- Ca ca, mau đeo mặt nạ vào đi, nó sẽ giúp đạo tâm của huynh trấn áp tâm ma, sau đó dung hợp với nó, trở thành đẳng cấp sinh mệnh vượt trên nhân loại.
Giọng nói của Nguyệt Nhi mặc dù khẩn khoản nhưng giống như một loại ma lực đầy mê hoặc vang lên bên tai Độc Cô Minh.
Đúng như những gì cô bé nói.
Hiện tại cô bé mặc dù vẫn giữ hình dáng của nhân loại nhưng khí tức đã biến đổi hoàn toàn, trở thành “ma”, một loại ma vượt ngoài ma, muốn cắn nuốt thôn phệ toàn bộ thế gian.
- Bốn bộ cấm thư, một là Cửu Chuyển Thiên Công, hai là Thiên Thượng Thiên Hạ Độc Ngã Duy Tôn, còn hai bộ cấm thư đã thất truyền từ thái cổ đến nay chưa từng xuất hiện trước nhân thế.
Đạo Ma kinh là một trong số đó sao? Chỉ có cấm thư mới nghịch thiên cỡ này, khiến tu sĩ gặp phải tai kiếp và trả giá khi tu luyện nó…
Độc Cô Minh trầm mặc, mặt nạ màu đen tuy tầm thường nhưng lại khiến dục vọng nguyên thủy của hắn sôi trào mãnh liệt, nếu không phải còn chút lý trí ngăn cản thì đã mạnh mẽ đeo nó lên rồi.
- Dừng tay…
Đúng lúc hắn không kiềm chế được nữa thì một cô gái áo trắng từ đâu bỗng xuất hiện vươn tay chộp tới mặt nạ.
- Muốn chết!
Nguyệt Nhi hừ lạnh, Đại Thôn Phệ Thuật bùng phát muốn ăn tươi nuốt sống nữ nhân mặc áo trắng, toàn thân tỏa ra sự lạnh lẽo như băng tuyết vạn năm không tan trước mặt.
- Ngươi cho rằng trên đời không ai trị được ngươi sao? Băng Phong Tam Vạn Lý!
Cô gái áo trắng lạnh lùng nói, ngay lập tức hàn khí từ cơ thể tỏa ra khiến cho chu vi chục ngàn trượng xung quanh hoàn toàn bị đóng băng, cơ thể Nguyệt Nhi cũng nhanh chóng đông cứng lại biến thành một tảng băng, bên trong vẫn đang giữ nguyên tư thế đưa tay lên, vẻ mặt cực kỳ hung ác.
Mộng Tiểu Phàm, Lưu Tích Quân và man nhân Đả Cẩu xong khi truy đuổi chúng tu sĩ còn sống sót đang bỏ chạy tán loạn xong thì cũng quay về nơi đây.
Khoảnh khắc nhìn thấy cô gái áo trắng vừa ra tay đóng băng Nguyệt Nhi thì biểu tình cực kỳ ngưng trọng.
Lưu Tích Quân nói:
- Là tu sĩ Tiên Thai sơ kỳ, tuy cảnh giới tương đương ta nhưng cơ sở khổ hải là đại viên mãn.
Ta không phải đối thủ của nàng…
Mặc dù Cửu Chuyển Thiên Công vô cùng nghịch thiên, mỗi lần chịu sinh tử kiếp xong tu vi liền tăng lên gấp mấy lần song cơ sở khổ hải của Lưu Tích Quân quá yếu, chỉ có gần bốn vạn trượng.
Ba lần sinh tử kiếp giúp nàng vươn lên sánh ngang với chí tôn có cơ sở chín vạn trượng, nhưng nên nhớ vẫn còn tới sáu lần sinh tử kiếp nữa.
Trải qua thêm sáu lần thuế biến cải tạo thân thể, chẳng ai có thể biết được tu vi của nàng sẽ khủng bố tới mức nào… Duy nhất một điều có thể khẳng định, ở lần sinh tử kiếp thứ tư, Lưu Tích Quân chắc chắn có thể sánh ngang với tu sĩ có cơ sở khổ hải đại viên mãn, hoàn toàn không thua kém những Lôi Diệt, Phong Diệt, thậm chí là siêu việt hơn một chút nếu có thể minh ngộ ra chân đạo của bản thân.
Tẫn Cốt và Tỏa Cốt sau một hồi đuổi giết Pháp Hải cũng quay trở lại.
Tên hòa thượng này quả thực hơn người, lúc sắp bị khô lâu què chân dùng tiểu huynh đệ to tổ chảng bằng bốn ngón tay đâm vào mông thì liền thét vang, toàn thân bạo phát phật quang ngập trời, thiêu đốt tu vi để tạm thời thoát khốn, kế tiếp quay đầu chạy như bay không dám ứng chiến tiếp.
Vừa chạy trên đường nước mắt còn giàn rụa, cực kỳ uất hận nhìn về hai khô lâu một què chân, một dị tật tay đang đuổi theo sau.
- Thiện tai, con mẹ nó, ta thân là tu sĩ Khổ Hải đại viên mãn, thiên kiêu trứ danh ở Đại Lôi Âm Tự mà lại bị hai tên khô lâu đuổi theo cưỡng hiếp.
Tên Độc Cô Minh kia chẳng lẽ là khắc tinh trong số mệnh của ta sao? Ngươi chờ đó, đợi sư huynh Pháp Táng của ta thoát khốn khỏi bí cảnh ở Thiên Khanh xong nhất định sẽ tìm đến ngươi, mời ngươi nghe pháp tụng kinh!
Lúc này đây có tổng cộng sáu người đang vây quay cô gái áo trắng có khí tức đầy băng lãnh kia, bao gồm luôn cả Độc Cô Minh đang nghiêm trọng nhìn nàng.
- Sơ Tuyết…
Đây chính là đại đệ tử của Giang Trần, hắn đã từng gặp nàng trong hỏa mạch tại Chân Đại Đạo.
Mà Đinh trưởng lão cũng từng nhắc đến tên nàng lúc nói chuyện với hắn.
Theo lời ông ta thì Trục Ma đan ban đầu là để dành cho nàng sử dụng, vì nàng ta là người khiến ông nhìn ra hy vọng sẽ là nhân vật xuất chúng đủ tiềm lực trở thành Đế giả.
Nếu Giang Trần không thành công thì Đinh trưởng lão sẽ dốc hết khả năng bồi dưỡng cho nàng.
Phải đến khi gặp Độc Cô Minh, nhận ra hắn có tiềm chất hơn cả Sơ Tuyết thì ông ta mới chuyển hướng, thậm chí nhất quyết nhận hắn làm đệ tử, vì thu thập nguyên liệu chế tạo Trục Ma đan mà gây ra biết bao sát nghiệp ở Tây Thiên và Nam Hoang.
- Độc Cô Minh, ngươi tuyệt đối không thể đeo mặt nạ này vào, đây là một cái bẫy của sư phụ ta…
Sơ Tuyết lạnh nhạt nói, cũng không để hắn hỏi tiếp:
- Đây là ta vì lời nhờ cậy của Đinh trưởng lão nên mới nhắc nhở ngươi.
- Đinh trưởng lão? Nhớ tới lão nhân bá đạo dắt mình đi tới thôn phệ Triều Sinh nhất tộc và Man Quỷ bộ lạc, Độc Cô Minh không khỏi trầm mặc.
Ông ta là có ý tốt nhưng đi ngược lại nguyên tắc sống của hắn.
- Đúng vậy, ta được Đinh trưởng lão phó thác vào Tuyệt Vọng Ma Uyên cứu ngươi.
Nhưng thật không ngờ ngươi không cần ta cứu, thậm chí gây ra vô số sát kiếp ở nơi đây.
Đinh trưởng lão chắc hẳn sẽ rất bất ngờ về ngươi…
Độc Cô Minh cười nhạt:
- Con người của cô thật khó hiểu, lúc Đinh trưởng lão đưa ta đi lại muốn bắt ta giao cho Giang Trần, bây giờ lại nói vì Đinh trưởng lão sẵn sàng vào Tuyệt Vọng Ma Uyên cứu ta.
Rốt cuộc cô có bao nhiêu bộ mặt?
- Vậy ngươi nói xem ngươi có bao nhiêu bộ mặt? Chúng ta hoàn toàn giống nhau, chẳng lẽ ngươi còn chưa hiểu huyền cơ trong đó sao?
Lời Sơ Tuyết như sét đánh ngang Độc Cô Minh.
Đúng vậy, là đạo tâm và ma tâm thay phiên khống chế mới khiến Sơ Tuyết thay đổi thái độ một cách chóng mặt như vậy.
Có thể hiểu đạo tâm của Sơ Tuyết đứng về phía Đinh trưởng lão, mà ma tâm lại quy thuận Giang Trần.
Cũng giống như tình trạng của Độc Cô Minh và tâm ma.
- Ta chính là Sơ Tuyết nguyên bản, tạm thời đã trấn áp được tâm ma.
Mặt nạ này, tuy có thể tạm thời trấn áp tâm ma nhưng nếu lạm dụng sẽ khiến đạo và ma dung hợp vào nhau, đến lúc đó chân chính hủy diệt nhường chỗ cho một sinh mệnh mới sinh ra, kế thừa ký ức cả hai.
Nếu ngươi không tin có thể thử cảm nhận, bên trên mặt nạ e là vẫn còn oán niệm của Nguyệt Nhi lưu lại…
Đám Lưu Tích Quân, Mộng Tiểu Phàm, Đả Cẩu đều không hiểu câu chuyện giữa hai người, chỉ bảo toàn khoảng cách, luôn đề phòng Sơ Tuyết làm ra hành động gì khác thường.
Nghe Nguyệt Nhi có khả năng đã chết, Độc Cô Minh toàn thân thoát lực, bàn tay run rẩy sờ lên mặt nạ màu đen lạnh lẽo.
Hắn nhắm nghiền mắt, trong cái nhìn kinh ngạc của Sơ Tuyết lại trực tiếp đeo mặt nạ màu đen lên.
- Đừng…
Chữ “đừng” này vừa là Sơ Tuyết nói ra, vừa là giọng nói yếu ớt non nớt của một hư ảnh cô bé đáng thương hai mắt âm u đang đưa bàn tay nhỏ nhắn giữ chặt tay hắn.
- Ca ca…
Hư ảnh này chính là xuất hiện từ trong mặt nạ màu đen, huyễn hóa ra trước mặt Độc Cô Minh, giữ tay hắn lại, ngăn hắn tái diễn con đường của mình.
- Nguyệt Nhi, tên Giang Trần kia dám hại muội biến thành như vậy…
Độc Cô Minh nghẹn ngào nói, sát ý trong người dâng trào.
Đây là lần thứ hai từ khi đến thế giới này hắn biểu lộ ra sát ý kinh khủng như vậy.
Lần đầu tiên cũng liên quan đến Nguyệt Nhi, là lúc cô bé kể lại người thôn Hạnh Hoa đã bị Lưu Bình và Lưu Hoằng tàn sát toàn bộ.
Hư ảnh Nguyệt Nhi lắc đầu, đôi mắt âm u của cô bé như muốn khóc mà khóc không được, vì đã không còn thân thể nữa.
- Giang thúc không ép Nguyệt Nhi, là Nguyệt Nhi vì muốn trở nên mạnh mẽ để có thể báo thù và bảo vệ ca ca… Là Nguyệt Nhi tự chuốc lấy…
Độc Cô Minh không biết phải nói gì, sự thê lương dâng lên trong lòng hắn.
Lưng cúi hắn cúi xuống ôm lấy Nguyệt Nhi nhưng không ngờ lại trực tiếp xuyên qua hư ảnh của cô bé, khiến nó vốn đã yếu ớt nay trực tiếp tan nát.
- Không, Nguyệt Nhi, ca ca không cố ý…
Nước mắt Độc Cô Minh chảy ra, cho rằng là vì mình nên khiến chút linh hồn còn sót lại của cô bé bị hủy diệt.
Lúc hắn đang hoang mang không biết nên làm gì thì bàn tay đang dần tiêu tán của Nguyệt Nhi lại đưa lên lau đi nước mắt trên mặt hắn.
- Ca ca ngốc, muội đã sớm dung hợp với tâm ma rồi, làm sao mà chết được? Trước khi dung hợp muội đã bảo trì hai điểm thiện niệm cuối cùng.
Một là muốn vĩnh viễn ở bên ca ca, bảo vệ ca ca.
Còn điểm thiện niệm thứ hai chính là dung nhập vào mặt nạ, ngăn cản ca ca trở nên giống như muội.
Nguyện ước đã thành, điểm thiện niệm này sẽ tiêu tán thôi.
Ca ca đừng buồn, Nguyệt Nhi dù có trở thành dạng ác ma gì cũng sẽ luôn bảo vệ và yêu thương ca ca, bù đắp cho những tổn thương huynh phải gánh chịu lúc còn ở Hạnh Hoa thôn…
Nguyệt Nhi nói xong khóe môi nở nụ cười tươi, đôi mắt âm u nhưng lại khiến người ta cảm giác cõi lòng nhẹ nhõm vui vẻ.
Hư ảnh cô bé tan vỡ hóa thành vô số điểm sáng dung nhập vào thiên địa, để lại Độc Cô Minh đang trống rỗng quỳ bệch dưới đất, đáy lòng hoang mang mất mát không cách nào diễn tả.
Giọng nói của Nguyệt Nhi mặc dù khẩn khoản nhưng giống như một loại ma lực đầy mê hoặc vang lên bên tai Độc Cô Minh.
Đúng như những gì cô bé nói.
Hiện tại cô bé mặc dù vẫn giữ hình dáng của nhân loại nhưng khí tức đã biến đổi hoàn toàn, trở thành “ma”, một loại ma vượt ngoài ma, muốn cắn nuốt thôn phệ toàn bộ thế gian.
- Bốn bộ cấm thư, một là Cửu Chuyển Thiên Công, hai là Thiên Thượng Thiên Hạ Độc Ngã Duy Tôn, còn hai bộ cấm thư đã thất truyền từ thái cổ đến nay chưa từng xuất hiện trước nhân thế.
Đạo Ma kinh là một trong số đó sao? Chỉ có cấm thư mới nghịch thiên cỡ này, khiến tu sĩ gặp phải tai kiếp và trả giá khi tu luyện nó…
Độc Cô Minh trầm mặc, mặt nạ màu đen tuy tầm thường nhưng lại khiến dục vọng nguyên thủy của hắn sôi trào mãnh liệt, nếu không phải còn chút lý trí ngăn cản thì đã mạnh mẽ đeo nó lên rồi.
- Dừng tay…
Đúng lúc hắn không kiềm chế được nữa thì một cô gái áo trắng từ đâu bỗng xuất hiện vươn tay chộp tới mặt nạ.
- Muốn chết!
Nguyệt Nhi hừ lạnh, Đại Thôn Phệ Thuật bùng phát muốn ăn tươi nuốt sống nữ nhân mặc áo trắng, toàn thân tỏa ra sự lạnh lẽo như băng tuyết vạn năm không tan trước mặt.
- Ngươi cho rằng trên đời không ai trị được ngươi sao? Băng Phong Tam Vạn Lý!
Cô gái áo trắng lạnh lùng nói, ngay lập tức hàn khí từ cơ thể tỏa ra khiến cho chu vi chục ngàn trượng xung quanh hoàn toàn bị đóng băng, cơ thể Nguyệt Nhi cũng nhanh chóng đông cứng lại biến thành một tảng băng, bên trong vẫn đang giữ nguyên tư thế đưa tay lên, vẻ mặt cực kỳ hung ác.
Mộng Tiểu Phàm, Lưu Tích Quân và man nhân Đả Cẩu xong khi truy đuổi chúng tu sĩ còn sống sót đang bỏ chạy tán loạn xong thì cũng quay về nơi đây.
Khoảnh khắc nhìn thấy cô gái áo trắng vừa ra tay đóng băng Nguyệt Nhi thì biểu tình cực kỳ ngưng trọng.
Lưu Tích Quân nói:
- Là tu sĩ Tiên Thai sơ kỳ, tuy cảnh giới tương đương ta nhưng cơ sở khổ hải là đại viên mãn.
Ta không phải đối thủ của nàng…
Mặc dù Cửu Chuyển Thiên Công vô cùng nghịch thiên, mỗi lần chịu sinh tử kiếp xong tu vi liền tăng lên gấp mấy lần song cơ sở khổ hải của Lưu Tích Quân quá yếu, chỉ có gần bốn vạn trượng.
Ba lần sinh tử kiếp giúp nàng vươn lên sánh ngang với chí tôn có cơ sở chín vạn trượng, nhưng nên nhớ vẫn còn tới sáu lần sinh tử kiếp nữa.
Trải qua thêm sáu lần thuế biến cải tạo thân thể, chẳng ai có thể biết được tu vi của nàng sẽ khủng bố tới mức nào… Duy nhất một điều có thể khẳng định, ở lần sinh tử kiếp thứ tư, Lưu Tích Quân chắc chắn có thể sánh ngang với tu sĩ có cơ sở khổ hải đại viên mãn, hoàn toàn không thua kém những Lôi Diệt, Phong Diệt, thậm chí là siêu việt hơn một chút nếu có thể minh ngộ ra chân đạo của bản thân.
Tẫn Cốt và Tỏa Cốt sau một hồi đuổi giết Pháp Hải cũng quay trở lại.
Tên hòa thượng này quả thực hơn người, lúc sắp bị khô lâu què chân dùng tiểu huynh đệ to tổ chảng bằng bốn ngón tay đâm vào mông thì liền thét vang, toàn thân bạo phát phật quang ngập trời, thiêu đốt tu vi để tạm thời thoát khốn, kế tiếp quay đầu chạy như bay không dám ứng chiến tiếp.
Vừa chạy trên đường nước mắt còn giàn rụa, cực kỳ uất hận nhìn về hai khô lâu một què chân, một dị tật tay đang đuổi theo sau.
- Thiện tai, con mẹ nó, ta thân là tu sĩ Khổ Hải đại viên mãn, thiên kiêu trứ danh ở Đại Lôi Âm Tự mà lại bị hai tên khô lâu đuổi theo cưỡng hiếp.
Tên Độc Cô Minh kia chẳng lẽ là khắc tinh trong số mệnh của ta sao? Ngươi chờ đó, đợi sư huynh Pháp Táng của ta thoát khốn khỏi bí cảnh ở Thiên Khanh xong nhất định sẽ tìm đến ngươi, mời ngươi nghe pháp tụng kinh!
Lúc này đây có tổng cộng sáu người đang vây quay cô gái áo trắng có khí tức đầy băng lãnh kia, bao gồm luôn cả Độc Cô Minh đang nghiêm trọng nhìn nàng.
- Sơ Tuyết…
Đây chính là đại đệ tử của Giang Trần, hắn đã từng gặp nàng trong hỏa mạch tại Chân Đại Đạo.
Mà Đinh trưởng lão cũng từng nhắc đến tên nàng lúc nói chuyện với hắn.
Theo lời ông ta thì Trục Ma đan ban đầu là để dành cho nàng sử dụng, vì nàng ta là người khiến ông nhìn ra hy vọng sẽ là nhân vật xuất chúng đủ tiềm lực trở thành Đế giả.
Nếu Giang Trần không thành công thì Đinh trưởng lão sẽ dốc hết khả năng bồi dưỡng cho nàng.
Phải đến khi gặp Độc Cô Minh, nhận ra hắn có tiềm chất hơn cả Sơ Tuyết thì ông ta mới chuyển hướng, thậm chí nhất quyết nhận hắn làm đệ tử, vì thu thập nguyên liệu chế tạo Trục Ma đan mà gây ra biết bao sát nghiệp ở Tây Thiên và Nam Hoang.
- Độc Cô Minh, ngươi tuyệt đối không thể đeo mặt nạ này vào, đây là một cái bẫy của sư phụ ta…
Sơ Tuyết lạnh nhạt nói, cũng không để hắn hỏi tiếp:
- Đây là ta vì lời nhờ cậy của Đinh trưởng lão nên mới nhắc nhở ngươi.
- Đinh trưởng lão? Nhớ tới lão nhân bá đạo dắt mình đi tới thôn phệ Triều Sinh nhất tộc và Man Quỷ bộ lạc, Độc Cô Minh không khỏi trầm mặc.
Ông ta là có ý tốt nhưng đi ngược lại nguyên tắc sống của hắn.
- Đúng vậy, ta được Đinh trưởng lão phó thác vào Tuyệt Vọng Ma Uyên cứu ngươi.
Nhưng thật không ngờ ngươi không cần ta cứu, thậm chí gây ra vô số sát kiếp ở nơi đây.
Đinh trưởng lão chắc hẳn sẽ rất bất ngờ về ngươi…
Độc Cô Minh cười nhạt:
- Con người của cô thật khó hiểu, lúc Đinh trưởng lão đưa ta đi lại muốn bắt ta giao cho Giang Trần, bây giờ lại nói vì Đinh trưởng lão sẵn sàng vào Tuyệt Vọng Ma Uyên cứu ta.
Rốt cuộc cô có bao nhiêu bộ mặt?
- Vậy ngươi nói xem ngươi có bao nhiêu bộ mặt? Chúng ta hoàn toàn giống nhau, chẳng lẽ ngươi còn chưa hiểu huyền cơ trong đó sao?
Lời Sơ Tuyết như sét đánh ngang Độc Cô Minh.
Đúng vậy, là đạo tâm và ma tâm thay phiên khống chế mới khiến Sơ Tuyết thay đổi thái độ một cách chóng mặt như vậy.
Có thể hiểu đạo tâm của Sơ Tuyết đứng về phía Đinh trưởng lão, mà ma tâm lại quy thuận Giang Trần.
Cũng giống như tình trạng của Độc Cô Minh và tâm ma.
- Ta chính là Sơ Tuyết nguyên bản, tạm thời đã trấn áp được tâm ma.
Mặt nạ này, tuy có thể tạm thời trấn áp tâm ma nhưng nếu lạm dụng sẽ khiến đạo và ma dung hợp vào nhau, đến lúc đó chân chính hủy diệt nhường chỗ cho một sinh mệnh mới sinh ra, kế thừa ký ức cả hai.
Nếu ngươi không tin có thể thử cảm nhận, bên trên mặt nạ e là vẫn còn oán niệm của Nguyệt Nhi lưu lại…
Đám Lưu Tích Quân, Mộng Tiểu Phàm, Đả Cẩu đều không hiểu câu chuyện giữa hai người, chỉ bảo toàn khoảng cách, luôn đề phòng Sơ Tuyết làm ra hành động gì khác thường.
Nghe Nguyệt Nhi có khả năng đã chết, Độc Cô Minh toàn thân thoát lực, bàn tay run rẩy sờ lên mặt nạ màu đen lạnh lẽo.
Hắn nhắm nghiền mắt, trong cái nhìn kinh ngạc của Sơ Tuyết lại trực tiếp đeo mặt nạ màu đen lên.
- Đừng…
Chữ “đừng” này vừa là Sơ Tuyết nói ra, vừa là giọng nói yếu ớt non nớt của một hư ảnh cô bé đáng thương hai mắt âm u đang đưa bàn tay nhỏ nhắn giữ chặt tay hắn.
- Ca ca…
Hư ảnh này chính là xuất hiện từ trong mặt nạ màu đen, huyễn hóa ra trước mặt Độc Cô Minh, giữ tay hắn lại, ngăn hắn tái diễn con đường của mình.
- Nguyệt Nhi, tên Giang Trần kia dám hại muội biến thành như vậy…
Độc Cô Minh nghẹn ngào nói, sát ý trong người dâng trào.
Đây là lần thứ hai từ khi đến thế giới này hắn biểu lộ ra sát ý kinh khủng như vậy.
Lần đầu tiên cũng liên quan đến Nguyệt Nhi, là lúc cô bé kể lại người thôn Hạnh Hoa đã bị Lưu Bình và Lưu Hoằng tàn sát toàn bộ.
Hư ảnh Nguyệt Nhi lắc đầu, đôi mắt âm u của cô bé như muốn khóc mà khóc không được, vì đã không còn thân thể nữa.
- Giang thúc không ép Nguyệt Nhi, là Nguyệt Nhi vì muốn trở nên mạnh mẽ để có thể báo thù và bảo vệ ca ca… Là Nguyệt Nhi tự chuốc lấy…
Độc Cô Minh không biết phải nói gì, sự thê lương dâng lên trong lòng hắn.
Lưng cúi hắn cúi xuống ôm lấy Nguyệt Nhi nhưng không ngờ lại trực tiếp xuyên qua hư ảnh của cô bé, khiến nó vốn đã yếu ớt nay trực tiếp tan nát.
- Không, Nguyệt Nhi, ca ca không cố ý…
Nước mắt Độc Cô Minh chảy ra, cho rằng là vì mình nên khiến chút linh hồn còn sót lại của cô bé bị hủy diệt.
Lúc hắn đang hoang mang không biết nên làm gì thì bàn tay đang dần tiêu tán của Nguyệt Nhi lại đưa lên lau đi nước mắt trên mặt hắn.
- Ca ca ngốc, muội đã sớm dung hợp với tâm ma rồi, làm sao mà chết được? Trước khi dung hợp muội đã bảo trì hai điểm thiện niệm cuối cùng.
Một là muốn vĩnh viễn ở bên ca ca, bảo vệ ca ca.
Còn điểm thiện niệm thứ hai chính là dung nhập vào mặt nạ, ngăn cản ca ca trở nên giống như muội.
Nguyện ước đã thành, điểm thiện niệm này sẽ tiêu tán thôi.
Ca ca đừng buồn, Nguyệt Nhi dù có trở thành dạng ác ma gì cũng sẽ luôn bảo vệ và yêu thương ca ca, bù đắp cho những tổn thương huynh phải gánh chịu lúc còn ở Hạnh Hoa thôn…
Nguyệt Nhi nói xong khóe môi nở nụ cười tươi, đôi mắt âm u nhưng lại khiến người ta cảm giác cõi lòng nhẹ nhõm vui vẻ.
Hư ảnh cô bé tan vỡ hóa thành vô số điểm sáng dung nhập vào thiên địa, để lại Độc Cô Minh đang trống rỗng quỳ bệch dưới đất, đáy lòng hoang mang mất mát không cách nào diễn tả.
Danh sách chương