Bên phía Nana.

Nana, Vinh Vinh cùng Áo Tư Ca đang ngồi minh tưởng thì nghe thấy tiếng bước chân giận dữ của Hạ Tư đang ở trong hang đi ra, ba người vội nhảy lên cây nấp trong vòng phòng hộ.

Hạ Tư vừa đi vừa chửi: "Khốn kiếp! Dựa vào các ngươi biết bí pháp mà coi thường ta, không phải ta nghĩ ra cách lũ nhóc nít các ngươi cũng đừng hòng bắt được nữ sinh. Hừ, đợi ta thành hồn tôn để xem các ngươi còn dám coi thường ta!"

Hạ Tư đi xa, Vinh Vinh lo lắng hỏi: "Sao giờ, hắn đi vậy còn mọi người ở trong đó thế nào?"

Nana an ủi cô: "Đừng lo, tiểu Tuyết không quay lại có nghĩa họ vẫn an toàn. Không biết bên trong có bao nhiêu tà hồn sư ở, nếu quá đông thì ta không còn cách nào khác phải sử dụng đến nó."

Áo Tư Ca thắc mắc: "Nó là gì? Nghe rất lợi hại."

Nana cười: "Không gì, trời gần tối rất nguy hiểm, đợi một lát không có động tĩnh chúng ta sẽ vào xem thử."

"Ừm!"

Ba người tiếp tục chờ đợi, một lúc sau có tiếng bước chân họ định nhảy lên cây nhưng nhận ra đó là Mã Hồng Tuấn, ba người vui mừng mở ra phòng hộ.

"Tứ ca, sao nhìn ngươi rất chật vật? Đánh nhau sao?" Vinh Vinh hỏi Mã Hồng Tuấn.

Mã Hồng Tuấn một thân quần áo bẩn, mặt mũi lấm lem nói: "Là tên Hạ Tư, hắn làm vỡ một đống đá vụn lấp một đường phía trong, ta tự tay dọn đây, không thể phá sợ kinh động bọn chúng."

Nana thấy hắn đưa theo hai nữ sinh thì biết họ đã tìm đúng nơi, nhanh chóng hỏi Mã Hồng Tuấn: "Tứ ca, hai người này chắc là nữ sinh bị hại, các ngươi đã có cách giải quyết?"

Hồng Tuấn kể lại cho họ nghe chuyện phát hiện ra nơi tà hồn sư tra tấn người, cùng với kế hoạch của Đường Tam. Vinh Vinh hết sức kinh sợ, nhìn hai nữ sinh càng là thương cảm, họ đã phải sợ hãi ở trong đấy đến mức nào? Mã Hồng Tuấn lấy đậu hủ và ớt cay hồn kĩ thứ tư của Áo Tư Ca giúp đồng đội tiến vào cuồng hóa gia tăng thực lực, sau đó theo đường cũ trở lại chỗ bốn người khác.

Nana nhìn Hồng Tâm: "Hồng Tâm, ngươi đã từng nhìn thấy đám người kia thi triển hồn kĩ?"

Hồng Tâm gật đầu: "Ừm, ta thấy bảy cô gái mặc áo choàng đen dùng hồn kĩ trên bảy người bị nhốt trong lồng, sau đó họ như chết rồi không hề cử động. Nhìn những người áo choàng đen đó đều trạc tuổi chúng ta."

Ba người kinh ngạc, tà hồn sư tuổi nhỏ đã độc ác như vậy? Sau này nếu thực lực lớn mạnh sẽ là sinh linh lầm than. Có ít nhất bảy người vũ hồn có hồn kĩ huyễn tượng, thật kì dị.

Nana thở dài, mặc dù biết sức ảnh hưởng rất xấu nhưng cũng không thể nói cho tất cả để ngăn chặn hết thảy tà hồn sư, tương lai còn liên quan đến người đó. Bây giờ họ thấy được đám người này coi như duyên phận bắt buộc ra tay diệt trừ đi. Nana đưa cho Hồng Tâm và An Nhĩ ăn Thiện Linh đan để họ bù lại thể lực đã hao mòn trong mấy ngày qua, năm người cùng chờ đến trời tối. Quả nhiên tà hồn sư dần xuất hiện.

"Thập thất, ngươi nói đại tỷ có bắt được con bé kia không? Tỷ ấy đã theo dõi cô ta một tuần nay mà!"

"Ta không biết thập bát, ngươi đừng lải nhải bên tai ta nữa được không?"

"Ngươi thật là, thôi không nói nữa trở vào uống thêm chút máu là ta lại mạnh hơn rồi!"

Nhìn hai thiếu nữ áo choàng đi vào hang, Áo Tư Ca quay lại hỏi Nana: "Đã là người thứ 18 rồi, còn đợi lâu nữa không hả?"

Nana bực mình: "Ta làm sao mà biết, nhị ca im lặng đi cẩn thận bị phát hiện."

Phía Đường Tam lúc này.

Bốn người nấp trên vách đá cao, Đường Tam vẫn đang đóng giả mỹ nhân e sợ ngồi một góc, Hạ Tư và 17 tà hồn sư khác đã tới đang nói chuyện với nhau.

Hạ Tư chỉ mỹ nhân: "Cô ta là do ta dẫn tới, ta sẽ luyện chế linh hồn cô ta."

Một nữ tử áo choàng thản nhiên nói: "Hạ Tư, đừng quên bí pháp là do bọn ta tìm thấy, luyện chế ngươi phải là người cuối cùng. Bảy người phía đại tỷ đã luyện thành công, tiếp theo sẽ tới ta cho đến thập tứ, đừng mơ tranh đoạt."

Hạ Tư nghe thế giận dữ hét lớn: "Chỉ là một đám phế vật không thể tu luyện, không phải ta chỉ cho các ngươi cách bắt nữ sinh, các ngươi có thể trở thành hồn sư không hả?"

Nữ tử đứng lên nắm cổ áo Hạ Tư: "Câm miệng, hồn sư thì sao? Chẳng phải cũng làm đồ ăn cho chúng ta! Hạ Tư, nể mặt ngươi chỉ cho chúng ta cách này chúng ta mới tha cho ngươi. Muốn tập hợp chúng ta để trở thành chủ nhân? Ha, ngươi đừng hòng."

Nộ khí xung thiên, Hạ Tư xuất vũ hồn định đánh nhưng 16 nữ tử khác cũng đồng loạt phóng thích vũ hồn, hắn đành nén giận quay đi: "Ta thật ngu ngốc tin tưởng các ngươi, đám trẻ mồ côi vốn không có sức phản kháng bây giờ lại đè đầu cưỡi cổ ta. Ngu ngốc. Hahaha!"

Đường Tam dường như đã hiểu hết mọi chuyện, không ngờ tà hồn sư lại xuất phát từ thường dân, còn do Hạ Tư đích thân triệu tập, Tiểu Ly cũng là hắn muốn dụ dỗ đi, may mắn có Hạ Vũ ngăn cản mới không bước vào con đường này.

Một lúc lâu sau đó người cuối cùng cũng đã trở về, cô ta đem theo một nữ sinh bị hôn mê, những nữ khác đều cúi đầu chào cô ta một tiếng: "Đại tỷ."

Đại tỷ ném nữ sinh đến dưới chân Đường Tam, liếc Đường Tam một cái cô ta ngồi lên trên ghế lông mềm nhìn tất cả nói lớn: "Đã kiểm tra? Bọn chúng chết chưa?"

Một nữ tử bước lên trả lời: "Đại tỷ, bọn muội chờ tỷ về mới đi kiểm tra một lần."

Đại tỷ nói với giọng kiêu căng ngạo mạn: "Lâu vậy còn chưa bắt được người mới, hừ. Đưa hai ả vào giam rồi kiểm tra đi."

Hai nữ tử áo choàng tiến tới đưa Đường Tam và nữ sinh bị hôn mê vào phía sâu, Đường Tam thầm kêu không xong, mau chóng ra hiệu với bốn người trên vách đá. Lập tức bốn người phóng xuất vũ hồn nhảy xuống, Đường Tam giật lấy nữ sinh bị hôn mê đẩy vào trong nơi bảy nữ sinh khác, cho Lam Ngân Thảo vây kín bảo vệ khu vực đó. Cùng lúc một tay khác đánh bật hai nữ tử áo choàng đen.

Tà hồn sư thấy mình bị tập kích ban đầu rất hoảng loạn nhưng ngay sau đó cũng phóng xuất vũ hồn vây quanh năm người. Lúc này đã có bốn tà hồn sư bị đánh hôn mê không thể chiến đấu, Đường Tam muốn bắt sống để giao cho đội chấp pháp hoàng gia nên mọi người không hạ sát chiêu.

Đại tỷ nhìn thực lực những người tới vô cùng kinh ngạc: "Bọn chúng là hồn tông, các muội mau chạy. Bảy người chúng ta chặn hậu, nhanh lên!"

Đám tà hồn sư nghe tiếng kêu hốt hoảng của đại tỷ lập tức hướng ngoài chạy tán loạn, ngay sau đó lại ùa vào khóc lóc: "Đại tỷ, cửa hang bị chặn, chúng ta không thể phá, làm sao đây đại tỷ."

Đại tỷ giận dữ hét lớn xông vào Đường Tam: "Tên này có hồn hoàn vạn năm, để hắn cho ta và nhị muội, bốn tên khác tam muội tới thất muội đánh, các muội tập trung phá cửa hang. Khóc lóc không làm được gì, im miệng hết cho ta!"

Tất cả tà hồn sư làm theo lời đại tỷ, Hạ Tư bây giờ hoảng loạn chạy theo phía cửa hang, hắn không ngu mà ở lại đánh với hồn tông.

Bảy người theo miệng đại tỷ chính là những người đã luyện hóa linh hồn nữ sinh thành công. Dù nhị hoàn nhưng bọn chúng rất mạnh, hơn nữa năng lực phục hồi cực cường, dường như sẽ không bị thương. Đường Tam, Đới Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn, Tiểu Vũ, Trúc Thanh dưới sự bổ trợ của đậu hủ và ớt cay đã đánh được một lúc lâu vẫn chưa thể ép chúng bại lui. Hồn kĩ vạn năm của Đường Tam - Lam Ngân Tù Lung cũng đã thi triển, lồng giam Lam Ngân Thảo chỉ làm chúng chậm trễ một chút mà thôi.

Đới Mộc Bạch vừa đánh vừa hỏi Đường Tam: "Tiểu Tam, làm sao đây. Bọn chúng như quái vật thực sự, chúng ta không thể làm chúng bị thương, cứ đánh hòa như vậy không phải cách!"

Đại tỷ nghe Đới Mộc Bạch thì cười lớn: "Hahaha, muốn giết chúng ta là không có khả năng. Chịu chết đi."

Theo tiếng hét của đại tỷ, bảy người trên thân lập tức tán phát ra luồng khí màu đỏ kì dị. Đường Tam cảm thấy không đúng, lập tức dùng Lam Ngân Thảo kéo bốn người khác tới bên mình.

"Bọn chúng muốn thi triển huyễn tượng, tất cả đứng sau lưng ta không được rời đi!"

"Được!"

Năm người xếp thành hàng dọc với Đường Tam ở đầu đối xứng với bảy tên tà hồn sư. Đại tỷ buông giọng cười hả hê ngạo mạn.

"Muốn chết, bọn ta thành toàn cho các ngươi. Trở thành đồ ăn của bọn ta đi. Hahaha!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện