Một khi già đi, dung nhan phai tàn, dựa theo bản tính kiêu ngạo của Quản Thanh Hàn và Độc Cô tiểu Nghệ hai người bọn họ, lại nhìn thấy Quân Mạc Tà và Mai Tuyết Yên vẫn là trẻ trung, anh tuấn, xinh đẹp thì bọn họ sao có thể chịu nổi? Nhất định là bi kịch a.

Ngay cả Quân Mạc Tà có thể không để tâm nhưng chính các nàng lại không có khả năng chấp nhận. Nhưng nếu thật các nàng rời đi Quân Mạc Tà sao có thể tiếp thụ được? Không tiếp thụ được nhưng cũng vô pháp ngăn cản các nàng. Bởi vì từ xưa đến này mỹ nhân như danh, không để nhân gian thấy bạc đầu. Đây là tuyệt thế hồng nhan, là phần để kiêu ngạo. Một khi phần kiêu ngạo này mất đi, như vậy thì tâm chẳng khác nào đã chết. Huống chi người trong lòng của mình lại đang trẻ trung như thời niên thiếu.

Nếu đợi cho các nàng tu luyện tới Thần Huyền sau đó mới dùng đan dược kéo dài sinh mệnh, dùng huyền công cao thâm giữ lại dung nhan nhưng trong thời gian dài như vậy đủ để nhan sắc của các nàng tàn phai theo năm tháng vì chuyện tu luyện cũng không phải một sớm một chiều là có thể làm được.

Mai Tuyết Yên trong lời nói cũng không có chút nào quá đáng, vừa rồi đã đưa ra thời gian, đã có chút rút ngắn, ít nhất cũng phải nửa con giáp, cũng chính là ba mươi năm thời gian, thời hạn này cũng chính là thời gian dài nhất dành cho Quân Mạc Tà, phải dùng nhiều dược vật trân quý cùng với sự trợ giúp may ra mới có thể hoàn thành.

Mai Tuyết Yên nói ra chuyện này cũng như đánh thức Quân Mạc Tà làm cho hắn chú ý tới vấn đề quan trọng, cấp bách cần giải quyết này.

Cái này cũng không được, cái kia cũng không được. Rốt cuộc là phải làm như thế nào mới được đây? Quân Mạc Tà nhíu mày, đứng dậy, chắp hai tay sau lưng, đi qua đi lại, trầm ngâm suy tư. Nhưng càng nghĩ, càng không tìm được cách nào. Trong lúc vô ý, hắn chợt nhìn qua Hồng Quân Tháp, trong đầu Quân Mạc Tà đột nhiên chợt nảy sinh ý tưởng

- Phương thuốc cổ xưa. Không sai, chính là phương thuốc cổ xưa. Hồng Quân Tháp lợi hại như vậy chắc chắn sẽ có phương thuốc lưu truyền lại hoặc sẽ có đan dược giữ dung nhan...

Kiếp trước trong tiểu thuyết thường xuyên có nhắc tới loại đan dược nào đó, không thể tăng công lực, không thể khôi phục nguyên khí, tăng tu vi, có vẻ như vô dụng nhưng lại có 1 công dụng đặc biệt đó là giữ gìn dung nhan hay còn gọi là trú nhan đan, đây không phải là cái mình đang tìm sao? Chính mình trước kia còn chê bai, không hiểu, một đơn thuốc không có công dụng gì hết mà sao hàng nghìn hàng vạn nhân sĩ hâm mộ, không tiếc bất kì giá nào mua được. Thì ra là như vậy.

Quân Mạc Tà giống như người chết đuối vớ được cọc cứu mạng liền lập tức hành động, hắn nhanh chóng tiến vào Hồng Quân Tháp để tìm phương thuốc luyện đan, hắn tìm từng loại từng loại một, đây cũng là lần đầu tiên hắn tìm kiếm một cách nghiêm túc như vậy.

không biết trải qua bao lâu, rốt cuộc hắn cũng tìm ra một phương thuốc nhưng thà rằng không tìm thấy còn hơn vì kết quả tìm được càng làm cho hi vọng của Quân Mạc Tà nhanh chóng tiêu tan.

- Thái Âm Trú Nhan Đan, cấp bậc không có, dùng để giữ gìn dung nhan, trùng tu kinh mạch, tạo thành Thái Âm nữ thể, Bất Tử Bất Diệt, bất nhập luân hồi. Cấp bậc luyện chế: Hồng Quân Tháp tầng thứ chín. Dược thảo cần có: Ưu đàm thảo, bất lão căn, tam sinh đằng, hoa không rễ... Hạn chế: chỉ dùng cho nữ nhân. Hồng Quân Tháp tầng thứ chín.

Chính mình vất vả nhiều lần, không dễ dàng chút nào mới đột phá được Hồng Quân Tháp tầng thứ năm, với kinh nghiệm hiện tại, mỗi lần đột phá, lần sau đều gian nan vạn phần so với lần trước, thời gian cũng xa xôi diệu vợi hơn.

Hơn nữa, theo đơn thuốc, những loại dược liệu này ở trong Thiên Phạt sâm lâm hay trong bảo tàng của Cửu U đệ nhất thiểu một loại cũng không có. Nhưng cái này cũng chưa hẳn laà vấn đề lớn, mấu chốt chính là Hồng Quân Tháp tầng thứ chín.

- Ai... đây không phải là đùa giỡn với ta sao. Cái này mà gọi là hi vọng sao? Quân Mạc Tà phát điên nhéo lên da đầu của mình

- Tầng chín. Cho dù là thần tiên cũng không đủ tài năng để trong vòng mười năm tu luyện tới tầng chín. A aaaaaa.

Thái Âm Trú Nhan Đan, giữ gìn tuổi thanh xuân, trùng tu kinh mạch, tạo thành Thái Âm nữ thể. Quân Mạc Tà cũng không biết Thái Âm nữ thể là cái đồ chơi gì nhưng chỉ đơn giản nhìn vào phần giới thiệu thì đan dược này cũng không phải loại tầm thường. Định nhan đan trong truyền thuyết tu chân cũng chưa chắc có thể sánh được.

Nhưng ta chỉ muốn có Định nhan đan, vì sao đường đường là Hồng Quân Tháp mà lại không có loại như vậy chứ. Bất Tử Bất Diệt, bất nhập luân hồi. Đây chẳng phải là ăn một viên thì sẽ thành tiên sao? Đan dược như vậy thì sao có thể dễ dàng luyện chế được chứ?

Mà trên thực tế, Thái Âm Trú Nhan Đan này trong các phương thuốc cổ xưa chỉ đứng sau đan dược xếp hạng đầu đó chính là cửu chuyển kim đan. Cửu chuyển thiên tâm an, cửu chuyển tạo hóa hàn, cửu chuyển cửu trọng thiên, quỳnh lâu vũ phiên phiên. (DG: không biết dịch sao cho hay đành phải dữ nguyên bản vậy)

Mai Tuyết Yên lẳng lặng nhìn Quân Mạc Tà thật lâu rồi thở dài, chậm rãi xóa dòng chữ trên cát, lẳng lặng viết tiếp

- Nếu mười năm không được thì năm trăm năm có được không?

- Năm trăm năm? Tuyết Yên, nàng có biện pháp khác phải không? Nàng biết làm như thế nào có phải không?

Quân Mạc Tà sửng sốt vội vàng hỏi

- Theo Thiên Phạt tiền bối từ xưa tương truyền, trong Phiêu Miểu Huyễn Phủ có một cây bảy màu, cây này kết trái cũng có bảy màu nên gọi là thất sắc Thánh quả. Mà trong Thiên Thánh cung ở Tam Đại Thánh Địa có một thiên thánh liên trì, trong đó có một gốc Linh Lung liên chín nhánh Nếu cùng ăn vào Linh Lung liên hoa sen chín cánh và Thánh quả thì có thể tăng năm trăm năm tinh thuần huyền lực, hơn nữa có có thể bảo trì dung nhan không thay đổi trong vòng năm trăm năm, bảo trì dùng mạo từ lúc ăn vào.

Mai Tuyết Yên viết hàng chữ này tựa như phải mất rất nhiều sức lực. Hơn nữa trong lúc viết còn bị gián đoạn bảy tám lần, tựa như không muốn viết ra nhưng cuối cùng thì nàng cũng viết.

Sau khi viết xong, Mai Tuyết Yên vội vàng nói

- Nếu chàng không có loại thân pháp thần thông quỷ dị thì ta cũng sẽ không nói cho chàng biết đâu. Nhưng chàng cũng nên biết rằng, hai địa phương này đều cực kỳ nguy hiểm, so với sự nguy hiểm trong Thiên Phạt lại cao hơn. Mà hai loại cây ở hai địa phương này cũng chính là trọng bảo, quý trọng hơn cả sinh mạng con người.

- Ta thật sự không hy vọng chàng mạo hiểm đi vào đó nhưng ta cũng hiểu được, các nàng ở trong lòng chàng quan trọng như thế nào, huống hồ còn có mẫu thân, gia gia, tam thúc...Nếu không thì thời gian sau này chàng phải không ngừng đối mặt với sinh ly tử biệt. Sinh mệnh vĩnh hằng đến lúc đó lại là một gánh nặng to lớn, sợ rằng ngay cả ý chí sắt đá cũng không thể chịu đựng nhiều hơn một lần bất lực nhìn cảnh sinh ly tử biệt. Kéo dài thêm một ngày thì cả tinh thần và thể xác của chàng sẽ càng mệt. Ta thật sự không mong có ngày đó.

- Nhưng ta cũng không muốn chàng phải mạo hiểm cho nên chàng phải đáp ứng với ta chỉ khi hoàn toàn nắm chắc nếu không thì không được thử. Chí ít thì cũng phải chờ ta khôi phục thực lực, Thanh Hàn muội muội và các nàng khác vẫn có thể chờ đợi vài năm, chờ ta khôi phục thực lực, sẽ cùng đi với chàng, cho dù kết quả thế nào, chúng ta ở cùng một chỗ thì ta cũng yên tâm hơn.

Viết xong mấy dòng chữ này, Mai Tuyết Yên ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn lại những gì mình đã viết, thật lâu sau mới từ từ quay đầu lại nhìn Quân Mạc Tà với anh mắt tràn ngập thâm tình, một bàn tay nặng nề viết tiếp

- Chàng đồng ý nhé!

Quân Mạc Tà hít một hơi thật sâu nói từng chữ:

- Ta hứa với nàng.

Ánh mắt Mai Tuyết Yên lộ ra thần sắc ngưng trọng, thở dài, viết tiếp

- Mặc dù không muốn nói nhưng hiện tại chúng ta cùng Tam Đại Thánh Địa đã ở vào thế không đội trời chung rồi, coi như không đến cướp Linh Lung liên cửu lễ thì bọn hắn cũng dồn chúng ta vào chỗ chết. Còn Phiêu Miểu Huyễn Phủ thì trước lúc Huyễn Phủ mê vụ thì bọn hắn đối với Thiên Phạt cũng là lòng lang dạ sói, song phương là địch không thể là bạn.

Quân Mạc Tà cười cười, bình tĩnh chậm rãi nói:

- Xem ra chúng ta cùng với hai địa phương đó ân oán không nhẹ, thật đúng là oan gia a. Cho dù không muốn phát động can qua cũng không thể được.

Hắn lẳng lặng nhắm mắt nói

- Năm trăm năm... vậy thì đủ rồi.

Hắn chậm rãi nắm tay lại, âm thầm nói

- Thất Thải Thụ và Linh Lung liên cửu lễ... ta phải có. Nhất định phải có.

Mai Tuyết Yên lẳng lặng nhìn hắn, ánh mắt lộ ra sự bướng bỉnh viết tiếp

- Các nàng đều là cô nương tốt, ngươi ngàn vạn lần không được phụ bạc các nàng. Mạc Tà, ta thấy vị Hàn nhị cô nương kia cũng rất có ý với chàng, còn có Linh Mộng công chúa, diễm phúc của chàng quả thật không nhỏ nha.

Quân Mạc Tà nhất thời xấu hổ nói:

- Kỳ thật ta thích nhất cũng chỉ có mình nàng thôi

Mai Tuyết Yên thân thể nho nhỏ đứng thẳng lên, rồi lại khoanh chân ngồi xuống, hai cái móng vuốt trắng muốt thu vào ngực, ngẩng đầu lên liếc xéo hắn một cái tỏ vẻ: ta hoàn toàn không tin, hai mắt đảo qua đảo lại

Nhưng nàng không biết, tư thế này lại đáng yêu tới cực điểm. Nhất là bộ dáng hiện tại kết hợp với động tác này, quả thực là làm chết người mà không cần bồi thường nè. Quân Mạc Tà, ánh mắt liền trợn tròn như mất hồn.

Đã từng chứng kiến rồi nên Mai Tuyết Yên cực kỳ hoảng sợ, hét lên một tiếng, cả người vô cùng chật vật, vung cả bốn chân bỏ chạy ra xa Quân Mạc Tà, miệng cười ha ha, nỗi u sầu trong lòng chợt hóa thành hư không.

Một hồi sau, Quân Mạc Tà lại đem thần thức của hắn chìm vào trong Hồng Quân Tháp tìm tòi phương phức cổ xưa khác, dù sao thì cũng chỉ mới đột phá tầng thứ năm, làm sao có thể luyện đan được.

Sau lúc lúc tìm kiếm, Quân Mạc Tà liền phát hiện, tầng thứ năm thích hợp để luyện ba loại đan dược gọi là Tam cực linh đan: Vô cực đan, huyền cực đan, Thiên Cực đan.

Cẩn thận nhìn lại hiệu quả của ba loại đan dược này cùng với điều kiện luyện chế, Quân Mạc Tà tim đập mãnh liệt mong muốn luyện chế ngay ba loại. Không thể không động tâm a, ba loại đan dược này hiệu quả thực sự rất mê người.

Vô cực đan, ở dạng lỏng, dùng để tu bổ kinh mạch trong cơ thể người, tăng độ mềm dẻo và khả năng mở rộng, nếu dùng đúng cách có thể sẽ mở rộng được đan điền. Theo suy nghĩ của hắn, phải có cảnh giới Thiên Huyền mới có thể dùng được. So với ba loại đan dược trước kia tiêu chuẩn để dùng dường như hạ xuống.

Huyền cực đan dùng để trị liệu bất cứ thương tổn gì về cơ nhục, xương, có thể cải tử hồi sinh, phục hồi sinh mệnh, thần diệu vô cùng, cho dù là nội hay ngoại thương, chỉ cần ăn vào trong vòng một khắc tất cả thương thế đều bình phục, phục hồi lại như ban đầu. Bất kể cấp bậc nhưng phải dùng hạn chế và vẫn lấy cảnh giới Thiên Huyền làm giới hạn.

Thiên Cực đan, cảnh giới trên Thiên Huyền đều có thể dùng được, dùng một viên gia tăng sáu mươi năm công lực tinh thuần, mỗi người dùng tối đa ba viên, mỗi lần cách nhau ba tháng. Nhưng đây chỉ tăng công lực, không tăng thần hồn cảnh giới.

Nói cách khác, chỉ cần một người ở cảnh giới Thiên Huyền trong thời gian chín tháng ăn vào ba viên Thiên Cực đan liền có thể tăng một trăm tám mươi năm huyền lực tinh thuần. Hơn nữa còn không phải chịu bất kỳ tác dụng phụ nào.

Quân Mạc Tà trợn mắt há hốc mồm. Đây quả thực là nghịch thiên đan dược a.

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện