Trước ngày tuyển chọn thái tử phi diễn ra , sau những đêm trằn trọc suy nghĩ , Ngọc Hinh quyết định nói chuyện này với huynh trưởng . Lấy cớ đưa đồ ăn khuya tới , Quách Ngọc Hinh bước vào thư phòng , Quách Tướng Quân đang bận bịu xử lí công vụ . Đặt đồ ăn lên bàn xong , Ngọc Hinh ngồi một bên án thư , sau đó nhìn người huynh trưởng trước mắt , băn khoăn ngập ngừng muốn nói nhưng không dám . Thấy Ngọc Hinh ngồi nhìn hắn mãi , y mới quay sang rồi hỏi :

" Muội có việc gì muốn nói sao ? "

Nàng nhẹ nhàng gật đầu rồi nói :

" Ca ca , Muội ...muội muốn gả cho Dương Tử Hiên , muội thích hắn !"

Không cần suy nghĩ , Quách Tướng Quân liền nghiêm túc đáp lại :

"Không được !"

" Tạ..tại sao? "

" Hắn là thái tử , là hoàng đế tương lai , sau này muội dù gặp chuyện gì thì hắn cũng không thể vì muội mà bỏ đi trọng trách của bậc quân vương . Hơn nữa , với thái độ của hoàng thượng bây giờ càng rất để mắt đến chúng ta , ông ấy sẽ không dễ dàng để muội trở thành thái tử phi đâu!"

" Muội không muốn làm thái tử phi gì hết , muội thích chàng ấy chớ không phải địa vị của chàng ấy . Muội từ trước đến nay chưa từng thích qua bất cứ ai , chỉ có chàng ấy mới khiến muội rung động . Ca Ca , huynh là người hiểu muội nhất mà !"

" A Hinh , ta biết muội rất thích Dương Tử Hiên , cũng rất hiểu muội . Nhưng lúc phụ thân , mẫu thân mất , ta đã hứa sẽ bảo vệ muội chu toàn . Bây giờ , ta không thể trơ trơ nhìn muội bị cuốn vào hậu cung tranh đấu được!"

" Muội không quan tâm hậu cung tranh đấu gì cả , muội chỉ biết muội thích chàng ấy , chàng ấy cũng thích muội , như vậy là quá đủ rồi . Huynh ấy cũng đã hứa chỉ lấy một mình muội..." - Ngọc Hinh đôi mắt rưng rưng trả lời .

" Từ xưa đến nay , nam tử tam thê tứ thiếp , huống hồ hắn là trữ quân , hậu cung không thể chỉ có mỗi mình muội . Tình cảm của hắn đối với muội chỉ nhất thời lúc còn trẻ mà thôi , năm tháng sau này , thứ tình cảm ấy chắc gì còn giữ được không?"

" Đó chỉ là suy đoán của huynh . Muội không quan tâm , muội chính là muốn gả cho huynh ấy !" - Vừa nói , giọt lệ của nàng từ từ trên khuôn mặt xinh đẹp , đôi mắt tràn ngập sự u buồn .

Nhìn Quách Ngọc Hinh với vẻ đau buồn như vậy , trái tim của người huynh trưởng như thắt lại , y khựng lại một lúc rồi tức giận đáp lại :

" Được , muội được lắm . A Hồng đưa tiểu thư trở về phòng , không có sự cho phép của ta , không được cho muội ấy ra khỏi phòng , bất cứ ai cũng không được gặp . Đến khi nào muội nhìn ra muội sai ở đâu , mới được ra khỏi phòng . "

Thấy Quách Tướng Quân nói vậy , Ngọc Hinh chỉ có thể bất lực quay trở về phòng , nàng cho rằng chẳng lẽ cương quyết bảo vệ thứ tình cảm thuần khiết của nàng cũng gọi là sai sao ? Trong những ngày bị giam lỏng trong phòng , Ngọc Hinh không chịu ăn uống gì . Quách Tướng Quân cũng không muốn hỏi han gì về muội muội .

Đến ngày diễn ra tuyển chọn Thái tử phi , Ngọc Hinh nhân lúc ca ca không để ý liền lén lút ra khỏi phủ , hộ vệ thân cận thấy A Hinh trốn đi thì đã bẩm báo lại với Quách Tướng Quân , y trầm ngâm suy nghĩ một lúc rồi nói :

" Từ nhỏ đến lớn , A Hinh lúc nào cũng nghe lời ta , bây giờ muội ấy phản kháng kịch liệt như vậy , chắc chắn rất để ý đến Dương Tử Hiên , cứ để muội ấy đi đi , làm theo trái tim của muội ấy !"

Như dự đoán , mỗi mình Ngọc Hinh đã được ban hoa , vài ngày sau , thánh chỉ sắc phong sẽ được ban xuống . Mọi người ai cũng khẳng định rằng nàng sẽ trở thành thái tử phi tương lai . Cứ tưởng lúc trở về phủ , Ngọc Hinh sẽ phải chịu phạt nhưng Quách Tướng Quân một lời cũng không nói với Ngọc Hinh .Nàng cảm thấy khó xử nhưng cũng có một phần áy náy , dù sao huynh ấy cũng là người thân duy nhất của nàng trên thế gian này , nhưng nàng vẫn không hối hận với quyết định của bản thân .

***

Sau khi nghe tin Quách Ngọc Hinh được chọn , Hoàng Thượng ngay trong đêm đó nổi giận đùng đùng , cho truyền gọi Dương Tử Hiên đến Kính Long Cung . Dương Tử Hiên bước vào điện , sau khi hành lễ xong , Hoàng Thượng đã không kìm được sự tức giận rồi quát lớn :

" Nghịch Tử !"

Dương Tử Hiên liền quỳ xuống , đôi mắt nhìn xuống đất , lẩn trốn khỏi ngọn lửa đang bùng cháy trước mặt . Hoàng Thượng nói tiếp :

" Lời ta nói ngươi xem là hư vô đúng không ? Rốt cuộc , yêu nữ đó cho ngươi uống bùa mê thuốc lú gì mà ngươi lại mê đắm ả ta như vậy ? Ngươi như này chi bằng trẫm phế ngươi đi !"

Vừa nghe tin Dương Tử Hiên được triệu kiến , Hoàng Hậu liền tức tốc đi đến Kính Long Cung , nghe thấy Hoàng Thượng nói sẽ phế thái tử , Hoàng Hậu liền hốt hoảng đến gần Hoàng Thượng nói :

" Hoàng Thượng bớt giận , Hiên Nhi chỉ là nhất thời hồ đồ nên mới vậy ! Dù sao , thánh chỉ sắc phong còn chưa ban xuống , vị trí Thái tử phi còn chưa được quyết định đâu !"

" Ý Hoàng Hậu là sao ?"

" Không phải Hoàng Thượng cảm thấy Thẩm Lộ Khiết rất phù hợp sao , cứ sắc phong cô ta làm Thái Tử phi đi , còn Quách Ngọc Hinh phong làm Trắc Phi . Dù sao , họ cũng không thể làm trái thánh ý được !"

Nghe Hoàng Hậu góp ý như vậy , Dương Tử Hiên ngay lập tức phản kháng :

" Mẫu hậu , không được !"

" Không được cái gì mà không được , việc thành gia lập thất là do phụ mẫu quyết định . Con không có quyền nói , sau này trưởng thành lên chút nữa , tự khắc con sẽ hiểu tâm ý của phụ hoàng con!"

Hoàng Thượng cũng nói thêm :

" Đúng , cứ làm theo ý của Hoàng Hậu đi ! "

Như vậy , thánh chỉ sắc phong đã được ban xuống , Dương Tử Hiên muốn được giải thích với Ngọc Hinh nhưng dưới sự ngăn cản của Hoàng Hậu đến mặt cũng không gặp được .

Biết trước rằng Ngọc Hinh sẽ không được phong làm Thái Tử phi , Quách Tướng Quân cũng không có lời gì để nói nhưng khoảng cách giữa hai người huynh muội ruột thịt, từ nhỏ tới lớn ở bên nhau thân thiết , gắn bó lại càng ngày càng xa cách . Đến ngày Ngọc Hinh ngồi lên kiệu hoa đến Đông Cung , Quách Tướng Quân cũng chỉ biết đứng từ xa trông theo mà không dám lại gần . Sau đó , y xung phong ra biên thùy trấn giữ bảo vệ quốc gia , việc này cũng như giúp Ngọc Hinh thoát khỏi sự nghi ngờ của Hoàng Thượng dành cho Quách Gia , như một lời khẳng định lòng trung thành đối với Hạ Quốc .

Mặc dù là vậy , Ngọc Hinh không có sự yêu thích từ Hoàng Hậu và Hoàng Thượng nên khi ở trong cung chưa có lúc nào dễ dàng , dưới sự chèn ép của Thẩm Gia và những người xung quanh khiến cho nàng càng thấy khó thở hơn . Nhưng dù sao, Dương Tử Hiên vẫn luôn bảo vệ, yêu thương nàng .

Cuối năm đó , một hôm trời bỗng trở trận tuyết đầu mùa,tuyết rơi dày đặc , trong cung hiện đang gấp rút truyền thái y tới , mùi thuốc than trong Kính Long Cung càng ngày càng dày đặc ở Đông Cung vẫn còn nghe thoang thoảng mùi thuốc . Lúc này , Dương Tử Hiên đang gấp rút đi đến Kính Long Cung , nghe công công nói Hoàng Thượng sắp băng hà rồi....

Hoàng Thượng truyền Dương Tử Hiên tới điện sau đó dặn dò :

" Chiếu truyền ngôi ở trong cái hộp trên kệ đầu giường , sau khi ta mất rồi , con lập tức đăng cơ không cần để tang đâu. Thẩm Cao phong làm Thái Sư phò tá thái tử , Thẩm Thị phong làm Hoàng hậu còn về phần Quách Thị phong làm Hiền Phi . Sau khi đăng cơ là thời điểm vẫn còn yếu , càng phải để mắt tới Quách Gia ... khụ ....khụ..."

Còn chưa dứt lời , Hoàng Thượng liền trút hơi thở cuối cùng . Hai ngày sau , Dương Tử Hiên lên ngôi Hoàng Đế , lấy hiệu là Vĩnh Hạ Đế . Trong ngày đại điển đăng cơ diễn ra , để biểu hiện hòa khí giữa hai nước , Lương Quốc đã mang đến hai tiểu thư danh gia vọng tộc , hai người này có khuôn mặt thanh tú , nhẹ nhàng , liền được sự ưu ái của hắn , hắn lập tức sắc phong một người thành Nhàn Quý Phi và Uyển Phi .

Dưới sự dẫn dắt của vị tân đế trẻ tuổi và sự phò tá của Thẩm Gia , Hạ Quốc ngày một đi lên và phát triển , thiên hạ thái bình , thương sinh ấm no hạnh phúc . Hai năm sau , Ngọc Hinh sau chín tháng mang nặng đẻ đau , đã sinh ra Lục Hoàng Tử , nàng đặt tên là Lâm Phong vì lần đầu gặp Dương Tử Hiên chính là ở trong một rừng cây . Sau khi Lục Hoàng Tử ra đời , Dương Tử Hiên càng yêu thương Ngọc Hinh hơn , y định rằng sẽ phong nàng làm Hiền Quý Phi ,chính vì vậy Thẩm Lộ Khiết càng sốt ruột hơn , Nhàn Quý Phi và Uyển Phi đã sinh ra Tam Hoàng Tử và Tứ Hoàng Tử mà cô vẫn chưa có động đậy gì .

Để bảo vệ thế lực Thẩm Gia , Thẩm Cao đã liên thủ cùng Uyển Phi để hãm hại Quách Gia . Bốn năm sau , nghe tin gần biên cương tàn quân phản động , Quách Tướng Quân được điều đến để bình loạn . Tàn quân phản động tàn bạo , binh tướng được Hoàng Thượng cho lại ít , Quách Tướng Quân biết thế sự khó lường , liền gửi thư khẩn về triều đình , Dương Tử Hiên sau khi nhận được thư cho rằng phản quân không đáng ngại , Quách Tướng Quân chỉ đang lo nghĩ quá xa rồi chỉ cử đi một ngàn quân tướng dưới trướng Tô Tướng Quân đến . Quân địch dựa vào sự thông thuộc của địa hình liền chiếm phần hơn , binh sĩ Hạ Quốc mặc dù bị chèn ép nhưng vẫn kiên trì chờ đợi viện binh , Quách Tướng Quân dũng mãnh dồn hét sức lực để chiến đấu , nhưng mãi vẫn chưa thấy viện binh ở đâu , trong lúc y kiệt sức rồi ngã khụy xuống , quân địch đã nhân lúc đó tiến tới tấn công , y dùng chút sức lực cuối cùng để phản công lại nhưng vẫn bị thương rất nặng . Ngay lúc đó , viện binh mới xuất hiện , Tô Vĩ Thành thấy Quách Tướng Quân bị thương quá nặng liền chạy đến đỡ y dậy , y hấp hối không nói lên lời , nhưng vẫn nắm chặt thứ gì đó rồi nhét vào tay của Tô Vĩ Thành , miệng khó khăn nói :

" Nhờ...huynh ...đ..đưa nó cho tiểu ..m.muội trong cung ...!"

Nói xong , Quách Tướng Quân rơi vào cơn hôn mê , thời thế ngàn cân treo sợi tóc Tô Vĩ Thành cho người đưa Quách Tướng Quân về doanh trại còn bản thân tiếp tục chiến đấu . Sau một thời gian chinh chiến khổ cực , quân phản động đã được loại trừ , quân ta bắt được binh sĩ phản quân và đang trên đường áp giải về triều đình nhưng Tô Tướng Quân lại bị thương nặng , y rơi vào hôn mê sâu những mấy tuần liền .
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện