- Nhân Phi Nhân từng nói với ta kiếm đạo rất thâm ảo, mười ba loại hình thái của nó gồm “ý, chiêu, thức, pháp, thần, thái, hình, phong, niệm, tâm, khí, thanh, hồn” vô cùng khó tiếp cận.

Kiếm khách giang hồ các đời đều không ngừng đúc kết, tu chỉnh lý thuyết.

Một đại bộ phận cho rằng bốn loại ý cảnh phụ trợ như “khoái, mạn, khinh, trọng” thuộc về kiếm ý.

Nhưng cũng có một số ít, trong đó bao gồm Nhân Phi Nhân cho rằng bốn loại ý cảnh phụ trợ này không chỉ thuộc về kiếm ý mà còn bao quát mười ba loại hình thái của kiếm.

Đây chính là đạo lý trăm sông đổ về một biển, người lữ hành leo núi.

Dù ngươi leo từ hướng nào đi chẳng nữa thì rốt cuộc cũng sẽ gặp nhau ở tại đỉnh núi.
Độc Cô Minh tuy đang lâm vào hiểm cảnh nhưng chính sát cơ này lại giúp hắn tiến đến trạng thái “vô ngã” của kiếm đạo, dần dần lĩnh ngộ chữ “khoái”.
Nếu lúc này đây hắn bế quan tu luyện thì chắc chắn chưa tới một tuần sẽ ngưng tụ được ra kiếm phân thân.

Chỉ đáng tiếc qua ngày hôm nay, đạo thể của hắn có lẽ sẽ triệt để bị tiêu diệt.
“Kiếm đạo vận” không ngừng sôi trào, từng chiêu từng thức càng lúc càng uyển chuyển, giống như trường giang đại hải, liên miên bất tuyệt.
Trong làn kiếm ảnh trùng trùng, Độc Cô Minh đánh bật toàn bộ những mũi kim châm có gắn chỉ thêu màu đỏ giống như những xúc tu không ngừng công kích mình, sau đó dùng Bách Bộ Hồng Trần chạy đến chỗ Độc Cô Yên Nhiên, muốn trực diện giao chiến với nàng ta.
- Lên!
Năm Bách Nhân Địch bên cạnh Độc Cô Yên Nhiên bắt đầu ra sát chiêu.


Bọn họ đa phần đều nằm ở vị trí rất cao trong Nhân Giới Chí Tôn bảng, chỉ có một người thuộc về thế lực chính trị của Đông Hoa thánh hoàng triều.
- Chấn Sơn Hám Địa!
- Cách Viên Động Kiến!
- Tỏa Hồn Linh Ti!
- Thính Sương Nhã Vận!
- Mộc Linh Phược!
Đối diện với thế công kích như vũ bão này, Độc Cô Minh vẫn không ngừng lao lên.

Từ trên cao nhìn xuống hắn giống như một con thiêu thân đang lao đầu vào biển lửa, biết sẽ chết nhưng vẫn cứ cố chấp.
Rơi vào tình cảnh này là chuyện bắt buộc phải xảy ra dù sớm hay muộn, ngay cả Kiếp chủ trong tương lai cũng phải chịu chung số phận như hắn.— QUẢNG CÁO —
Dùng sức một người địch vạn người, đây là con đường mà Vạn Nhân Địch phải đi.

Hay nói xa hơn là dùng sức bản thân địch cả nhân giới, thành tựu Nhân Giả Vô Địch.
Để trở thành cường giả không có con đường tắt, đều phải đạp trên núi thây biển máu mà tiến lên.
Kiếm ảnh trùng trùng va vào cơ số thần thông hùng mạnh trước mặt, Độc Cô Minh lại phun ra mấy ngụm máu tươi, xương cốt toàn thân gần như gãy nát toàn bộ.

Nhưng hắn đã thành công hóa giải một thức Loạn Thế Giai Nhân của Độc Cô Yên Nhiên, thành công tiếp cận nàng ta.
Mà lúc này đây Vũ Văn Dục từ phía bên phải cũng đã áp sát, phía sau lưng có Quan Thất và Quỷ Diện Quân như âm hồn bất tán đuổi tới, chuẩn bị giáng đòn chí mạng cuối cùng.
Bọn họ đều tiến vào biển lửa đỏ rực do thần thông Thiên Vi Hỏa của hắn tạo thành, hoàn toàn không chút e sợ.

Theo họ thấy hắn đã sắp chết đến nơi rồi, làm gì có thể gây ra thêm sóng gió gì nữa.
Dù trên người tràn ngập thương tích, sinh mạng giống như đèn dầu treo trước gió nhưng ánh mắt Độc Cô Minh lại sáng rực tới lạ thường.

Trải qua một trận huyết chiến này thì ba loại đạo vận “chiến, cuồng, kiếm” đều đã thăng hoa đến cực hạn, rất sẵn sàng cho việc ngưng tụ phân thân.
- Kết thúc rồi! Ngũ Bộ Nhất Lâu!
Vũ Văn Dục lạnh lùng nói, chân bước năm bước, ngón tay chỉ về phía Độc Cô Minh.

Gần như ngay lập tức từ dưới đất mọc lên một hư ảnh lầu các cao chọc trời bao phủ lấy hắn bên trong.

Đây là thần thông phong ấn khiến địch nhân không thể nhúc nhích dù chỉ một chút, đành trơ mắt nhìn y tới gần đoạt mạng mình.

Độc Cô Yên Nhiên được y trợ giúp nên thành công thoát khỏi sự truy kích của Độc Cô Minh.
- Đạo Xuất Nguyên Dương!
Hai bàn tay Vũ Văn Dục xoay tròn, một quả cầu bạch khí được ngưng tụ giữa lòng bàn tay hắn, tản mác ra khí tức chí dương chí cương, cuồng bạo hủy diệt.

Y thét lớn một tiếng, chưởng tâm đánh ra phía trước, quả cầu bạch khí này cũng lao thẳng về phía Độc Cô Minh đang bị giam giữ trong hư ảnh lầu các kia.
Độc Cô Minh ngẩng đầu cười điên cuồng, xung quanh hắn là cơ số thần thông của hai mươi ba chí tôn thiên kiêu cực mạnh của nhân giới.


Bất kỳ kẻ nào đều là tinh anh số một ở thế lực của mình, vậy mà lại không tiếc thân phận cùng đồng thời vây công hắn, thật sự quá mức khó hiểu.
Chỉ vì chuyện hắn gây ra ở Tuyệt Vọng Ma Uyên sao? Sự thực không đơn giản đến vậy.

Tử khí của luyện hồn sư, Thiên La Địa Võng đại trận, lại còn những công pháp nhằm khắc chế Trường Sinh thể và Đại Thôn Phệ thuật.

Đây là một sự sắp đặt đã được mưu tính từ trước.

Bọn họ không tiếc tất cả nhằm tìm ra cách khắc chế hắn.
— QUẢNG CÁO —
- Các ngươi nhắm đến Kiếp chủ, mà ta và Kiếp chủ từng là một thể, thần thông giống nhau rất nhiều.

Các ngươi đích thực xem ta như viên đá mài đao để bố cục của mình được chặt chẽ hơn!
Độc Cô Minh chợt hiểu ra mọi chuyện.

Khóe môi hắn khẽ nhếch lên hình thành nụ cười lạnh lùng.
Vào khoảnh khắc một trời thần thông khủng bố sắp sửa ập đến chỗ hắn thì dị biến lại xảy ra.

Biển lửa trên không trung đột nhiên điên cuồng sôi trào, bùng phát ra khí tức hủy diệt.

Trong biển lửa mênh mông, chúng thiên kiêu phảng phất thấy được một thân ảnh màu đỏ giống Độc Cô Minh như đúc, chỉ khác biệt ở chỗ thân ảnh này có tóc, là một mái tóc đỏ hồng giống như bị trăm ngàn ngọn lửa thiêu đốt, mỗi lần gió mạnh thổi qua đều khiến ánh lửa bùng lên cực kỳ quỷ dị.
- Lại là thân ngoại hóa thân, còn hoàn mỹ hơn tôn thần của Hư Thần kinh một bậc!
Đám Quan Thất, Vũ Văn Dục, Quỷ Diện Quân, Độc Cô Yên Nhiên tỏ ra âm trầm.
Ở trong tu luyện giới, thân ngoại hóa thân chỉ thuộc về thứ gọi là truyền thuyết.

Bởi vì muốn luyện ra hóa thân thì cần đến vô số thiên tài địa bảo, đồng thời phải sở hữu thần niệm cường đại mới đủ sức khống chế được nó.
Bọn họ không hề biết rằng thứ Độc Cô Minh tạo ra là phân thân chân chính, một sinh linh hoàn chỉnh độc lập, có khả năng tu luyện, cũng có thể mang suy nghĩ riêng nếu bổn tôn gặp trục trặc.
Dù sao Đại Phân Thân thuật là bắt nguồn từ tiên giới, Thiên Ảnh Nhân phải dốc hết sức lực mới cướp về được.

Quần hùng nhân giới không biết đến nó cũng là điều đương nhiên.
Độc Cô Yên Nhiên lạnh lùng:
- Muốn giãy chết sao! Chúng ta đã có đề phòng, dù ngươi có tự bạo cũng không thể gây ra thương tổn gì!
- Vậy sao?
Độc Cô Minh cười nhạt, sau lưng đột nhiên xuất hiện một cặp mắt khổng lồ mở trừng trừng nhìn về phía chúng thiên kiêu đang đánh tới.
- Ta mở mắt là thật, nhắm mắt là giả… Mở mắt khiến chân tướng hiển lộ ra trước mặt, nhắm mắt lại khiến chúng sinh chìm trong huyễn mộng…— QUẢNG CÁO —
Hắn khẽ thì thào, hai mắt bắt đầu nhắm nghiền lại.

Một loại đạo vận mộng mị từ cơ thể của hắn lan tỏa ra khắp trời đất.


Loại đạo vận này giống như một loại thuốc độc không hình không sắc, không mùi không vị, dù chúng thiên kiêu xung quanh có dùng mọi biện pháp cũng chẳng cách nào chống cự lại được.
Đây chính là thần thông mà Độc Cô Minh dùng Độc Cô Cửu Trảm trao đổi với Kiếp chủ.

Nhưng hắn không đi theo con đường của y mà đã tìm ra lối đi riêng cho mình.
Nếu Hồng Trần Ma Nhãn của tâm ma là một loại ý cảnh khinh thường thế gian, một khi mở mắt ra tức là nhập vào hồng trần khiến chúng sinh điên đảo.

Thì nay Chân Giả Song Nhãn của hắn lại mang một loại ý cảnh lấy từ chính sự mê mang của hắn khi nghĩ về xuất thân của mình.

Hắn muốn dùng Chân Giả Song Nhãn này nhìn thấu mọi chân tướng của thế gian.

Giả dụ thế gian mà hắn đang nhìn thấy đều là hư ảo thì hắn muốn chúng sinh cũng phải chìm đắm trong đó cũng với hắn, cùng hắn vẽ lên giấc mộng này.
Khoảnh khắc Độc Cô Minh hoàn toàn nhắm mắt, đôi mắt khổng lồ sau lưng hắn cũng hoàn toàn nhắm lại, chúng thiên kiêu xung quanh cũng không thể cưỡng lại được đạo vận mộng huyễn đang bao phủ lấy thân thể mình mà bắt chước động tác của hắn.
Bọn họ thấy mình xuất hiện trong một vùng thiên địa xa lạ, mà ở vùng thiên địa này bọn họ lại mất đi toàn bộ sức mạnh biến thành phàm nhân.

Còn Độc Cô Minh thì đang lơ lửng giữa không trung, dùng ánh mắt vô tình giống như thiên đạo coi chúng sinh như chó rơm nhìn xuống bọn họ.
- Đạo giới?
Vũ Văn Dục trầm mặc cất tiếng.
- Không phải đạo giới, chỉ là mộng cảnh do linh thức của chúng ta chìm đắm vào, nếu chết trong đây thì ở ngoài thực tại sẽ biến thành người thực vật.

Đây là thức thần thông duy nhất ta chưa tìm ra cách phá giải, nay có cơ hội trực tiếp đối diện để nghiên cứu, thật là không còn gì bằng.
Quan Thất mỉm cười, dáng vẻ cực kỳ tự tin.
- Chỉ là tinh thần công kích, nếu đơn đả độc đấu thì còn chút tác dụng.

Trong trường hợp chúng thiên kiêu đông như vậy mà sử dụng thì thật ngu ngốc.

Hắn tưởng rằng tinh thần lực của hắn có thể mạnh mẽ hơn tinh thần lực của chúng ta cộng lại sao?
Độc Cô Yên Nhiên lạnh lùng, nói xong trực tiếp phất tay, từ hồng y chuyển thành bạch y trắng muốt.

Ngay cả mái tóc cũng biến đổi, hoàn toàn trở thành màu bạc..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện