(Thời gian làm kinh tế hơi nhiều ra chapter chậm 3 ngày, mình khoa kinh tế nên viết văn hơi khó, mong anh em góp ý)
Đoàn quân của chỉ huy A Huy tới, tất cả mọi người thấy được một đội gồm 13 người của Nhất Tôn đang chiến đấu một cách thả diều boss, 13 người phối hợp rất ăn ý. Cảnh tượng được miêu tả trận chiến trước cổng thành như sau: Một con phượng hoàng lửa đang bay lượn quanh boss, một người đang bay bị con boss dí theo, 6 người đang bảo vệ 4 người phía sau và một người đang trên thân boss.
….
Quay lại thời gian Nhất Tôn cõng Lung Linh trên lưng, cô bé càng ngày càng tò mò người anh trai kết nghĩa mới này của mình. Trên lưng cô bé cứ liên tục hỏi “Có phải anh là Thị trưởng thật không?”
Nhất Tôn “Đúng, tí nữa anh sẽ giới thiệu cho em những người bạn của anh”
Lung Linh lại tiếp tục hỏi những câu hỏi như anh thích ăn món gì, anh có người yêu chưa, anh có sốc khi biết sức mạnh mình không….. Trên cả chặng đường, Nhất Tôn phải trở lời vô số câu hỏi, anh chưa bao giờ cảm thấy khủng bố tinh thần như vậy trước kia. Rồi cũng tới trước cổng thành, mọi người thấy Nhất Tôn trở về liền vén lớp màng kết giới ra, Nhất Tôn cõng Lung Linh trên lưng phóng lên trên tường thành, cô bé thấy được lớp màng bảo vệ liền reo lên “Vừng ơi mở ra, vừng ơi mở ra”, như một câu chuyện cổ tích cô bé đã nghe.
Nhất Tôn đứng trên tường thành nơi mọi người đã tụ họp hết ở nơi đây, Lung Linh trèo xuống đất và nhìn một vòng rồi nói “WOA thành của anh thật bé và cùi bắp thật đó hí hí”
Nhất Tôn tính cóc đầu cô bé “Con bé này”
Cô bé Lung Linh lại chạy ra bắt tay giới thiệu tên với từng người trong nhóm Mr.1 tới 10 và Trúc Thanh, Hỏa Phượng; cuối cùng dừng lại ở Tiểu Nham.
“Anh Nhất Tôn em thích cậu này” Lung Linh mặt nhí nhảnh cười
Từ trước tới giờ Tiểu Nham chưa bao giờ thích một cô gái nào, nhưng hôm nay trước mặt Lung Linh, chàng trai của chúng ta gương mặt đỏ ửng, miệng lắp bắp không ra lời. Mọi người đều bật cười với sự biểu cảm của Tiểu Nham “chàng trai chúng ta động lòng rồi”.
Lung Linh bản tính hiếu động chạy tới cầm tay “Đâu đâu chồng tương lai em đâu”, hành động của cô bé càng làm chó Tiểu Nham thấy ngại ngùng gần như sắp nổ tung cảm xúc.
Nhất Tôn liền xen vô, kêu Lung Linh đừng chêu Tiểu Nham nữa, xong việc chính Nhất Tôn sẽ tạo điều kiện hai đứa tìm hiểu. Lung Linh lúc này cũng nhớ lại boss đang ngày càng tiến gần, cố bé bắt đầu làm theo những việc Nhất Tôn đã giao phó, sử dụng khả năng của mình xác định mục tiêu boss và nói dõ thứ sắp đối mặt.
Nhất Tôn không còn thời gian nữa, anh lập tức ngồi xuống thu phục sức mạnh mới của A Huy, mọi người ở bên vừa hộ giá vừa lên kế hoạch tác chiến.
Phía bên trong của Nhất Tôn, nguồn sức mạnh này lại không đối đầu với anh, nó liên tục chạy chốn không để anh bắt được. Nếu thời gian còn nhiều, việc thu phục sức mạnh này rất dễ dàng mà boss ngày càng tới gần, Nhất Tôn không còn cách nào nữa phải nhờ sự trợ giúp của Tiểu Nhi.
Thật sự sức mạnh của Nhất Tôn càng lớn thì Bình chứa trong anh lại càng rộng, đối với những sức mạnh trực tiếp đối đầu, ta có thể dùng sức đối sức. Còn sức mạnh của A Huy, Nhất Tôn tiến một bước nó sẽ chạy ra xa hai bước.
Tiểu Nhi ở đó cho Nhất Tôn một lời khuyên “Ngươi thử làm ngược lại hành động của mình đi!”
Nhất Tôn lúc đầu vẫn chưa hiểu vấn đề mà suy xét một lúc, anh nhớ ra rằng sức mạnh này có thể hấp thụ sức mạnh khác và khuếch đại lên, nói rõ hơn là bắt chước và làm mạnh hơn.
Nhất Tôn liền nói “Cám ơn người Tiểu Nhi”, Tiểu Nhi “Ta tưởng người không nhận ra chứ”. Nhất Tôn lúc này không còn đuổi theo nó nữa, anh bắt đầu chạy ra xa nó. Đúng theo bản tính của sức mạnh này, nó như một đốm lửa màu tím bắt đầu quay đầu áp sát thật nhanh Nhất Tôn. Nhất Tôn để ý từng bước tiến của đốm lửa này, khi nó đến đủ gần, anh thật nhanh ôm đốm lửa vào người. Đốm lửa liên tục thiêu đốt Nhất Tôn làm anh đau nhói, chút đau đớn đó là gì, anh phải vượt qua nó, anh nhớ hình ảnh Trúc Thanh thì anh càng kiên cường ôm nó mạnh hơn.
Nỗi đâu bên trong không ai thấu hiểu, ở bên ngoài mọi người chỉ thấy những giọt mồ hôi Nhất Tôn liên tục chảy ra. Hỏa Phượng thấy được cảnh tượng này, liền lấy một chiếc khăn ra lau cho anh. Lung Linh ở kế bên thấy liền hỏi mọi người “Chị ấy là người yêu của anh Nhất Tôn hả?”
Mọi người nghe được chỉ lắc đầu nhè nhẹ, miệng hơi ho thành tiếng. Hỏa Phượng nghe lời này liền chạy tới chỗ Lung Linh “Em đúng là có con mắt tinh tường, mai mốt có chuyện gì khó cứ nói chị”.
Trúc Thanh ở bên không nói lời nào, cô đi về hướng của Nhất Tôn xem sao. Lung Linh phát hiện hướng của boss thay đổi theo Trúc Thanh, Lung Linh liền hô lớn “Chị… sao con boss lại hướng vào chị vậy?”
Nghe được những lời này, mọi người đều bắt đầu bàn tán, kế hoạch tác chiến nãy giờ coi như hỏng hoàn toàn. Lúc này, không biết từ lúc nào Nhất Tôn đã tỉnh dậy nghe được hết những lời này, anh liền hốt lên “Trúc Thanh, em đưa anh chiếc vòng tay anh đã tặng.”
Lung Linh cái miệng chu ra “Anh bủn xỉn quá, nghe thấy boss nhắm vào người ta cái là đòi quà liền”
Nhất Tôn đứng bên gõ một cái thật mạnh vào đầu con bé “Em nói lung tung cái gì đó, em hãy xem nè”. Càm chiếc vòng trên tay, Nhất Tôn liền di chuyển chỗ khác, boss liền nhắm theo nó mà dõi theo.
Lung Linh lúc này cũng cảm nhận được điều đó “Ahhhh Em hiểu rồi là do chiếc vòng”. Cô bé nói thật to làm cho tất cả mọi người đều tò mò, Nhất Tôn bây giờ mới đi lại nói rõ với tất cả
“Lúc tôi chưa về đây, cầm chiếc vòng trên tay, tôi cảm giác có một thứ gì đó luôn hướng về mình cho đến khi tôi đưa chiếc vòng này cho Trúc Thanh, cảm giác này đã biến mất. Lúc đó, tôi cũng không dám chắc nhưng bây giờ tôi đã hiểu hoàn toàn và chiếc vòng này tôi lấy từ một con boss khác, tôi nghĩ bọn chúng có một mối liên kết gì đó.”
Nhất Tôn tiếp tục nói ra chiến lược “Boss này thực lực rất lớn, tôi nghĩ chỉ 13 người chúng ta chiến đấu, bao gồm 10 đội trưởng và Nhất Tôn, Trúc Thanh và Hỏa Phượng.”
Những đội trưởng liền nói “Chúng ta có đủ sức không?”
Nhất Tôn liền nói “Bởi vì nó quá sức cường đại, những lính mới sẽ cực kỳ nguy hiểm. Thêm vào đó tham gia chiến đấu chỉ có tôi, Hỏa Phượng và Mr.6, còn Ms.7 và 8 cộng với Trúc Thanh chịu chắc nhiệm làm chậm bước di chuyển của boss. Nhiệm vụ quan trọng nhất là anh Mr.2, tôi biết kỹ năng gió của anh đã được nâng cấp có thể bay, anh sẽ mang chiếc vòng này dẫn dụ bước di chuyển boss sao cho an toàn cả đội hình phía sau. Còn những người còn lại phải bảo bệ những người chiến đấu.”
Đoàn quân của chỉ huy A Huy tới, tất cả mọi người thấy được một đội gồm 13 người của Nhất Tôn đang chiến đấu một cách thả diều boss, 13 người phối hợp rất ăn ý. Cảnh tượng được miêu tả trận chiến trước cổng thành như sau: Một con phượng hoàng lửa đang bay lượn quanh boss, một người đang bay bị con boss dí theo, 6 người đang bảo vệ 4 người phía sau và một người đang trên thân boss.
….
Quay lại thời gian Nhất Tôn cõng Lung Linh trên lưng, cô bé càng ngày càng tò mò người anh trai kết nghĩa mới này của mình. Trên lưng cô bé cứ liên tục hỏi “Có phải anh là Thị trưởng thật không?”
Nhất Tôn “Đúng, tí nữa anh sẽ giới thiệu cho em những người bạn của anh”
Lung Linh lại tiếp tục hỏi những câu hỏi như anh thích ăn món gì, anh có người yêu chưa, anh có sốc khi biết sức mạnh mình không….. Trên cả chặng đường, Nhất Tôn phải trở lời vô số câu hỏi, anh chưa bao giờ cảm thấy khủng bố tinh thần như vậy trước kia. Rồi cũng tới trước cổng thành, mọi người thấy Nhất Tôn trở về liền vén lớp màng kết giới ra, Nhất Tôn cõng Lung Linh trên lưng phóng lên trên tường thành, cô bé thấy được lớp màng bảo vệ liền reo lên “Vừng ơi mở ra, vừng ơi mở ra”, như một câu chuyện cổ tích cô bé đã nghe.
Nhất Tôn đứng trên tường thành nơi mọi người đã tụ họp hết ở nơi đây, Lung Linh trèo xuống đất và nhìn một vòng rồi nói “WOA thành của anh thật bé và cùi bắp thật đó hí hí”
Nhất Tôn tính cóc đầu cô bé “Con bé này”
Cô bé Lung Linh lại chạy ra bắt tay giới thiệu tên với từng người trong nhóm Mr.1 tới 10 và Trúc Thanh, Hỏa Phượng; cuối cùng dừng lại ở Tiểu Nham.
“Anh Nhất Tôn em thích cậu này” Lung Linh mặt nhí nhảnh cười
Từ trước tới giờ Tiểu Nham chưa bao giờ thích một cô gái nào, nhưng hôm nay trước mặt Lung Linh, chàng trai của chúng ta gương mặt đỏ ửng, miệng lắp bắp không ra lời. Mọi người đều bật cười với sự biểu cảm của Tiểu Nham “chàng trai chúng ta động lòng rồi”.
Lung Linh bản tính hiếu động chạy tới cầm tay “Đâu đâu chồng tương lai em đâu”, hành động của cô bé càng làm chó Tiểu Nham thấy ngại ngùng gần như sắp nổ tung cảm xúc.
Nhất Tôn liền xen vô, kêu Lung Linh đừng chêu Tiểu Nham nữa, xong việc chính Nhất Tôn sẽ tạo điều kiện hai đứa tìm hiểu. Lung Linh lúc này cũng nhớ lại boss đang ngày càng tiến gần, cố bé bắt đầu làm theo những việc Nhất Tôn đã giao phó, sử dụng khả năng của mình xác định mục tiêu boss và nói dõ thứ sắp đối mặt.
Nhất Tôn không còn thời gian nữa, anh lập tức ngồi xuống thu phục sức mạnh mới của A Huy, mọi người ở bên vừa hộ giá vừa lên kế hoạch tác chiến.
Phía bên trong của Nhất Tôn, nguồn sức mạnh này lại không đối đầu với anh, nó liên tục chạy chốn không để anh bắt được. Nếu thời gian còn nhiều, việc thu phục sức mạnh này rất dễ dàng mà boss ngày càng tới gần, Nhất Tôn không còn cách nào nữa phải nhờ sự trợ giúp của Tiểu Nhi.
Thật sự sức mạnh của Nhất Tôn càng lớn thì Bình chứa trong anh lại càng rộng, đối với những sức mạnh trực tiếp đối đầu, ta có thể dùng sức đối sức. Còn sức mạnh của A Huy, Nhất Tôn tiến một bước nó sẽ chạy ra xa hai bước.
Tiểu Nhi ở đó cho Nhất Tôn một lời khuyên “Ngươi thử làm ngược lại hành động của mình đi!”
Nhất Tôn lúc đầu vẫn chưa hiểu vấn đề mà suy xét một lúc, anh nhớ ra rằng sức mạnh này có thể hấp thụ sức mạnh khác và khuếch đại lên, nói rõ hơn là bắt chước và làm mạnh hơn.
Nhất Tôn liền nói “Cám ơn người Tiểu Nhi”, Tiểu Nhi “Ta tưởng người không nhận ra chứ”. Nhất Tôn lúc này không còn đuổi theo nó nữa, anh bắt đầu chạy ra xa nó. Đúng theo bản tính của sức mạnh này, nó như một đốm lửa màu tím bắt đầu quay đầu áp sát thật nhanh Nhất Tôn. Nhất Tôn để ý từng bước tiến của đốm lửa này, khi nó đến đủ gần, anh thật nhanh ôm đốm lửa vào người. Đốm lửa liên tục thiêu đốt Nhất Tôn làm anh đau nhói, chút đau đớn đó là gì, anh phải vượt qua nó, anh nhớ hình ảnh Trúc Thanh thì anh càng kiên cường ôm nó mạnh hơn.
Nỗi đâu bên trong không ai thấu hiểu, ở bên ngoài mọi người chỉ thấy những giọt mồ hôi Nhất Tôn liên tục chảy ra. Hỏa Phượng thấy được cảnh tượng này, liền lấy một chiếc khăn ra lau cho anh. Lung Linh ở kế bên thấy liền hỏi mọi người “Chị ấy là người yêu của anh Nhất Tôn hả?”
Mọi người nghe được chỉ lắc đầu nhè nhẹ, miệng hơi ho thành tiếng. Hỏa Phượng nghe lời này liền chạy tới chỗ Lung Linh “Em đúng là có con mắt tinh tường, mai mốt có chuyện gì khó cứ nói chị”.
Trúc Thanh ở bên không nói lời nào, cô đi về hướng của Nhất Tôn xem sao. Lung Linh phát hiện hướng của boss thay đổi theo Trúc Thanh, Lung Linh liền hô lớn “Chị… sao con boss lại hướng vào chị vậy?”
Nghe được những lời này, mọi người đều bắt đầu bàn tán, kế hoạch tác chiến nãy giờ coi như hỏng hoàn toàn. Lúc này, không biết từ lúc nào Nhất Tôn đã tỉnh dậy nghe được hết những lời này, anh liền hốt lên “Trúc Thanh, em đưa anh chiếc vòng tay anh đã tặng.”
Lung Linh cái miệng chu ra “Anh bủn xỉn quá, nghe thấy boss nhắm vào người ta cái là đòi quà liền”
Nhất Tôn đứng bên gõ một cái thật mạnh vào đầu con bé “Em nói lung tung cái gì đó, em hãy xem nè”. Càm chiếc vòng trên tay, Nhất Tôn liền di chuyển chỗ khác, boss liền nhắm theo nó mà dõi theo.
Lung Linh lúc này cũng cảm nhận được điều đó “Ahhhh Em hiểu rồi là do chiếc vòng”. Cô bé nói thật to làm cho tất cả mọi người đều tò mò, Nhất Tôn bây giờ mới đi lại nói rõ với tất cả
“Lúc tôi chưa về đây, cầm chiếc vòng trên tay, tôi cảm giác có một thứ gì đó luôn hướng về mình cho đến khi tôi đưa chiếc vòng này cho Trúc Thanh, cảm giác này đã biến mất. Lúc đó, tôi cũng không dám chắc nhưng bây giờ tôi đã hiểu hoàn toàn và chiếc vòng này tôi lấy từ một con boss khác, tôi nghĩ bọn chúng có một mối liên kết gì đó.”
Nhất Tôn tiếp tục nói ra chiến lược “Boss này thực lực rất lớn, tôi nghĩ chỉ 13 người chúng ta chiến đấu, bao gồm 10 đội trưởng và Nhất Tôn, Trúc Thanh và Hỏa Phượng.”
Những đội trưởng liền nói “Chúng ta có đủ sức không?”
Nhất Tôn liền nói “Bởi vì nó quá sức cường đại, những lính mới sẽ cực kỳ nguy hiểm. Thêm vào đó tham gia chiến đấu chỉ có tôi, Hỏa Phượng và Mr.6, còn Ms.7 và 8 cộng với Trúc Thanh chịu chắc nhiệm làm chậm bước di chuyển của boss. Nhiệm vụ quan trọng nhất là anh Mr.2, tôi biết kỹ năng gió của anh đã được nâng cấp có thể bay, anh sẽ mang chiếc vòng này dẫn dụ bước di chuyển boss sao cho an toàn cả đội hình phía sau. Còn những người còn lại phải bảo bệ những người chiến đấu.”
Danh sách chương