Nội mấy quả lựu đạn trước đó của nàng ta thôi đã khiến hắn thấy tê cả đầu rồi! Tần Quan lại nói: “Đi, ta dẫn ngươi đi xem mấy bộ giáp vừa chế tạo”.

Cả hai biến mất rồi xuất hiện lại trong Tiểu Tháp. Tần Quan dẫn Diệp Huyên đi vào một phòng triển lãm, bên trong chất đầy những bộ áo giáp chen chúc nhau.

Số lượng đến hàng triệu là ít!

Tần Quan nhoẻn cười: “Tổng cộng có hai triệu bộ giáp Quan Huyên”.

Hai triệu?!

Sắc mặt Diệp Huyên đọng lại: “Là Thần giáp tốt nhất vũ trụ Quan Huyên hiện nay?”

Tần Quan gật đầu, gọi một bộ giáp Quan Huyên xuất hiện trong tay, đưa sang cho Diệp Huyên: “Ngươi cầm thử xem”.

Diệp Huyên nhận lấy quan sát, thấy toàn thân giáp có màu vàng sậm, tạo thành từ chất liệu không biết tên, bóng loáng như mặt gương, chạm vào lạnh như băng, lại còn có mấy thứ bùa chú kỳ lạ ở trên.

Tần Quan cười giới thiệu: “Mỗi một bộ giáp được làm từ nguyên liệu tốt nhất vũ trụ này, bên trong khắc một triệu loại trận pháp, không chỉ có thể hỗ trợ, bảo vệ người mặc kỹ càng mà còn có thể gia tăng sức mạnh. Ngươi thử xem”.

Diệp Huyên gật đầu rồi gọi kiếm Thanh Huyên ra. Tần Quan nói ngay: “Cấm dùng kiếm Thanh Huyên!”

Bởi vì hiện nay không gì có thể ngăn cản được nó, trừ Tam Kiếm ra.

Nó đã là thanh kiếm vô địch, chỉ dưới Tam Kiếm mà thôi.

Diệp Huyên bật cười, vung tay gọi một thanh kiếm Nhân Gian ra chém vào giáp Quan Huyên.

Choang!

Một vết chém nhạt xuất hiện trên giáp rồi nhanh chóng biến mất.

Diệp Huyên không khỏi ngạc nhiên.

Tần Quan cười: “Đây là một trong những chức năng mấu chốt của nó: có thể tự hồi phục. Chúng ta đã cho kiểm tra qua từng bộ giáp một, chỉ cần không bị phá hủy hoàn toàn trong một lần duy nhất thì có thể tự tái tạo lại hơn trăm lần”.

Hơn trăm lần?!

Sắc mặt đanh lại, Diệp Huyên không thể không im lặng trước sự nghịch thiên này.

Tần Quan lại nói: “Mấy trăm nghìn cường giả thế giới Hư Chân đang tu luyện trong Tiểu Tháp, hiện đã mạnh lên rất nhiều”.

Nàng ta ra chiều suy nghĩ: “Ta thấy có thể dựng lên những khu tu luyện đặc biệt”.

Diệp Huyên nhìn nàng ta: “Khu tu luyện đặc biệt?”

Tần Quan gật đầu: “Một vài phương pháp tu luyện hiện nay đã quá lạc hậu rồi, ảnh hưởng xấu đến sự phát triển của vũ trụ Quan Huyên. Ta muốn tạo ra những phương pháp khác cho đời sau học theo”.

Diệp Huyên gật đầu: “Làm đi, ta tin cô!”

Tần Quan bèn tỏ ra bất mãn: “Ngươi mới là người đứng đầu cơ mà, sao cái gì cũng phủi trách nhiệm vậy chứ?”

Diệp Huyên cười: “Ai bảo tiền của ta đều do cô quản lý còn gì?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện