Mai Tuyết Yên thân hình chấn động, không dám tin mở to hai mắt, đánh giá chính mình…đột phá? Dễ dàng như vậy sao??? Tuyết Yên! Nàng thật là tuyệt vời! Kỳ tài ngút trời a!

Quân Mạc Tà khen không ngớt miệng, Đồng thời cấp tốc vận chuyển linh lực, linh khí bên trong thiên không chỉ nháy mắt hóa thành giọt nước rơi xuống, hắn đã sớm chuẩn bị dụng cụ chứa linh khí hóa thủy để tắm rửa.

Xa xỉ như vậy, làm cho Mai Tuyết Yên nhìn thấy có chút đau lòng! Phải biết rằng những giọt linh khí này, nếu mà uống vào, thật sự không biết sẽ tăng trưởng bao nhiêu nguyên lực a…

Quân Mạc Tà không giải thích, đem thân hình nhỏ nhắn ấn tới bồn tắm, vì thân thể nàng mà tắm rửa; Mai Tuyết Yên nhất thời xấu hổ và giận dữ tới cực điểm, liều mạng giãy dụa, muốn tự mình tắm rửa, lại bị Quân Mach Tà tàn nhẫn cự tuyệt:

Bộ đạng này của nàng, có thể tự tắm được sao? Đây chính là những thứ dính ở trên thân, không phải lắc cái là có thể loại bỏ…thành thật chút đi, bằng không, ta bắt đầu giở trò lưu manh!

Mai Tuyết Yên trong lòng vô lực: Như vậy còn không tính là đùa bỡn nữ nhân sao?

Chẳng qua nàng cũng hiểu được những lời của Quân Mạc Tà đều là lời thật, bằng vào mình bây giờ, có vẻ không thể nào tắm rửa sạch sẽ được. Trừ phi là đợi vết bẩn trên người hong gió cho khô sau đó tự động bong ra rơi xuống, nhưng với người luôn luôn thích sạch sẽ như nàng chắc chắn rằng không cho phép điều này, lại nói, nếu Quân đại thiếu gia mà không chủ động động thủ, có lẽ mình còn phải cầu hắn trợ giúp ấy chứ, càng xấu hổ hơn mà thôi.

Cho nên đối với hành động bá đạo của Quân Mạc Tà, tuy rằng trong lòng rất xấu hổ, cũng chỉ biết để mặc hắn làm, dù sao trong hành động bá đạo cũng ẩn chứa hàm ý săn sóc…trong lòng thầm an ủi chính mình một chút: may mắn là người thân…nếu không, thật sự xấu hổ mắc cỡ chết đi được…mặt khác lần đầu tiên của mình không phải là hóa thân hình người!

Quân Mạc Tà cực kỳ vui vẻ rửa sạch từng chỗ dơ bẩn trên người nàng, e sợ Mai Tuyết Yên quẫn khốn mà phản ứng không để mình tiếp tục nữa, trên mặt biểu lộ bộ dáng cần nghiêm chỉnh thì nghiêm chỉnh, cần nhiều môn đạo có nhiều môn đạo, nhưng trong lòng lại nghĩ! Mình đang tắm rửa nhân hình Mai Tuyết Yên…

Tưởng tượng như vậy, không tự chủ được có chút hành động mờ ám rất không trung thực, vẫn có bộ phận cánh tay không tự giác mò đến chỗ nào đó cao vút…

Một hồi sau, rốt cuộc cũng tắm xong, Quân Mạc Tà thở hổn hà hổn hển, Hai Tuyết Yên cũng thở hổn hển hơi thở nặng nhọc, hai người đều có chút ít mệt nhọc…chẳng qua Mai Tuyết Yên là mệt thật, mà Quân Mạc Tà…đây chính là thèm trong suy nghĩ mà hiện thực không ăn được…có thể bị chính ảo tưởng này dục hỏa phần thân…Quân đại thiếu không hổ là một cường nhân a!( NB: Anh Tà nhà mình YY tự sướng đây mà)

Bất quá, Quân Mạc Tà dùng linh khí hóa thủy để cho Mai Tuyết Yên tắm rửa, thật ra cũng không phải là cố ý lãng phí: Mai Tuyết Yên dù sao kinh mạnh vừa mới luyện ra, hơn nữa còn là lần đầu tiên tu luyện Khai Thiên Tạo Hóa Công, kinh mạch có vẻ như còn quá yếu ớt, kém xa thân thể huyền thú khi trước.

Dùng thiên địa linh khí thuần túy như vậy tắm rửa, sẽ đem một chút linh khí tinh thuần qua làn da thẩm thấu vào thân thể, hơn nữa, còn làm cho Mai Tuyết Yên trong lúc tự nhiên hấp thu, bề ngoài làn da trên thân thể hình thành một tầng bảo hộ…có tầng bảo vệ này, cũng là nền tảng cơ bản cho Mai Tuyết Yên dung hợp vào thiên địa linh khí bên trong Hồng Quân Tháp, hấp thu linh khí càng thêm căn bản, càng thêm thuận lợi, càng nhàn nhã hơn!

Thanh tẩy xong, Quân Mạc Tà vận hóa hỏa lực, làm không khí xung quanh trở nên một mảnh nóng bức, cơ hồ chỉ trong nháy mắt, cũng đã làm khô người Mai Tuyết Yên đến sạch sẽ lanh lẹ…

Vốn ý của Quân đại thiếu gia, chính là tính toán lấy tay ủi ủi xoa xoa, làm sạch da lông, bất quá cái kia thật đã chịu đựng đến cực điểm, nếu tiếp tục tiếp xúc thân mật như vậy, không phải muốn tự bạo sao, vậy dường như có chút khó coi, mới quyết định bỏ cái dễ tìm khó, loay hoay suy nghĩ, chỉ có hỏa lực là thuận tiện, nháy mắt đã làm xong sạch sẽ.

Khi vừa xong, Quân đại thiếu đột nhiên vỗ đầu một cái, hối hận không kịp nói:

- Ta sao ngốc như vậy chứ! Cho dù không cần ta tự tay làm, có thể thấy là nàng chỉ cần lắc lắc cái mông là tung hết nước trên người a!

- Lắc lắc cái mông làm tung hết nước?

Mai Tuyết Yên rốt cuộc bị hắn làm cho tức giận đến cực điểm, hung hăng hướng bả vai hắn cắn một cái! Nhưng vừa tiếp xúc đến lớp thịt, lại thấy không đành lòng: hiện tại răng nanh của ta đúng là rất sắc bén, nếu cắn chẩy máu…có thể làm sao? Hắn thịt đau, lòng ta cũng đau a!

Bởi vậy mới thử dò xét cắn nhẹ một cái…

Quân Mạc Tà lại làm ra vẻ nhe răng ngoác miệng, nhưng ngay sau đó hiểu ra liền ha ha ha cười.

Hai người náo loạn một hồi, Quân Mạc Tà đứng dậy:

- Tuyết Yên, nàng ở nơi này hảo hảo mà tu luyện, ta ở bên ngoài chờ nàng tu luyện. Ài, tiến độ của nàng có vẻ như quá chậm đi…hiện tại mới nhị giai…vậy bao giờ mới có thể trở lại a!

Mai Tuyết Yên trừng mắt tức giận:

Như vậy còn chậm sao? Như nào mới tính là nhanh đây? Tổng cộng thời gian tu luyện chưa đến nửa canh giờ, từ chưa có phẩm cấp nào lên đến nhị giai, đây quả thực giống như là đang bay vậy!

Quân Mạc Tà hắc hắc cười, nói:

Nàng còn không phục à, nàng nhìn xem lão công của nàng, là một tấm gương sáng đây này, ta trước sau cũng không đến thời gian một năm, à chuẩn xác hơn, rõ ràng một chút mà nói, tổng cộng trong hoàn cảnh mười tháng, ta liền từ tam phẩm Huyền Khí, lên Ngân Huyền, thành Kim Huyền, vượt Ngọc Huyền, đạp Địa Huyền, chiến Thiên Huyền, bình Thần Huyền, lập Chí Tôn, đến bây giờ, đã là nhị cấp Tôn Giả. Nàng luyện một hồi đạt cấp hai đã cảm thấy thực giỏi lắm sao?

- Ta cho nàng biết, chỗ tốt của môn công pháp này, nàng còn chưa mò tới vỏ ngoài đâu, chỗ tốt chân chính còn ở phía sau! Lại nói nàng hiện tại ở trong này tu luyện, vừa không có chuyện gì khác, hơn nữa thiên địa linh khí còn nồng đậm như thế, cần bao nhiêu có bấy nhiêu, so với điều kiện lúc đầu của ta hoàn hảo hơn nhiều.

Tin tưởng cho dù nàng trong vòng một năm vọt tới đỉnh tứ cấp Tôn Giả như trước, thậm chí đột phá Thánh Giả, cũng không phải là chuyện không thể!

Mai Tuyết Yên nghe được hai mắt phát sáng long lanh!

Nàng vừa rồi cũng cảm thấy bộ công pháp kia có chỗ thần diệu, thật sự là rất xuất sắc! Nhưng bây giờ nghe Quân Mạc tà nói như thế, lập tức nhất thời cảm giác tốc độ tăng lên vẫn là chậm nhất…nàng biết lời nói của Quân Mạc Tà hoàn toàn là lời nói thật!

Bởi vì, thực lực Quân Mạc Tà, hầu như chính nàng tận mắt chứng kiến một đường tăng lên! Từ lần đầu tiên gặp mặt thì Quân Mạc Tà cũng chỉ có cảnh giới đỉnh phong Ngọc Huyền, mà bây giờ đã đến nhị cấp Tôn Giả…trong thời gian này vượt qua rất nhiều phẩm cấp? Mà nàng thầm nhẩm tính cũng không có quá nửa năm…hơn nữa trong khoảng thời gian này hắn còn phải xử lý nhiều chuyện tình! Những lời này của Quân Mạc Tà, tràn đầy tin tưởng vào sự khôi phục thực lực của nàng!

Công pháp giống nhau, hơn nữa, không gian tu luyện của mình bây giờ so với điều kiện Quân Mạc Tà tu luyện lúc trước thì tốt hơn rất nhiều.

Quân Mạc Tà có thể làm được như thế, chính mình vì sao không thể làm được? Mai Tuyết Yên tức thì tràn ngập tin tưởng! Không những phải khôi phục thực lực, mà còn đề thăng tới cảnh giới cao hơn, lần trước mình dựa vào dược lực Thánh Vương đan mà thắng được Thánh Giả, lần sau, nàng muốn bằng thực lực chân chính của mình giành thắng lợi!

Nhưng lời nói kế tiếp của Quân Mạc Tà đã bóc trần mục đích trong lời nói đầu:

…Đúng, nàng cần phải mau chóng hồi phục, ta cũng có thể sớm một chút cùng nàng động phòng hoa chúc, ngày đấy, ta chờ đã quá lâu rồi, cho dù ta có thể chờ được, nhưng tiểu Mạc Tà không thể chờ được, nàng không biết a, mới vừa rồi ta liền…( NB: đến giờ ta mới biết mụ Tiểu Mạc Tà chỉ là … của tên QMT P/s bác nào muốn biết TMT là của Vũ Toái Hư Không)

Mai Tuyết Yên liền tức giận! Tức giận trừng mắt nhìn hắn, giơ giơ ngón tay, ý bảo hắn đồ trứng thúi cút nhanh, ( ND:) đừng quấy rầy hảo tâm tình của bổn cô nương, bổn cô nương không quản ngươi có thật hay không không chờ được nữa!

Quân Mạc Tà cười ha ha, nói:

- Nàng an tâm tu luyện cho tốt đi, ta phải đi tìm Lục Đại Thánh Giả không may đây!

- Con bà nó, dám đả thương tiểu Tuyết Yên của ta, quả thật là chán sống rồi! Không để cho bọn họ trả giá lớn, việc này còn chưa xong đâu!

Mai Tuyết Yên nhất thời cả kinh, một phen kéo hắn lại, trong mắt không khỏi toát ra vài phần lo lắng.

- Ai ya Tiểu Tuyết yên tâm đi, ta biết hiện tại đánh không lại bọn họ.

Quân Mạc Tà hắc hắc cười, an ủi nói:

- Ai nói cùng bọn họ đánh nhau? Phu quân nàng cũng không phải là người lỗ mãng!

Ánh mắt Mai Tuyết Yên lộ ra vẻ nghi hoặc: không đánh thì làm sao báo thù? Còn có thể dùng lời mắng chết bọn họ sao?

Bổn thiếu gia muốn dùng vàng đè chết bọn họ! Không được thì dùng rễ cây quấn chặt bọn họ! Nễu không được dùng nước bọt dìm chết bọn họ(*)! Nếu vẫn không được, hay là dùng đại hỏa thiêu chết bọn họ, nếu không di chuyển sơn băng địa liệt chôn sống bọn hắn!

(*) Nguyên văn: Dùng lũ lụt dìm chết bọn họ.

Vừa nghĩ tới bản lĩnh thần kỳ của Quân Mạc Tà, Mai Tuyết Yên lập tức thả lỏng tâm tình, tham lam không nỡ buông tay.

Quân Mạc Tà cười hắc hắc, đột nhiên nhanh như chớp trên cái mông nhỏ của nàng: sờ một chút, xoa nhẹ một phen, vỗ một cái. Cười dâm nói:

- Rất có cảm giác a.

Nói xong thân mình nhoáng lên một cái, lập tức lòng bàn chân khua lên, không thấy bóng người.

Mai Tuyết Yên tức giận đến mức nhẩy dựng lên cao, định véo hắn thì đã không thấy bóng dáng đâu, tự mình ở nơi này hung hăng giậm chân nửa ngày…thật lâu sau, mới dõi theo phương hướng Quân Mạc Tà dời đi, yên lặng mói: Mạc Tà, cám ơn ngươi! Sau này, tuyệt đối ta sẽ không nghĩ ngợi lung tung…

Sau đó nàng mới trở lại vị trí Quân Mạc tà bố trí cho mình, nhắm mắt lại, chuên tâm luyện công!

Nàng tin chắc,chỗ Quân Mạc Tà dành cho mình chỗ luyện công, tất nhiên là tiết kiệm thời gian nhất!

Cho nên nàng liền nhận định nơi này!

Không thể không nói, lòng tin của nàng đặt vào Quân Mạc Tà, một chút cũng không có sai. Nơi này không chỉ có thiên địa linh khí Hồng Quân Tháp, còn có sinh mệnh khí tức, dưới thân còn có linh mạch thiên địa…dần dần xung quang thân thể nàng, chậm dãi hình thành lốc xoáy linh khí…Nhìn xung quanh thiên địa nhân, thật đúng là không thể tìm nơi nào tốt hơn!

Quân Mạc Tà một thân thoải mái ra khỏi Hồng Quân Tháp.

Hắn vốn định lập tức đi giết người báo thù, lại lo lắng lúc sau Mai Tuyết Yên hồi tỉnh lại không thấy mình, sẽ có chút mất mát thương tâm, cho nên hắn lựa chọn trước tiên làm bạn cho đến khi Mai Tuyết Yên tỉnh lại, sau đó tinh tế nhắn nhủ một phen, hoàn toàn đánh tan khúc mắc với Mai Tuyết Yên, lúc này mới yên tâm đi ra ngoài.

Một phen bát nháo hơn nữa xua đi chút trọc khí, sau đó lấy kinh nghiệm của chính bản thân mình để thuyết phục, tăng thêm lòng tin cho Mai Tuyết Yên, lúc này rốt cuộc mới thở nhẹ trong lòng.

Lúc đi ra tinh thần đã có chút mệt mỏi. Mệt thế này đúng là ngang với đánh nhau một hồi! Vì Mai Tuyết Yên, hắn nhất định chiến! Hơn nữa còn phải chiến thắng chính mình!

Đối mặt với đại mỹ nữ quốc sắc thiên hương, cùng đối mặt với con chồn nhỏ cỡ hai bàn tay, cảm thụ có thể giống nhau sao? Ngay cả, biết đại mỹ nữ chính là do chồn nhỏ hóa thân, nhưng thời điểm đối mặt, dù có thế nào, cũng cảm thấy trong lòng khó chịu…mà điều Quân Mạc Tà sợ hãi nhất, chính là trong lòng mình xuất hiện loại cảm giác khó chịu này!

Mai Tuyết Yên là người nhạy cảm? Chỉ cần Quân Mạc Tà khống chế không tốt chính mình, lập tức sẽ bị nàng phát giác; như vậy, dù cho nàng sau khi khôi phục, trong lòng cũng có chút khó chịu, một loại khó chịu khó có thể đánh tan!

(ND:Ta cũng bi kịch. Uống rượu ngủ cả ngày, đêm không thể nào ngủ được nữa, đanh ngồi dịch truyện của mi vậy. hi hi hi NB: cứ thử không trả hàng xem)

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện