Hai tháng trôi qua kể từ cái ngày đại họa đó ập tới, những người sống sót bắt đầu tiếp tục cuộc sống của mình, họ dọn dẹp những chiếc xe ngổn ngang trên đường phố tạo sự thông thoáng. Ở những ngôi nhà, họ bắt đầu tới từng nhà kiểm tra và ghi chép lại những người còn sống sót. Trên các phương tiện thông tin đại chúng luôn phát những lời động viên và hướng dẫn họ phương thức sinh tồn trong tương lai.

Với ngôi nhà của Nhất Tôn, hai người dần dần quen với cuộc sống mới, cuộc sống với những nhiệm vụ hằng ngày để cải thiện đời sống. Còn lương thực và nhu yếu phẩm được phân phát hàng tuần, với lượng lớn dân số thế giới biến mất thì lương thực không còn là vấn đề lớn mà nó có thể duy trì cung cấp trong nhiều năm. Quãng thời gian dài như vậy, chúng ta có thể tạo ra lượng lương thực mới trong tương lai.



Mỗi chủ nhật hằng tuần tất cả mọi người tụ họp tại một hội trường trung tâm để nghe những thay đổi và thông tin mới, hội trường này trước là sân của một trường học nay sửa chữa lại thành một hội trường có sức chứa cả ngàn người. Hôm nay, Nhất Tôn và Trúc Thanh cùng nhau tới hội trường như mọi khi, thông tin hôm nay vô cùng thú vị làm Nhất Tôn cũng tỏ ra chăm chú.

…Sau một màn chào hỏi và giới thiệu những công việc cần làm như mọi khi thì màn chính cũng bắt đầu, một người đàn ông đứng tuổi và chững chạc đứng giữa mọi người giới thiệu về con số trên đầu của mỗi người.

“Số một thể hiện cấp độ của mỗi người và khi thanh phía dưới số một đầy, tức là bạn đã lên cấp 2. Sự chệnh lệch sức mạnh cấp 1 và cấp 2 cũng rất lớn. Ngoài ra, con số đếm ngược kia theo sự suy đoán của các chuyên gia thì tới ngày đó sẽ xảy ra một sự kiện lớn nữa. Do đó, mọi người cần nâng cao sức mạnh để đối đầu với chuyện sắp tới.” Người đàn ông dõng dạc phát biểu

Sau một màn phát biểu đầy bổ ích đó, mỗi người được phát một cuốn sổ giới thiệu và hướng dẫn gia tăng sức mạnh của mình. Người đàn ông còn tâm huyết căn dặn mọi người phải đọc hết thông tin trong đó trước khi hội nghị kết thúc.

Nhất Tôn về tới nhà, anh chăm chú đọc hết những thứ trong đó một cách tỉ mỉ. Sau hơn một tiếng tìm hiểu, anh rút về hai điều “cách tăng tốc tu luyện và chiêu thức kỹ năng”. Ở cách tu luyện, Nhất Tôn đọc được cần tìm một nơi thông thoáng rồi ngồi xuống tập trung cuốn hút năng lượng xung quanh vô cơ thể, trong cuốn sổ còn ghi với tùy người mà tốc độ hấp thụ khác nhau. Tiếp tới là kỹ năng, cuốn sổ co ghi vận dụng nguồn năng lượng trong cơ thể tập trung vào một điểm hay bộ phận cơ thể rồi đẩy nó ra.



Sau hai tháng trôi qua kể từ ngày trái đất bị tàn phá, thanh kinh nghiệm của Nhất Tôn không tăng lên được bao nhiêu mà có lúc anh cảm thấy nó bị lùi xuống, anh cũng quan sát nó một thời gian dài nhưng không thu được bất kỳ thông tin nào. Hôm nay, có cuốn sổ trên tay anh cùng Trúc Thanh cùng nhau tu luyện hấp thu năng lượng và nơi anh chọn là bãi đất trống gần nhà.

Dựa theo ghi chép trong cuốn sổ, anh tập trung tụ hết năng lượng vào giữa trung tâm cơ thể, từ đó năng lượng từ bên ngoài sẽ từ từ tràn vào cơ thể. Cách này được giải thích đơn giản như sau “Theo lẽ tự nhiên chúng ta không thúc đẩy quá trình dồn nén năng lượng thì cơ thể ta như cái bình chứa luôn đầy và mỗi ngày nó lại nén lại một ít. Nhưng khi chúng ta chủ động dồn nén năng lượng lại tức tạo khoảng chống cho năng lượng bên ngoài du nhập vào cơ thể nhanh hơn”. Quay lại với nhân vật chính sau một tiếng đồng hồ trôi qua, Nhất Tôn cảm thấy cảm thấy mỗi lúc năng lượng bên trong cơ thể mình tăng lên mà cơ thể anh cảm thấy được. Anh ngừng tu luyện khi có một luồng áp lực tỏa ra bên cạnh anh, Trúc Thanh đã đạt cấp 2. Anh đứng dậy lại gần chỗ Trúc Thanh, khuôn mặt anh hóe nụ cười khi thấy cô ấy đã thăng cấp.

Trúc Thanh dần dần mở mắt ra thì đã thấy Nhất Tôn đang nhìn mình, Trúc Thanh đứng dậy cảm thấy cơ thể mình khan khác. Cô nhìn qua Nhất Tôn nói “Sao anh nhìn em ghê vậy?”

“Em đúng là thiên tài, nhanh như vậy đã đạt cấp 2” Nhất Tôn lúc này ngớ người miệng ngạt nhiên

“Bây giờ thử qua trải nghiệm kỹ năng chiến đấu nào” Nhất Tôn mong đợi kỹ năng của mình và Trúc Thanh

Trúc Thanh xung phong làm trước, cô làm theo chỉ dẫn của cuốn sổ đưa nguồn năng lượng ra bàn tay phải “Một luồng hàn khí bao quanh tay cô”, Nhất Tôn đứng bên cạnh cũng cảm thấy khí âm hàn tỏa ra từ nó mà khiếp sợ. Ngay sau đó cô tung một chưởng về phía một cái cây “Một quả cầu năng lượng kim quang xanh bắn ra từ tay cô chạm vào thân cây làm nó đóng băng ngay lập tức”. Nhất Tôn nhìn thấy một màn này lòng cảm thấy lạnh xương sống, nếu nó đánh chúng một vật sống thì không biết vật đấy sống nổi không.

Sau một màn thể hiện mãn nhãn của Trúc Thanh, cô quay qua Nhất Tôn nở nụ cười hiền dịu, Nhất Tôn ngẹn ngẹn một cái gì đó ở cổ họng trong lòng suy nghĩ “Sau này không được làm gì có lỗi với cô ấy không sẽ chết không toàn thây quá”. Trúc Thanh thấy anh không nói lời nào, lòng cũng tự hiểu được vấn đề miệng phả lên cười “Haha, sau này cẩn thận em đó”.

Nhất Tôn thấy một màn vậy cũng chỉ lắc đầu ngoai ngoái, đến lượt Nhất Tôn thử sức mạnh của mình. Anh cũng vận động cỗ năng lượng trong cơ thể truyền đến tay phải đẩy nó về trước nhưng vẫn không thấy chuyện gì xảy ra.

“Để anh thử lại lần nữa” Trên khuôn mặt anh bắt đầu trầm xuống

Nhưng anh thử hết lần này đến lần khác vẫn không có chuyện gì xảy ra, Trúc Thanh đứng bên cũng đậm buồn đến cạnh Nhất Tôn an ủi “Chắc năng lượng anh chưa dủ, đợi anh lên cấp 2 chắc sẽ có tiến triển. Thôi chúng ta về thôi anh trời cùng tối rồi.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện