“Hey, nhóc con bên đây này”“Dạ, dạ cháu tới liền ạ” Yuya chạy về phía tiếng gọi“Chào buổi sáng cậu Sato!”“Chào buổi sáng chú Saito!”“Hôm nay đừng có bị thương nữa đấy nhá Sato” Một người trong đội tác chiến Hộ mệnh giả nói với Yuya“Dạ vâng ạ, cháu sẽ ổn ạ.”“Này Shoji, cậu nhóc ở đằng kia bộ nổi tiếng lắm sao, sao thấy ai cũng chào cậu nhóc đó hết vậy, chắc là cũng phải mạnh lắm đúng không Shoji?”“Đâu rồi, tiền đâu rồi, à đây.” Yuya đưa tiền cho người bán những bình thuốc hồi máu.“Cảm ơn đã vì cậu đã ghé, Sato”“Chúc cậu may mắn trong kỳ mạo hiểm này nha”“Vâng”“Không, cậu nhóc đó sẽ không nổi tiếng nếu không có cái danh hiệu kia rồi” Shoji mỉm cười nhìn Yuya chạy lại phía ông ấy“Này, cậu có thể cho tôi một cốc cà phê được chứ”“Này chú, chú có chuyện gì không mà sao cứ thấy chú nhìn cậu Sato quài vậy?” Nhân viên bán đồ vì tò mò nên đã hỏi“À chỉ là chú đang hơi tò mò về cậu nhóc đằng đó thôi”“Ohh vậy đây là lần đầu tiên chú gặp cậu nhóc đó đúng chứ?”“Ừm đúng vậy sao con biết?”“À vì nếu chú không biết danh hiệu của Sato thì chú không phải là một người thường đi săn rồi, danh hiệu được mọi người phong cho cậu ấy là Hộ mệnh giả yếu nhất thế giới.”“Bất kì tầng nào cậu ấy cũng có thể bị thương. Đến cả tòa tháp yếu nhất nhất khu vực này cũng có thể lấy mạng của cậu ấy đó.”“Cái gì!, con nói thiệt luôn đấy à?”“Dạ vâng, chắc chắn, con đã nghe nhiều người nói lắm rồi nên nhớ rõ lắm” và từ nãy giờ Yuya đã nghe hết toàn bộ vì thế cậu lại càng trở nên suy sụp hơn nữa.“Này! Chú Nakamura, đừng nói cậu ấy như thế chứ” Một cô gái tầm tuổi của Yuya nổi giận vì những lời nói đối với Yuya“Cuối cùng mình cũng là người yêu nhất, biết vậy chết cho rồi, thật sự chết cho rồi” Yuya ngồi bịch xuống đất và lẩm bẩm câu nói với khuôn mặt vô cảmMột bóng người đi ngang qua Shoji và đụng trúng cô nhưng thay vì xin lỗi, hắn lại làm bộ mặt ghê tởm như vừa đụng trúng một bãi phân.“Này, đi đứng cho cẩn thận đấy” Hắn trợn mắt với Shoji sau đó bỏ đi“Này, đừng bi quan thế chứ Yuya luôn là một người mạnh mẽ và tốt bụng mà” cô ấy ngồi xuống dỗ dành Yuya“Hai người kia!” Nakamura và anh nhân viên đó tự nhiên cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng“Thì chú có biết đâu mà, đây, thằng bé này nói này” Nakamura đùn đẩy trách nhiệm cho cậu nhân viên kia“Oh vậy là em nói đấy à, Yusuke!”“Không không không chị Yukari, em… cho em xin lỗi!” Yusuke vừa nói vừa ngập ngừng và nuốt nước bọt trong sợ hãi“AAAAAAA”Cảnh tượng khiến cho chú Nakamura không dám nhìn cũng như im lặng vì thật sự nó khủng khiếp. Tiếng la hét của Yusuke đã khiến cho Nakamura cảm thấy cực kì kinh hãi cũng như bắt đầu sợ hãi đối với Yukari.“Haizz, cuối cùng thì mình cũng chỉ là một thằng thất bại…”…Sau khoảng chừng một tiếng để cho tất cả những người trong đội Hộ mệnh giả tập hợp lại thì cuối cùng, tất cả đều đã tới.“Cuối cùng mọi người cũng đã tới nơi hết rồi”Hosoi ShoheiVị trí: Tiên phongCấp: CHộ Mệnh: Skeleton tiến côngNaito ShojiVị trí: Tiên PhongCấp: DHộ Mệnh: Chiến binh LizardmanNakamura IsamiVị trí: Đỡ đònCấp: BHộ Mệnh: Thổ GolemHigano TomokoVị trí: Hỗ trợCấp: DHộ Mệnh: Tinh Linh lang thangHojo YukariVị trí: Hỗ trợCấp: CHộ Mệnh: Hỏa Tinh LinhTakada RyousukeVị Trí: Chiến binhCấp: CHộ Mệnh: Kiếm Hộ PhápTakahata ShinosukeVị trí: Chiến binhCấp: CHộ Mệnh: Trolls Khổng LồHojo YokoVị trí: Pháp sưCấp: DHộ Mệnh: Pháp Sư LizardmanSato YuyaVị trí: Hỗ trợCấp: FHộ Mệnh: Không có“Rồi, bây giờ vị trí của tất cả đã đủ bây giờ còn có vị trí đội trưởng nữa thôi, ai muốn làm không?” Nakamura nói lớn với tất cả mọi người.“Còn ai hợp hơn ngoài anh nữa chứ Isami” Shoji trả lời lại với Nakamura và có vẻ như tất cả mọi người đều đồng ý.“Vậy thì tôi xin được phép đảm nhiệm vai trò đội trưởng này. Có ai cần gì thì cứ nói tôi.”“Mục tiêu hôm nay của chúng ta đó là tiến lên tầng 10 nên nếu ai có thắc mắc gì hoặc cần được giúp đỡ thì cứ nói tôi, cậu Sato, cậu sẽ ổn chứ?”“Dạ vâng, tôi sẽ ổn”“Tốt, rồi giờ thì cả đội khởi hành nào!”“Hôm nay, phải cố hết sức mới được…”



Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện