Tiết Phong Lan cười nhạt: “Khâm Châu và kinh thành cách xa nhau mấy tháng ngày đường ta muốn nhờ tỷ trợ giúp không bằng tự lực gánh sinh, huống hồ hiện tại bản thân tỷ còn lo chưa xong, muốn giúp đỡ ta không phải là chuyện buồn cười quá sao?”

Tiết Thanh Liên xấu hổ không nói được lời nào.

“Tâm tình ta hôm nay không tệ, tỷ nói xem muốn ta giúp gì?” Ân tình ngày đó nàng giúp Tiết Thanh Liên cùng Hạ Túc thành đôi là ân tình kiếp này, kiếp trước nàng vẫn chưa trả cho Tiết Thanh Liên, lúc nàng trở về cũng đã nói có ân báo ân, có oán báo oán, nếu có thể nàng cũng không muốn nợ ân tình của bất kì ai.

“Chuyện ta muốn nhờ muội giúp đỡ chính là... Hạ gia, giúp ta nghĩ cách nắm quyền Hạ gia.” Nàng là một thứ nữ tầm thường, một khi gả ra ngoài sẽ không có nhà mẹ đẻ làm chỗ dựa, một nữ nhân không chỗ dựa thì chẳng khác nào để người khác tự mình định đoạt số phận của nàng? Vì vậy nàng quyết định muốn nắm quyền Hạ gia, chỉ khi nắm quyền Hạ gia đám người đó mới không dám khinh thường nàng, cuộc sống của nàng mới có thể an ổn suốt quãng đời còn lại.

“Tỷ chưa gả vào Hạ gia mà đã muốn nắm quyền, tham vọng của tỷ cũng quá lớn đi?” Đối với yêu cầu của Tiết Thanh Liên, nàng từ đầu chí cuối đều duy trì vẻ bình tĩnh, tựa hồ như đã đoán được Tiết Thanh Liên sẽ nói ra yêu cầu như vậy, nói cũng phải, nếu tham vọng không đủ lớn nàng ta sao có thể đến tìm nàng? “Ta cũng chỉ là nghĩ cho tương lai của bản thân mà thôi...” Bị vạch trần Tiết Thanh Liên cũng không cảm thấy xấu hổ: “Có thể muội không biết nhưng đối với một nữ nhân mà nói, ngoài trượng phu của nàng ra thì quyền lực là thứ quan trọng nhất.” Quyền lực là bất kì nữ nhân nào cũng tình nguyện theo đuổi, một nữ nhân chỉ cần có quyền lực sẽ có được thứ mà họ mong muốn.

Quyền lực là quan trọng nhất? Lời này tựa hồ không sai, nếu không có quyền lực trong tay Tiết Phong Linh làm sao có thể chèn ép nàng vào bước đường cùng? Nhưng nếu muốn có được quyền lực thì phải ngồi trên ngôi vị cao quý đó, Tiết Phong Lan không muốn ngồi ở trên vị trí đó một lần nữa, kiếp này nàng sẽ không dùng quyền lực để đánh bại Tiết Phong Linh, thứ nàng dùng là thực lực.

“Tiết thị tại, tỷ nghĩ rằng bản thân có thể nắm quyền Hạ gia sao?” Tiết Phong Lan liếc mắt xem thường: “Tỷ không phải là đối thủ của Tiết thị.” Tiết thị là nữ nhi của Tiết lão thái thái, tâm tư nàng ta tuy không thể sánh với Tiết lão thái thái nhưng đối phó với một nha đầu như Tiết Thanh Liên là dư sức.

“Nhưng muội thì có.” Tiết Thanh Liên nhanh chóng tiếp lời, Tiết thị quỷ kế đa đoan, năm đó nàng ta cắt đứt liên lạc với Tiết gia mà địa vị ở Hạ gia cũng không chút lay động, khi nàng ta tranh đấu với đám người Hạ gia nàng còn chưa có chào đời, lấy tư cách gì đối đầu với Tiết thị? Nàng cũng biết bất kể là địa vị hay trí tuệ nàng đều không thể so sánh với Tiết Phong Lan, hiện tại trong phủ chỉ có duy nhất Tiết Phong Lan tạm xem là đồng minh của nàng, nếu không nhờ Tiết Phong Lan thì nàng có thể nhờ ai đây?

Tiết Phong Lan không có phản bác việc này, bất quá chuyện nắm quyền Hạ gia, nói dễ hơn làm, Hạ gia là tri phủ Khâm Châu, lên được chức tri phủ thì Hạ lão gia cũng là người có năng lực, huống hồ bên trong Hạ gia còn có một vị lão thái thái tọa trấn, Tiết thị lại gây khó dễ, muốn nắm quyền Hạ gia, nói làm là làm sao? Sao Tiết Thanh Liên không bảo là muốn soán vị luôn đi?

“Tỷ không sợ ta đem suy nghĩ của tỷ nói ra, đến lúc đó Tiết thị tìm tỷ tính sổ sao?” Chưa gả vào Hạ gia mà đã âm mưu nắm quyền Hạ gia, Tiết thị mà biết được tin này chỉ sợ sẽ không bỏ qua cho Tiết Thanh Liên, đến lúc đó cho dù giữa Tiết Thanh Liên và Hạ Túc đã phát sinh quan hệ thì nàng ta có gả cho Hạ Túc được hay không cũng là một vấn đề.

“Muội sẽ không nói.” Giọng nói của Tiết Thanh Liên mười phần tự tin, nếu Tiết Phong Lan thật sự muốn dồn nàng vào đường chết thì chuyện lần trước nàng ta đã không ra tay giúp đỡ nàng, cho dù nàng cứu nàng ta một mạng, dựa vào thân phận nàng ta, nàng ta muốn không trả ơn nàng cũng không thể thay đổi được gì. 

Tiết Phong Lan cong khóe môi: “Đừng quá tin tưởng vào người khác.” Tin người khác chẳng khác nào mua dây buộc mình, kiếp trước nàng tin người thế nào và bị phản bội ra sao, nàng vẫn còn nhớ như in, kiếp này nàng chẳng muốn tin tưởng bất kì ai nữa, Tiết gia cũng vậy, Lam Thành Vũ cũng vậy.

“Muội thật sự không thể giúp ta sao?” Tiết Thanh Liên rũ mắt, lộ vẻ bi thương, nếu Tiết Phong Lan thật sự không giúp được nàng thì sẽ không cón bất kì ai có thể giúp được nàng nữa.

“Lựa chọn này của tỷ không thông minh, ta sẽ không đứng cùng chiến tuyến với kẻ ngu ngốc.” Có câu không sợ đối thủ thông minh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo, Tiết Thanh Liên mặc dù có chút đầu óc nhưng suy nghĩ vẫn là có chút ngu ngốc, nàng cũng không muốn một ngày nào đó bị nàng ta liên lụy.

Tiết Thanh Liên sửng sốt: “Muội có ý hay hơn sao?”

“So với việc đối phó Tiết thị để nắm quyền Hạ gia thì tại sao tỷ không lựa chọn một cách thực tế hơn?” Dưới ánh mắt nghi ngờ của Tiết Thanh Liên, nàng lạnh lùng phun ra bốn chữ: “Mẫu bằng tử quý.”

Tiết Thanh Liên ngập ngừng: “Nhưng ta đã uống canh tránh thai rồi.” Không phải nàng chưa từng nghĩ đến chuyện này, lúc xảy ra quan hệ với Hạ Túc nàng cũng muốn mượn cái thai làm cớ để gả vào Hạ gia nhưng trước đó Tiết lão thái thái đã cho người mang canh tránh thai đến, nàng nếu không uống bọn họ sẽ ép nàng uống, huống hồ thân thể hiện tại của nàng cho dù không uống canh tránh thai cũng khó lòng sinh nở, cho nên nàng mới uống chén canh đó, mặc dù đối với nàng mà nói đó chẳng phải thứ tốt đẹp gì.

“Ta không nói tỷ phải mang thai ngay bây giờ, tỷ không biết lựa chọn thời điểm thích hợp sao? Thân thể tỷ như vậy làm sao mà mang thai? Trước tiên tỷ nên dưỡng tốt thân thể của mình.” Tiết Phong Lan bĩu môi, đối với suy nghĩ của Tiết Thanh Liên, nàng thực sự không theo kịp!

“Muội biết chuyện thân thể của ta không tốt?” Từ nhỏ thân thể nàng đã yếu ớt hơn những người khác, đó là bởi vì trong thời gian mang thai, mẫu thân nàng không được chăm sóc tốt nên mới ảnh hưởng đến cái thai, dẫn đến sau khi sinh nàng mẫu thân nàng liền qua đời, với thân phận thứ nữ của nàng, cho dù nàng có chết ở trong bụng mẹ cũng chẳng có ai quan tâm đến. Từ khi sinh ra nàng đã bị vứt ở Vân Hạ Viện, Tố Niên là nha hoàn duy nhất ở bên cạnh chăm sóc nàng, là do Thượng thư phu nhân phân phó đến hầu hạ nàng, đối với nàng mà nói Tố Niên không phải nha hoàn mà là người thân của nàng, nếu không phải có Tố Niên chăm sóc sợ là sẽ không có Tiết Thanh Liên của hiện tại. Thân thể của nàng suy nhược yếu đuối, ngoại trừ các bậc trưởng bối của Tiết gia và Tố Niên ra thì không ai biết sức khỏe của nàng yếu kém cả, sắc mặt nàng vẫn luôn tái nhợt như vậy, nàng lại không thường xuyên ra khỏi Vân Hạ Viên nên người trong phủ đều không có bận tâm đến, cho dù bọn họ có phát hiện ra thể chất nàng yếu kém thì bọn họ cũng sẽ không quan tâm, chưa bao giờ có ai hỏi han đến bệnh tình của nàng, không nghĩ đến người đầu tiên hỏi đến lại là tứ muội cùng cha khác mẹ này.

“Ta có thể giúp tỷ dưỡng tốt không thể của mình, đợi khi nào thân thể tỷ dưỡng tốt thì hãy sinh con.” Tiết Phong Lan tất nhiên biết rõ tình trạng của Tiết Thanh Liên, dưỡng tốt thân thể của Tiết Thanh Liên, đó là điều mà nàng muốn thực hiện ở kiếp này cho nàng ta, ngay từ khi trùng sinh mục đích của nàng là trả lại tất cả mọi người nàng thiếu người khác, đồng thời lấy lại những thứ thuộc về nàng.

Tiết Thanh Liên không rõ vì sao Tiết Phong Lan lại muốn giúp nàng dưỡng tốt thân thể nhưng chuyện này đối với nàng mà nói trăm lợi chứ không có một hại, bất quá thể chất của nàng yếu kém như vậy, muốn dưỡng tốt cũng phải đợi đến năm sáu năm, nếu có kỳ trân dị thảo cũng mất hai ba năm, thời gian dài như vậy, bản thân nàng không đợi được.

“Thân thể ta muốn dưỡng tốt cũng phải đợi đến mấy năm sau, đến lúc đó...” Tiết Thanh Liên ngập ngừng, Tiết thị vốn đã không hài lòng với nàng, Hạ gia bên kia lại không vừa ý mối hôn sự này, bất kể là vì lý do gì thì ngày tháng sau này ở Hạ gia tuyệt đối sẽ không trôi qua, muốn nàng dưỡng tốt thân thể không phải không được, bất quá phải đợi một thời gian dài, nếu dưỡng xong hai ba năm sau nàng vẫn chưa thể mang thai, mà nàng khi đó vẫn chưa có chỗ đứng ở Hạ gia, Tiết thị muốn lấy cơ để nạp thiếp cho Hạ Túc để chèn ép địa vị của nàng, thậm chid là đuổi nàng ra khỏi Hạ gia là chuyện vô cùng dễ dàng.

“Có kiên nhẫn mới có thể làm chuyện lớn, huống hồ Hạ gia không phải chỉ có Tiết thị làm chủ.” Hạ lão gia quả thật là gia chủ của Hạ gia, Tiết thị mặc dù là phu nhân của Hạ lão gia nhưng người có thể làm chủ Hạ gia thì chưa chắc đó là Tiết thị.

Tiết Thanh Liên nhanh chóng nhận ra vấn đề: “Muội muốn ta lấy lòng Hạ lão thái thái?” Nàng từng nghe Hạ Túc nói, trong nhà hắn còn có một vị tổ mẫu, bởi vì Hạ lão thái thái chỉ có một nhi tử là Hạ lão gia nên đối với nhi tử này hết mực yêu thương, mà Hạ lão gia cũng rất hiếu thảo với Hạ lão thái thái, Hạ lão gia thê thiếp thành đàn, hắn không chỉ có một người vợ là Tiết thị mà ở Hạ phủ còn có hai vị di nương khác nhưng hai vị di nương đó đều sinh nữ nhi nên địa vị của Tiết thị ở Hạ gia khó có thể lay chuyển, mà Hạ Túc là đích trưởng tử của Hạ gia, Hạ lão thái thái đối với hắn vô cùng cưng chiều, ngay cả đệ đệ của hắn Hạ Võ đều không bằng, từ nhỏ hắn đã rất thân cận với tổ mẫu của mình, tình cảm của hai người bọn họ cực kì tốt.

“Hạ gia cũng giống như Tiết gia, tuy nói Tiết thị là chủ mẫu nhưng người nắm quyền mới là Hạ lão thái thái, tình cảm mẹ chồng nàng dâu không phải ai cũng phát huy tốt được, Tiết thị dù có mười lá gan cũng không dám trực tiếp đối đầu với mẹ chồng nàng ta, nếu tỷ có thể thông minh ôm chắc cây đại thụ này thì cuộc sống của tỷ trước khi mang thai cũng không quá khó chịu đâu.” Tiết Phong Lan phân tích cho Tiết Thanh Liên mặt tốt của chuyện này, bất quá Hạ lão thái thái cũng giống như Tiết lão thái thái, gừng càng già càng cay, lấy lòng Hạ lão thái thái được hay không thì phải xem năng lực của nàng ta, thứ nàng có thể giúp là đả thông tư tưởng của nàng ta chứ không phải dọn đường cho nàng ta đi.

“Cứ cho lời của muội là đúng đi nhưng nếu ta mang thai, đứa bé sinh ra không phải nhi tử mà là nữ nhi thì sao?” Tốn công sức bao năm như vậy, muốn mẫu bằng tử quý thì phải dựa vào nhi tử, khó khăn lắm mới mang thai, nếu nàng sinh ra nữ nhi thì phải làm sao? Kế hoạch tan vỡ sao?

“Chuyện này cũng phải xem ở tỷ rồi.” Ánh mắt Tiết Phong Lan mang theo ý vị thâm trường nhìn nàng.

“Ta cũng không phải là không muốn sinh nhi tử nhưng chuyện này sao có thể quyết định?” Tiết Thanh Liên bị thái độ của người đối diện chọc tức, sinh con là chuyện nàng có thể quyết định được giới tính sao?

“Ta nói phải xem ở tỷ không phải là do tỷ định sinh thế nào mà hết thảy phải do Hạ Túc quyết định.”

“Hạ Túc thì liên quan gì?” Tiết Thanh Liên không rõ.

“Phải xem năng lực của tỷ có thể thuyết phục được Hạ Túc xem nữ nhi như nhi tử hay không?” Cổ nhân trọng nam khinh nữ là chuyện thường tình nhưng Hạ Túc nếu thật sự trong lòng có Tiết Thanh Liên thì chỉ cần Tiết Thanh Liên thổi chút gió bên tai hắn một chút thì cho dù là sinh nhi tử hay nữ nhi cũng điều như nhau, chẳng phải Hương Quý phi đã thành công trong sự việc này sao? Cho dù Lam Thuần Ngọc là nữ nhi nhưng Ngụy đế vẫn xem trọng nàng ta, nếu Tiết Thanh Liên có thể học theo Hương Quý phi thì sau này nếu nàng ta sinh nữ nhi cũng được an ổn.

“Ý muội là?” Tiết Thanh Liên nghi hoặc.

Môi mỏng mấp mái ba chữ “Hương Quý phi.”

Đầu óc Tiết Thanh Liên nháy mắt trở nên thanh tỉnh, mặc dù nàng chưa từng tiến cung, cũng không có gặp qua Hương Quý phi nhưng sự tích nàng cũng đã nghe nhiều, Hương Quý phi sinh một cặp song sinh long phượng thai, Ngũ hoàng tử được sủng ái đó là chuyện tất nhiên, dù sao hắn cũng là nam tử, Ngụy đế thích nhi tử chuyện này không ai không biết, bất quá không ai nghĩ đến Lục công chúa - muội muội song sinh của hắn cũng được sủng ái, mọi người đều nói Lục công chúa là bởi vì hưởng long khí của Ngũ hoàng tử mới được Ngụy đế để mắt đến nhưng theo lời Tiết Phong Lan thì có vẻ như Ngụy đế thương yêu Lục công chúa hoàn toàn không liên quan đến Ngũ hoàng tử mà là dựa vào năng lực của nàng ta, hay chính xác mà nói là dựa vào mẫu phi Hương Quý phi của nàng ta?

Thấy Tiết Thanh Liên đã hiểu ra vấn đề nàng cũng chẳng muốn dây dưa nữa, dù sao dạo này Tiết phủ quá yên bình, yên bình đến nỗi nàng cảm thấy đây chắc chắn là yên bình trước sóng gió, dù sao dạo gần đây Tiết Phong Linh có vẻ khá là an phận.

“Tỷ trở về đi, ta sẽ cho người đưa đồ bổ mang đến bồi dưỡng thân thể cho tỷ, xem như là... quà đại hôn của tỷ.”

“Như vậy, đa tạ tứ muội.” Đối phương đã hạ lệnh đuổi khách, Tiết Thanh Liên cũng không tiện ở lại, đồ vật bồi dưỡng thân thể mà Tiết Phong Lan sai người mang đến nàng tất nhiên không cảm thấy có vấn đề, nếu Tiết Phong Lan lựa chọn đối phó nàng cũng không cần dùng đến cách này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện