“Linh Nhi thỉnh an tổ mẫu…” Tiết Phong Linh bước vào, nàng liếc mắt nhìn những đồ vật đã vỡ đang nằm trên đất, trong lòng thầm nghĩ không biết đã xảy ra chuyện gì, mặt không biểu tình thỉnh an.

Mọi người hai mặt nhìn nhau rồi thở phào nhẹ nhõm, ngay cả lão thái thái vốn đang tức giận cũng thả lỏng đi vài phần, phan phó nha hoàn dọn dẹp, lão thái thái nắm tay Tiết Phong Linh, thở dài: “Linh Nhi đến thật đúng lúc, tổ mẫu cũng đang có việc cần con…”

Tiết Phong Linh bất giác nhíu mày, nếu không phải nàng đầu óc lanh lợi, chỉ sợ nàng bây giờ cũng giống như Tiết Phong Lan, bị bỏ qua một bên. Những người trong Thượng thư phủ này đều chỉ biết nhìn bề ngoài, hoàn toàn không mắt đến tình thân, nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu không như vậy thì làm sao nàng được sủng ái, còn Tiết Phong Lan lại không ai yêu thương?! Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng lão thái thái đã mở miệng thì nàng cũng không thể làm gì hơn la đáp ứng. Hiện tại trong phủ người nắm quyền là lão thái thái cùng Phương Lam, nàng tuy là đích nữ nhưng ít nhiều cũng nể mặt lão thái thái, lão thái thái chán ghét mẫu thân nàng không phải ngày một ngày hai, nếu không phải có phụ thân che chở chỉ sợ sớm đã... Bất quá những chuyện này cùng nàng không liên hệ, vì vậy lão thái thái mới không giận chó đánh mèo lên người nàng.

“Tổ mẫu, người nói như vậy là quá lời rồi, không biết người có việc gì…” Lời còn chưa dứt đã bị Phương Lam giành mất: “Tam tiểu thư còn chưa biết sao, muội muội ngươi cư nhiên dám chọc giận đến lão thái thái, người làm tỷ tỷ như Tam tiểu thư đây, ít nhiều cũng có vài phần trách nhiệm chứ…”

Tiết Phong Linh liếc mắt nhìn nàng ta, trong lòng hết thảy đều hiểu rõ, chỉ sợ Tiết Phong Lan không đơn giản là chọc giận như vậy, nếu không làm sao lại nhờ đến nàng. Bất quá Phương Lam đúng là đáng khinh, có chuyện muốn nhờ nàng lại truy cứu trách nhiệm cho nàng, đây là thái độ nhờ vã sao?!

Phớt lờ Phương Lam bên cạnh, Tiết Phong Linh rót ly trà cho lão thái thái, mặt không biểu tình mở miệng: “Tổ mẫu, dùng trà…” Xếp theo vai vế nàng quả thật là tiểu bối của Phương Lam, nhưng theo địa vị trong Thượng thư phủ này, nàng là đích nữ, còn nàng ta bất quá cũng chỉ là một di nương thấp hèn, nếu không phải được lão thái thái để mắt, nàng ta có tư cách lên tiếng ở nơi này sao?!

Phương Lam bị bỏ qua một bên, mặt nàng sớm đã thay đổi từ đỏ sang đen, bị thái độ của Tiết Phong Linh làm tức giận, muốn mở miệng phản bác lại không thể làm gì.

Trong Thừa tướng phủ này, địa vị của nàng còn hơn Lý Nguyệt Chi, dựa vào đâu mà nàng bị nữ nhi của nàng ta chèn ép?! Lý Nguyệt Chi ở trước nàng cũng phải nể mặt vài phần, vậy mà lần lượt Tiết Phong Lan, Tiết Phong Linh... Đám nữ nhi của nàng ta lại dám chống đối, một người có Thái hậu chống lưng, một người lại có lão thái thái làm chỗ dựa, Phương Lam nàng làm sao còn chỗ đứng trong phủ này nữa chứ?!

Nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có lão thái thái mới có thể giúp nàng, vì vậy nàng hướng mắt nhìn lão thái thái, muốn nàng nói giúp vài lời.

Vũ di nương lúc nãy bị Phương Lam bắt nạt, hiện tại lại nhìn thấy Phương Lam xấu hổ như vậy, trong lòng vui như nở hoa, bất quá nàng cũng không dám vui mừng quá lâu. Dù sao người cười cuối cùng mới là kẻ chiến thắng, Vũ di nương tất nhiên không muốn làm một Phương Lam thứ hai!

Lão thái thái cho Phương Lam ánh mắt cảnh cáo khiến Phương Lam rũ mắt, không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa. Lão thái thái có bao nhiêi thủ đoạn Phương Lam nàng là người rõ nhất, ánh mắt lão thái thái nàng nào không hiểu rõ, lão thái thái có thể nâng nàng nhưng cũng có thể khiến nàng không ngóc đầu lên được, vậy nên cho dù bất mãn cách mẫy nhưng vì Duy Nhi, nàng nhẫn!

Lão thái thái nhận ly trà từ Tiết Phong Linh, ánh mắt cẩn thân đánh giá cháu gái bảo bối của mình, không chỉ có dung mạo mà tài hoa cũng là đệ nhất, thấu hiểu lòng người, biết nặng biết nhẹ, người như vậy mới có thể làm việc lớn, nếu giống như Tiết Phong Lan, ngu ngốc dễ lừa gạt thì đúng là đồ vô dụng!

“Linh Nhi…”

“Vâng, Linh Nhi nghe ạ!”

“Con cũng biết, hôm nay phụ thân con ngất xỉu, tổ mẫu hay tin Thái hậu ban Thiên Sơn Tuyết Liên cho muội muội con nên qua mượn để bồi bổ cho phụ thân con, không ngờ nàng ta…”

Tiết Phong Linh im lặng lắng nghe, càng nghe càng trầm mặc, hóa ra mọi chuyện là như vậy, bất quá Thái hậu đúng là sủng ái Tiết Phong Lan, ngay cả Thiên Sơn Tuyết Liêm hiếm có như vậy cũng ban tặng cho nàng ta. Sắc mặt Tiết Phong Linh có chút vặn vẹo, nhưng rất nhanh liền bị giấu đi, cho dù Thái hậu sủng ái Tiết Phong Lan thế nào thì hai chân Tiết Phong Lan đã tàn phế là điều không thể thay đổi, nghĩ đến chuyện này Tiết Phong Linh bất giác cong khóe môi, để xem, Thái hậu sủng ái nàng ta được bao lâu!

“... Dựa vào sự sủng ái của Thái hậu liền không để lão bà này vào mắt, đúng là nghiệt nữ!!!”

Tiết Phong Linh vội vàng an ủi lão thái thái, trong lòng đang nghĩ kế sách ứng phó, nếu lời Như Sương là thật thì chỉ sợ... Chuyện này nàng cũng có tham gia vào, nếu Thái hậu thật sự truy cứu thì nàng cũng không tránh khỏi bị liên lụy. Khó trách đám người này lại có vẻ mặt như thế, thì ra là sợ bản thân bị kéo vào chuyện này!

“Linh Nhi, con đã nghĩ ra kế sách gì chưa?!” Sau khi bình tĩnh lão thái thái liền mở miệng hỏi chất nữ, dù sao cháu gái này của nàng nói một hiểu mười, từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, tài hoa xuất chúng.

Tiết Phong Linh hiện tại cũng đã mười hai, xem ra cũng nên đi học rồi, lão sư ở trong phủ tuy tốt nhưng cũng không bằng Quốc Tự Giám, nếu vào được Quốc Tự Giám tương lai của Linh Nhi càng rộng mở hơn, dù sao đó cũng là nơi câc Hoàng tử học tập, tiếp xúc nhiều với gia đình quyền quý, càng nâng cao giá trị bản thân hơn.

Nghĩ là làm, lão thái thái quyết định đợi nhi tử tỉnh lại thì sẽ bàn bạc đến vấn đề này, Linh Nhi của nàng, nhất định phải bồi dưỡng thật tốt!

“Cách thì có rồi, nhưng phải có người hộ trợ đã…”

Tiết Phong Linh ngập ngừng mở miệng, cách của nàng rất đơn giản nhưng có thuận lợi hay không nàng cũng không thể quyết định. Cho dù là Thái hậu truy cứu nhưng Tiết Phong Lan từ chối thì mọi chuyện coi như không có chuyện gì xảy ra, sở dĩ nàng không dám chắc là bởi vì nàng e ngại Tiết Phong Lan, nếu là trước kia nàng cần gì phải nghĩ nhiều như vậy, nhưng những hành động gần đây của Tiết Phong Lan khiến nàng bất an, dường như nàng ta đã phát hiện ra mọi chuyện, nếu không sao nàng ta lại không ngăn cản Như Sương?!

Dựa theo tính tình của Tiết Phong Lan trước kia, nàng ta coi trọng nhất là tình thân, nếu không người như nàng ta sao có thể ngu ngốc để dám người này lấy hết những thứ vốn thuộc về nàng ta?!

Nhưng mà hiện tại...

Rất có thể Tiết Phong Lan đã không còn như trước kia, khiến nàng không dễ dàng nắm trong lòng bàn tay nữa rồi!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện