Lúc Kiều Mục nhận được điện thoại của Lương Giai Ngọc thì có chút ngoài ý muốn.

Bọn họ từng có qua một đoạn thời gian, cuối cùng chia tay trong hòa bình. Lúc trước quả thực là yêu thích, nhưng đã qua lâu như vậy rồi, tình cảm cũng phai nhạt. Lần trước gặp nhau ở cuộc họp lớp thì có chút kinh ngạc, cũng là vì cảm thấy một đóa hoa tươi lại cắm bãi cứt trâu, bất quá hoa tươi cảm thấy cứt trâu có dinh dưỡng, hắn đương nhiên cũng không có lập trường để nói cái gì.

Nơi hẹn là một nhà hàng Tây rất lịch sự tao nhã.

Tuy anh bạn giữ cửa không đến mức đuổi hắn ra, nhưng với bộ dạng này của hắn, lại khiến bao nhiêu người phải ghé mắt. Kiều Mục nền tảng tốt, sửa soạn sửa soạn một chút liền thành một đại soái ca, nhưng hắn lại lười làm, cả ngày đều là một bộ dạng lôi thôi.

Ánh mắt Lương Giai Ngọc có chút phức tạp nhìn người đàn ông trước mắt mình.

Đều nói tình yêu trong thời kỳ trưởng thành là thuần túy nhất, cô đã từng rất thích Kiều Mục. Hai người họ, một là hoàng tử trường học một là hoa khôi giảng đường, lúc ấy hoàn toàn là Kim Đồng Ngọc Nữ, là niềm ao ước của nhiều người, đáng tiếc về sau lại không được nữa. Sau đó ở cùng với Lục Chí, Lục Chí rất tốt với cô, nhưng ngẫu nhiên cô vẫn sẽ nhớ tới Kiều Mục, có lẽ sự tồn tại của Kiều Mục đối với cô như là đóa hoa hồng đỏ dưới ánh trăng sáng.

Kiều Mục cũng đang đánh giá người phụ nữ trước mắt này, mặt mày tinh xảo, không còn thấy sự ngây ngô của ngày đó, qua năm tháng càng tăng thêm vẻ dịu dàng mỹ lệ.

“Sau khi tốt nghiệp trung học đã không có liên hệ nữa rồi, anh… có khỏe không?” Lương Giai Ngọc mở miệng hỏi, trong lời nói lại có chút ít lạnh nhạt.

Kiều Mục ngả người ra sau, tựa ở trên ghế sa lon, cười nói: “Em thấy tôi như vầy, xem có tốt không?”

Lương Giai Ngọc nhìn một thân hàng vỉa hè của hắn, phì cười, nói: “Anh ra thế này không phải là anh tự tìm sao.”

Hai mắt Kiều Mục đều cong lên, “Ầy ~ Đừng nói thế chứ ~ ”

Chỉ mới hai ba câu, cảm giác xa cách trước kia liền biến mất.

Mà đối với Lương Giai Ngọc, những suy nghĩ u sầu nhàn nhạt lúc trước cũng như có như không tiêu tán đi.

*

“A Xuyên, anh đang nhìn gì vậy ~” Người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp đang làm nũng với người đàn ông bên cạnh mình.

Người đàn ông bộ dáng tuấn mỹ thu hồi tầm mắt lại, trong mắt không lộ ra cảm xúc gì, thuận miệng nói: “Không nhìn gì cả, anh chỉ đang nghĩ phải tặng quà gì cho em mới tốt đây.”

Người phụ nữ lập tức nở nụ cười, “A Xuyên, người ta muốn sợi dây chuyền nhìn thấy hôm trước ấy ~”

_________________
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện