Trong những cuộc bàn cãi, trận đấu thứ hai cuộc chiến tứ cường bắt đầu.
Trận này là nội bộ Thất Nghĩa Minh Bạch Sam Trung Viện chém giết. Đại ca Lý Mục Vân đấu với lão ngũ Phùng Hành Quân.
Đây là trận đấu ngắn nhất trong cuộc chiến tứ cường.
Bởi vì Phùng Hành Quân dứt khoát nhận thua, bỏ trận.
Lý Mục Vân trực tiếp lọt vào vòng sau.
Nhìn ra được lúc Phùng Hành Quân nhận thua Lý Mục Vân rất ngạc nhiên, trước đó gã không biết ngũ đệ sẽ bỏ cuộc. Vốn hai người ước hẹn mặc kệ thực lực cao thấp phải thỏa sức đấu một trận, ia ngờ Phùng Hành Quân mỉm cười nhảy xuống lôi đài.
Vậy là người được lợi lớn nhất chính là Lý Mục Vân.
Chẳng những Lý Mục Vân vào tứ cường còn không trải qua chiến đấu kịch liệt, không tiêu hao thực lực, có thể dĩ dật đãi lao, tiếp nhận khiêu chiến vòng tiếp theo.
Trong đệ tử ký danh khen chê đủ điều đối với hành động này của Phùng Hành Quân.
Nhưng hết cách, thực lực của Bạch Sam Trung Viện thật sự quá mạnh, chỉ Thất Nghĩa Minh mới có tư cách, thực lực làm ra hành động đó.
Trận đấu nhanh chóng kết thúc ý nghĩa trận thứ ba đến sớm.
Đinh Hạo Thanh Sam Đông Viện đấu với Lâm Tín Hoàng Sam Bắc Viện.
Đây là trận so đấu hai vua hâm mộ của năm viện đông, tây, nam, bắc, trung.
Tiếng hoan hô, kêu gào phân biệt rõ ràng bùng nổ như núi lửa quanh lôi đài đá xanh.
Đinh Hạo, Lâm Tín, hai thiếu niên tuấn tú chiến đấu đã bắt đầu một nén nhang.
Trường sam may múa, kiếm quang tung hoành. Vừa bắt đầu tỷ võ Đinh Hạo, Lâm Tín không hẹn cùng dùng vũ khí bắt đầu cuộc so tài kiếm thuật đơn thuần nhất.
Hai thiếu niên tuấn tú, khí độ siêu phàm, kiếm thuật phi phàm, thân tiêu sái, kiếm quang chớp lóe động tác như đang múa bay bay. Trên lôi đài đá xanh thiếu phần khói lửa, tăng cảm giác mộng ảo.
Cuộc so đấu tuyệt đẹp làm người say mê, các nữ đệ tử ký danh chìm trong đau khổ ngọt ngào không biết nên ủng hộ ai.
Bởi vì hai người trên đài đều được đệ tử ký danh mới nhập tông công nhận là 'tình nhân trong mộng', rất được các thiếu nữ yêu thích.
Đương nhiên đa số người tập trung tinh thần quan sát tỷ võ.
Trận đấu này là trận kiếm thuật trình độ cao nhất từ khi năm viện đại tái bắt đầu đến nay. Cơ hồ có thể nói là cuộc chiến kinh điển đại biểu cho trình độ kiếm thuật đệ tử ký danh, làm nhiều người nhìn như say như mê.
Một thanh trường kiếm tinh cương bình thường vào tay mỹ thiếu niên Lâm Tín Hoàng Sam Bắc Viện như có sự sống, kiếm quang phun ra nuốt vào để lại một chuỗi ảo ảnh giữa không trung.
Lâm Tín thi triển một bộ kiếm pháp dài dòng tinh diệu.
Ít người nhận ra lai lịch kiếm pháp đó, cho người cảm giác kiếm quang rậm rạp liên miên mất tận, không nhanh không chậm, giống như mưa mùa thu chẳng có một chút sơ hở. Có cảm giác chìm trong đó, bị khống chế tiết tấu, tinh thần.
kiếm rỉ sét giống cây củi trong tay Đinh Hạo di động nhanh tựa ngọn lửa cháy hừng hực nhấp nháy.
Đinh Hạo lần lượt thi triển ba bộ kiếm pháp hắn nắm giữ hoàn chỉnh nhất là kiếm pháp căn bản, Thập Tự Khoái Kiếm, Truy Điện Trung Cung Kiếm. Đinh Hạo phát huy chữ quyết 'nhanh' trong kiếm thuật đến cực độ.
Cuối cùng đệ tử ký danh bình thường dưới lôi đài đá xanh khó thể dời mắt khỏi kiếm rỉ sét trong tay Đinh Hạo.
Mỗi lần đệ tử ký danh cho rằng bọn họ nhìn thấy hình dáng kiếm rỉ sét thì rất nhanh biến thành cái bóng dần tan, đó chỉ là ảo ảnh Đinh Hạo múa kiếm nhanh để lại.
- Đáng sợ, kiếm thế nhanh đến mức này không thể thấy được làm sao phòng ngự?
- Chỉ có thể giống như Lâm Tín sư huynh, không cầu có công, chỉ cầu vô quá, lấy bản thân làm chủ không bị khoái kiếm của Đinh Hạo sư huynh quấy nhiễu phân tán mới không thua trước kiếm.
- Các ngươi sai rồi, chủ đạo tiết tấu thật ra là Lâm Tín sư huynh. Không phải Đinh Hạo sư huynh cầu nhanh mà là bị buộc, ai đều biết Lâm Tín sư huynh giỏi tính toán, sở trường bố cục và khống chế tiết tấu, giống như chơi chờ khiến đối thủ bất giác rơi vào lưới đã bày sẵn. Thật ra Lâm Tín sư huynh đã tính toán hết.
- Đúng vậy. Đối thủ khó đối phó như Lâm Tín sư huynh chỉ có thể giống Đinh Hạo sư huynh dùng kiếm thuật nhanh đến cực điểm chống đỡ, không cho Lâm Tín sư huynh có thời gian suy tính, bố cục, đây xem như ngang tài ngang sức.
- Nói vậy là trận tỷ võ này hai bên cố gắng khắc chế đối phương, vậy sẽ kết thúc ngang tay sao?
- Chưa chắc. Lâm Tín sư huynh tính toán bố cục hay Đinh Hạo sư huynh vớik hoái kiếm tuyệt lâun cũng có cực hạn. Chờ xem trong bọn họ ai đột phá cực hạn trước, một khi đột phá tức là lúc chia ra thắng bại.
- Mọi người hãy chú ý xem đi, quyết đấu kiếm pháp như vậy là cơ hội khó gặp cho đệ tử ký danh chúng ta. Nếu có thể lĩnh ngộ một phần trong đó là được lợi cả đời.
- Đúng vậy. Đúng đúng.
- Ha ha ha ha ha ha! Hình như ta hiểu được một chút.
Đám đệ tử ký danh nhìn say mê, bàn tán xôn xao, có ý kiến riêng, giao lưu tâm đắc cái nhìn. Trong đó có nhiều đệ tử ký danh cơ sở vững chắc, ánh mắt sáng suốt nhìn ra chỗ tinh diệu trong cuộc quyết đấu giữa Đinh Hạo, Lâm Tín.
Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện ánh mắt sùng bái dính chặt vào bóng áo xanh bay múa trên lôi đài đá xanh.
Lúc trước Lý Lan bị đánh bại gặp nguy hiểm, Đinh Hạo đứng ra ngay phút mấu chốt khiến các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện càng tôn sùng hắn hơn. Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện nhớ lại ngày thường Đinh Hạo bình dị, gần gũi, khiêm tốn, thân thiện, bọn họ không chút nghi ngờ nếu bản thân gặp nguy hiểm thì Đinh Hạo sư huynh cũng sẽ đứng ra bảo vệ.
Trong lòng đám thiếu niên tự cho là mình siêu phàm nhưng chỉ là đứa trẻ mười ba, bốn tuổi ra xa nhà, Đinh Hạo cho bọn họ cảm giác an toàn như đại ca.
Đặc biệt là đám người Vương Tiểu Thất, Trương Phàm, Phương Thiên Dực nhìn chăm chú vào cuộc so tài kịch liệt trên lôi đài đá xanh.
Vương Tiểu Thất, Trương Phàm vốn chính là người hâm mộ cứng của Đinh Hạo, Phương Thiên Dực thì vị trận khiêu chiến nội bộ Thanh Sam Đông Viện lúc trước so kiếm cùng Đinh Hạo mà kết duyên, xem như không đánh không uyên biết. Phương Thiên Dực cũng có thiên phú, sức lĩnh ngộ kiếm thuật siêu tuyệt.
Lúc này Phương Thiên Dực nhìn Đinh Hạo, Lâm Tín so đấu, gã chìm trong cuộc tỷ võ.
Đường kiếm của Đinh Hạo, Lâm Tín đều có phong cách vô cùng xuất sắc. Nhưng không hiểu sao Đinh Hạo nghiêng về đường kiếm nhanh như tia chớp, thế như sấm sét, cực kỳ bá khí của Đinh Hạo.
Chính Phương Thiên Dực cũng không nhận ra hôm nay, trong cuộc tỷ võ này, Đinh Hạo thể hiện phong cách kiếm thuật ảnh hưởng thành tựu sau này của gã không thể bỏ qua. Nhiều năm sau, khi Phương Thiên Dực lấy kiếm thuật dương danh thiên hạ, dược vô số đại lão tông sư công nhận là đệ nhất nhân có phong cách gần với Đinh Hạo nhất trong toàn Bắc Vực về lĩnh vực kiếm.
Trận này là nội bộ Thất Nghĩa Minh Bạch Sam Trung Viện chém giết. Đại ca Lý Mục Vân đấu với lão ngũ Phùng Hành Quân.
Đây là trận đấu ngắn nhất trong cuộc chiến tứ cường.
Bởi vì Phùng Hành Quân dứt khoát nhận thua, bỏ trận.
Lý Mục Vân trực tiếp lọt vào vòng sau.
Nhìn ra được lúc Phùng Hành Quân nhận thua Lý Mục Vân rất ngạc nhiên, trước đó gã không biết ngũ đệ sẽ bỏ cuộc. Vốn hai người ước hẹn mặc kệ thực lực cao thấp phải thỏa sức đấu một trận, ia ngờ Phùng Hành Quân mỉm cười nhảy xuống lôi đài.
Vậy là người được lợi lớn nhất chính là Lý Mục Vân.
Chẳng những Lý Mục Vân vào tứ cường còn không trải qua chiến đấu kịch liệt, không tiêu hao thực lực, có thể dĩ dật đãi lao, tiếp nhận khiêu chiến vòng tiếp theo.
Trong đệ tử ký danh khen chê đủ điều đối với hành động này của Phùng Hành Quân.
Nhưng hết cách, thực lực của Bạch Sam Trung Viện thật sự quá mạnh, chỉ Thất Nghĩa Minh mới có tư cách, thực lực làm ra hành động đó.
Trận đấu nhanh chóng kết thúc ý nghĩa trận thứ ba đến sớm.
Đinh Hạo Thanh Sam Đông Viện đấu với Lâm Tín Hoàng Sam Bắc Viện.
Đây là trận so đấu hai vua hâm mộ của năm viện đông, tây, nam, bắc, trung.
Tiếng hoan hô, kêu gào phân biệt rõ ràng bùng nổ như núi lửa quanh lôi đài đá xanh.
Đinh Hạo, Lâm Tín, hai thiếu niên tuấn tú chiến đấu đã bắt đầu một nén nhang.
Trường sam may múa, kiếm quang tung hoành. Vừa bắt đầu tỷ võ Đinh Hạo, Lâm Tín không hẹn cùng dùng vũ khí bắt đầu cuộc so tài kiếm thuật đơn thuần nhất.
Hai thiếu niên tuấn tú, khí độ siêu phàm, kiếm thuật phi phàm, thân tiêu sái, kiếm quang chớp lóe động tác như đang múa bay bay. Trên lôi đài đá xanh thiếu phần khói lửa, tăng cảm giác mộng ảo.
Cuộc so đấu tuyệt đẹp làm người say mê, các nữ đệ tử ký danh chìm trong đau khổ ngọt ngào không biết nên ủng hộ ai.
Bởi vì hai người trên đài đều được đệ tử ký danh mới nhập tông công nhận là 'tình nhân trong mộng', rất được các thiếu nữ yêu thích.
Đương nhiên đa số người tập trung tinh thần quan sát tỷ võ.
Trận đấu này là trận kiếm thuật trình độ cao nhất từ khi năm viện đại tái bắt đầu đến nay. Cơ hồ có thể nói là cuộc chiến kinh điển đại biểu cho trình độ kiếm thuật đệ tử ký danh, làm nhiều người nhìn như say như mê.
Một thanh trường kiếm tinh cương bình thường vào tay mỹ thiếu niên Lâm Tín Hoàng Sam Bắc Viện như có sự sống, kiếm quang phun ra nuốt vào để lại một chuỗi ảo ảnh giữa không trung.
Lâm Tín thi triển một bộ kiếm pháp dài dòng tinh diệu.
Ít người nhận ra lai lịch kiếm pháp đó, cho người cảm giác kiếm quang rậm rạp liên miên mất tận, không nhanh không chậm, giống như mưa mùa thu chẳng có một chút sơ hở. Có cảm giác chìm trong đó, bị khống chế tiết tấu, tinh thần.
kiếm rỉ sét giống cây củi trong tay Đinh Hạo di động nhanh tựa ngọn lửa cháy hừng hực nhấp nháy.
Đinh Hạo lần lượt thi triển ba bộ kiếm pháp hắn nắm giữ hoàn chỉnh nhất là kiếm pháp căn bản, Thập Tự Khoái Kiếm, Truy Điện Trung Cung Kiếm. Đinh Hạo phát huy chữ quyết 'nhanh' trong kiếm thuật đến cực độ.
Cuối cùng đệ tử ký danh bình thường dưới lôi đài đá xanh khó thể dời mắt khỏi kiếm rỉ sét trong tay Đinh Hạo.
Mỗi lần đệ tử ký danh cho rằng bọn họ nhìn thấy hình dáng kiếm rỉ sét thì rất nhanh biến thành cái bóng dần tan, đó chỉ là ảo ảnh Đinh Hạo múa kiếm nhanh để lại.
- Đáng sợ, kiếm thế nhanh đến mức này không thể thấy được làm sao phòng ngự?
- Chỉ có thể giống như Lâm Tín sư huynh, không cầu có công, chỉ cầu vô quá, lấy bản thân làm chủ không bị khoái kiếm của Đinh Hạo sư huynh quấy nhiễu phân tán mới không thua trước kiếm.
- Các ngươi sai rồi, chủ đạo tiết tấu thật ra là Lâm Tín sư huynh. Không phải Đinh Hạo sư huynh cầu nhanh mà là bị buộc, ai đều biết Lâm Tín sư huynh giỏi tính toán, sở trường bố cục và khống chế tiết tấu, giống như chơi chờ khiến đối thủ bất giác rơi vào lưới đã bày sẵn. Thật ra Lâm Tín sư huynh đã tính toán hết.
- Đúng vậy. Đối thủ khó đối phó như Lâm Tín sư huynh chỉ có thể giống Đinh Hạo sư huynh dùng kiếm thuật nhanh đến cực điểm chống đỡ, không cho Lâm Tín sư huynh có thời gian suy tính, bố cục, đây xem như ngang tài ngang sức.
- Nói vậy là trận tỷ võ này hai bên cố gắng khắc chế đối phương, vậy sẽ kết thúc ngang tay sao?
- Chưa chắc. Lâm Tín sư huynh tính toán bố cục hay Đinh Hạo sư huynh vớik hoái kiếm tuyệt lâun cũng có cực hạn. Chờ xem trong bọn họ ai đột phá cực hạn trước, một khi đột phá tức là lúc chia ra thắng bại.
- Mọi người hãy chú ý xem đi, quyết đấu kiếm pháp như vậy là cơ hội khó gặp cho đệ tử ký danh chúng ta. Nếu có thể lĩnh ngộ một phần trong đó là được lợi cả đời.
- Đúng vậy. Đúng đúng.
- Ha ha ha ha ha ha! Hình như ta hiểu được một chút.
Đám đệ tử ký danh nhìn say mê, bàn tán xôn xao, có ý kiến riêng, giao lưu tâm đắc cái nhìn. Trong đó có nhiều đệ tử ký danh cơ sở vững chắc, ánh mắt sáng suốt nhìn ra chỗ tinh diệu trong cuộc quyết đấu giữa Đinh Hạo, Lâm Tín.
Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện ánh mắt sùng bái dính chặt vào bóng áo xanh bay múa trên lôi đài đá xanh.
Lúc trước Lý Lan bị đánh bại gặp nguy hiểm, Đinh Hạo đứng ra ngay phút mấu chốt khiến các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện càng tôn sùng hắn hơn. Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện nhớ lại ngày thường Đinh Hạo bình dị, gần gũi, khiêm tốn, thân thiện, bọn họ không chút nghi ngờ nếu bản thân gặp nguy hiểm thì Đinh Hạo sư huynh cũng sẽ đứng ra bảo vệ.
Trong lòng đám thiếu niên tự cho là mình siêu phàm nhưng chỉ là đứa trẻ mười ba, bốn tuổi ra xa nhà, Đinh Hạo cho bọn họ cảm giác an toàn như đại ca.
Đặc biệt là đám người Vương Tiểu Thất, Trương Phàm, Phương Thiên Dực nhìn chăm chú vào cuộc so tài kịch liệt trên lôi đài đá xanh.
Vương Tiểu Thất, Trương Phàm vốn chính là người hâm mộ cứng của Đinh Hạo, Phương Thiên Dực thì vị trận khiêu chiến nội bộ Thanh Sam Đông Viện lúc trước so kiếm cùng Đinh Hạo mà kết duyên, xem như không đánh không uyên biết. Phương Thiên Dực cũng có thiên phú, sức lĩnh ngộ kiếm thuật siêu tuyệt.
Lúc này Phương Thiên Dực nhìn Đinh Hạo, Lâm Tín so đấu, gã chìm trong cuộc tỷ võ.
Đường kiếm của Đinh Hạo, Lâm Tín đều có phong cách vô cùng xuất sắc. Nhưng không hiểu sao Đinh Hạo nghiêng về đường kiếm nhanh như tia chớp, thế như sấm sét, cực kỳ bá khí của Đinh Hạo.
Chính Phương Thiên Dực cũng không nhận ra hôm nay, trong cuộc tỷ võ này, Đinh Hạo thể hiện phong cách kiếm thuật ảnh hưởng thành tựu sau này của gã không thể bỏ qua. Nhiều năm sau, khi Phương Thiên Dực lấy kiếm thuật dương danh thiên hạ, dược vô số đại lão tông sư công nhận là đệ nhất nhân có phong cách gần với Đinh Hạo nhất trong toàn Bắc Vực về lĩnh vực kiếm.
Danh sách chương