Hay là khiêu chiến? - Thật sự rất đáng cười sao, mà lại đến nỗi như vậy?
Đông Phương Vấn Tình ngạc nhiên đáp lời, thế nào cũng không thể hiểu được thằng cháu này cười vì cái gì.
- Cúc Hoa Trần gia... Thật sự là một cái tên hay! Chẳng nhẽ cúc hoa cả nhà bọn hắn đều rất ngưu sao? Cũng không rõ là khi cúc hoa đó nở thì lớn hay là nhỏ nữa, hahaha...
Quân Mạc Tà cười ngặt nghẽo, thiếu điều muốn rớt khỏi lưng ngựa.
- Tiểu tử người cười cái rắm gì? Đối mặt với kẻ địch hùng mạnh như thế còn không lo suy nghĩ đối sách, mà lại ôm bụng cười, cười cái gì chứ?
Đông Phương đại gia đã nổi giận.
- Cường địch sao?
Quân Mạc Tà mắt láo liên, miệng nói cứng, cũng đã không còn cười nữa, vặn vẹo vươn vai xong mới cất giọng hung hăng:
- Chính là người còn mạnh hơn bốn mươi sáu tên bá vơ kia sao, tự xưng là cúc hoa không tàn phải không? Cậu cứ an tâm mà nhìn đứa cháu này làm cho cả nhà cái tên Cúc Hoa Trần gia kia đều phải hát vang một khúc cúc hoa rơi rụng thôi!
- Cúc Hoa này cũng không phải là dễ tàn! Cúc Hoa này cũng có thân phận không hề đơn giản!
Đông Phương Vấn Tình cũng không biết nên nói với đứa cháu này thế nào, cũng không hiểu rõ ràng ý nghĩa của hai từ trên, nhưng căn cứ vào thái độ và thực lực của hai bên thì cũng vuốt cằm nói tiếp:
- Mục tiêu của chúng ta là gia chủ Trần gia, Truy Vân Thủ Trần Khánh Thiên. Muốn lặng lẽ ra tay dưới trước mắt vô số hộ vệ, Trần Khánh Thiên lại trốn tránh, đã khó càng thêm khó.
Gia chủ Đông Phương gia lúc này mới lấy ra một cái quyển trục, đưa cho Quân Mạc Tà.
- Cái này chính là tư liệu đầy đủ của Trần Khánh Thiên.
- Muốn giết gia chủ của siêu cấp thế gia đương thời sao? Cậu à, quyết định hoang đường như vậy, lãnh đạo của Đông Phương gia sao lại đồng ý chứ?
Quân Mạc Tà tỉ mỉ nhìn một lượt, thu lại thái độ trào phúng khi nãy, có vẻ khó hiểu dò hỏi.
Cùng lúc đó trong lòng hắn dấy lên vô vàn nghi vấn, nếu như không có lực lượng mạnh mẽ của mình mới gia nhập vào, chỉ dựa vào tình hình thực tế lúc này của Đông Phương thế gia, nhận nhiệm vụ này rõ ràng là không chút nào phù hợp.
Như trong tình báo lưu lại, Trần gia dù rằng chỉ là một thế gia phàm tục nhưng nếu dựa theo thực lực mà xét thì hoàn toàn có thể xem như một siêu cấp thế gia. Theo như tình hình bên trong thì không hề yếu hơn Đông Phương thế gia, thậm chí ở một số mặt đã có vẻ vượt qua. Hơn nữa đây chỉ là tài liệu bên ngoài thu nhặt được, không biết sự thật còn như thế nào, lấy Đông Phương thế gia lần thứ hai xuất hiện sau nhiều năm yên lặng mà xét thì nhận một nhiệm vụ như thế này thật sự là thiếu đi vài phần khôn ngoan!
- Nguyên nhân là do ngươi!
Đông Phương Vấn Tình có vẻ cưng chiều nhìn đứa cháu. Tuy rằng mấy ngày nay hai người đấu khẩu không ngừng nhưng Đông Phương gia chủ đối với hắn vẫn rất thỏa mãn.
- Do con sao? Có ý gì đây?
Quân Mạc Tà khó hiểu, ngước mặt hỏi lại.
- Chừng một ngàn năm trước, khi lão tổ tông Trần gia vừa lập nên gia tộc, thì nó cũng chỉ là một gia tộc rất nhỏ mà thôi, mặc dù sau này cũng có phát triển nhưng cũng chỉ ở hàng thế gia tam lưu, cũng không có làm gì lớn chuyện, nhưng mà sau năm trăm năm, từ Trần gia lại xuất hiện một nhân vật tài năng xuất chúng như một truyền thuyết! Từ đó về sau Trần gia liền tiến thẳng mà không ngã, đến tận bây giờ hùng cứ một phương!
- Cái người kia chỉ dùng sức một mình hắn đã có thể làm Trần gia thịnh vượng đối với tiểu tử ngươi cũng không xa lạ gì, chính là Phong Vân Thủ Trần Trùng! Hắn ta từ lúc xuất đạo chỉ trong vòng vài tháng đã vang danh khắp đại lục Huyền Huyền.
- Sau đó hắn tập trung một mạch vào huyền công, chưa đến năm mươi tuổi đã gia nhập hàng ngũ Chí Tôn cường giả, thanh danh rất lớn, có thể nói là nổi bật nhất lúc bấy giờ, lúc đó trong hàng ngũ Chí Tôn là một truyền kỳ! Sau đó người này gia nhập Tam Đại Thánh Địa, trở thành Phong Vân Tôn Giả, rồi Thánh Giả, từ truyền kỳ đã trở thành truyền thuyết! Nhưng bây giờ thì cái truyền kỳ kéo dài mấy trăm năm của Trần gia, Phong Vân Thủ Trần Trùng lại rơi rụng trong tay sư phụ ngươi....
Quân Mạc Tà thở ra một hơi, hắn đã đại khái hiểu rõ nguyên do.
- Đã là Thánh Giả như Trần Trùng lại rơi rụng ngoài ý muốn như vậy, đối với Độn Thế Tiên Cung chính là tổn thất to lớn. Nhưng còn đối với Trần gia luôn lấy hắn làm chỗ dựa vững chắc thì cái này chính là trời sập!
Đông Phương Vấn Tình mỉm cười, vẻ mỉa mai rõ ràng trên mép lão:
- Sau khi xác nhận Trần Trùng đã chết, Quân gia lại lui vào Thiên Phạt, Trần gia đã thề báo thù lại không tìm thấy mục tiêu, nhưng nếu nói lại thì ngay cả cường giả như Trần Trùng còn không thể chống lại thì một cái thế gia tục thế nho nhỏ như vậy làm sao trêu vào được. Cũng ngay đúng lúc này, Đông Phương thế gia vốn có quan hệ sâu xa với tiểu tử ngươi lại tuyên bố tái xuất giang hồ. Trần gia tất nhiên là đem tất cả căm phẫn trút lên đầu bọn ta! Tuyên bố dù có thế nào thì cũng muốn cùng chúng ta không chết không thôi!
Quân Mạc Tà khẽ lắc đầu, trong lòng có một cảm giác quái dị dở khóc dở cười. Xem ra bất luận chuyện gì có nhân thì sẽ có quả, xem như không tìm thấy con nợ, nhưng chỉ cần có tâm đòi nợ thì bất kể thế nào cũng có thể biến người liên quan trở thành mục tiêu.
Bất kể mục tiêu bị gán cho và mục tiêu lúc đầu quan hệ như thế nào, lý do liên quan buồn cười ra sao, thậm chí hoàn toàn là vô lý nhưng cũng bị một số người lấy đó làm cái cớ!
Ở trên đời này kiếm cớ lại có thể dễ dàng như thế! Giết người cướp của dưới cái cớ này liền trở thành một loại thủ đoạn...
Trần gia bây giờ chính là như vậy, bọn chúng không có gan cũng không có sức tìm đến Thiên Phạt Quân gia kiếm chuyện, lại phải cuốn lấy một nhà có liên quan, cách làm như vậy không khỏi khiến người khác khinh thường, mà còn là cực kỳ xem thường.
- Trần gia sau khi tuyên bố như vậy, phía bên này cũng ngay lập tức nhận được ủy thác.
Trong mắt Đông Phương Vấn Tình xuất hiện một tia trào phúng.
- Mà cái người ủy thác lần này lại chính là siêu cấp thế gia Triển gia. Chuyện trùng hợp như vậy thật sự khiến người ta buồn cười.
- Triển gia sao? Vì sao bọn chúng ủy thác lại buồn cười?
Quân Mạc Tà nhíu mày, cái chữ Triển này khiến hắn như nhớ ra gì đó, trong lòng nghĩ đến khuôn mặt xinh đẹp của Xà Vương, một chưởng kia của Triển Mộ Bạch như đang diễn ra trước mắt, trong mắt hắn không khỏi toán lên sát khí lạnh lẽo.
- Không sai! Chính là ủy thác của Triển gia, một cái ủy thác cực kỳ buồn cười. Nhiều năm trước trong Triển gia có một vị lão tổ tông gia nhập Độn Thế Tiên Cung thuộc Tam Đại Thánh Địa, tuy rằng chuyện cũng đã lâu nhưng xác thực là có việc này. Còn có hai nhà Triển Trần quan hệ luôn giao hảo. Vốn là quan hệ hỗ trợ lẫn nhau, cả hai cùng lệ thuộc vào Độn Thế Tiên Cung, đến bây giờ cũng không có mâu thuẫn gì. Quan hệ của hai nhà đang tốt đẹp như vậy bỗng dưng lại xuất ra một cái ủy thác giết chết gia chủ nhà kia, cái này thật không khiến người ta bật cười sao?
Đông Phương vấn tình cười lạnh:
- Ngoài ra, từ mấy trăm năm trước đã truyền ra một truyền thuyết chính là thiên tài Phong Vân Thủ Trần Trùng của Trần gia đã bái một vị cao thủ Triển gia đã tiến vào Tam Đại Thánh Địa làm môn hạ! Vậy nên trước giờ cả hai gia tộc luôn là cùng chung ý tưởng. Hiện giờ Triển gia lại phát ra lệnh ám sát gia chủ Trần gia, cái này rõ ràng chính là một cái bẫy! Không tránh khỏi coi Đông Phương thế gia chúng ta chính là thằng ngốc... vậy nên bà ngoại ngươi không hề lo lắng gì mà dứt khoát nhận nhiệm vụ lần này!
- Đây cũng không phải họ coi chúng ta thằng ngốc mà chính là hai gia tộc này hướng tới Đông Phương gia khiêu chiến!
Quân Mạc Tà cuối cùng cũng hiểu ra.
- Đông Phương thế gia lần này tái xuất giang hồ, đối với khiêu chiến trắng trợn như vậy, quả nhiên là bất kỳ kẻ nào cũng không thể lùi bước được nữa. Một khi lùi lại một bước hậu quả sẽ là thanh danh mất hết. Đó không còn lại một cái ủy thác nữa, mà chính là một lá thư khiêu chiến!
Đông Phương lão phu nhân lần này tự mình làm chủ nhận ủy thác lúc này chẳng khác gì đối mặt với hai siêu cấp gia tộc ứng chiến!
Thái độ của Đông Phương lão phu nhân như vậy xem ra lại rất cứng rắn, thiết huyết mà dứt khoát! Đối mặt với khiêu khích của hai đại gia tộc càng không do dự chút nào mà ngang nhiên tiếp chiến!
Thứ nhất, chiến thư lần này đề cập đến uy danh đệ nhất thích khách thế gia của Đông Phương gia, làm thế nào cũng không thể để người khác khinh thường, thứ hai chính là lão phu nhân muốn dùng hành động như vậy biểu lộ với toàn thiên hạ rằng bà hoàn toàn ủng hộ cháu ngoại Quân Mạc Tà!
Quân Mạc Tà trong nháy mắt đã thông suốt.
Hắn thậm chí còn biết rằng dù mình không tới đi nữa thì chuyện này Đông Phương lão phu nhân cũng sẽ làm! Lấy thực lực hiện giờ của Đông Phương thế gia mà nói, chống lại hai đại siêu cấp thế gia này chính là tự tìm đường chết không thể nghi ngờ! Nhưng lão phu nhân cũng không chút do dự mà làm như vậy. Bây giờ mình đã đến, giúp cho Đông Phương thế gia có thực lực chống lại đối phương, tất nhiên không thể bàn cãi chính là trợ giúp trong lúc hoạn nạn, nhưng ở một cách nhìn khác chính là thêu hoa lên gấm!
Quân Mạc Tà bỗng nhiên cảm thấy lo lắng trong lòng! Cái này chính là huyết mạch thâm tình! Cũng chỉ có người chí thân với mình mới có thể làm ra một hành động thiếu lý trí như vậy!
- Đông Phương thế gia và Triển gia nếu như xét về khía cạnh quốc gia, thì đều thuộc về Vũ Đường đế quốc. Nhưng hai nhà này chưa từng làm khó gì đế quốc, cũng không cho con cháu mình ra làm quan! Cả hai gia tộc đều cố tình khai chi phân tán, đệ tử đời sau lại càng đông đúc, bất kể là vốn liếng hay thực lực đều vĩ đại danh xứng với thực! Tin tưởng rằng phía sau hai gia tộc đều đã chuẩn bị chu đáo! Vậy nên hành động lần này của chúng ta có thể nói là đường đầy gian lao, tương lai khó dò.
Đông Phương Vấn Tình nghiêm giọng.
- Mạc Tà, ngươi phải hiểu rõ trong lòng, chúng ta có thế khinh bỉ đối thủ, nhưng không thể khinh thường chúng mà bỏ qua cơ hội.
Quân Mạc Tà nghiêm túc gật đầu, đồng thời trong mắt cũng lóe lên vẻ tàn nhẫn!
Kể từ sau khi biết rõ nguyên nhân hậu quả của nhiệm vụ lần này, Quân Mạc Tà mơ hồ cảm giác được, lúc này không đơn giản như mình tưởng tượng. Thế lực của hai nhà Trần Triển cộng lại đương nhiên hơn xa Đông Phương thế gia, nhưng nếu muốn chém tận giết tuyệt thì cũng không thế làm được.
Tam Đại Thánh Địa nếu như muốn trả thù thì chỉ cần chớp lấy thời cơ sẽ phát ra công kích như sấm chớp! Chỉ cần tổ chim bị phá thì có trứng cũng vô dụng, ai lại cho phép xuất hiện cá lọt lưới chứ? Nhưng hai đại thế gia cũng không chuẩn bị được thực lực như vậy, thì...
Giải thích duy nhất chính là hai nhà đã giăng sẵn một cái bẫy, che dấu cho Tam Đại Thánh Địa phía sau!
Tiếc là trong cạm bẫy lần này lại có thêm một ẩn số là Quân Mạc Tà!
Tam Đại Thánh Địa bàn tính như vậy, nhất định không thể làm lớn chuyện! Quân Mạc Tà cười lạnh trong lòng.
Để xem cạm bẫy lần này sẽ chôn ai theo cùng!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến
Đông Phương Vấn Tình ngạc nhiên đáp lời, thế nào cũng không thể hiểu được thằng cháu này cười vì cái gì.
- Cúc Hoa Trần gia... Thật sự là một cái tên hay! Chẳng nhẽ cúc hoa cả nhà bọn hắn đều rất ngưu sao? Cũng không rõ là khi cúc hoa đó nở thì lớn hay là nhỏ nữa, hahaha...
Quân Mạc Tà cười ngặt nghẽo, thiếu điều muốn rớt khỏi lưng ngựa.
- Tiểu tử người cười cái rắm gì? Đối mặt với kẻ địch hùng mạnh như thế còn không lo suy nghĩ đối sách, mà lại ôm bụng cười, cười cái gì chứ?
Đông Phương đại gia đã nổi giận.
- Cường địch sao?
Quân Mạc Tà mắt láo liên, miệng nói cứng, cũng đã không còn cười nữa, vặn vẹo vươn vai xong mới cất giọng hung hăng:
- Chính là người còn mạnh hơn bốn mươi sáu tên bá vơ kia sao, tự xưng là cúc hoa không tàn phải không? Cậu cứ an tâm mà nhìn đứa cháu này làm cho cả nhà cái tên Cúc Hoa Trần gia kia đều phải hát vang một khúc cúc hoa rơi rụng thôi!
- Cúc Hoa này cũng không phải là dễ tàn! Cúc Hoa này cũng có thân phận không hề đơn giản!
Đông Phương Vấn Tình cũng không biết nên nói với đứa cháu này thế nào, cũng không hiểu rõ ràng ý nghĩa của hai từ trên, nhưng căn cứ vào thái độ và thực lực của hai bên thì cũng vuốt cằm nói tiếp:
- Mục tiêu của chúng ta là gia chủ Trần gia, Truy Vân Thủ Trần Khánh Thiên. Muốn lặng lẽ ra tay dưới trước mắt vô số hộ vệ, Trần Khánh Thiên lại trốn tránh, đã khó càng thêm khó.
Gia chủ Đông Phương gia lúc này mới lấy ra một cái quyển trục, đưa cho Quân Mạc Tà.
- Cái này chính là tư liệu đầy đủ của Trần Khánh Thiên.
- Muốn giết gia chủ của siêu cấp thế gia đương thời sao? Cậu à, quyết định hoang đường như vậy, lãnh đạo của Đông Phương gia sao lại đồng ý chứ?
Quân Mạc Tà tỉ mỉ nhìn một lượt, thu lại thái độ trào phúng khi nãy, có vẻ khó hiểu dò hỏi.
Cùng lúc đó trong lòng hắn dấy lên vô vàn nghi vấn, nếu như không có lực lượng mạnh mẽ của mình mới gia nhập vào, chỉ dựa vào tình hình thực tế lúc này của Đông Phương thế gia, nhận nhiệm vụ này rõ ràng là không chút nào phù hợp.
Như trong tình báo lưu lại, Trần gia dù rằng chỉ là một thế gia phàm tục nhưng nếu dựa theo thực lực mà xét thì hoàn toàn có thể xem như một siêu cấp thế gia. Theo như tình hình bên trong thì không hề yếu hơn Đông Phương thế gia, thậm chí ở một số mặt đã có vẻ vượt qua. Hơn nữa đây chỉ là tài liệu bên ngoài thu nhặt được, không biết sự thật còn như thế nào, lấy Đông Phương thế gia lần thứ hai xuất hiện sau nhiều năm yên lặng mà xét thì nhận một nhiệm vụ như thế này thật sự là thiếu đi vài phần khôn ngoan!
- Nguyên nhân là do ngươi!
Đông Phương Vấn Tình có vẻ cưng chiều nhìn đứa cháu. Tuy rằng mấy ngày nay hai người đấu khẩu không ngừng nhưng Đông Phương gia chủ đối với hắn vẫn rất thỏa mãn.
- Do con sao? Có ý gì đây?
Quân Mạc Tà khó hiểu, ngước mặt hỏi lại.
- Chừng một ngàn năm trước, khi lão tổ tông Trần gia vừa lập nên gia tộc, thì nó cũng chỉ là một gia tộc rất nhỏ mà thôi, mặc dù sau này cũng có phát triển nhưng cũng chỉ ở hàng thế gia tam lưu, cũng không có làm gì lớn chuyện, nhưng mà sau năm trăm năm, từ Trần gia lại xuất hiện một nhân vật tài năng xuất chúng như một truyền thuyết! Từ đó về sau Trần gia liền tiến thẳng mà không ngã, đến tận bây giờ hùng cứ một phương!
- Cái người kia chỉ dùng sức một mình hắn đã có thể làm Trần gia thịnh vượng đối với tiểu tử ngươi cũng không xa lạ gì, chính là Phong Vân Thủ Trần Trùng! Hắn ta từ lúc xuất đạo chỉ trong vòng vài tháng đã vang danh khắp đại lục Huyền Huyền.
- Sau đó hắn tập trung một mạch vào huyền công, chưa đến năm mươi tuổi đã gia nhập hàng ngũ Chí Tôn cường giả, thanh danh rất lớn, có thể nói là nổi bật nhất lúc bấy giờ, lúc đó trong hàng ngũ Chí Tôn là một truyền kỳ! Sau đó người này gia nhập Tam Đại Thánh Địa, trở thành Phong Vân Tôn Giả, rồi Thánh Giả, từ truyền kỳ đã trở thành truyền thuyết! Nhưng bây giờ thì cái truyền kỳ kéo dài mấy trăm năm của Trần gia, Phong Vân Thủ Trần Trùng lại rơi rụng trong tay sư phụ ngươi....
Quân Mạc Tà thở ra một hơi, hắn đã đại khái hiểu rõ nguyên do.
- Đã là Thánh Giả như Trần Trùng lại rơi rụng ngoài ý muốn như vậy, đối với Độn Thế Tiên Cung chính là tổn thất to lớn. Nhưng còn đối với Trần gia luôn lấy hắn làm chỗ dựa vững chắc thì cái này chính là trời sập!
Đông Phương Vấn Tình mỉm cười, vẻ mỉa mai rõ ràng trên mép lão:
- Sau khi xác nhận Trần Trùng đã chết, Quân gia lại lui vào Thiên Phạt, Trần gia đã thề báo thù lại không tìm thấy mục tiêu, nhưng nếu nói lại thì ngay cả cường giả như Trần Trùng còn không thể chống lại thì một cái thế gia tục thế nho nhỏ như vậy làm sao trêu vào được. Cũng ngay đúng lúc này, Đông Phương thế gia vốn có quan hệ sâu xa với tiểu tử ngươi lại tuyên bố tái xuất giang hồ. Trần gia tất nhiên là đem tất cả căm phẫn trút lên đầu bọn ta! Tuyên bố dù có thế nào thì cũng muốn cùng chúng ta không chết không thôi!
Quân Mạc Tà khẽ lắc đầu, trong lòng có một cảm giác quái dị dở khóc dở cười. Xem ra bất luận chuyện gì có nhân thì sẽ có quả, xem như không tìm thấy con nợ, nhưng chỉ cần có tâm đòi nợ thì bất kể thế nào cũng có thể biến người liên quan trở thành mục tiêu.
Bất kể mục tiêu bị gán cho và mục tiêu lúc đầu quan hệ như thế nào, lý do liên quan buồn cười ra sao, thậm chí hoàn toàn là vô lý nhưng cũng bị một số người lấy đó làm cái cớ!
Ở trên đời này kiếm cớ lại có thể dễ dàng như thế! Giết người cướp của dưới cái cớ này liền trở thành một loại thủ đoạn...
Trần gia bây giờ chính là như vậy, bọn chúng không có gan cũng không có sức tìm đến Thiên Phạt Quân gia kiếm chuyện, lại phải cuốn lấy một nhà có liên quan, cách làm như vậy không khỏi khiến người khác khinh thường, mà còn là cực kỳ xem thường.
- Trần gia sau khi tuyên bố như vậy, phía bên này cũng ngay lập tức nhận được ủy thác.
Trong mắt Đông Phương Vấn Tình xuất hiện một tia trào phúng.
- Mà cái người ủy thác lần này lại chính là siêu cấp thế gia Triển gia. Chuyện trùng hợp như vậy thật sự khiến người ta buồn cười.
- Triển gia sao? Vì sao bọn chúng ủy thác lại buồn cười?
Quân Mạc Tà nhíu mày, cái chữ Triển này khiến hắn như nhớ ra gì đó, trong lòng nghĩ đến khuôn mặt xinh đẹp của Xà Vương, một chưởng kia của Triển Mộ Bạch như đang diễn ra trước mắt, trong mắt hắn không khỏi toán lên sát khí lạnh lẽo.
- Không sai! Chính là ủy thác của Triển gia, một cái ủy thác cực kỳ buồn cười. Nhiều năm trước trong Triển gia có một vị lão tổ tông gia nhập Độn Thế Tiên Cung thuộc Tam Đại Thánh Địa, tuy rằng chuyện cũng đã lâu nhưng xác thực là có việc này. Còn có hai nhà Triển Trần quan hệ luôn giao hảo. Vốn là quan hệ hỗ trợ lẫn nhau, cả hai cùng lệ thuộc vào Độn Thế Tiên Cung, đến bây giờ cũng không có mâu thuẫn gì. Quan hệ của hai nhà đang tốt đẹp như vậy bỗng dưng lại xuất ra một cái ủy thác giết chết gia chủ nhà kia, cái này thật không khiến người ta bật cười sao?
Đông Phương vấn tình cười lạnh:
- Ngoài ra, từ mấy trăm năm trước đã truyền ra một truyền thuyết chính là thiên tài Phong Vân Thủ Trần Trùng của Trần gia đã bái một vị cao thủ Triển gia đã tiến vào Tam Đại Thánh Địa làm môn hạ! Vậy nên trước giờ cả hai gia tộc luôn là cùng chung ý tưởng. Hiện giờ Triển gia lại phát ra lệnh ám sát gia chủ Trần gia, cái này rõ ràng chính là một cái bẫy! Không tránh khỏi coi Đông Phương thế gia chúng ta chính là thằng ngốc... vậy nên bà ngoại ngươi không hề lo lắng gì mà dứt khoát nhận nhiệm vụ lần này!
- Đây cũng không phải họ coi chúng ta thằng ngốc mà chính là hai gia tộc này hướng tới Đông Phương gia khiêu chiến!
Quân Mạc Tà cuối cùng cũng hiểu ra.
- Đông Phương thế gia lần này tái xuất giang hồ, đối với khiêu chiến trắng trợn như vậy, quả nhiên là bất kỳ kẻ nào cũng không thể lùi bước được nữa. Một khi lùi lại một bước hậu quả sẽ là thanh danh mất hết. Đó không còn lại một cái ủy thác nữa, mà chính là một lá thư khiêu chiến!
Đông Phương lão phu nhân lần này tự mình làm chủ nhận ủy thác lúc này chẳng khác gì đối mặt với hai siêu cấp gia tộc ứng chiến!
Thái độ của Đông Phương lão phu nhân như vậy xem ra lại rất cứng rắn, thiết huyết mà dứt khoát! Đối mặt với khiêu khích của hai đại gia tộc càng không do dự chút nào mà ngang nhiên tiếp chiến!
Thứ nhất, chiến thư lần này đề cập đến uy danh đệ nhất thích khách thế gia của Đông Phương gia, làm thế nào cũng không thể để người khác khinh thường, thứ hai chính là lão phu nhân muốn dùng hành động như vậy biểu lộ với toàn thiên hạ rằng bà hoàn toàn ủng hộ cháu ngoại Quân Mạc Tà!
Quân Mạc Tà trong nháy mắt đã thông suốt.
Hắn thậm chí còn biết rằng dù mình không tới đi nữa thì chuyện này Đông Phương lão phu nhân cũng sẽ làm! Lấy thực lực hiện giờ của Đông Phương thế gia mà nói, chống lại hai đại siêu cấp thế gia này chính là tự tìm đường chết không thể nghi ngờ! Nhưng lão phu nhân cũng không chút do dự mà làm như vậy. Bây giờ mình đã đến, giúp cho Đông Phương thế gia có thực lực chống lại đối phương, tất nhiên không thể bàn cãi chính là trợ giúp trong lúc hoạn nạn, nhưng ở một cách nhìn khác chính là thêu hoa lên gấm!
Quân Mạc Tà bỗng nhiên cảm thấy lo lắng trong lòng! Cái này chính là huyết mạch thâm tình! Cũng chỉ có người chí thân với mình mới có thể làm ra một hành động thiếu lý trí như vậy!
- Đông Phương thế gia và Triển gia nếu như xét về khía cạnh quốc gia, thì đều thuộc về Vũ Đường đế quốc. Nhưng hai nhà này chưa từng làm khó gì đế quốc, cũng không cho con cháu mình ra làm quan! Cả hai gia tộc đều cố tình khai chi phân tán, đệ tử đời sau lại càng đông đúc, bất kể là vốn liếng hay thực lực đều vĩ đại danh xứng với thực! Tin tưởng rằng phía sau hai gia tộc đều đã chuẩn bị chu đáo! Vậy nên hành động lần này của chúng ta có thể nói là đường đầy gian lao, tương lai khó dò.
Đông Phương Vấn Tình nghiêm giọng.
- Mạc Tà, ngươi phải hiểu rõ trong lòng, chúng ta có thế khinh bỉ đối thủ, nhưng không thể khinh thường chúng mà bỏ qua cơ hội.
Quân Mạc Tà nghiêm túc gật đầu, đồng thời trong mắt cũng lóe lên vẻ tàn nhẫn!
Kể từ sau khi biết rõ nguyên nhân hậu quả của nhiệm vụ lần này, Quân Mạc Tà mơ hồ cảm giác được, lúc này không đơn giản như mình tưởng tượng. Thế lực của hai nhà Trần Triển cộng lại đương nhiên hơn xa Đông Phương thế gia, nhưng nếu muốn chém tận giết tuyệt thì cũng không thế làm được.
Tam Đại Thánh Địa nếu như muốn trả thù thì chỉ cần chớp lấy thời cơ sẽ phát ra công kích như sấm chớp! Chỉ cần tổ chim bị phá thì có trứng cũng vô dụng, ai lại cho phép xuất hiện cá lọt lưới chứ? Nhưng hai đại thế gia cũng không chuẩn bị được thực lực như vậy, thì...
Giải thích duy nhất chính là hai nhà đã giăng sẵn một cái bẫy, che dấu cho Tam Đại Thánh Địa phía sau!
Tiếc là trong cạm bẫy lần này lại có thêm một ẩn số là Quân Mạc Tà!
Tam Đại Thánh Địa bàn tính như vậy, nhất định không thể làm lớn chuyện! Quân Mạc Tà cười lạnh trong lòng.
Để xem cạm bẫy lần này sẽ chôn ai theo cùng!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến
Danh sách chương