Tôi hít sâu, nói: “Cậu hỏi đi.”

Tuế Tuế: “Cậu còn có can đảm thử đi tìm sự thật không?”

Tôi rơi vào suy tư.

Tuế Tuế cũng không nói một chữ nào, lẳng lặng đợi tôi trả lời.

Một lát sau, tôi mới trả lời: “Không biết, thế nhưng mình muốn thử một chút.”

Tuế Tuế: “Lão Trương gọi điện thoại cho mình, nói muốn tới đây gặp mặt để giải thích một ít chuyện, để mình nghe xong rồi quyết định có giúp cậu ta hay không. Nếu cậu đã nói như vậy, thì mình dự định đồng ý với cậu ta, cậu ta đang ở đây này, cậu muốn tới nghe lén không?”

Tôi: “Được, gửi cho mình địa chỉ.”

Tuế Tuế: “OK, vậy cậu tới ngay bây giờ đi, lão Trương còn nửa tiếng nữa mới đến, mình với cậu ta hẹn ở cổng chính trường học.” Tôi còn chưa kịp nói tiếp, Tuế Tuế đột nhiên lại hỏi: “Không đúng! Mình vẫn chưa nói cho cậu ta địa chỉ, sao cậu ta biết trường tụi mình ở chỗ nào?!”

Tôi giải thích, lúc trước lão Trương gửi mặt nạ cho tôi, tôi đã cho hắn địa chỉ.

Tuế Tuế im lặng một chút, chợt cười nói: “Tiểu Vũ nè, cái này không phải mình nói tốt cho lão Trương đâu nhé, nhưng cậu ta biết địa chỉ của cậu, lại không có bất chấp đến đây chặn người, mà lựa chọn trước tiên dùng thành ý đả động mình, riêng điểm này là đã vô cùng tốt rồi.”

Tôi không hề đáp lại câu này của Tuế Tuế, chỉ hỏi cổ địa điểm.

Tôi đương nhiên biết hắn rất tốt, nếu không thì tôi làm sao sẽ…

Tuế Tuế chờ tôi ở cổng trường, chỉ địa chỉ một tiệm cà phê để tôi tới ngồi trước vào chỗ đã định. Tôi có hơi không yên tâm, sợ mình ngồi sai chỗ. Tuế Tuế an ủi tôi rằng: “Không sao đâu, cậu cứ vào là sẽ biết ngồi chỗ nào.”

Đợi đến khi tôi mơ mơ hồ hồ vào trong quán cà phê, nhìn thấy Kiếm ca ngồi trong góc vẫy tay với tôi, tôi mới hiểu ra, sự chắc như bắp của Tuế Tuế đến từ đâu. Trước mặt Kiếm ca bày một đĩa bánh ga tô, không ngờ được sắt thép thẳng nam Kiếm ca cũng thích ăn đồ ngọt.

Tôi ngồi xuống đối diện Kiếm ca, chọc ảnh một câu: “Kiếm ca anh cũng quá cẩn thận rồi nhe!”

Kiếm ca luôn nghiêm túc thận trọng bảo: “Em ấy rủ anh tới đây.”

Tôi hơi giật mình, trước đây mỗi khi Tuế Tuế một mình đi chơi với người trong ký túc xá tụi tôi, thì cổ luôn nói rõ ràng với Kiếm ca là mình đi chỗ nào và đi với ai, ba người tụi tôi thì cứ nghĩ rằng khống chế dục của Kiếm ca khá mạnh, bây giờ nhìn lại, nói không chừng là hành vi chủ động của Tuế Tuế.

Tôi không khỏi bật cười: “Tuế Tuế thật tốt! Cậu ấy chắc sợ anh lo lắng đó.”

Hình như bởi vì tôi khen ngợi Tuế Tuế, nên Kiếm ca chợt lộ ra một nụ cười hiếm thấy, phụ họa nói: “Ừm, anh không biết cách biểu đạt lắm, nên em ấy luôn rất nhạy cảm tinh tế.” Nói xong câu đó, Kiếm ca nhấp miệng một chút, mang theo chút ngần ngại hỏi: “Nhiều năm như vậy, anh cũng không hiểu nên chuẩn bị quà sinh nhật thế nào, lúc tết nguyên đán, anh muốn dành cho Tuế Tuế một sự bất ngờ, em có tiện không thì góp ý giúp anh với?”

Tôi lập tức cực kỳ phấn khởi đồng ý, tìm trong nhóm danh kiếm WeChat của Kiếm ca để kết bạn.

Sau khi Kiếm ca đồng ý lời mời kết bạn của tôi, ảnh lại hỏi: “Có thể rủ các bạn khác trong ký túc xá của tụi em tham gia không? Để Tuế Tuế đừng hiểu lầm.”

Tôi không khỏi cảm thán, chẳng trách tình cảm giữa Kiếm ca và Tuế Tuế ngần ấy năm vẫn như một, bọn họ quý trọng lẫn nhau, dùng tất cả mọi cách để tránh khỏi bất kỳ hiểu lầm không cần thiết. Lúc trước Kiếm ca cũng chỉ là để phòng hờ, lưu số điện thoại của ba người tụi tôi, thế nhưng anh ấy cũng chưa từng liên lạc qua,

Tôi báo cáo yêu cầu của Kiếm ca cho Đại Lâm và San San biết, sau đó 【Xưởng chế tạo bất ngờ cho tiên nữ Tuế Tuế】được thành lập.

Kiếm ca đột nhiên làm động tác giữ im lặng với tôi, ánh mắt liếc ra xa. Tôi đuổi theo tầm mắt của Kiếm ca, nhìn thấy Tuế Tuế dẫn lão Trương vào trong tiệm. Tôi tự dưng ma xui quỷ khiến nhìn Kiếm ca —— Sợ rằng con người luôn nghiêm túc thận trọng như Kiếm ca cũng không phát hiện, bản thân anh ấy bởi vì sự xuất hiện của Tuế Tuế, mà nét mặt trở nên ôn nhu trong nháy mắt.

Tôi nhớ lại thật lâu về trước, San San đùa giỡn hỏi Tuế Tuế: “Kiếm ca trông cũng bình thường, hơn nữa EQ của ảnh cũng không quá cao, tiên nữ Tuế Tuế là bị điểm nào của ảnh chọc trúng tim vậy nè?”

Tuế Tuế bĩu môi trả lời: “Là bị ánh mắt của anh ấy khi nhìn thấy mình chọc trúng.”

Bây giờ tôi mới hiểu được lời của Tuế Tuế.

Yêu đương tám năm như Kiếm ca, cùng đang trong tình yêu cuồng nhiệt như Vị Vụ, ánh mắt cả hai khi nhìn về phía người yêu của mình đều là dáng vẻ hạnh phúc.

Kiếm ca dùng di động gõ chữ nói cho tôi biết, Tuế Tuế và lão Trương ngồi đằng sau tụi tôi.

Sau khi bọn họ gọi đồ uống xong, thì tôi liền nghe thấy Tuế Tuế lấy ra khí thế nữ vương uy vũ thô bạo nói: “Được rồi, trình bày đi.”

Lão Trương ngập ngừng một hai câu.

Tôi nhìn thấy rõ ràng trong ánh mắt của Kiếm ca mang theo ý cười —— Thật, tôi đi đến đâu cũng luôn đụng phải cơm chó nóng hổi vừa thổi vừa ăn! Lão Trương: “Thực ra tui, thích Cầu Lông từ lâu rồi.”

Tuế Tuế cười khẩy: “Cho nên? Đây chính là lý do ông bắn pháo hoa cho người khác, sau đó chụp hình lại gửi cho cậu ấy xem?” Theo từng lời của Tuế Tuế, trên mặt của Kiếm ca viết đầy câu “Bạn gái của anh giỏi quá”.

Lão Trương: “Không phải vậy! Tui cứ tưởng rằng Cầu Lông quen với An Thành rồi, đúng lúc đó Mộc Cẩn nói, nếu như tui gửi ảnh chụp cho Cầu Lông xem, thì cô ta sẽ kể cho tui biết chuyện trước đây của cô ta với Vị Vụ. Không phải trước đây bà từng nói qua à, nếu như tui đào ra được một cái drama thật sốc óc, thì sẽ cho tui làm thành viên chính thức của hiệp hội bà tám đó.”

Tuế Tuế nổi giận đập bàn: “Đầu óc ông có phải toàn bã đậu không vậy! Tui dạy ông như thế hả?! Hả!”

Tôi lo lắng nhìn nét mặt của Kiếm ca, ai ngờ được ảnh lại đang che miệng cười trộm?!

Lão Trương mạnh mồm biện bạch: “Dù gì Cầu Lông cũng không thích tui, đổi lấy một cái drama cũng không lỗ…”

Tuế Tuế: “Vậy ông tới đây làm gì?”

Lão Trương cười he he: “Thì không phải tui phát hiện mọi chuyện không như tui nghĩ đó sao!” Nhận được cái lườm nhắc nhở của Tuế Tuế, giọng điệu lão Trương lại trở nên nghiêm túc đàng hoàng: “Sau khi Cầu Lông xóa bạn tốt của tui, tui đột nhiên hiểu ra, cho nên đi tìm An Thành hỏi cho rõ. Cậu ấy rất tốt bụng nói phải giúp tui giải thích với Cầu Lông, ai ngờ acc của Cầu Lông không online nữa.”

Tuế Tuế: “Hèn chi An Thành đi tìm Quạt Giấy để hỏi thăm Cầu Lông, có lẽ là vào cái lúc ông bị người canh xác ở dã ngoại, cậu ấy nhớ được tên của Quạt Giấy.”

Lão Trương dường như cũng là mới biết An Thành nhiệt tình như vậy, không khỏi khen An Thành là người tốt.

Tuế Tuế ra hiệu hắn nói tiếp.

Lão Trương: “Trước đây tui luôn cho rằng Cầu Lông thích lão đại, cũng chính là Vị Vụ ấy.”

Tuế Tuế: “Sao có thể như thế được…”

Lão Trương có chút tủi thân nói: “Tui cũng đâu biết lão đại thích đồng tính, hơn nữa Cầu Lông cũng biết. Ngược lại chỉ có mình tui không biết…” Hắn thở dài, “Bà không biết chứ, mỗi khi Cầu Lông nói chuyện với tui, năm câu thì có hai câu nhắc tới đại sư huynh rồi…”

Tuế Tuế xấu tính bật cười.

Lão Trương: “Lúc trước tui luôn cố gắng để trở nên mạnh hơn, muốn gần lão đại một chút, như vậy có thể, Cầu Lông sẽ nhìn tui thêm một tí…”

Tôi che miệng lại.

Tôi biết lão Trương rất cố gắng, còn thầm thấy kỳ quái tại sao hắn lại quá tích cực cho một trò chơi như thế, tôi cứ tưởng rằng hắn chỉ là đang so bì với Vị Vụ, muốn chứng minh cho Vị Vụ xem, ngay cả Vệ Tân cũng nói như vậy.

Không nghĩ tới…

Đằng sau, lão Trương vẫn tiếp tục nhớ lại: “Sau khi biết lão đại thật ra không thích con gái, thì tui…”

Tuế Tuế tiếp lời: “Vô cùng phấn khởi đúng không? Hừ hừ!”

Lão Trương cười mấy tiếng: “Kỳ thực cũng có hơi khó chịu. Nhưng dù gì cũng cảm thấy có cơ hội, ai biết được tui chuẩn bị xong cả rồi, thì nhìn thấy thông báo Cầu Lông bắn pháo hoa cho An Thành.”

Tuế Tuế ngắt lời hắn: “Chờ chút, thế ông không nghĩ đến chuyện đó là pháo hoa hữu nghị à? Bắn cho bạn bè ấy.”

Lão Trương kiên quyết phủ định: “Không thể, hơn hai năm qua, Cầu Lông chưa từng bắn pháo hoa cho ai khác! Vậy khẳng định không tài nào là pháo hoa hữu nghị gì đó được!”

Chẳng trách lúc nhận được pháo hoa của ẩn nguyên tam sinh tam thế, tôi tiện tay bắn ở Dương Châu, lão Trương lại nóng nảy đến giậm chân.

Tuế Tuế chậc chậc trào phúng hắn: “Ông cũng thật là, ở một số mặt thì lại tỉ mỉ lắm mà. Vậy sao ông không phát hiện ra cậu ấy thích ông hả?”

Lão Trương thở dài: “Đối mặt với người mình thích, thì nào có tự tin đâu…”

Chẳng biết vì sao, tôi tự dưng nhớ lại lúc Vị Vụ và Vệ Tân ở Cố Cung.

Vệ Tân tựa như bị dồn vào đường cùng đỏ mặt nói “Em thích anh”, nhưng ảnh không có chú ý tới, cái tay không giữ lấy ảnh của Vị Vụ thì lại nắm chặt thành quyền, nổi lên gân xanh.

Đối mặt với người mình thích, thì nào có tự tin đâu…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện