Thượng Quan Ngộ ní như thế, chẳng lẽ người nọ, thật sự là Hạ đại tiểu thư?!
Hạ Liên Phòng nghe vạy, lại mạnh che ngực, thở hổn hển, rồi nói: "Thượng Quan thiếu vì sao nói thế? Ta ở Phật đường ba năm, hôm qua mới lần đầu gặp mặt ngươi, ngươi lại là đại ân nhân của Hạ gia chúng ta, cớ sao nói xin lỗi? Thượng Quan thiếu gia cũng xuất thân từ thư hương thế gia, chẳng lẽ không biết danh tiết đối với một nữ tử quan trọng như thế nào sao? Ngươi ta không thân chẳng quen, tại sao gọi thẳng khuê danh của ta?"
"Liên nhi, nàng, nàng chớ tức giận, đây hết thảy đều là ta không đúng, ta không nên đem chuyện của chúng ta nói ra, nhưng, nhưng ta đích thực không đành lòng để Lục Ý biểu muội trở thành vật hi sinh vì tình ảm của chúng ta mà!" Thượng Quan Ngộ tận tình khuyên bảo, biểu tình kia thần thái kia, nhất nhất đều biểu lộ ra người cùng hắn có tư tình là Hạ Liên Phòng, mà không phải Hạ Lục Ý. "Chúng ta nhất kiến chung tình, ái mộ lẫn nhau, là ta không đúng, say rượu, lại mơ mơ màng màng đi đến trong sân của nàng, ta đã đáp ứng chờ nàng cập kê, để phụ thân đến phủ cầu hôn, hôm nay gây nên, vốn không phải ý của ta!"
Hạ Liên Phòng chưa kịp mở miệng, Hạ Lịch liền một cước đá tới: "Súc sinh nói năng bậy bạ loạn ngữ! Nữ nhi của ta có tâm tính như thế nào, sao có thể coi trọng loại người như ngươi? ! Nếu lại có nói bậy, ta liền sai người cắt đầu lưỡi của ngươi!"
Sắc mặt hắn nghiêm khắc, nghiễm nhiên là phẫn nộ tới cực điểm. Hiện trường nếu không phải còn có người ngoài, Thượng Quan Ngộ thật sự tin tưởng Hạ Lịch sẽ giết mình! Hắn ôm ngực, một cước kia của Hạ Lịch, nửa điểm tình cảm cũng không lưu. Nếu không muốn chết, hắn chỉ có thể gắt gao cắn chặt Hạ Liên Phòng! "Hạ, Hạ đại nhân! Ta biết là ta không đúng, không nên cùng Liên nhi tự định tư tình, chỉ là... Chỉ là tình đến chỗ sâu, giữ mình thế nào? Chỉ cầu Hạ đại nhân đáng thương ta một lòng say mê, thanh toàn cho ta cùng Liên nhi đi!" Nói xong liền dập đầu, trên mặt đất sạch sẽ thanh thạch rất nhanh liền có vết máu loang lổ.
Hắn ngược lại là thông minh, cố sống cố chết như vậy, dù là ai cũng đều sẽ tin. Không ít người đã bắt đầu nghị luận ầm ĩ, chỉ trỏ Hạ Liên Phòng. Thượng Quan thị quỳ trên mặt đất đáy mắt chợt lóe lên âm ác, Hạ Lục Ý lại nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần có người tin tưởng Hạ Liên Phòng mới là người có tư tình với Thượng Quan Ngộ, như vậy mình có thể tránh thoát một kiếp này! Còn nhiều thời gian, đoạn gièm pha này cuối cùng sẽ bị mọi người quên đi .
Hạ Lịch cuồng nộ, nếu ánh mắt có thể giết người, phỏng chừng Thượng Quan Ngộ đã sớm chết không có chỗ chôn. Ông đang muốn khiển trách, Hạ Liên Phòng lại nhẹ nhàng kéo tay áo của ông, lắc lắc đầu. Hạ Lịch sửng sốt, Hạ Liên Phòng đã đi về trước vài bước, đứng ở trước mặt Thượng Quan Ngộ, không nhanh không chậm hỏi: "Thượng Quan thiếu gia, ta hảo tâm hỗ trợ ngươi, ngươi lại hắt bát nước bẩn này lên trên người ta. Nếu ngươi nói ta với ngươi có tư tình, như vậy xin hỏi, ta đính ước với ngươi lúc nào, lại là ai hỗ trợ giúp truyền tin tức, tư tướng trao nhận, hẹn ngươi tới nơi này tư hội, sao lại một mình chạy trốn, còn đem Lục Ý muội muội tới đây để hãm hại? Ta tuy là nữ tử khuê các, từ nhỏ lại dưới sự chỉ bảo của phụ thân đọc vài cuốn sách, phụ đức nói là trinh thuận, phụ ngôn nói là đối đáp, phụ dung nói là ngoan ngoãn dịu dàng, phụ công nói là ti thác. Nếu ta ngay cả những đạo lý này mà cũng không hiểu, không phải uổng công đọc những sách kia hay sao! Ngươi nay nói xấu ta như vậy, là cảm thấy Hạ gia giáo nữ vô phương, hay là phụ thân khoan dung dễ gạt gẫm? !"
Nàng nói mấy câu đó, là lời lẽ quang minh chính nghĩa, một khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ phảng phất tản ra ánh sáng, khiến người nghe xong liền sinh lòng kính trọng. Mọi người ở đây đều là nhân tinh, nếu nàng quá mức kích động hoặc thề thốt phủ nhận, đều khó thoát khỏi nghi kỵ, chi bằng đường đường chính chính nghênh địch, đá thật không sợ lửa, chính là đạo lý này.
"Cái này, này..." Thượng Quan Ngộ làm sao nói ra được bọn họ là tại khi nào đính ước, nhưng không nói, chẳng phải chính là thừa nhận tội danh vu hãm sao? "Chính là hôm qua, ta giải độc cho đại thiếu gia xong, lúc nàng phái người đưa canh bổ cho ta!" Dứt lời, hắn đột nhiên nghĩ tới thứ Thượng Quan thị giao cho mình, vừa nãy quá mức bối rối, lại quên mất! Lấy thứ đó ra, Hạ Liên Phòng dù có phủ nhận, cũng sẽ không có ai tin nàng!
Hạ Mạt Hồi đi lên trước một bước, đứng ở bên người Hạ Liên Phòng, chỉ trích nói: "Thượng Quan thiếu gia ngươi quá hồ đồ! Ngươi là ân nhân đệ đệ ta, lúc ấy phụ thân không ở trong phủ, tổ mẫu lại đã có tuổi tác, đại tỷ là chủ tử trong phủ, nếu không đưa chút thuốc bổ cho ngươi, truyền đi, chẳng phải người khác sẽ nói Hạ phủ ta chậm trễ ngươi hay sao? Đây vốn là đạo đãi khác, tại sao đến trong miệng ngươi, lại thành minh chứng đại tỷ ta với ngươi phương tâm ám hứa?! Nghe nhị phu nhân nói, Thượng Quan thiếu gia cũng là người đọc đủ thứ thi thư, chẳng lẽ không hiểu thế nào là vô liêm sỉ sao!"
"Đúng vậy, Hạ đại tiểu thư nhà người ta là thiện tâm săn sóc, sai người đưa canh bổ, người này lại tự mình đa tình như thế, nói đại tiểu thư có ý với hắn, thật là chẳng biết xấu hổ!" Trong đám người không biết là ai nói một câu như vậy, mặt Thượng Quan Ngộ nhất thời nghẹn đến mức đỏ bừng, hắn tuy rằng không làm việc đàng hoàng, nhưng cũng là được ăn sung mặc sướng cả nhà nuông chiều, chưa từng chịu qua ánh mắt lạnh như vậy? Nhất thời kiêu ngạo kêu lên: "Hạ Liên Phòng! Ta quả nhiên là đã nhìn nhầm ngươi, nghĩ đến ngươi là giai nhân dịu dàng, lại không ngờ rằng tâm địa ngươi ác độc như vậy, trở mặt liền không tiếp nhận người! Ngươi nếu đã vô tình, cũng đừng trách ta vô nghĩa!"
Hạ Liên Phòng mặt không đổi sắc, trong lòng lại cười lạnh nói, rốt cuộc nhịn không được muốn xuất ra pháp bảo kia? "Chư vị!" Thượng Quan Ngộ không hề quỳ nữa, mà là đứng lên, "Nếu Hạ đại tiểu thư bội tín bội ước trước, cũng đừng trách Thượng Quan Ngộ ta không giữ lời thề! Hôm qua lúc nàng sai người đưa canh bổ cho ta, còn sai người giao cho ta tín vật đính ước, bằng không sao ta lại tự mình đa tình? ! Chỉ cần đem quần áo của ta lấy ra, đại gia vừa nhìn liền biết!"
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Hạ Liên Phòng, cứ tưởng rằng nàng sẽ cực kỳ hoảng sợ, nhưng không nghĩ rằng trên dung nhan mi mục như họa kia vẫn bình tĩnh như nước, chỉ có cặp mắt phượng kia, sáng bóng trong trẻo, đen trắng rõ ràng, sạch sẽ như tựa hồ nhìn thấu lòng người. Giai nhân như vậy, thật sự là nữ tử mặt dày vô sỉ như lời Thượng Quan Ngộ? !
"Nếu Thượng Quan thiếu gia đã nói như thế, vậy liền lấy ra xem một chút đi." Hạ Liên Phòng thản nhiên nói.
Hạ Lịch vung tay lên, Hạ An lập tức dẫn người vào phòng ngủ, nhị hoàng tử lại đột nhiên chen vào một câu: "Hạ đại nhân, nếu có thể, liền để bản hoàng tử cùng tiến đến đi, tiện có người chứng kiến."
Hạ Lịch nhìn thoáng qua đại nữ nhi, thấy nàng sắc mặt trầm tĩnh, liền gật đầu: "Làm phiền nhị điện hạ."
Vài người đi vào phòng ngủ cầm xiêm y Thượng Quan Ngộ đi ra, hắn đầu tiên là qua loa phủ thêm ngoại bào, sau đó từ trong trung y lấy ra một cây trâm hoa sen bích lục tạo hình kiểu cổ xưa xinh đẹp nho nhã: "Đây là ngươi phái người đưa cho ta, ngươi nhận hay không nhận?"
Hạ Liên Phòng chỉ cười không nói.
Thấy nàng không nói lời nào, Thượng Quan Ngộ càng đắc ý: "Chư vị mời xem! Đây chính là tín vật đính ước Hạ đại tiểu thư đưa cho ta! Hạ đại tiểu thư khuê danh tên là Liên Phòng, hoa sen trên cây trâm này trông rất sống động, trừ bỏ nàng, bên trong phủ còn ai sẽ có cây trâm tinh xảo như vậy?! Chẳng lẽ Lục Ý biểu muội sẽ đeo cái này hay sao? !"
"Đại tỷ!" Hạ Mạt Hồi trầm thấp hô một tiếng, lòng bàn tay trong tay áo đều ướt đãm mồ hôi. Nàng nhìn chằm chằm cây trâm kia, lại vội vừa hận, Thượng Quan thị quả thật ác độc, lại phái người trộm đồ của đại tỷ để hãm hại!
Hạ Lan Tiềm tuy không nói chuyện, nhưng ánh mắt nhìn Thượng Quan Ngộ lại tràn đầy oán hận. Ngay cả Hạ Lịch, toàn thân cũng đột nhiên cứng ngắc.
Bọn họ đương nhiên không tin Hạ Liên Phòng sẽ có tư tình với Thượng Quan Ngộ, bọn họ chỉ là kinh ngạc, trên tay Thượng Quan Ngộ vì sao sẽ có cây trâm của Hạ Liên Phòng! Nếu là những vật phẩm khác đều khong sao, nhưng cây trâm thứ có thể đại biểu vật đính ước này, là ai đưa đến trong tay Thượng Quan Ngộ!
"Lục Ý! Nữ nhi số khổ của ta!" Thượng Quan thị đột nhiên khóc hô một tiếng, ôm lấy một bên Lục Ý. "Sao lại có người muốn hãm hại vu khống con như thế! Thật đúng là tâm địa xấu xa, cũng không sợ bị thiên lôi đánh xuống! Liên nhi, nếu trong lòng ngươi ngưỡng mộ Ngộ nhi, nói với ta là được, vì sao muốn làm ra chuyện mất mặt như thế, còn hại muội muội ngươi! Chẳng lẽ thứ muội thì xứng đáng bị ngươi khi dễ hay sao? Lão gia! Lục Ý cũng là nữ nhi của ngài, ngài sao có thể bất công như vậy? ! Lục Ý đáng thương của ta, ngày sau còsao còn mặt mũi gặp người khác ——" khóc được phi thường thương tâm, nước mắt chảy đầy mặt, một cái hình tượng vĩ đại mẫu thân vì bảo vệ nữ nhi đấu tranh cùng cường quyền nhất thời hiện lên ở trước mặt mọi người.
Hạ Hồng Trang cũng nhân thể ôm chặt Thượng Quan thị cùng muội muội, ánh mắt đẫm lệ vô cùng bi thương ngưng mắt nhìn Hạ Liên Phòng: "Đại tỷ! Nếu ngươi không quen nhìn ta cùng Lục Ý, tỷ muội chúng ta cùng lắm sẽ chuyển đến biệt viện ở, nhưng vì sao ngươi nhẫn tâm như thế, muốn hủy hoại danh tiết của Lục Ý? Mặc dù trong lòng ngươi chỉ là lợi dụng Ngộ biểu ca, không có chân tình, nhưng Lục Ý là muội muội ruột của ngươi, so ngươi có thể nhẫn tâm vậy chứ!"
Hạ Liên Phòng thủy chung đạm bạc nhìn các nàng hát hí khúc, trên mặt nàng vẫn là thần tình nhu nhược, đến khi đám Thượng Quan thị xướng đủ, nàng mới nhẹ nhàng hít vào một hơi, xoay người đến trước mặt Hạ Lịch, cúi lậy: "Phụ thân!"
"Liên nhi!" Hạ Lịch tim như bị đao cắt, ông vội nâng dậy nữ nhi, "Con không cần phải lo lắng, phụ thân sẽ giải quyết giúp con, hiện tại cùng Hồi nhi đến Mạt Lỵ uyển trước, đợi một hồi phụ thân lại đi nhìn con."
Hạ Mạt Hồi vội vàng dắt tay Hạ Liên Phòng: "Đại tỷ, chúng ta đi trước đi!"
"Hi ——" Kỳ Ngọc Hà một cái bước xa cản lại đây, cười nói: "Chuyện này còn chưa giải quyết xong, đại tiểu thư sao có thể nào rời đi chứ? Bản thế tử tin tưởng đại tiểu thư là vô tội , Hạ đại nhân cũng không thể cứ thế để đại tiểu thư đi , bằng không trong sạch của đại tiểu thư sao đây?"
Trong mắt Hạ Liên Phòng ngấn lệ, lại thêm kiên nghị: "Phụ thân, Lỗ vương thế tử nói đúng, nếu giờ nữ nhi đi, liền phải chịu tội danh nhị phu nhân cùng Thượng Quan thiếu gia chụp cho, nữ nhi không đi. Chỉ là... Nếu nói ra chân tướng, sợ sẽ khiến phụ thân thương tâm, còn có thể diện Hạ phủ, kính xin phụ thân tha thứ!" Nói xong lại muốn hành lễ.
Hạ Lịch kéo nàng lại: "Nếu con bị thương, bị người khác nói xấu, tâm tình của phụ thân, thể diện Hạ phủ, chẳng lẽ sẽ không bị tổn thương, càng nghiêm trọng hơn sao! Liên nhi, có lời gì, con cứ nói ra đi! Ở đây chư vị đại nhân đều là đồng nghiệp phụ thân, vài vị thế tử cùng nhị hoàng tử, cũng đều là người quang minh quang minh, cứ nói đừng ngại, không cần cố kỵ." Ông nhìn đôi mắt phượng của nữ nhi cực kỳ rất giống vong thê, Yên Nhiên nói: "Chẳng lẽ phụ thân thân là đại học sĩ Thể Nhân các, ngay cả hòn ngọc quý trên tay mình cũng không bảo vệ được hay sao!"
Nữ nhi không còn là tiểu nha đầu nhu nhược dễ bắt nạt ba năm trước, ánh mắt của nàng kiên định, cơ trí, sạch sẽ cỡ nào nha! Ông còn có cái gì không thể quyết tâm chứ?
Mia: Vô sỉ cả lò từ cô đến cháu
Hạ Liên Phòng nghe vạy, lại mạnh che ngực, thở hổn hển, rồi nói: "Thượng Quan thiếu vì sao nói thế? Ta ở Phật đường ba năm, hôm qua mới lần đầu gặp mặt ngươi, ngươi lại là đại ân nhân của Hạ gia chúng ta, cớ sao nói xin lỗi? Thượng Quan thiếu gia cũng xuất thân từ thư hương thế gia, chẳng lẽ không biết danh tiết đối với một nữ tử quan trọng như thế nào sao? Ngươi ta không thân chẳng quen, tại sao gọi thẳng khuê danh của ta?"
"Liên nhi, nàng, nàng chớ tức giận, đây hết thảy đều là ta không đúng, ta không nên đem chuyện của chúng ta nói ra, nhưng, nhưng ta đích thực không đành lòng để Lục Ý biểu muội trở thành vật hi sinh vì tình ảm của chúng ta mà!" Thượng Quan Ngộ tận tình khuyên bảo, biểu tình kia thần thái kia, nhất nhất đều biểu lộ ra người cùng hắn có tư tình là Hạ Liên Phòng, mà không phải Hạ Lục Ý. "Chúng ta nhất kiến chung tình, ái mộ lẫn nhau, là ta không đúng, say rượu, lại mơ mơ màng màng đi đến trong sân của nàng, ta đã đáp ứng chờ nàng cập kê, để phụ thân đến phủ cầu hôn, hôm nay gây nên, vốn không phải ý của ta!"
Hạ Liên Phòng chưa kịp mở miệng, Hạ Lịch liền một cước đá tới: "Súc sinh nói năng bậy bạ loạn ngữ! Nữ nhi của ta có tâm tính như thế nào, sao có thể coi trọng loại người như ngươi? ! Nếu lại có nói bậy, ta liền sai người cắt đầu lưỡi của ngươi!"
Sắc mặt hắn nghiêm khắc, nghiễm nhiên là phẫn nộ tới cực điểm. Hiện trường nếu không phải còn có người ngoài, Thượng Quan Ngộ thật sự tin tưởng Hạ Lịch sẽ giết mình! Hắn ôm ngực, một cước kia của Hạ Lịch, nửa điểm tình cảm cũng không lưu. Nếu không muốn chết, hắn chỉ có thể gắt gao cắn chặt Hạ Liên Phòng! "Hạ, Hạ đại nhân! Ta biết là ta không đúng, không nên cùng Liên nhi tự định tư tình, chỉ là... Chỉ là tình đến chỗ sâu, giữ mình thế nào? Chỉ cầu Hạ đại nhân đáng thương ta một lòng say mê, thanh toàn cho ta cùng Liên nhi đi!" Nói xong liền dập đầu, trên mặt đất sạch sẽ thanh thạch rất nhanh liền có vết máu loang lổ.
Hắn ngược lại là thông minh, cố sống cố chết như vậy, dù là ai cũng đều sẽ tin. Không ít người đã bắt đầu nghị luận ầm ĩ, chỉ trỏ Hạ Liên Phòng. Thượng Quan thị quỳ trên mặt đất đáy mắt chợt lóe lên âm ác, Hạ Lục Ý lại nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần có người tin tưởng Hạ Liên Phòng mới là người có tư tình với Thượng Quan Ngộ, như vậy mình có thể tránh thoát một kiếp này! Còn nhiều thời gian, đoạn gièm pha này cuối cùng sẽ bị mọi người quên đi .
Hạ Lịch cuồng nộ, nếu ánh mắt có thể giết người, phỏng chừng Thượng Quan Ngộ đã sớm chết không có chỗ chôn. Ông đang muốn khiển trách, Hạ Liên Phòng lại nhẹ nhàng kéo tay áo của ông, lắc lắc đầu. Hạ Lịch sửng sốt, Hạ Liên Phòng đã đi về trước vài bước, đứng ở trước mặt Thượng Quan Ngộ, không nhanh không chậm hỏi: "Thượng Quan thiếu gia, ta hảo tâm hỗ trợ ngươi, ngươi lại hắt bát nước bẩn này lên trên người ta. Nếu ngươi nói ta với ngươi có tư tình, như vậy xin hỏi, ta đính ước với ngươi lúc nào, lại là ai hỗ trợ giúp truyền tin tức, tư tướng trao nhận, hẹn ngươi tới nơi này tư hội, sao lại một mình chạy trốn, còn đem Lục Ý muội muội tới đây để hãm hại? Ta tuy là nữ tử khuê các, từ nhỏ lại dưới sự chỉ bảo của phụ thân đọc vài cuốn sách, phụ đức nói là trinh thuận, phụ ngôn nói là đối đáp, phụ dung nói là ngoan ngoãn dịu dàng, phụ công nói là ti thác. Nếu ta ngay cả những đạo lý này mà cũng không hiểu, không phải uổng công đọc những sách kia hay sao! Ngươi nay nói xấu ta như vậy, là cảm thấy Hạ gia giáo nữ vô phương, hay là phụ thân khoan dung dễ gạt gẫm? !"
Nàng nói mấy câu đó, là lời lẽ quang minh chính nghĩa, một khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ phảng phất tản ra ánh sáng, khiến người nghe xong liền sinh lòng kính trọng. Mọi người ở đây đều là nhân tinh, nếu nàng quá mức kích động hoặc thề thốt phủ nhận, đều khó thoát khỏi nghi kỵ, chi bằng đường đường chính chính nghênh địch, đá thật không sợ lửa, chính là đạo lý này.
"Cái này, này..." Thượng Quan Ngộ làm sao nói ra được bọn họ là tại khi nào đính ước, nhưng không nói, chẳng phải chính là thừa nhận tội danh vu hãm sao? "Chính là hôm qua, ta giải độc cho đại thiếu gia xong, lúc nàng phái người đưa canh bổ cho ta!" Dứt lời, hắn đột nhiên nghĩ tới thứ Thượng Quan thị giao cho mình, vừa nãy quá mức bối rối, lại quên mất! Lấy thứ đó ra, Hạ Liên Phòng dù có phủ nhận, cũng sẽ không có ai tin nàng!
Hạ Mạt Hồi đi lên trước một bước, đứng ở bên người Hạ Liên Phòng, chỉ trích nói: "Thượng Quan thiếu gia ngươi quá hồ đồ! Ngươi là ân nhân đệ đệ ta, lúc ấy phụ thân không ở trong phủ, tổ mẫu lại đã có tuổi tác, đại tỷ là chủ tử trong phủ, nếu không đưa chút thuốc bổ cho ngươi, truyền đi, chẳng phải người khác sẽ nói Hạ phủ ta chậm trễ ngươi hay sao? Đây vốn là đạo đãi khác, tại sao đến trong miệng ngươi, lại thành minh chứng đại tỷ ta với ngươi phương tâm ám hứa?! Nghe nhị phu nhân nói, Thượng Quan thiếu gia cũng là người đọc đủ thứ thi thư, chẳng lẽ không hiểu thế nào là vô liêm sỉ sao!"
"Đúng vậy, Hạ đại tiểu thư nhà người ta là thiện tâm săn sóc, sai người đưa canh bổ, người này lại tự mình đa tình như thế, nói đại tiểu thư có ý với hắn, thật là chẳng biết xấu hổ!" Trong đám người không biết là ai nói một câu như vậy, mặt Thượng Quan Ngộ nhất thời nghẹn đến mức đỏ bừng, hắn tuy rằng không làm việc đàng hoàng, nhưng cũng là được ăn sung mặc sướng cả nhà nuông chiều, chưa từng chịu qua ánh mắt lạnh như vậy? Nhất thời kiêu ngạo kêu lên: "Hạ Liên Phòng! Ta quả nhiên là đã nhìn nhầm ngươi, nghĩ đến ngươi là giai nhân dịu dàng, lại không ngờ rằng tâm địa ngươi ác độc như vậy, trở mặt liền không tiếp nhận người! Ngươi nếu đã vô tình, cũng đừng trách ta vô nghĩa!"
Hạ Liên Phòng mặt không đổi sắc, trong lòng lại cười lạnh nói, rốt cuộc nhịn không được muốn xuất ra pháp bảo kia? "Chư vị!" Thượng Quan Ngộ không hề quỳ nữa, mà là đứng lên, "Nếu Hạ đại tiểu thư bội tín bội ước trước, cũng đừng trách Thượng Quan Ngộ ta không giữ lời thề! Hôm qua lúc nàng sai người đưa canh bổ cho ta, còn sai người giao cho ta tín vật đính ước, bằng không sao ta lại tự mình đa tình? ! Chỉ cần đem quần áo của ta lấy ra, đại gia vừa nhìn liền biết!"
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Hạ Liên Phòng, cứ tưởng rằng nàng sẽ cực kỳ hoảng sợ, nhưng không nghĩ rằng trên dung nhan mi mục như họa kia vẫn bình tĩnh như nước, chỉ có cặp mắt phượng kia, sáng bóng trong trẻo, đen trắng rõ ràng, sạch sẽ như tựa hồ nhìn thấu lòng người. Giai nhân như vậy, thật sự là nữ tử mặt dày vô sỉ như lời Thượng Quan Ngộ? !
"Nếu Thượng Quan thiếu gia đã nói như thế, vậy liền lấy ra xem một chút đi." Hạ Liên Phòng thản nhiên nói.
Hạ Lịch vung tay lên, Hạ An lập tức dẫn người vào phòng ngủ, nhị hoàng tử lại đột nhiên chen vào một câu: "Hạ đại nhân, nếu có thể, liền để bản hoàng tử cùng tiến đến đi, tiện có người chứng kiến."
Hạ Lịch nhìn thoáng qua đại nữ nhi, thấy nàng sắc mặt trầm tĩnh, liền gật đầu: "Làm phiền nhị điện hạ."
Vài người đi vào phòng ngủ cầm xiêm y Thượng Quan Ngộ đi ra, hắn đầu tiên là qua loa phủ thêm ngoại bào, sau đó từ trong trung y lấy ra một cây trâm hoa sen bích lục tạo hình kiểu cổ xưa xinh đẹp nho nhã: "Đây là ngươi phái người đưa cho ta, ngươi nhận hay không nhận?"
Hạ Liên Phòng chỉ cười không nói.
Thấy nàng không nói lời nào, Thượng Quan Ngộ càng đắc ý: "Chư vị mời xem! Đây chính là tín vật đính ước Hạ đại tiểu thư đưa cho ta! Hạ đại tiểu thư khuê danh tên là Liên Phòng, hoa sen trên cây trâm này trông rất sống động, trừ bỏ nàng, bên trong phủ còn ai sẽ có cây trâm tinh xảo như vậy?! Chẳng lẽ Lục Ý biểu muội sẽ đeo cái này hay sao? !"
"Đại tỷ!" Hạ Mạt Hồi trầm thấp hô một tiếng, lòng bàn tay trong tay áo đều ướt đãm mồ hôi. Nàng nhìn chằm chằm cây trâm kia, lại vội vừa hận, Thượng Quan thị quả thật ác độc, lại phái người trộm đồ của đại tỷ để hãm hại!
Hạ Lan Tiềm tuy không nói chuyện, nhưng ánh mắt nhìn Thượng Quan Ngộ lại tràn đầy oán hận. Ngay cả Hạ Lịch, toàn thân cũng đột nhiên cứng ngắc.
Bọn họ đương nhiên không tin Hạ Liên Phòng sẽ có tư tình với Thượng Quan Ngộ, bọn họ chỉ là kinh ngạc, trên tay Thượng Quan Ngộ vì sao sẽ có cây trâm của Hạ Liên Phòng! Nếu là những vật phẩm khác đều khong sao, nhưng cây trâm thứ có thể đại biểu vật đính ước này, là ai đưa đến trong tay Thượng Quan Ngộ!
"Lục Ý! Nữ nhi số khổ của ta!" Thượng Quan thị đột nhiên khóc hô một tiếng, ôm lấy một bên Lục Ý. "Sao lại có người muốn hãm hại vu khống con như thế! Thật đúng là tâm địa xấu xa, cũng không sợ bị thiên lôi đánh xuống! Liên nhi, nếu trong lòng ngươi ngưỡng mộ Ngộ nhi, nói với ta là được, vì sao muốn làm ra chuyện mất mặt như thế, còn hại muội muội ngươi! Chẳng lẽ thứ muội thì xứng đáng bị ngươi khi dễ hay sao? Lão gia! Lục Ý cũng là nữ nhi của ngài, ngài sao có thể bất công như vậy? ! Lục Ý đáng thương của ta, ngày sau còsao còn mặt mũi gặp người khác ——" khóc được phi thường thương tâm, nước mắt chảy đầy mặt, một cái hình tượng vĩ đại mẫu thân vì bảo vệ nữ nhi đấu tranh cùng cường quyền nhất thời hiện lên ở trước mặt mọi người.
Hạ Hồng Trang cũng nhân thể ôm chặt Thượng Quan thị cùng muội muội, ánh mắt đẫm lệ vô cùng bi thương ngưng mắt nhìn Hạ Liên Phòng: "Đại tỷ! Nếu ngươi không quen nhìn ta cùng Lục Ý, tỷ muội chúng ta cùng lắm sẽ chuyển đến biệt viện ở, nhưng vì sao ngươi nhẫn tâm như thế, muốn hủy hoại danh tiết của Lục Ý? Mặc dù trong lòng ngươi chỉ là lợi dụng Ngộ biểu ca, không có chân tình, nhưng Lục Ý là muội muội ruột của ngươi, so ngươi có thể nhẫn tâm vậy chứ!"
Hạ Liên Phòng thủy chung đạm bạc nhìn các nàng hát hí khúc, trên mặt nàng vẫn là thần tình nhu nhược, đến khi đám Thượng Quan thị xướng đủ, nàng mới nhẹ nhàng hít vào một hơi, xoay người đến trước mặt Hạ Lịch, cúi lậy: "Phụ thân!"
"Liên nhi!" Hạ Lịch tim như bị đao cắt, ông vội nâng dậy nữ nhi, "Con không cần phải lo lắng, phụ thân sẽ giải quyết giúp con, hiện tại cùng Hồi nhi đến Mạt Lỵ uyển trước, đợi một hồi phụ thân lại đi nhìn con."
Hạ Mạt Hồi vội vàng dắt tay Hạ Liên Phòng: "Đại tỷ, chúng ta đi trước đi!"
"Hi ——" Kỳ Ngọc Hà một cái bước xa cản lại đây, cười nói: "Chuyện này còn chưa giải quyết xong, đại tiểu thư sao có thể nào rời đi chứ? Bản thế tử tin tưởng đại tiểu thư là vô tội , Hạ đại nhân cũng không thể cứ thế để đại tiểu thư đi , bằng không trong sạch của đại tiểu thư sao đây?"
Trong mắt Hạ Liên Phòng ngấn lệ, lại thêm kiên nghị: "Phụ thân, Lỗ vương thế tử nói đúng, nếu giờ nữ nhi đi, liền phải chịu tội danh nhị phu nhân cùng Thượng Quan thiếu gia chụp cho, nữ nhi không đi. Chỉ là... Nếu nói ra chân tướng, sợ sẽ khiến phụ thân thương tâm, còn có thể diện Hạ phủ, kính xin phụ thân tha thứ!" Nói xong lại muốn hành lễ.
Hạ Lịch kéo nàng lại: "Nếu con bị thương, bị người khác nói xấu, tâm tình của phụ thân, thể diện Hạ phủ, chẳng lẽ sẽ không bị tổn thương, càng nghiêm trọng hơn sao! Liên nhi, có lời gì, con cứ nói ra đi! Ở đây chư vị đại nhân đều là đồng nghiệp phụ thân, vài vị thế tử cùng nhị hoàng tử, cũng đều là người quang minh quang minh, cứ nói đừng ngại, không cần cố kỵ." Ông nhìn đôi mắt phượng của nữ nhi cực kỳ rất giống vong thê, Yên Nhiên nói: "Chẳng lẽ phụ thân thân là đại học sĩ Thể Nhân các, ngay cả hòn ngọc quý trên tay mình cũng không bảo vệ được hay sao!"
Nữ nhi không còn là tiểu nha đầu nhu nhược dễ bắt nạt ba năm trước, ánh mắt của nàng kiên định, cơ trí, sạch sẽ cỡ nào nha! Ông còn có cái gì không thể quyết tâm chứ?
Mia: Vô sỉ cả lò từ cô đến cháu
Danh sách chương