Trương Hạo Hiên vô thức nắm chặt tay, Đường Tam đã thu hồi lại Yêu Thần biến, lần nữa đứng trước mặt hắn. "Ở học viện Gia Lý nhất định có huyết mạch Yêu Quái rất cường đại, ta muốn đi xem, nếu có thể học được, ... Người hiểu đấy." Đường Tam nói.

Trương Hạo Hiên hô hấp đã trở nên nặng nề hơn: "Lý trí nói cho ta biết, ta nên báo cáo chuyện này với tổ chức, đem ngươi trở thành nhân tài trọng yếu nhất để bảo vệ. Ngươi có biết không, chuyện vừa rồi đối với thế giới này có bao nhiêu quan trọng? Nhất là đối với thế giới nhân loại chúng ta? Đường Tam nghiêm túc nhìn hắn, nói: "Lão sư, phương thức tu luyện ta đã giao cho ngài. Không phải ta quý giá, mà là Huyền Thiên Bảo Lục quý giá, không có người nào biết vì sao nó tới thế giới này, cho nên mới càng cần ta làm nhiều thử nghiệm hơn, để xem cực hạn của nó rốt cuộc là ở đâu. Chỉ có như thế, chúng ta mới tìm được phương thức khiến nó phù hợp với nhân loại nhất, mới có thể giúp nhân loại có cơ hội quật khởi."

Trương Hạo Hiên nhắm mắt lại, lầm bầm nói: "Nhưng ngưoi có biết hay không, một khi ngươi bị phát hiện sẽ có hậu quả như thế nào?"

Đường Tam mỉm cười, nói: "Vấn đề này ta đã sớm nghĩ tới rồi. Nếu xui xẻo, ta không cẩn thận bị phát hiện, như vậy ta nhất định sẽ kiên quyết, dù bị bọn họ gϊếŧ chết hay tự vẫn, ta tuyệt đối sẽ không tiết lộ nửa chữ trong Huyền Thiên Bảo Lục. Chuyện này chỉ có hai thầy trò chúng ta biết. Nhưng dù thế nào, ta sẽ tận lực giấu diếm, cũng cần người giúp ta che giấu chuyện này. Cho dù ta chết mười năm, hay trăm năm về sau, khi Cứu Thục chúng ta có thực lực, cũng có thể bồi dưỡng ra cường giả đủ mạnh. Đương nhiên đến lúc đó cũng không thể để Huyền Thiên Bảo Lục bại lộ, nếu không sẽ là đại nạn cho nhân loại chúng ta."

Trương Hạo Hiên yên lặng gật gật đầu, chính là vì cân nhắc đến điểm này, hắn mới không báo cáo Huyền Thiên Bảo Lục với tổ chức. Nếu chuyện này lộ ra, hắn cũng không thể khống chế được. Nếu tổ chức quyết định để cho càng nhiều người bình thường học tập, chuyện không bại lộ là không thể nào. Lúc đó chắc chắn sẽ mang đến tai hoạ ngập đầu.

"Ngươi rất thông minh, căn bản không giống hài tử mười tuổi, vô cùng thành thục. Đường Tam, ngươi biết không? Ta từng nghĩ, ngươi có phải do trời cao phái đến cứu vớt nhân loại chúng ta hay không. Ta cũng từng nghĩ, ngươi có phải hay không là gian tế do Yêu Quái Tộc phái tới. Ta càng hy vọng ngươi là vế trước, vế sau khả năng thực sự rất nhỏ. Bởi vì cho dù ở trong Yêu Quái Tộc, ngươi cũng là thiên tài cực hạn, Yêu Quái Tộc không cần ngươi mạo hiểm như vậy. Ta sẽ dùng hết khả năng bảo hộ ngươi thật tốt, ngươi cũng pháp đáp ứng ta, nhất định phải hảo hảo bảo vệ bản thân. Đối với nhân loại, ngươi rất trọng yếu." Trương Hạo Hiên nghiêm túc nói.

"Người yên tâm, ta rất tiếc mạng mình." Dù sao cũng đã chết hai lần rồi, Đường Tam trong lòng tự nói.

"Đi a, ngươi muốn làm như thế nào, ta sẽ phối hợp với ngươi. Ngươi có thể quan sát, nhưng không được tự tiện ra tay." Trấn trưởng dặn dò.

Đường Tam không biết Trương Hạo Hiên làm thế nào thuyết phục mấy vị lão sư, nhưng rất nhanh hắn nhận được tin từ Vũ Băng Kỷ, mình có thể đến học viện Gia Lý làm công.

Một tuần làm công ba ngày, công việc của hắn rất đơn giản, chỉ là quét sân. Hắn ở học viện Gia Lý làm nhân viên vệ sinh. Bốn ngày còn lại tất nhiên hắn ở học viện Cứu Thục tu luyện, học tập. Nếu phải ra ngoài thực chiến rèn luyện thì công tác quét sân được giao cho người khác.

Không hề nghi ngờ, Trương Hạo Hiên an bài cho Đường Tam rất chu đáo.

Tất cả đệ tử chia làm ba tổ, phân biệt trước sau đều ra ngoài rèn luyện, gần đây đều ở học viện lắng đọng và tổng kết. Còn có tiến hành phụ đạo chuyên biệt cho từng cá nhân. Tạm thời học viện không tổ chức ra ngoài rèn luyện, Đường Tam rất đồng ý với việc này. Sau khi lắng đọng, tiêu hoá rồi tiếp tục rèn luyện, lặp đi lặp lại như vậy mới là phương pháp tốt nhất.

Đường Tam tuy rằng cao lớn hơn không ít, nhưng với độ tuổi lên mười, thân cao chỉ mét rưỡi, đứng trước Yêu Quái, hắn cũng chỉ là một tiểu bất điểm. Đồng phục của thị trấn cũng xem như là quần áo lao động của bọn họ ở học viện Gia Lý.

Sau khi an bài hết thảy, ngày thứ ba sau khi đưa ra thỉnh cầu, Đường Tam đi theo Trương Hạo Hiên đến đệ nhất học viện thành Gia Lý.

Là một nhân công, Đường Tam hiển nhiên không thể đi cửa chính. Bên hướng thị trấn nhỏ có một tiểu môn (cửa nhỏ), tất cả nhân công đều thông qua cánh cửa này tiến vào học viện Gia Lý.

Đi qua tiểu môn, trong lúc vô tình, Đường Tam cũng có thể cảm nhận được sự nghiêm trang của nơi này, thiên địa linh khí ở đây cũng càng thêm nồng đậm.

"Tiểu Đường, ngươi phải nhớ kỹ, học viện Gia Lý trong thành Gia Lý có địa vị vô cùng cao. Không chỉ có con cháu dòng chính trong nội bộ thành Gia Lý đến đây học tập, rất nhiều đại gia tộc khác cũng cử đệ tử đến đây bồi dưỡng. Nơi này có đông cường giả, Thần cấp trở lên cũng không ít. Cho nên, khi ngươi làm công, nhất định phải chú ý cẩn thận, ngươi rõ chưa?" Trương Hạo Hiên thấp giọng dặn dò.

Đường Tam hiểu rõ Trương Hạo Hiên dặn dò mình điều gì, hắn cũng chỉ liên tục gật đầu.

Học viện Gia Lý rất rất lớn, bên trong phân thành ba đại khu vực, trong ba đại khu vực cũng phân chia rõ ràng. Khu thứ nhất là khu dạy học, kể cả Lầu Dạy Học Chính, tổng cộng có sáu lầu dạy học, có lớn có nhỏ, phân biệt dạy học các nội dung khác nhau.

Khu vực thứ hai là khu sinh hoạt. Đệ tử của học viện Gia Lý bình thường đều ở lại chỗ này. Bọn họ muốn rời trường học phải xin phép nghỉ, mỗi tháng được nghỉ ba ngày.

Khu vực thứ ba là khu tu luyện, phân thành nhiều khu khác nhau, thích hợp với tất cả các đệ tử. Cửa hàng cao cấp trong học viện cũng nằm ở đây, bảo vật trong đó hẳn hơn rất nhiều so với cửa hàng bán lẻ. Không hề nghi ngờ, chỗ này có nhiều thứ hiếm có hơn cửa hàng bán lẻ của học viện Cứu Thục.

Hiện tại, Đường Tam hồi tưởng lại, cảm thấy trước kia mình gặp được Mỹ công tử vận khí đều vô cùng tốt. Khi nàng nghỉ học mới trở lại trà sữa điếm phụ giúp a!

Khu vực Đường Tam làm việc, chính là khu đất rộng lớn trước Lầu Dạy Học Chính. Đường Tam mỗi ngày phải quét hai lần, sáng chiều một lần, sau đó mỗi tuần đều phải tiến hành tẩy trừ. Quét sạch khá là nhẹ nhõm, tẩy trừ thì hơi mệt mỏi.

Trương Hạo Hiên mang theo Đường Tam đi vào một rừng cây trong học viện Gia Lý, nơi này có các gian phòng thấp bé. Bởi vì bị rừng cây che khuất, nên lúc trước hoàn toàn không nhìn thấy chỗ này.

Trương Hạo Hiên đi đến trước một gian phòng có máu che, gõ cửa. Cửa phòng mở ra, một lão giả lưng còng đi ra.

"Mao thúc." Trương Hạo Hiên rất khách khí nói.

"Trấn trưởng tới rồi, vào bên trong ngồi đi." Lão giả xưng là Mao thúc cười ha hả nói.

Trương Hạo Hiên lắc đầu, nói: "Ta có chút chuyện nên không ngồi đâu, đây là đứa bé ta đã nói với người, phiền người an bài cho hắn làm công, ta phải đi về trước. Hắn gọi là Đường Tam, người gọi hắn là Tiểu Đường cũng được. Tiểu Đường, ngươi tới chào Mao thúc."

"Gia gia, ngài hảo." Đường Tam tiến lên hai bước, cung kính hành lễ.

"Không cần gọi ta là gia gia, gọi ta là Mao thúc là được rồi. Nơi này không thể xưng hô thân thích như vậy, hiểu chưa?" Mao lão cao thấp đánh giá Đường Tam vài lần.

Nhìn ánh mắt đạm bạc của Mao lão, Đường Tam vội vàng gật đầu nói: "Con hiểu rồi, Mao thúc."

Mao lão nói với Trương Hạo Hiên: "Vậy ngài mau đi đi, đứa bé này giao cho ta. Chỉ cần hắn an phận, cam đoan không có việc gì."

Trương Hạo Hiên gật gật đầu, nói: "Vậy phiền người rồi. Tiểu Đường, Mao thúc ở học viện Gia Lý đã mấy chục năm rồi, rất quen thuộc với nơi này. Ngươi phải nghe theo phân phó của Mao thúc, sau khi làm xong việc thì trở về thị trấn."

"Vâng, cảm ớn trấn trưởng." Đường Tam nói.

Trương Hạo Hiên đi rồi, Mao lão có chút lãnh đạm nói: "Ngươi đi vào cùng ta."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện