Mộc Ân Tình an ủi Đường Tam: "Không cần lo lắng, các sư phụ muốn kiểm tra thân thể của ngươi, xem Yêu Thần biến của ngươi biến dị ở chỗ nào, để trong tương lai có kế hoạch bồi dưỡng, đem phát huy tốt nhất năng lực của ngươi."
Không sai, sau hai trận thực chiến hôm nay của Đường Tam, mấy vị lão sư cơ hồ nhất trí nhận định, Yêu Thần biến của hắn là biến dị, bằng không thì, hắn làm sao có thể phát huy ra thực lực mạnh như thế? Đây căn bản là trái ngược với lẽ thường.
Biến dị ở chỗ nào là rất quan trọng, nhân loại vẫn đang nghiên cứu tất cả mọi việc có quan hệ với Yêu Thần biến. Nhất là như Đường Tam, tuổi còn nhỏ nhưng phát huy ra thực lực mạnh như thế càng cực kì hiếm thấy, các sư phụ làm sao có thể buông tha đây? Khi Đường Tam thi triển Phong Nhận, thân thể cũng không có bất kì biến dị nào, cũng không có bộ phận nào biến thành Phong Lang. Điều này với Băng Tinh biến của Vũ Băng Kỷ giống nhau, là thuần tuý nguyên tố biến hoá.
Nhưng thực tế, huyết mạch chấn động trong cơ thể Đường Tam là của Phong Lang tộc, cũng không phải Phong nguyên tố. Bởi vậy, nếu từ cường độ khống chế nguyên tố mà nói, hắn không bằng với Vũ Băng Kỷ. Nhưng hắn lại có thể đem Phong nguyên tố khống chế tốt như vậy, chỉ có cường độ nguyên tố là không đủ, hắn thông qua áp súc làm cho cường độ nguyên tố cao hơn, thậm chí còn vượt qua Băng nguyên tố của Vũ Băng Kỷ.
Vô luận là Tư Nho hay Quan Long Giang và Mộc Ân Tình đều nhận ra, Đường Tam có hạ thủ lưu tình, nếu không, vừa rồi Vũ Băng Kỷ có thể thắng hay không còn là một vấn đề. Bởi vậy có thể thấy được, đứa nhỏ Đường Tam này thành thục và trầm ổn vượt xa tuổi của hắn, cái này vô cùng khó lường rồi. Kết hợp với chuyện trấn trưởng không thể chờ được mà thu hắn làm đồ đệ ngay ngày đầu tiên, lòng hiếu kì của mấy vị lão sư với Đường Tam tăng lên rất nhiều.
Đường Tam nghe vậy gật gật đầu, cũng không có toát ra vẻ gì bất mãn.
Tư Nho nhíu mày nói: "Đường Tam, ngươi nói cho chúng ta biết, ngươi khống chế Phong nguyên tố thế nào?"
Đường Tam ngẩn người, nói: "Ta có thể chứng kiến bọn nó, bọn nó cũng nghe thấy ta, cho nên có thể khống chế bọn nó. Lúc trước ta cùng bọn nó chơi đùa, bọn nó lại càng nghe lời ta. Ta thử tiến hành một chút biến hoá, sau khi bọn nó tiến hoá có thể sinh ra tác dụng bất đồng."
Đường Tam biết lão sư ở đây khác với Vương Duyên Phong, bọn họ có rất nhiều kinh nghiệm, thực lực cũng rất mạnh. Cho nên hắn biết sự khống chế của mình với Phong nguyên tố làm họ hoài nghi và tò mò. Trấn trưởng không cho hắn nói ra "Huyền Thiên Bảo Lục", hắn chỉ có thể dùng phương thức của mình để giải thích. Trong lòng hắn đã sớm có chuẩn bị, nên sẽ không hoảng hốt.
"Ngươi có thể quan sát được Phong nguyên tố?" Nội tâm Tư Nho khẽ động, "Vậy ngươi nói một chút, Phong nguyên tố có dạng gì?"
Đường Tam nói: "Bọn nó là một đám quang điểm màu xanh, rất hoạt bát, mỗi khắc đều động. Bọn nó ưa thích tự do tự tại, không thích bị trói buộc, một khi bị trói buộc sẽ trở nên táo báo. Khi bọn nó tự do bay lượn sẽ đặc biệt vui vẻ."
Hắn đối với lý giải nguyên tố cỡ nào tinh thông, chỉ mấy câu liền nói ta đặc tính nguyên tố.
Nghe Đường Tam miêu tả, ánh mắt Quan Long Giang cùng Mộc Ân Tình không khỏi rơi trên người Tư Nho. Tư Nho khẽ gật đầu: "Hắn nói rất đúng. Ta tin tưởng hắn có thể chứng kiến Phong nguyên tố, nếu không cũng không có lý giải sâu như vậy. Khá lắm, chúng ta thật đúng là nhặt được bảo rồi! Đứa nhỏ này ở phương diện khống chế Phong nguyên tố đặc biệt có thiên phú. Ta cơ bản có thể khẳng định, Phong Lang huyết mạch của hắn là biến dị, hơn nữa là biến dị về hướng khống chế Phong nguyên tố. Hắn đối với Phong nguyên tố đặc biệt có cảm giác, Tinh Thần Lực cũng vì vậy mà tăng cường. Hắn có thể đem Phong nguyên tố khống chế tốt như vậy, một nguyên nhân là tương tác với Phong nguyên tố cực cao, một nguyên nhân khác là cường độ Tinh Thần Lực của hắn cũng khá cao."
Nói đến đây, ánh mắt Tư Nho sáng rực nhìn về phía Đường Tam, nói: "Đường Tam, trấn trưởng cũng không am hiểu năng lực nguyên tố, điểm ấy ngươi nên biết. Trong học viện chúng ta, ta mới là người am hiểu sử dụng nguyên tố nhất. Cho nên, ta cảm thấy trấn trưởng dạy bảo ngươi không thích hợp, mà hắn cũng bận rộn như vậy. Không bằng ngươi bái ta làm thầy, ta chỉ điểm cho ngươi tu luyện nguyên tố."
Quan Long Giang ho khan một tiếng, nói: "Lão Tư, ngươi thế này là không đúng. Ngươi sao lại đoạt đồ đệ của trấn trưởng?"
Sau đó, hắn quay đầy về phía Đường Tam, "Kỳ thật, ở phương nguyên tố, những năm này ta cũng hiểu được nhiều hơn. Vũ Băng Kỷ là do ta trực tiếp chỉ dẫn, không bằng ngươi cũng gia nhập vào, ta cùng lúc chỉ điểm hai người các ngươi. Tin tưởng không lâu sau, ngươi có thể tiến vào Lục giai."
Mộc Ân Tình quay đầu sang chỗ khác, hắn là người thành thật, đối với hai gia hoả đang nghiêm túc cướp người này, hắn không có mặt mũi để nhìn.
Đường Tam nhìn một chút hai vị này, hiện tại mới hiểu được câu nói kia của trấn trưởng có ý gì rồi, hiển nhiên, trấn trưởng đã sớm dự đoán được một màn này.
"Lão sư nói, trong học viện chỉ có thể nhận một vị sư phụ. Nếu không, người trao đổi với lão sư một chút? Ta cũng không biết nên làm gì bây giờ?"
Đường Tam chỉ có thể nói như vậy, lúc này sao có thể lựa chọn? Đừng nói trấn trưởng biết bí mật của hắn, coi như là không biết, hắn cũng không thể bái người khác làm thầy mà đắc tội với trấn trưởng a!
"Tiểu tử này." Tư Nho oán hận nói một tiếng, "Dạy hư đệ tử a! Ta đi tìm hắn." Nói xong, hào quang màu tím trên người hắn loé lên, trong nháy mắt liền không thấy rồi.
Lôi điện!
Đường Tam lập tức liền cảm nhận được năng lực mà Tư Nho lão sư vừa thi triển, trong nội tâm kinh ngạc vài phần. Có lẽ, Tư Nho nói không sai, hắn mới là người mạnh nhất về năng lực khống chế nguyên tố. Thần cấp, hơn nữa là khống chế lôi điện. Lôi điện có lực bộc phát mạnh mẽ trứ danh, đạt đến Thần cấp, uy năng nhất định không tầm thường.
Quan Long Giang có chút bất đắc dĩ nói: "Đường Tam, ngươi về trước đi. Chuyện này sẽ nói sau, ngươi trước tiên cứ tu luyện thật tốt. Tiềm năng của ngươi rất lớn, tranh thủ sớm ngày tăng lên Lục giai. Ngươi có thể trực tiếp nhận nhiệm vụ rồi, trở về bảo Độc Bạch và Trình Tử Chanh dẫn ngươi đi xem nhiệm vụ đơn, về sau học viện cũng sẽ tổ chức một ít nhiệm vụ hữu ích cho các ngươi. Ngươi có thể đi xem một chút cửa hàng bán lẻ ở học viện, chỗ đó nhất định sẽ có đồ vật thích hợp với ngươi, nhưng ngươi cần tự kiếm tiền mua sắm. Điểm này học viện sẽ không đối vá bất kì ai có đãi ngộ đặc thù."
"Vâng."
Đường Tam đáp ứng một tiếng, hắn đã rút ra được hai điểm mấu chốt, là nhận nhiệm vụ và cửa hàng bán lẻ.
Đường Tam biết, thực chiến hôm nay với hắn là một lần khảo nghiệm, hắn thông qua được, học viện mới mở cho hắn những quyền lợi này. Hắn phải mau tới xem mới được, tiến thêm một bước làm quen với nơi này. Vì vậy, hắn đi tìm Độc Bạch và Trình Tử Chanh.
Chỗ ở của trấn trưởng, trấn trưởng đang đứng ở giữa phòng, cung kính hướng chủ vị hành lễ.
"Thánh Mẫu."
Trấn trưởng Trương Hạo Hiên cung kính thi lễ sâu.
"Trương trấn trưởng đừng khách khí." Nói xong, nữ tử chậm rãi vỗ lên tay phải, một đường vân màu lam hiện lên.
Trương Hạo Hiên nhìn thoáng qua, trên mặt lập tức nở nụ cười, hướng nữ tử gật nhẹ đầu.
Nữ tử này ngồi ở chủ vị, mặc một bộ váy dài, trên đầu đội mũ vành, khăn che mặt rủ xuống, nhìn không thấy mặt nàng. Ngay cả không gian xung quanh nàng, dường như cũng có chút hư ảo.
"Thánh Mẫu gần đây có khoẻ không?" Trương Hạo Hiên mỉm cười nói.
"Khá tốt. Gần đây một mực rất bình tĩnh, không có an bài gì trong yếu. Học viện bên này, tình huống của bọn nhỏ thế nào?" Thánh Mẫu mỉm cười hỏi.
Trương Hạo Hiên nói: "Tất cả đều thuận lợi, mọi người đều đang dốc lòng dạy bảo bọn chúng. Đúng rồi, gần đây có một thành viên mới, là chúng ta phát hiện bên Phong Lang tộc. Đứa nhỏ này tình huống rất đặc thù, Phong Lang Biến của hắn hẳn là có chút biến dị. Hắn chỉ có chín tuổi, tu vi cũng đã đạt đến Ngũ giai, bối cảnh của hắn chúng ta đã điều tra kỹ càng, không có vấn đề cho nên liền thu hắn làm môn hạ. Hiện tại hắn đang học tập ở học viện."