- Tôi uống xong rồi- cô đưa ly rượu lên trước mặt hắn nói

- Được!!- hắn cười gian rồi nắm lấy tay cô

- Đi nào!!!

- Bỏ ra- hắn nắm chặt lấy cổ tay khiến tay cô hằn lên vết đỏ

-á.. bỏ tôi ra. - tiểu Tuyết giằng co vội hắn. Hắn bế thốc cô lên.

- Bỏ ra... bỏ ra- mọi người nhìn thấy lại không nói gì mà làm ngơ. Ông ta bế cô vào một căn phòng

~~~~~ta là dải ngăn cách xấu xa~~~~~

- Ahaha. Thế nào? Chắc giờ thuốc cũng ngấm rồi nhỉ? Khó chịu không? - ưm...- cơ thể cô nóng lên. Nhất là hạ thân. Cảm giác như cả ngàn con kiến đang bò trên. Ngứa ngáy khó chịu. Cả người nóng hừng hực

Ông ta cười ranh mãnh xé rách cái đầm ra. Để lộ cả mảng xuân sắc.

Nước mắt chảy đầm đìa,cô không muốn thế. Nhưng cơ thể lại không thể kìm nén.

"Cứu...em"

không thả sao thì dẹp đi
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện