Đường Hạo lãnh đạm nói: "Ta còn phải cần ngươi chiếu cố hay sao? Ngươi đi là được, đây chính là con đường ngươi chọn. Thánh Hồn thôn hàng năm có một danh ngạch, cũng không cần lãng phí, ta giao cho ngươi phương pháp chú tạo có thể cho ngươi ở trong thành tuỳ ý làm một gã học đồ trong lò rèn, học phí cùng phạm phí hẳn là đủ dùng."

Mặc dù Đường Hạo nói rất lãnh đạm, nhưng Đương Tam lại cảm động mắt đỏ lên, mấy tháng nay mặc dù thái độ của Đường Hạo đối với hắn không có thay đổi, nhưng theo Đường Hạo dạy hắn chú tạo, nam nhân cao lớn trước mắt này đã càng ngày càng cho hắn cái loại cảm giác của một người cha. Hắn đương nhiên muốn học thêm chi thức về hồn sư, có điều lúc này cũng có chút không muốn xa cha mình.

Đường hạo nói:"Ta cho ngươi đi Nặc Đinh là có điều kiện, đáp ứng điều kiện của ta ngươi mới có thể đi."

"Ta đáp ứng." Đường Tam nói không có chút do dự.

Đường Hạo nhíu mày:"Ngươi ngay cả yêu cầu của ta cũng không hỏi qua đã dễ dàng đáp ứng sao? Làm một nam nhân đã đáp ứng một chuyện với người khác thì nhất định phải làm được, không nên thất hứa."

Đường Tam rất tự nhiên nói:"Bất luận ba ba muốn ta làm gì, ta cũng đáp ứng. Ba ba dám chắc muốn tốt cho ta."

Đường Hạo ngẩn người, Đường Tam nói rất tuỳ ý, nhưng cái loại tín nhiệm một cách tự nhiên này làm tâm tình hắn có chút biến hoá.

"Bất luận ngươi sau này tu luyện hồn lực như thế nào, ta muốn ngươi đáp ứng ta không được cho chuy tử vũ hồn tham gia hồn hoàn, thậm chí không cho bất luận kẻ nào chứng kiến nó xuất hiện. Càng đừng cho người khác biết ngươi là song sinh vũ hồn. Ngươi có thể làm được chứ?"

Đường Tam có chút sửng sốt:"Vậy còn vũ hồn Lam ngân thảo thì sao?"

Đường Hạo nói:"Vũ hồn Lam ngân thảo ngươi có thể tuỳ tiện sử dụng, tu luyện, tham gia vũ hồn gì cũng không thành vấn đề. Song sinh vũ hồn cũng không cần cả hai vũ hồn đều phải tăng lên hồn lực mới có thể tu luyện, chỉ cần một vũ hồn có hồn hoàn, hồn lực tăng tới bình cảnh tự động tiêu thất.

Đường Hạo nói:"
Nói cách khác, sau này ta chỉ là sử dụng Lam ngân thảo vũ hồn đúng không? Đường Hạo gật đầu: "Trừ khi gặp phải trường hợp nguy hiểm đe doạ tính mạng, nếu không không được sử dụng chuôi chuy tử."

"Được, ta đáp ứng ngài." Đường Tam trịnh trọng gật đầu, đối với hắn mà nói, tu luyện hay không tu luyện vũ hồn hay sử dụng hồn hoàn đều không có vấn đề, chỉ cần tìm được phương pháp đột phá bình cảnh huyền thiên công vậy là đủ rồi. Với ám khí của Đường môn hắn không cần dùng vũ hồn phụ trợ.

Người khác có thể cho rằng Lam ngân thảo chỉ là một cái phế vũ hồn, nhưng Đường Tam không có vì vậy mà buồn bực. Tu luyện Đường môn ám khí tới trình độ nhất định, phi hoa trích diệp cũng đả thương người không phải là nói láo, vốn là sự thật tồn tại. Lam ngân thảo do hồn lực cũng chính là nội lực Huyền thiên công ngưng tụ thành, chỉ cần nội lực đủ cơ hồ chính là có vô hạn ám khí.

"Tốt lắm, đi ăn cơm." Đường Hạo nói.

Nói trong nhà ngheo xơ xác cũng không quá, Đường Tam căn bản không có cái gì hảo chuẩn bị, chỉ thu thập vài bộ quần áo một chút đã hoàn thành.

Bất quá lúc này hắn cũng không có nghe Đường Hạo thu thập đồ đạc, thanh âm như trước vẫn vang lên trong phòng rèn, vì sau này có thể chế xuất các loại ám khí Đường Tam hiểu được hết thảy cũng chỉ có thể dựa vào chính mình, chú tạo thuật phụ thân truyền thụ tuyệt đối cần phải gia tăng luyện tập. Tuyệt kỹ ám khí không tu luyện tới đỉnh thì bản thân chất lượng ám khí cũng có tính quyết định, đặc biệt siêu cấp ám khí Phật Nộ Đường Liên càng phải tinh chuẩn một chút sơ xuất cũng có thể ảnh hưởng cực lớn.

Đường Tam từ khi tới thế giới này lần đâu tiên bản thân có chút trờ mong đối với thế giới bên ngoài. Hắn cũng có chút sợ hãi, bất luận là ở Đường môn hay là đang ở Thánh Hồ thôn hắn đều chưa từng có kinh nghiệm lịch lãm ở bên ngoài, điểm này thật sự cùng tiểu hài tử không khác gì nhau. Hắn một mực suy tưởng, thế giới bên ngoài đến tột cùng có thể mang lại cho chính cái dạng gì sợ hãi cùng tuyệt vời đây?

Cơm chiều xong, Đường Hạo câu đầu tiên nói xuất môn đi uống rượu, tựa hồ hoà cùng ngày thường cũng không có cái gì bất đồng. Hắn nói cho Đường Tam, buổi sáng ngày mai đi sớm không nên gây ảnh hưởng tới giấc ngủ của hắn.

Sáng sớm, trên đỉnh núi Đường Tam đang ngồi trên một tảng đá lớn, trong tay cầm một chiếc là cây, tử ý trong mắt bừng lên*, không biết có đúng hay không bởi vì thân thể tráng kiện hơn so với trước kia một chút, Tử Cực Ma Đồng tiến bộ tốc độ rất nhanh, trong tay chiếc là cây sợ rằng bất luận là gân văn nhỏ nhất hắn cũng có thể quan sát rõ ràng. Hắn biết bản thân Tử Cực Ma Đồng đã tiến vào cảnh giới Nhập Vi.

Hoà cùng cửu trọng Huyền Thiên công bất đồng, Tử Cực Ma Đồng chỉ có bốn tầng, Túng Quan, Nhập Vi, Giới Tử, Hạo Hãn. Đường môn nội môn đệ tử sử dụng ám khí chỉ cần yêu cầu tiến vào Nhập Vi cảnh giới vậy là đủ rồi. Bởi vì Đường Tam tu luyện từ rất sớm, sau khi sinh ra tiên thiên khí vẫn chưa tán đi, mới bất qua chưa tới sáu tuổi đã cảm giác tiến vào cảnh giới Nhập Vi. Nhưng Hắn cũng biết Đường môn nội môn đệ tử cơ hồ Tử Cực Ma Đồng của mỗi người cũng chỉ có thể đạt tới cảnh giới Nhập Vi, kể cả môn chủ Đường Đại tiên sinh ở bên trong, rất ít người có thể tiến vào cảnh giới sau của Tử Cực Ma Đồng.

Đạt tới Nhập Vi, tốc độ tu luyện Tử Cực Ma Đồng trở nên cực kỳ chậm rãi, mà mỗi ngày không thể gián đoạn hấp thu Đông Lai Tử Khí, cũng không thể dùng hai chữ nghị lực có thể giải thích được. Cho nên bình thường đệ tử Đường môn sau khi tiến vào cảnh giới Nhập Vi cũng rất ít người tiếp tục tu luyện. Trong truyền thuyết Đường môn từng có một vị trưởng lão Tử Cực Ma Đồng đạt tới Giới Tử chi cảnh, nhưng cũng không có thành tựu đặc thù, chỉ là so với cảnh giới Nhập Vi nhìn càng thêm rõ ràng một chút mà thôi, mà vị trưởng lão kia tu luyện Tử Cực Ma Đồng đã vượt qua ba mươi năm.

Huyền Thiên công lực dũng khởi rót vào bên trong chiếc là, lá cây mềm lại tại tác dụng của nội lực nhất thời trở lên thẳng tắp, ngón trỏ tay phải cùng ngón giữa Đường Tam búng nhẹ, lá cây xoay tròn bay ra ngoài.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện