Bản đồ cũng được Đại Sư lựa chọn. Mọi người cũng đã tiến vào bản đồ. Con mắt Hô Duyên Chấn hơi híp lại nhìn ra bản đồ tràn ngập dung nham và núi lửa. Địa thế bản đồ của bọn họ lựa chọn là lòng trảo chứa đầy dung nham. Khí lưu huỳnh phụt lên kèm theo hơi nước nồng nặc. Thực sự làm cho người cảm giác được chán ghét. Hô Duyên Chấn cũng từng nghĩ đến Đại Sư sẽ lựa chọn như vậy nhưng không nghĩ Đại Sư sẽ lựa chọn ác như thế.

Địa điểm chiến đấu Đại Sư lựa chọn là một vùng lòng trảo chứa đầy dung nham. Những dòng chảy dung nham chảy quanh chỉ cần là hồn sư rơi vào cũng đảm bảo cho hồn sư có thể về làm cho thịt chín. Mùi khó chịu bốc lên khắp nơi. Ở trên đỉnh đầu treo một vầng mặt trời đang chiếu xuống ánh sáng chói chang. Thời gian địa điểm rõ ràng lựa chọn là thời điểm nóng nhất giữa buổi trưa.

Cái địa điểm này đâu phải dùng để chiến đấu mà dùng để tra tấn người thì đúng hơn. Trận chiến vừa bắt đầu cũng có nghĩa là toàn bộ giáo viên sẽ trực tiếp dịch chuyển đến bản đồ nơi mà họ sẽ làm thủ vệ. Khi trận chiến bắt đầu cũng có nghĩa là tác động chính thức mở ra.

“Ôi nóng chết đi được!” Áo Tư Tạp trực tiếp nhảy vào trong ao nước suối sinh mệnh. Bốn hồn hoàn từ dưới chân Áo Tư Tạp nhanh chóng hiện lên. Hắn bắt đầu vào nhiệm vụ của mình đó là điên cuồng tạo ra các loại xúc xích cung cấp cho mọi người. Võ hồn chỉ có thể sử dụng sau khi trận đấu tuyên đó bắt đầu.

Ninh Vinh Vinh đưa tay lên phẩy phẩy: “Đại Sư... muốn tra tấn chúng ta sao? Chúng ta chiến đấu như thế nào ở địa điểm toàn mùi lưu huynh và dung nham này. Ta nhớ được trong các bản đồ thì đây là địa điểm chiến đấu khắc nghiệt nhất thì phải!”

Ở đây toàn bộ những người có thể chịu đựng được đó là Mã Hồng Tuấn, Diễm Linh Cơ và Vũ Vô Cực. Nguyên nhân do đặc điểm võ hồn của bọn họ nên khả năng chống nóng của bọn họ cực cao. Những người trong học viện Sử Lai Khắc bát quái khác thì tràn ngập vẻ khó chịu trên khuôn mặt.

Thiên Thủ Cương Thủ thở ra một hơi dài: “Biết đủ đi, chúng ta nếu còn là như vậy thì đám người học viện Tượng Giáp không khá hơn là bao nhiêu đâu!” Nàng thở ra một hơi thật dài. Vẻ mặt cũng mang hơi bất đắc dĩ đứng vào trong nước ao sinh mệnh. Nước ao làm cho quần áo Thiên Thủ Cương Thủ hiển lộ ra những đường cong. Không ít nam nhân đều ghé mắt len lén nhìn. Nguyên nhân ở đây có Vũ Vô Cực nên đám người chỉ dám lén liếc nhìn qua.

Ở đối diện bên kia, doanh trại học viện Tượng Giáp tông. Nguyên thân thể vô cùng hùng tráng của chúng sau khi hét vang lên vũ hồn phụ thể, thân thể thịt béo của chúng đã có sự thay đổi biến thành một cơ thể vừa khoa trương lại cực kỳ kinh khủng, một tầng vẩy mầu ám kim hiện bao bọc ngoài lớp da, lóe ra ánh sáng kim loại chói mắt. Càng khiến bọn chúng không giống loài người chính là cái mũi của bọn họ đã được kéo dài ra, môi trở nên dầy cộp, 2 chiếc răng nanh của chúng dài ra tới một mét.

Bảy người đồng thời giơ chân phải lên, nặng nề nện xuống nền đất nóng phát ra âm thanh dữ dội. Một người trong đó mở miệng lên tiếng chán ghét: “Mặt đất cũng nóng. Thực sự là khốn kiếp. Đám người học viện Sử Lai Khắc đó lại lựa chọn loại địa điểm chiến đấu này. Họ chịu nổi sao?”

Tại vị trí khách quý, Bạch Kim Giáo chủ Tát Lạp Tư nhìn về phía núi thịt bên cạnh, Hô Duyên Chấn gật gật đầu với hắn. trầm giọng nói:" A Lực chính là đệ tử trẻ tuổi xuất sắc nhất của Tượng Giáp Tông, hắn cũng chính là cháu trưởng của ta. Thiên phú tiên thiên bẩm sinh so với ta năm đó còn tốt hơn vài phần. Ta rất hy vọng hắn trong tương lai có thể là vị Phong Hào đấu la đầu tiên của Tượng Giáp Tông."

Hô Duyên Chấn cũng không che dấu thanh âm của chính mình, chẳng những Tát Lạp Tư nghe được mà cả Tuyết Dạ Đại Đế, Ninh Phong Trí cùng Cổ Dong cũng dễ dàng nghe được.

Tuyết Dạ Đại Đế mỉm cười, nói:" Hô Duyên tông chủ có đứa cháu như thế thật sự là đáng giá ăn mừng!"

Hô Duyên Chấn ha hả cười, thanh âm làm chấn động khu khách quý: “ Bệ hạ quá khen rồi, thôi trước tiên chúng ta hãy xem A Lực biểu diễn đã, Lần này mục tiêu của Tượng Giáp Tông chúng ta là nằm trong 3 vị trí đầu của giải đấu."

Tuyết Dạ đại đế lạnh nhạt nói: "Nhưng nếu như ta không nhìn lầm thì đối thủ lần này của lệnh tôn có đến bốn người đạt đến bốn mươi cấp Hồn Vương đi!"

Hô Duyên Chấn cười nói: “Hồn vương đúng là có lợi thế ban đầu. Nhưng đây không phải ở thi đấu ở ngoài mà là ở bên trong, tu vi đều bị phong ấn. Không phải cứ tu vi mạnh là sẽ chiến thắng. Một trận chiến thắng bại còn ở chiến thuật, ai sẽ mở ra phong ấn nhanh hơn. Ngoài ra còn có đội ngũ giáo viên. Ta tin tưởng đội ngũ giáo viên học viện tuyệt đối cao hơn so với giáo viên Sử Lai Khắc. Thắng bại còn chưa biết được!? Nếu như họ tụ họp đầy đủ hoàng kim thiết tam giác có lẽ lại khác...”

Thấy vẻ mặt nghi ngờ của Tuyết Dạ Đại đế, Ninh Phong Trí bình tĩnh giải thích nói: “Bệ hạ ngài hẳn là biết được Đại Sư và viện trưởng Phất Lan Đức của học viện Sử Lai Khắc. Ở vào hai mươi năm trước từng có ba người bằng vào Vũ Hồn Dung Hợp Kĩ mà trở thành những ngôi sao sáng của Hồn sư giới lúc đó. Bọn họ được xưng là Hoàng Kim Thiết Tam Giác, Phất Lan Đức chính là Phi hành chi giác trong tam giác đó. Sử Lai Khắc học viện này chính là do ba người bọn họ thành lập. Sau này Đại Sư thành viện trưởng học viện Thiên Địa, Phất Lan Đức vẫn giữ chức viện trưởng Sử Lai Khắc. Nếu như có thêm một người còn lại tụ họp đủ hoàng kim thiết tam giác. Một lá chắn gần như bất bại ở trong đằng cấp này nếu tụ họp tại vòng phòng ngự đầu tiên gần doanh trai.”

Hô Duyên Chấn cười mỉa nói: “Đúng là như vậy nhưng còn không có gom đủ sao? Cơ bản là sẽ không gom đủ hoàng kim thiết tam giác!” Lời nói tiếp theo làm cho mấy người ở đây nhăn mày nhìn về phía Hô Duyên Chân. Bất quá Hô Duyên Chấn sực nhớ đến cái gì khi nhìn vào Bạch Kim giáo chủ, hắn lại không có tiếp tục mở miệng nói chuyện mà thay ra việc khác: “A Lực vốn là đệ tử thiên tài của Tượng Giáp tông chúng ta. Tài lãnh đạo của nó cũng không yếu chút nào! Ta tin tưởng sau này nó không chỉ bộc lộ trên tài năng tu luyện mà còn trên tài năng lãnh đạo nữa.”

Thật ra Hô Duyên Chấn muốn nói đến mối quan hệ giữa Đại Sư và viện trưởng học viện Lam Bá Liễu Nhị Long. Vụ việc này xảy ra ở hơn một năm về trước còn khiến cho toàn bộ đại lục có chút sôi trào. Vậy mà có người ý dâm với giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông nhưng lại không bị xử lý. Tin đồn nhiều xuất hiện càng làm cho cả đại lục phỏng đoán thực lực học viện Thiên Đại không kém Võ Hồn điện. Song hắn không dám nhắc tới việc này, ở đây còn ngồi Bạch Kim Giáo Chủ của Võ Hồn Điện.

Ở trên hình ảnh, lần này để đảm bảo cho trận chiến diễn ra nhuẫn nhuyễn và xinh đẹp hơn. Nó sẽ có sự tác động chuyển đổi hình ảnh của người điều khiển. Người điều khiển sẽ tập trung hình ảnh tới vị trí nào hấp dẫn khán giả nhất. Hình ảnh nhanh chóng chuyển đổi tới thân hình cao to của một nam nhân. Người đầu tiên giết được hồn thú bắt đầu hấp thu hồn hoàn mở ra tu vi.

Lần này giáo viên học viện Tượng Giáp cũng học ngoan. Họ lựa chọn các loại hồn thú có thể động địa, thực vật hệ hồn thú. Tất nhiên họ cũng lựa chọn các loại hồn thú thích ứng với môi trường lửa. Xem ra trong vòng bảy ngày, các học viện cũng đã có sự chuẩn bị rất lớn.

Khác hẳn với đám người học viện Tượng Giáp, học viện Sử Lai Khắc lại xuất chiến muộn hơn rất nhiều so với đám người học viện Tượng Giáp. Sau khi đám người nhận được một số lượng xúc xích kha khá từ Áo Tư Tạp, mỗi người mới trực tiếp lấy ra phi hành ma cô tràng ăn vào. Nhất thời tốc độ đám người bay vọt lên không trung với tốc độ cực nhanh.

Không mấy bap lâu họ đã xuất hiện ở gần chiến địa mà Phất Lan Đức đang đứng ở đầu tiên làm phòng ngự. Không ít hồn thú đã nằm liệt dưới đất hôn mê chỉ chờ học viện Sử Lai Khắc thu hoạch. Ở bên kia đám người học viện Tượng Giáp cũng đang thu hoạch hồn hoàn mở ra tu vi. Họ không dám tiến vào quá sâu vì sẽ chạm vào khu vực hoạt động của thủ hộ giả mà bị tiêu diệt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện