Thập Hoàng Thể Tôn Công?

Sao người ngồi trên ngai lửa đen đột nhiên nhắc đến công pháp Thập Hoàng Thể Tôn Công?

Chẳng lẽ...

Người ngồi trên ngai lửa đen không đợi Đinh Hạo đáp lời đã lầm bầm:

- Ha ha ha ha ha ha! Không ngờ thế giới hiện giờ còn có người được truyền thừa của ta, tu luyện không tệ, làm ta rất bất ngờ.

Giọng điệu người ngồi trên ngai lửa đen rất vui.

Cái gì?

Thập Hoàng Thể Tôn Công là công pháp người ngồi trên ngai lửa đen sáng tạo?

Không lẽ Thập Hoàng Thể Tôn Công là công pháp U Minh Chân Tiên truyền ra? Không đúng, công pháp luyện thể đó không có lực lượng hắc ám tà ác, sau khi Cuồng Đao Trương Phàm tu luyện thậm chí triệu hoán ra ảo ảnh đồ đằng cổ thần.

Một tia chớp xẹt qua đầu óc Đinh Hạo.

Đinh Hạo nhận ra một điều.

Đinh Hạo thử hỏi:

- Ngươi... Các hạ chính là U Minh Chân Tiên?

- U Minh Chân Tiên? Ha ha ha ha ha ha!

Người ngồi trên ngai lửa đen phát ra tiếng cười quái dị, nói:

- Phải thi sao? Không phải thi sao? À đúng rồi, đám tiểu tiên thực lực yếu đuối các ngươi đến đây là muốn giao dịch hắc ám? Ha ha ha ha ha ha! Đúng là một dám ngu ngốc đáng thương.

- Giao dịch cái con khỉ!

Đại Vượn Vương bước lên một bước, sát khí sôi sục toàn thân, nói:

- Chúng ta đến để giết ngươi! Nếu ngươi là U Minh Chân Tiên thì chịu chết đi!

Lúc trước di thể hắc ám của á thánh thú nhân tộc làm hai tiên nhân Đại Vượn Vương, Chu Cương Liệt tràn ngập địch ý với U Minh Chân Tiên.

Nếu nói lúc trước Đại Vượn Vương, Chu Cương Liệt theo Đinh Hạo đối phó lực lượng hắc ám vì lực lượng hắc ám có khả năng uy hiếp chủng tộc của hai người. Đó là khả năng có lẽ, còn bây giờ là tử thù. Thú nhân tộc là một chủng tộc giống như hải tộc vững tin vào tín ngưỡng của mình. Vị á thánh kia có uy vọng rất cao trong thú nhân tộc, thú nhân xem mình là con cháu của á thánh.

- A?

Người ngồi trên ngai lửa đen có vẻ khá bất ngờ, cúi đầu suy tư giây lát sau nói:

- Thì ra là một đám ngu ngốc không biết tự lượng sức mình, xem như có chút cốt khí. Nghĩ tình các ngươi có lẽ là truyền nhân của bằng hữu ta, cút đi, hôm nay không giết người, các ngươi rất may.

Giọng điệu người ngồi trên ngai lửa đen nói chuyện dịu đi.

Đám người Kim Thiền, Trư Tiên, Đại Vượn Vương, Phương Thiên Dực, Ôn Đa Tình, Đinh Hạo nghe xong ngây ra.

Trước đó Đinh Hạo đã suy đoán một điều, khẽ hỏi:

- Hay các hạ không phải là U Minh Chân Tiên?

Người ngồi trên ngai lửa đen nhìn Đinh Hạo, đột nhiên gã phát hiện điều gì, kinh ngạc nói:

- Thú vị, thì ra ngươi chính là người hai tên kia chờ đợi? Gieo tiên chủng vào cơ thể ngươi... Thú vị, chậc chậc, ta suýt bỏ qua. Tiểu tử, nếu ngươi hỏi ta có phải là Hỏa Công làm loạn tiên giới thời đại tiên cổ không thì đúng, là ta.

Thật sự là U Minh Chân Tiên?

Đinh Hạo ngây người, nhưng giây sau hắn bắt giữ được ẩn ý trong câu nói của người ngồi trên ngai lửa đen.

Người ngồi trên ngai lửa đen công nhận gã là Hỏa Công được Huyền Thiên Tông nhận làm tùy tùng thiếp thân, nhưng không thừa nhận mình là U Minh Chân Tiên.

Nhưng trong các tin tức Đinh Hạo biết được thì Hỏa Công chính là U Minh Chân Tiên, là Hỏa Công đánh lén Huyền Thiên Tông tổ các tiên, hủy diệt tám chân tiên, đảo điên 9Lưỡng Cực Tạo Hóa tiên quả, dẫn lực lượng hắc ám khiến lục đạo thiên đạo tan vỡ.

Không lẽ truyền thuyết có gì sai lầm?

Đinh Hạo thăm dò:

- Tiền bối... Có ẩn ý gì?

Người ngồi trên ngai lửa đen ngửa đầu cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!

Tiếng cười như đá vàng va chạm, kích động lực lượng hắc ám xung quanh sôi sục. Đám người Kim Thiền, Trư Tiên, Đại Vượn Vương, Phương Thiên Dực, Ôn Đa Tình, Đinh Hạo phải vận công chống cự mới không bị tiếng cười kia chấn thương. Mấy chục giây sau tiếng cười ngừng bặt.

Người ngồi trên ngai lửa đen nhìn Đinh Hạo, nói:

- Người hai tên kia chọn quả nhiên thú vị. Ha ha ha ha ha ha! Thế nhân đều bảo ta là U Minh Chân Tiên nên nhận thì có sao? Dù gì thế gian này trước giờ không có thứ gì tốt. Nhưng nếu đoạn năm tháng đó đã rất xa xôi, ngươi là một người thú vị, ta không ngại nói ra sự thật thời gian hắc ám kia cho ngươi biết.

Đinh Hạo không kiêu ngạo bình tĩnh nói:

- Chúng ta rửa tai lắng nghe.

Người ngồi trên ngai lửa đen không thèm nhìn ai khác ngoài Đinh Hạo, dường như đã rất lâu gã không giao lưu với sinh linh nào, mới đầu nói chuyện lúc ngừng khi nghỉ.

- Thời đại tiên cổ là thời đại cực kỳ phồn hoa, các tiên tồn tại trên thế gian, tiên đạo phồn thịnh. Ta khi đó còn là người phàm chưa bước vào tiên giới, ở trong mắt các tin tựa như con kiến. Nhưng ta có lòng hướng đạo, rất iên định. Qua vô vàn khó khăn ta được đi theo Huyền Thiên Tông tổ vạn tiên, đây là may mắn từ xưa đến nay chưa hề có. Trừ tám chân tiên ra ta là đối tượng nhiều người hâm mộ. Ta cho rằng đại nghiệp tiên đạo đã mở, tuy không phải đệ tử của Huyền Thiên Tông nhưng theo bên cạnh hắn sẽ có ngày chân thành đến, đá vàng mở, có thể học tiên đạo.

- Doạn thời gian đầu ta không dám lơ là, cung kính hầu hạ Huyền Thiên Tông và tám đệ tử, được đến một ít truyền thừa, tiên pháp. Hễ có thời gian là ta khắc khổ tu luyện, chưa từng làm biếng. Nhưng sau này ta dần phát hiện mình không có thiên phú tiên đạo, bất cứ tiên đạo pháp môn ở trong tay đệ tử nào rất nhanh sẽ dung hội quán thông, còn ta cứ mãi không thể lĩnh ngộ, tư chất siêu thấp.

- Huyền Thiên Tông không quá để ý, truyền dạy pháp môn tiên đạo cho tám đệ tử cũng không giấu diếm ta, còn rút thời gian ra chỉ dạy cho ta. Nói đến thì Huyền Thiên Tông còn kiên nhẫn với ta hơn là tám đệ tử, tiếc rằng mãi khi tám vị đệ tử xuất sư, tung hoành thiên hạ, thành tựu vinh diệu tám chân tiên thì ta chưa bước vào cánh cửa tiên cảnh. Ta dần chết tâm với tư chất của mình, không tu luyện huyền công nữa.

- Mãi đến một ngày ta mơ hồ hát hiện mình có chút thiên phú tu luyện cơ thể, ta tu luyện đến cảnh giới cao nhất. Thiên kiếp giáng xuống, lôi vân rèn luyện thân thể, dùng xác thịt tu hành thành tựu tiên vị, trở thành người số một từ xưa đến nay. Đây đúng là có lòng trồng hoa hoa không nở, vô tâm cắm liễu liễu um tùm.

- Sau khi vào tiên đạo ta tu luyện cơ thể vẫn siêu nhanh, Huyền Thiên Tông không tiếc tự mình ra tay tìm thiên tài địa bảo cho ta tu luyện cơ thể. Huyền Thiên Tông còn tự luyện tiên đan, giúp ta lần mò cách luyện thể. Cuối cùng ta dùng uy lực cơ thể đấu với tiên nhân cao giai, thành người thành tiên đặc biệt nhất trong thời đại tiên cổ.

- Ta vô cùng cảm kích Huyền Thiên Tông, hắn thành tựu ta, là hắn kiên nhẫn chỉ dạy ta. Với địa vị của Huyền Thiên Tông có thể kiên nhẫn đối xử với một tên đầu bếp như ta, ha ha ha ha ha ha! Ta cảm thấy danh hiệu tổ vạn tiên là danh bất hư truyền, ai ngờ...

Người ngồi trên ngai lửa đen nói đến đây lửa đen nhấp nháy bập bùng, tâm tình gã có vẻ rất kích động, tức giận.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện