Đường Tam nói: "Lão sư, cấp độ năng lượng của ngài cao hơn ta, nhưng Phong Nhận của ta, người không nhất định sẽ thắng được."
Vương Duyên Phong suy nghĩ một chút, nói: "Như vậy cũng được, ở chỗ này chúng ta luận bàn một chút. Nếu như ngươi thắng, ta cùng ngươi học kỹ xảo điều khiển Phong Nhận. Nếu ngươi thua, lão sư sẽ dạy ngươi một loại phương thức tu luyện Phong nguyên tố, phương pháp thăng cấp bản thân. Được chứ?"
"Đạ được." Đường Tam lập tức nhẹ gật đầu.
Tất cả nhưng gì Đường Tam làm hôm nay, có thể nói là dụng tâm lương khổ, chủ yếu có mấy mục đích.
Đường Tam hướng Vương Duyên Phong bày ra Phong Nhận vô ảnh của mình là muốn để cho Vương Duyên Phong biết năng lực của mình. Như vậy, trong suy nghĩ của Vương Duyên Phong, địa vị của mình sẽ tăng lên, mức độ tự do về sau càng lớn.
Còn có, hắn muốn truyền thụ cho Vương Duyên Phong một ít năng lực, rồi sẽ truyền thụ cho bốn người khác. Như vậy, thực lực của bọn hắn có thể tăng lên nhanh chóng, khảo hạch ba năm sau cũng có thể thuận lợi thông qua, không đến mức phát sinh bi kịch lần nữa.
Mà dụng ý sâu xa hơn, lúc hắn nói ra cái tên "Cứu Thục" này, hắn muốn nhìn phản ứng của Vương Duyên Phong. Vì Vương Duyên Phong đối với bọn họ thập phần bảo vệ, hắn muốn thăm dò một chút, Vương Duyên Phong có biết tổ chức Cứu Thục hay không, có phải người của Cứu Thục không. Nếu như vậy là tình huống tốt nhất, có lợi cho hắn tham gia tổ chức này trong tương lai, thông qua tổ chức tìm kiếm thê tử trùng sinh. Điểm cuối cùng chính là vì tu luyện của hắn. Hắn sở dĩ nói thực lực Vương Duyên Phong không bằng hắn, chính là muốn cho mình một cơ hội thôn phệ Phong Lang huyết mạch chi lực của Vương Duyên Phong, đột phá Huyền Thiên Công tầng thứ tư.
Mấy ngày nay hắn cẩn thận suy tư rất nhiều biện pháp, cũng quan sát Tứ giai Phong Lang trên thị trấn. Muốn đánh lén Tứ giai Phong Lang mà không gây động tĩnh là rất khó, quá dễ dàng bại lộ, dù sao vóc người này chính là tai hoạ ngầm lớn nhất.
Bị hắn cắn nuốt một điểm huyết mạch chi lực cũng không thương tổn bản nguyên, từ Vương Duyên Phong ra tay hoàn thành đột phá mới là an toàn nhất.
Đường Tam cũng cân nhắc qua, nếu Vương Duyên Phong là tay sai trung thành của Phong Lang tộc thì phải làm sao. Nhưng tình huống này có khả năng cực thấp. Coi như Vương Duyên Phong không dám phản kháng Phong Lang tộc, nhưng từ thái độ của hắn có thể thấy, tính cách cũng không có vấn đề gì.
Lui lại một bước, nếu quả thật bị Vương Duyên Phong bán rẻ, mình liền dẫn động thần thức, san bằng cái trấn Phong Lang này.
Đường Tam cân nhắc vài ngày, cuối cùng kết luận là cần bại lộ bản thân một ít, tiền lời so với mạo hiểm lớn hơn nhiều. Cho nên vừa rồi hắn mới làm ra lựa chọn như vậy.
Lúc này, Vương Duyên Phong đã đến bốn góc phòng, từng li từng tí giật giật bên trong khoáng thạch. Sau một khắc, Đường Tam lập tức cảm giác được không tràn ngập một tầng nhân loại nhu hoà, kia rõ ràng là Phong nguyên tố. Phong nguyên tố bao phủ toàn bộ gian phòng, đây đúng là một pháp trận hệ Phong!
Còn có vật như thế này? Đường Tam nội tâm thật khiếp sợ. Kinh hỉ mà Vương Duyên Phong mang đến cho hắn lần này có thể nói là tương đối mãnh liệt. Nguyên lai ở thế giới này còn có tồn tại như vậy.
"Ở chỗ này có thể không cần lo lắng gây ra động tĩnh quá lớn. Đến đây đi, cho ta nhìn xem ngươi học được gì từ người kia." Vương Duyên Phong tận lực kéo giãn khoảng cách với Đường Tam, làm như vậy để cho hắn có càng nhiều không gian thi triển Phong Nhận. Luận bàn lúc này hiển nhiên không giống lúc trước, Vương Duyên Phong không có xem thường hài tử mới chỉ có tám tuổi trước mặt này. Thanh quang lập loè trong mắt, thân thể lập tức bành trướng.
Phong Lang Biến!
Nhân loại thi triển Phong Lang Biến, thân thể sẽ trở nên cường tráng, nhưng vẫn không thể so với Phong Lang chính gốc. Dù vậy, Vương Duyên Phong sau khi thi triển Phong Lang Biến, thân cao vượt qua hai mét, Phong nguyên tố xung quanh thân thể hắn rõ ràng trở nên cuồng bạo, thanh quang lượn lờ trên đôi móng vuốt. Tuy rằng giữa Đường Tam và Vương Duyên Phong có khoảng cách nhất định, nhưng Đường Tam tinh tường cảm nhận được trên người Vương Duyên Phong phóng xuất ra uy áp.
Có thể nói đây là đối thủ mạnh nhất cho tới bây giờ, tính từ lúc hắn đi vào thế giới này. Đường Tam nghiêm túc nhìn chăm chú Vương Duyên Phong, thân thể thoáng trầm xuống, hai chân một trước một sau, trong mắt đồng dạng có thanh quang lập loè.
Tiếp theo trong nháy mắt, Đường Tam động đậy, hai tay của hắn đồng thời nâng lên, hai đạo Phong Nhận rõ ràng lớn hơn lúc luận bàn trong sân kích xạ mà ra. Lần này vẫn như cũ không phát ra thanh âm, hai đạo một trái một phải vẽ ra hai đường vòng cung, bay thẳng đến chỗ Vương Duyên Phong.
Vương Duyên Phong cũng cùng lúc phát động, hắn không có đi quản Phong Nhận. Lúc trước lĩnh giáo qua uy lực Phong Nhận của Đường Tam, hắn biết mình muốn tránh rất khó.
Hắn không biết Đường Tam có thể chiến thắng mình là tự đại hay thật sự có đủ tự tin cùng thực lực, hắn cũng muốn xem một chút cuối cùng sẽ như thế nào.
Hắn không để ý đến hai đạo Phong Nhận kia, phóng thẳng đến chỗ Đường Tam, khoảng cách gần hơn, không cho Đường Tam phóng xuất ra càng nhiều Phong Nhận nữa, đây là biện pháp tốt nhất. Mà chính hắn không có phóng thích Phong Nhận, đúng là vẫn lo lắng Đường Tam ngăn cản không được mà bị thương.
Cùng lúc đó, Đường Tam tức thì lui về phía sau.
"Phốc phốc" hai tiếng, hai đạo Phong Nhận đánh trúng đầu gối Vương Duyên Phong.
Vương Duyên Phong tuy rằng dùng Phong nguyên tố hộ thể, hơn nữa sau khi biến thân cường độ thân thể tăng lên nhiều nhưng vẫn bị hai đạo Phong Nhận này trảm cho lảo đảo, cơ thể đang vọt tới trước không khống chế được. Trong lòng hắn cũng chấn động, đây không phải là Phong Nhận mà Nhị giai Phong Lang có thể thi triển ra.
Thừa dịp hắn không khống chế được, Đường Tam sải bước lách qua, một lần nữa kéo dãn khoảng cách, trong tay hai đạo Phong Nhận lần nữa phóng ra.
Vương Duyên Phong dùng đôi móng vuốt sói chống đỡ mà trở mình, khống chế được thân thể. Nhưng hai đạo Phong Nhận đến trước người, lần nữa đánh trúng đầu gối của hắn, làm hắn vừa muốn bắn lên bỗng nhiên dừng lại.
Ngay sau đó lại là hai đạo Phong Nhận, lần này nhỏ hơn một chút. Khi bọn nó bay vụt đến, Vương Duyên Phong rõ ràng cảm thấy đe doạ. Hai đạo Phong Nhận này so với lúc trước càng mạnh hơn, là áp súc qua sao? Hắn vô thức ngồi xổm xuống, đôi móng vuốt đánh ra, tạo thành một đạo gió lốc trước người, không dám đón đỡ rồi.
Vừa lúc đó, một màn quỷ dị xuất hiện, phía trên gió lốc trước mặt hắn, hai đạo thanh quang chợt loé rồi biến mất.
Trong nháy mắt, Vương Duyên Phong cũng cảm giác được hai con ngươi đau đớn, hắn vô thức mà giơ cánh tay lên ngăn cản trước mặt. Hắn cảm giác được đau đớn từ hai tay truyền tới, công kích này của Đường Tam rõ ràng đến từ ánh mắt.
Uy năng của Phong Nhận so với trong tưởng tượng càng lớn, rõ ràng đã đến trình độ Tam giai. Đây là tình huống Vương Duyên Phong tuyệt đối không nghĩ tới. Đường Tam tuổi còn nhỏ, thực lực cũng đã đạt đến Tam giai, coi như không thể biến thân, nhưng uy lực của Phong Nhận và kỹ xảo điều khiển này đánh bại Tam giai Lang Yêu bình thường hẳn là không có vấn đề gì.
Nhưng mà, mình không phải Tam giai!
Vương Duyên Phong không có nửa điểm xem thường Đường Tam, trong miệng phát ra một tiếng rống thấp, trên người thanh quang đại phóng, hai con ngươi màu xanh trở nên thâm sâu thêm vài phần. Phong nguyên tố mãnh liệt tựa hồ được tăng phúc bởi pháp trận làm bộ lông sói trên người hắn tản mát ra hào quang thanh bích sắc nhàn nhạt.
Vương Duyên Phong hai chân đạp đất, bỗng nhiên tăng tốc, dùng hai tay bảo vệ con mắt, bay thẳng đến chỗ Đường Tam. Hai đạo Phong Nhận lần nữa rơi xuống người Vương Duyên Phong, bị Phong nguyên tố hộ thân trực tiếp hoá giải. Lúc này hắn đã đem tu vi toàn diện bày ra.
Việc hắn cần phải làm rất đơn giản, kéo gần khoảng cách, chấm dứt chiến đấu.