em cảm ơn anh. Em vui lắm.”

Không không kìm được sung sướng mà hét nên, ả thật sự không ngờ hắn lại đồng ý nhanh như vậy. Trước đây cô ta cũng từng nói muốn đến căn cứ xem thử nhưng hắn lại từ chối thẳng thừng nhưng lần này ả Không ngờ hắn lại đồng ý nhanh như vậy hơn nữa còn đích thân dẫn ả đến.

“Được rồi lên xe thôi.”

Thấy ả vui vẻ như vậy hắn cũng bất giác cười theo nhưng cũng không thể đứng ngoài đây mãi được hối thúc à mau lên xe.

“Em biết rồi.”

Ả cười thật tươi bước lên chiếc xe sang trọng.

Sau khi ổn định thì cả hai nhanh chóng rời khỏi biệt thự tiến đến căn cứ. Nhưng chính xác hơn là tổng bộ của hắc bang lớn nhất vùng Âu Mĩ.

Chiếc xe lao nhanh trên con phố Los Angeles rồi phóng ra phía ngoại Thành.

Mất khoảng 30 phút để bọn họ có thể đến được tổng bộ của hắc bang nằm sâu trong cánh rừng của ngoại Thành ở Los Angeles.

Rất nhanh đã đến gần tổng bộ. Khi nhìn thấy có một khu biệt lập với khung tường cao bọc thép cao đến 3 mét, với cánh cổng to lớn ở trước mặt.

Không khỏi khiến Từ Tịnh Lan kinh ngạc nhiên choáng váng.

Thật không ngờ tổng bộ của hắc bang lại lớn đến như vậy.

Hắn thấy ả kinh ngạc như vậy cũng không phản ứng gì nhiều.

Khi đến gần thì cánh cửa to lớn tự động mở ra.

Bạc Vũ Thần cũng nhanh chóng phóng xe vào bên trong.

Khi vào đến bên trong thật sự mới khiến Từ Tịnh Lan vô cùng bất ngờ lẫn kinh ngạc.

Khi bên trong vô cùng rộng lớn.

Để cho Từ Tịnh Lan ngắm cho đã rồi thì hắn mới dẫn ả đi vào bên trong.

Vào đến bên trong tất cả mọi người đều đồng loạt cúi đầu hướng về phía hắn.

Gật đầu với bọn họ, rồi dắt tay ả đến chỗ tập luyện.

Bước vào bên trong hàng loạt các thuộc hạ cúi đầu với hắn.

Hắn cũng không để ý mà quay sang hỏi ả.

“Ở đây có tất cả mọi loại vũ khí, nhưng đều là vũ khí hạng nặng, nhưng lại có nhiều loại súng ngắn rất phù hợp với em.”

Rứt lời hắn liền quay sang nhìn ả rồi nói tiếp.

“Em có muốn tập bắn súng không.”

Câu hỏi bất ngờ bỗng ập đến khiến ả cũng không biết lên trả lời thế nào. Bởi ả chữa từng nghĩ đến việc học bắn súng.

(18).

“Em có muốn tập bắn súng không.”

Câu hỏi bất ngờ bỗng ập đến khiến ả cũng không biết lên trả lời thế nào. Bởi ả chữa từng nghĩ đến việc học bắn súng.

“Em không biết nữa, em chưa từng động có súng bao giờ.”

Chuyện này ả cũng thật không biết bởi anh lớn lên trong một gia đình bình thường nên đối với súng vô cùng xa lạ càng đừng nói đến việc học bắn súng.

“Nếu không biết tôi dạy em.”

Hắn lúc này thật sự sợ tên kia sẽ đọc đến Từ Tịnh Lan nên mới đồng ý dẫn cô đến đây, Anh không muốn dạy cô cách bảo vệ bản thân lúc nguy hiểm.

Ả nghe hắn nói vậy thì cũng bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng mỉm cười vui vẻ bước đến ôm lấy của hắn rồi nói với giọng điệu vô cùng ngọt ngào.

“Được. Nếu là anh sẽ thì em chắc chắn sẽ học thật chăm chỉ.”

Thấy cũng rất hưởng thụ khi được ả ôm như vậy bàn tay cũng nắm lấy eo ả đôi mắt không hiện lên vẻ yêu chiều đối với hắn là vô cùng yếu đuối nên nuôi chiều thế nào cũng không quá đáng cũng giống như em gái của hắn vậy nhu nhược yếu đuối nhưng lại làm người khác không kìm lòng được mà bảo vệ.

“Nay đi thôi tôi dạy em.”

Hắn buông ả ra bước đến chỗ tập bắn chọn một khẩu súng vừa với ả nhất rồi đưa lên để kiểm tra thử sau khi đã kiểm tra cây súng thì liền gọi ả đến.

Hắn gọi ai cũng ngoan ngoãn bước tới bên cạnh hắn.

“Lại đây xem có vừa tay em không.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện