Giờ phút này, đôi mắt lãnh liệt của Thượng Quan Gìa giống như phảng phất qua hai đạo dao sắc, nếu như ánh mắt có thể giết người, Cao Hùng đã không biết chết bao nhiên lần:”Long Cửu, bắt hắn trói lại cho lão phu.” Tiếng nói cứng rắn vang lên, Long Cửu nghe theo chỉ thị xông lên, không ngờ với thân thủ của hắn, căn bản ngay cả chạm cũng không thể chạm đến thân thể của Cao Hùng, thân hình cao gầy của nam tử chỉ là thoáng một cái, liền tránh thoát đột kích của hắn.

“Thừa tướng đại nhân dựa vào cái gì sai người bắt ta?” Cao Hùng nhún nhún vai, dáng vẻ của hắn, rất xứng với bộ cẩm bào mạn đà la đỏ như lửa kia, vừa nhìn khiến cho người cảm thấy không phải là loại người tốt gì.

“Thì ra là có một chút công phu… Hừ! Lão phu bình sinh hận nhất chính là dâm tặc, hôm nay nói cái gì cũng phải đem ngươi bắt đi trình quan.” Thượng Quan Gìa tức giận đến nổi ngực phát đau, hận không thể đem Cam Hùn trước mắt bầm thành vạn đoạn.

“Tại hạ không phải dâm tặc, tuy có chút quyền cước công phu, nhưng cũng không có làm qua chuyện thương thiên hại lý gì, Thừa tướng đại nhân dựa vào cái gì bắt ta đi trình quan.” Khoé môi của Cao Hùng ngậm cười, tiếp theo lại nhìn về hướng Thượng Quan Nghê Diệu, khinh cười ra tiếng:”Diệu nhi, là nàng hẹn ta gặp nhau ở hậu hoa viên, lúc này hãy mau giải thích cho phụ thân nàng biết đi…”

Cả người của Thượng Quan Nghê Diệu vẫn còn mơ hồ, nàng căn bản không hề biết mĩ nam này là từ chỗ nào mà toạt ra, rõ ràng là tam hoàng tử hẹn nàng vào giờ tý gặp mặt ở hậu hoa viên mà, tại sao đột nhiên lại biến thành nam nhân này.

Sắc mặt của Thượng Quan Gìa càng ngày càng đen, nhìn chằm chằm Thượng Quan Nghê Diệu vẫn chưa hồi phục lại tinh thần, đột nhiên quát một tiếng chói tai:”Diệu nhi, ngươi nói! Rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì?”

Thượng Quan Nghê Diệu nhất thời bị một tiếng rống to này doạ cho ngã, ánh mắt nàng lướt qua nhìn mặt Liễu thị, chỉ thấy mi tâm của nàng ấy nhíu chặt, mắt hạnh của nàng ấy tràn ngập vẻ thất vọng, còn có cả nhị nương cùng tứ nương, ánh mắt khác nhau, bọn thị vệ giơ cây đuốc lên đem nơi này chiếu sáng trưn, người người đều trộm liếc về phía nàng, ban đêm hôm nay, vị Thượng Quan nhị tiểu thư là nàng coi như ở trong phủ nổi danh.

“Phụ thân… Nữ nhi căn bản không biết người này!” Thượng Quan Nghê Diệu đột nhiên ý thức được cái gì, đột nhiên tỉnh ngộ, chỉ vào Cao Hùng nói:”Hắn… Hắn nhất định là cùng đại tỷ cấu kết, là đại tỷ nói với ta… Nói tam hoàng tử hẹn ta giờ tý tối nay gặp ở hậu hoa viên, cho nên nữ nhi mới có thể… Nhưng mà… Nhưng mà người này, nữ nhi căn bản không hề biết.”

“Diệu nhi, nàng… Nàng thế nhưng nói không biết ta? Chúng ta ở cùng một chỗ đã hơn nửa năm, nàng thế nào có thể nói trở mặt liền trở mặt…” Khuôn mặt tuấn tú của Cao Hùng đột nhiên biến sắc, thống khổ bất kham, cực kỳ bi thương cầm vạt áo, lắc đầu liên tục. (haiz…)

“Ngươi… Ngươi không được nói bậy, ta căn bản không quen biết ngươi! Phụ thân, người nhất định phải tin tưởng nữ nhi, con thật sự không biết hắn, đây hết thảy đều là do đại tỷ… Nàng ta cố ý hãm hại con.” Ý nghĩ của Thượng Quan Nghê Diệu giờ phút này đều đã hoàn toàn thanh tỉnh, nàng phát hiện tất cả đều là do một mình Thượng Quan Khinh Vãn làm, đều là do nàng bị tình yêu làm cho hôn mê đầu.

Nhìn một trận khôi hài trước mắt, sắc mặt Thượng Quan Gìa càng ngày càng khó coi, cũng không đợi hắn mở miệng nói chuyện, Cao Hùng đã lại nói chuyện, lần này hắn có vẻ có chút kích động, lệ nóng lưng tròn (ạch…), nhìn Thượng Quan Nghê Diệu thâm tình nói:”Diệu nhi, ta biết nàng cũng không muốn như vậy, ta… Ta không trách nàng! Thật sự không trách nàng… Nàng tự mình bảo trọng!”

Bỏ lại câu này, chỉ thấy nam tử mặc trường bào đỏ đậm trong bóng đêm xẹt qua một độ cong xinh đẹp, hắn nhẹ nhàng phi thân, tron nháy mắt liền lướt qua tường cao, biến mất ngay trong bóng đêm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện