Sáng Tần Minh tới đưa Nana đi học, khi hai người bước ra sân đã có thêm một người chờ họ nơi đó.

"Thái Long ca ca!"

Nana kinh ngạc chạy lại.

"Thái Long ca ca, ngươi tới đây làm gì?"

Thái Long cười gãi đầu nói:

"Ta, tới chờ ngươi cùng đi."

Nana giật mình quay sang Tần Minh, thấy hắn vẫn bình tĩnh cô liền thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên nhớ ra chuyện gì, Nana cười rất gian manh đi vòng quanh Thái Long.

"Thái Long ca ca, ngươi thích Tiểu Ly, phải không?"

"Hả?" Thái Long bị Nana nói làm hoảng hốt bịt miệng cô lại.

"Ngươi nhỏ tiếng thôi, nói lớn vậy làm gì hả?"

"Haha, xem ra ta đoán đúng, yên tâm đi. Tiểu Ly đã ra sau hồ bắt cá không có ở đây, trưa nay Tiểu Ly nấu cơm ta mời ngươi cùng ăn. Sao hả?"

Thái Long bộ dạng ngây ngốc gật đầu, ba người cùng đi tới lớp niên cấp thứ nhất. Tới cửa đã thấy ồn ào, Nana ngẩng đầu hẵng giọng một cái, ánh mắt quét qua một lượt lớn tiếng nói.

"Náo nhiệt như vậy? Thời gian qua các ngươi sống rất vui vẻ!"

Cả lớp lập tức im phăng phắc nhìn cô gái nhỏ đang bước vào nghênh ngang ngồi xuống hàng ghế thứ nhất. Nana cảm nhận được ánh mắt bọn họ như lúc trước thấy rất hài lòng mỉm cười. Tần Minh đã đi dạy học, một mình Nana ngồi ở hàng ghế này thấy thật là chán, không biết khi nào Thất Quái mới về, Nana đã nhớ bọn họ.

Tan học, không cần Nana gọi Thái Long đã tự động tới chỗ cô, Tần Minh cùng hai người đi về kí túc xá gặp Tiểu Ly.

"Thái Long ca ca, Tiểu Ly là dân thường, ngươi không để ý sao?" Nana tò mò hỏi.

"Hồn sư, dân thường thì sao chứ? Đều có hai mắt một mũi sao, cô ấy yếu như vậy cũng không thể đánh ta."

"Haha, đánh ngươi? Làm ta nhớ tới lần đầu gặp ngươi, rất đặc sắc!" Nghĩ lại Nana vẫn thấy buồn cười.

Thái Long thì tái mặt.

"Ta bị ngươi hại, ngươi còn cười. Thật không có nghĩa khí."

"Đừng giận mà, không phải ta đưa Tiểu Ly đến cho ngươi sao. Nhưng nếu ngươi làm cô ấy buồn, cô ấy không đánh được, vậy để ta!"

Nana đã dơ nắm đấm ánh mắt hừng hực lửa, Thái Long cảm giác như bị sét đánh cứng đờ không nói gì nữa. Tần Minh nhìn Nana mỉm cười đi bên cạnh, đã bao lâu rồi hắn mới có cơ hội này.

Ba ngày sau đó, Thất Quái lấy được hồn hoàn trở về, Đường Tam vượt cấp hấp thu hồn hoàn vạn năm ở cấp hồn tông, thực lực mạnh mẽ. Tiểu Vũ không lấy hồn hoàn nhưng lần này qua nguy hiểm cô ấy được Liễu Nhị Long nhận làm con gái, Liễu Nhị Long cùng đại sư tình cảm cũng đã khăng khít hơn không còn ngăn cách. Thêm nhiều mối quan hệ thân thiết khác được thiết lập trong Sử Lai Khắc. Lúc mọi người quay về kí túc xá thấy Tiểu Ly thì hết sức kinh ngạc không hiểu chuyện gì xảy ra.

Áo Tư Ca tiến lên hỏi Nana:

"Nana, cô ấy cũng như ngươi ẩn dấu được hồn lực sao, lại thêm một quái vật?"

Nana nắm tay Tiểu Ly đang vì gặp mặt nhiều như thế hồn sư mà sợ hãi, nói:

"Gia gia, mọi người, Tiểu Ly không phải hồn sư, cô ấy là dân thường. Ta gặp Tiểu Ly thời gian rất ngắn nhưng nhờ cô ấy ta đã hiểu ra rất nhiều chuyện. Gia gia, cháu rất cảm ơn gia gia đã yêu thương lo lắng, nhận gia gia là điều may mắn nhất trên đời này. Mọi người cũng vậy, mọi người luôn quan tâm ta, ta thật ích kỉ khi vì một số chuyện nghĩ không thông tự mình cứ muốn trốn tránh mà không để ý đến cảm giác của mọi người. Ta xin lỗi."

Nana cúi người với Thất Quái, Phất Lan Đức và Tần Minh. Phất Lan Đức đến ôm lấy Nana vỗ về cô.

"Cháu gái ta lớn rồi đây, haha. Ngươi nói nhiều như vậy là muốn ta làm gì nào?"

Nana cười: "Gia gia cho Tiểu Ly ở lại nhé, cô ấy sẽ không đến khu dạy học, chỉ ở lại bên trong khu rừng nhỏ này thôi."

Phất Lan Đức nhìn Nana, thấy trong ánh mắt đó sự tinh nghịch đã trở lại, hắn vui mừng nói:

"Được, ta nuôi được nhiều như vậy tiểu quái vật, còn sợ nuôi không nổi tiểu cô nương sao!"

"Haha, cháu biết ông sẽ đồng ý mà. Tiểu Ly nấu ăn rất ngon, bọn cháu sẽ nấu mời mọi người ăn cơm." Nana hào hứng nhảy cẫng.

Đới Mộc Bạch nghe Nana nấu cơm không tự chủ run lên thúc thúc bên người Áo Tư Ca thì thầm.

"Tiểu Áo, ngươi vào tranh nhà bếp, không được để Nana đụng vào."

Áo Tư Ca cũng giật bắn, chạy vù vào nhà bếp nói vọng ra.

"Ta có hồn kĩ đồ ăn mới, ta sẽ làm đồ ăn cho mọi người ăn thử! Nana nghỉ ngơi không cần đụng tay!"

Nana nhìn bộ dạng của hắn thì bật cười, mọi người cũng là như thế. Sử Lai Khắc có Thất Quái thật vui vẻ.

Chuẩn bị cho cuộc thi tuyển Hồn Sư Cao Cấp, Nana không thể tham gia chiến đội bảy người nên đại sư vẫn chọn ra thêm bốn thành viên dự bị như trong tiểu thuyết là Thái Long, Kinh Linh, Hoàng Viễn và một hồn sư hệ trị liệu Giáng Châu. Bọn họ bây giờ là những người có cấp bậc mạnh nhất ở học viện, đều là hồn tôn, tuổi ít nhất là Giáng Châu cũng đã 19 tuổi. Không có học sinh nào mạnh và quái bằng Thất Quái rồi, thấp nhất 12 tuổi là hồn tông. Nana sức mạnh từ trên trời rơi xuống thì không đáng nhắc tới.

Đại sư đã huấn luyện đặc biệt cho mười hai người trong hai tháng, không đầy một tháng nữa cuộc thi tuyển chọn sẽ diễn ra. Thời gian có vẻ chậm hơn so với những gì Nana được biết, hoặc có thể do Thất Quái tu luyện quá nhanh, hi vọng sẽ không có chuyện gì bị ảnh hưởng. Trong thời gian chờ mọi người được nghỉ ngơi thả lỏng lấy tâm trạng thoải mái nhất tham gia thi đấu, không gò bó.

Nana đột nhiên nhớ ra chuyện gì nhanh chóng tập hợp Thất Quái lại.

Tiểu Vũ thấy Nana hoảng hốt, khó hiểu hỏi:

"Nana, ngươi làm sao vậy, có chuyện gì cần chúng ta giúp sao?"

Nana vẻ mặt không thể nào đen hơn.

"Mọi người, trước đây chúng ta đã phá thành công kế hoạch nhuộm màu đồng phục phân sâu của gia gia. Nhưng ta biết, lần này gia gia đang đánh chủ ý kiếm tiền lên đồng phục thi đấu của chúng ta. Ta phải ngăn chặn chuyện này."

Vinh Vinh đối mấy chuyện y phục này là quan tâm nhất, đứng bật dậy.

"Nana, viện trưởng lại định làm gì?"

Nana nửa thật nửa giả nói:

"Ta tình cờ biết được, gia gia muốn nhận quảng cáo."

"Quảng cáo? Quảng cáo có liên quan gì đến đồng phục?" Áo Tư Ca vô cùng thắc mắc.

"Có, liên quan chặt chẽ là đằng khác. Mọi người nghĩ thế nào nếu bộ đồng phục này dán thêm mấy cái tờ giấy quảng cáo, ví như quảng cáo xà bông tắm thơm tho thơm ngát hay là thuốc chữa táo bón trong một lần uống hả?"

"Á!"

Vinh Vinh hét lớn làm mọi người giật bắn mình.

Vinh Vinh: "Không, không đâu, ta không muốn mặc đồ như vậy đâu!"

Tiểu Vũ: "Nếu viện trưởng dám làm thế, ta sẽ bóp cổ ông ấy."

Áo Tư Ca: "Rất có khả năng nhưng ta không tin. Chúng ta là quái vật mà, sao lại..."

Nhìn mọi người ngơ ngác, Nana lắc đầu:

"Thật hay giả, đi điều tra là biết."

Và thế là đã ba ngày liền, ban ngày Phất Lan Đức luôn có cảm giác bị người theo dõi, nhìn lại tất nhiên không phát hiện được gì bất thường, lắc lắc đầu cho qua. Ban đêm thì có tám bóng đen cứ vụt đến vụt đi trước cửa sổ, Phất Lan Đức đang nghi ngờ có phải hắn là bị bệnh lão niên hay không.

Trong căn phòng kí túc xá của Đường Tam, tám người với khuôn mặt đã nặn ra nước mắt đang ngồi đó.

Đường Tam: "Ta không thể ngờ, viện trưởng lại tàn nhẫn như vậy."

Nana: "Cả mặt mũi cháu gái cũng không cần, thật quá đáng."

Áo Tư Ca: "Hôm nay đã là người thứ tư rồi. Xà bông, cao bóp, bánh bao, thuốc xổ... Ta không muốn dán mấy thứ đó lên người đâu!"

Tám người ôm đầu rơi vào trầm tư.

"Không phải chỉ là vì kiếm tiền sao? Chúng ta kiếm cho viện trưởng thật nhiều tiền là được." Tiểu Vũ đứng dậy đầy quyết tâm nói.

Mọi người tập trung chú ý, không biết Tiểu Vũ định kiếm tiền kiểu gì đây? Tiểu Vũ cười rất là tươi.

"Cách kiếm tiền, giao cho Tam ca!"

"Hả?"

Rầm! Bảy người, đả kích, thật sự rất nhiều.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện