“Ngươi muốn thử không, thử liền biết tu vi của ta có hay không không tăng tiếng?”Vũ Văn Tuyết cười gằng hỏi”Thử đi, ta tuyệt đối sẽ không làm cho ngươi thất vọng”

“Vũ Văn Tuyết, ngươi đây là đang đe dọa ta sao?” Ngụy Bảo sắc mặt tối xầm lại

“Đủ rồi, Bảo nhi, im lặng đi”một giọng khàn khàn thanh âm vang lên “Tuyết nhi, cho ta gởi lời hỏi thăm sức khỏe phụ thân của ngươi”

“Đa tạ Ngụy lão gia, ta nhất định sẽ gởi lời hỏi thăm của người đến phụ thân” Vũ Văn Tuyết khách khí chắp tay nói

Cao Phúc Nguyên âm thầm đánh giá người được gọi là Vinh Thân Vương này, đó là một người đàn ông trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi, dưới cằm có một nốt ruồi son, cả người mặt một bộ quần áo màu tía, đeo bên hông lủng lẳng một tấm thẻ bài, đi theo sau lưng ông ta còn 3 người nữa coi trang phục là mặc áo bào màu xanh lá, bên hông cũng có đeo lệnh bài, nên Cao Phúc Nguyên đoan chắc đây là mệnh quan triều đình

Một người đàn ông trông khoản ba mươi tuổi, đầu trọc, đứng ra chắp tay “Tại hạ Cù Nghiêm, gặp qua Phúc Nguyên công tử, gặp qua Tuyết công tử”

Cù Nghiêm là Phó thống lĩnh thị vệ, nắm trong tay quyền kiểm soát kinh thành, tuy rằng tuổi còn trẻ,đã leo lên chức hiệu úy, có thể coi là một tấm gương tiêu biểu cho con em quan lại, ba mươi tuổi là Võ Tông trung kỳ,chấp chưởng thị vệ của kinh thành, tương lai đường quan lộ rộng mở thênh thang nên có không ít quan lại tình nguyện kết giao với y.

Vũ Văn Tuyết và Cao Phúc Nguyên cũng qua loa đáp lễ lại, xong việc hai người đường ai đấy về, đương nhiên, Cao Phúc Nguyên cũng không quên khách sáo với Vũ Văn Tuyết vài câu.

Suốt đêm hôm đó, hắn không ngủ mà ngồi xếp bằng tu luyện. Hắn muốn khai thông huyết mạch của mình, từ đó bước chân vào con đường Võ Đạo.

Khai thông huyết mạch vốn có hai cách, một là nhờ đến Huyết Mạch Sư, Huyết Mạch Sư có thể dùng phương pháp châm cứu để khai thông huyệt đạo, thông thường, đối với người tập võ thì tuổi tốt nhất mở ra huyết mạch là tuổi từ mười đến mười ba tuổi, quá lứa tuổi đó thì sẽ rất khó khăn khi khai mở huyết mạch. Còn cách thứ hai vô cùng nguy hiểm, đó chính là tự nỗ lực bản thân, điểm hết các tử huyệt trên cơ thể, dồn nén các mạch máu, ép cho chính bản thân mình tự động khai mở huyết mạch

Vốn là Cao Phúc Nguyên đã được đưa đến Huyết Mạch Thần Điện để khai thông khiếu huyệt, nhưng các huyết mạch sư nói rằng gân cốt cơ thể hắn quá yếu, nếu cưỡng ép khai thông huyết mạch thì các mạch máu có thể sẽ không chịu được, từ đó có thể uy hiếp đến tính mạng của hắn, nên

Cao Phúc Nguyên tự động phong bế các huyết mạch quan trọng, ngồi xếp bằng, cố gắng vận dụng các luồn khí để khai thông huyết mạch của mình. Lúc này lấy huyệt bách hội làm trung tâm, phủ xuống các huyệt khác. Ở các huyệt phế du, kiên tĩnh, trung cự, khúc cốt, nói chung là ba mươi sáu tử huyệt đều đỏ lên, gân xanh ở cánh tay nổi lên. Lúc này Cao Phúc Nguyên thừa nhận đau đớn cực lớn,các mạch máu đề như muốn vỡ ra, thất khiếu chải máu! ……..



Nửa đêm người hầu, kẻ hạ ở trong phủ Tể Tướng đang ngủ ngon, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng nổ lớn!Mọi người ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang sảy ra thì có người hét lên

“Tiếng nổ phát ra từ phòng ngủ của công tử “

Mọi người nháo nhào chạy đến thì thấy cả căn phòng đã đổ sập xuống một mảng lớn, các đổ vật trang trí bể tan tành, duy chỉ có xếp bằng trên giường ngủ một người thanh niên vãn ngồi đó xếp bằng, nhưng mà thất khiếu đều chảy máu.

“Tránh ra, tránh ra hết cho ta “một người đàn ông tầm vóc bình thường, đầu tóc muối tiêu dạt đám đông ra, nhìn trên y phục của ông ta có thể thấy được ông ta là một mệnh quan triều đình:“Con trai, con không sao chứ”

Cao Vỹ ta vừa lại gần vừa hỏi, giọng của hắn ta đã run run

Lúc này người thanh niên vốn đang nhắm nghiền mắt lại, đột nhiên mở mắt ra, hào quang sáng chói sáng, một cổ kình lực bắn ra bốn hướng, dường như muốn nghiền ép hết thảy.

Cao Vỹ thất kinh, vội hai tay kết ấn hô lên:”Viên thiết kết giới “. Áp lực quét ngang qua, Cao Vỹ kết giới hình cầu của Cao Vỹ bao bọc xung quanh y và gia nhân thừa nhận một lực trùng kích cực lớn, Cao Vỹ lui về sau mấy bước, đợi áp lực tiêu tán đi rồi, hắn mới mở kết giới ra, từ từ tiến lại gần hỏi “Nguyên con, có sao không?”

Cao Phúc Nguyên từ từ mở hai mắt ra, cười một tiếng nói “Cha à, con trai ngoan của cha không sao, vẫn còn toàn thây, chưa bị nổ chết “Vừa nói, y vừa cười với cha mình

“Nhanh, tiểu Bảo, mau đi gọi Mặc đại phu đến “ thanh niên gọi là tiểu Bảo vẫn đứng đực ra đó “Tiểu Bảo, có tin hay không ta cho ngươi ngủ ở chuồng heo một tháng trời” Cao Vỹ gầm lên

Tiểu Bảo hiểu ra vấn đề, vội chạy đi ngay

Cao Phúc Nguyên cười mỉm và lắc đầu:”Cha à, không cần thiết đâu, chỉ là chút vết thương nhẹ “

Cao Vỹ mặt đanh lại:”Ta chưa hỏi tội con, ai cho phép con tự mở huyết mạch?Lỡ đâu xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì họ Cao làm sao còn có thể nối dõi tông đường “

“Mà này con trai “Cao Vỹ hỏi tiếp “Con mở ra huyết mạch gì vậy? Tuyệt đối là Địa cấp trở lên chứ hả?”

Huyết mạch được chia làm ba tầng gồm nhân cấp, địa cấp, thiên cấp, mỗi loại lại được chia làm thập trọng, từ đệ nhất trọng đến đệ cửu trọng.

Mặt dù chưa ai nói cấp độ càng cao thì huyết mạch càng mạnh nhưng mà, người ta lại cho rằng mở ra huyết mạch lại dựa vào thiên phú, thiên phú càng cao, huyết mạch càng cường đại.

Cao Phúc Nguyên đưa miệng nói thầm vào tai cha mình:”Là Huyết mạch Địa cấp đệ bát trọng, Trọng Nhạc Huyết Mạch “

“Di “Cao Vỹ giật nảy mình “Con đang nói đùa sao, thiên phú của con đáng sợ như vậy sao?”

“Con nghĩ cũng miễn cưỡng gọi là có tí trí tuệ “ Cao Phúc Nguyên mỉm cười nói

Cao Vỹ cười khổ, lắc đầu, không biết nên vui hay nên buồn, mở ra địa cấp huyết mạch mà nói là có tí trí tuệ, vậy còn những người khác thì tính sao đây

Trên thực tế, có điều Cao Vỹ không biết là Cao Phúc Nguyên thực ra đang nói giảm đi, trên thực tế, Phúc Nguyên mở ra là Thiên Cấp Đệ ngũ trọng, là Bá Lực Huyết Mạch, đây là cực kỳ đặc thù huyết mạch, mặt dù không bằng kiếp trước Khinh Tật Huyết mạch, nhưng vẫn có thể gọi là cực kỳ đỉnh cấp huyết mạch

Truyện đệ mới làm có dở thì các huynh bỏ qua cho nhé
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện