Thời gian ba năm đủ để nhân loại có hiểu biết nhiều hơn về zombie, các biến dị giả tuyên bố bọnhắn sẽ không thua một khi Chúa tể vẫn còn sống, như vậy nghĩa là biến dị giả có thể sinh sản, đồng thời, Chúa tể cũng chính là thủ phạm biến người sống thành biến dị giả, thậm chí nhân loại còn thông vài biến dị giả tính tình tự đại biết được, nếu Chúa tể chết thì zombie cũng không tồn tại được lâu. Đối với tin tức này, cho dù tỉ lệ thành công nhỏ đến mức nào, nhân loại cũng muốn thực hiện cho được bằng mọi giá, vì thế, giết chết Chúa tể của biến dị giả trở thành chuyện nhân loại muốn làm nhất lúc này.

Ba năm nay, nhân loại vẫn luôn bị vây ở thế yếu, trong tình trạng không có ai có khả năng bảo đảm sinh mệnh của thể nhân loại, kế hoạch “trực đảo Hoàng Long” (nghĩa là đánh thẳng vào phủ Hoàng Long – thủ phủ nước Kim. Ngày xưa Nhạc Phi đi chinh phục nước Kim, khi đánh đến gần phủ Hoàng Long, ông đã dùng kế thâm nhập vào nội bộ đối phương, khiến nhiều tướng nhà Kim phải đầu hàng, sau này câu trên được dùng để chỉ việc tấn công thẳng vào sào huyệt của địch) tuyệt đối không thể thi hành, lỡ như toàn bộ dị năng giả đều hy sinh thì nhân loại phải làm sao đây? Mà hiện tại, đối với việc chiến đấu với zombie và biến dị giả, các dị năng giả theo thực lực không ngừng tăng lên mà có thêm vài phần chắc thắng. Ngày thứ hai sau khi nhân loại thương lượng kế hoạch đánh thẳng vào nơi ở của Chúa tể các biến dị giả thì Jeff, biến dị giả phụ trách việc giao tiếp với nhân loại, lại chiếm lĩnh mạng internet, nói với nhân loại, không cần trốn tránh nữa, đến quyết chiến một trận cuối cùng đi, một trận định thắng thua.

Được rồi, biến dị giả đã đưa ra lời tuyên chiến, nhân loại sao có thể yếu đuối trốn tránh được, cho nên quân đội và các dị năng giả được tập hợp, xuất phát hướng về phía Thánh địa.

Dọc đường đi, bọn họ không gặp được bất kỳ biến dị giả tầng thứ tư nào, cho nên dưới thực lực của các dị năng giả, quân đội của nhân loại và các dị năng giả đánh đâu thắng đó. Đến bây giờ, bọn họ đã có thể nhìn thấy bóng dáng của Thánh địa – nơi ở của Chúa tể biến dị giả, .

“Tần Trạm, ăn chút gì đi.” Văn Nhân Lẫm đưa thức ăn đến cho Tần Trạm.

Tần Trạm im lặng tiếp nhận, Văn Nhân Lẫm nhìn Tần Trạm lúc này cũng chỉ có thể thở dài. Từ sau khi ca hắn mất tích, Tần Trạm liền trở nên cực kỳ trầm mặc, trên khuôn mặt y, không còn nụ cười ôn hòa như trước nữa, thậm chí, có khi hắn còn nhìn thấy vẻ tuyệt vọng trên khuôn mặt y. Cứ như thế này, Tần Trạm sẽ sụp đổ, hoặc phát điên, nếu không phải vì nhiệm vụ bảo vệ Luật của lực lượng hạt giống vẫn còn tồn tại, có lẽ Tần Trạm sẽ thật sự phát điên. Những người khác không biết nguyên nhân Tần Trạm thay đổi, nhưng hắn biết, tình cảm của y đối với ca hắn sâu đậm đến mức nào.

Nhìn Tần Trạm chiến đấu một cách hung hãn, không hề cố kỵ, phong cách tao nhã thong dong của Thánh kỵ sĩ giờ đây trở nên điên cuồng, hắn biết đó là y đang phát tiết, y cần phát tiết cảm giác bối rối bất an trong lòng từ sau khi ca hắn mất tích.

Tần Trạm máy móc ăn uống, không hề cảm giác được hương vị của thức ăn, từ sau khi Luật mất tích, tất cả hình ảnh trước mắt hắn đều mất đi màu sắc, thức ăn đối với hắn đều mất đi hương vị, trong lòng hắn chỉ còn một mảnh hoang vu, hắn sống mà như đã chết, ngoại trừ một số nhu cầu thiết yếu của nhân loại, hắn quả thật giống y như một người chết. Hắn còn sống, chiến đấu, chỉ vì tin rằng Luật vẫn còn sống mà thôi.

Hắn sợ, lỡ như Luật ở ngoài gặp phải zombie thì phải làm sao, cho nên hắn phải giết chết bọn chúng, những sinh vật có khả năng thương tổn đến Luật. Mỗi một ngày, hắn đều nhìn chằm chằm vào bảng nhiệm vụ, vào nơi ghi lại nhiệm vụ bảo vệ Văn Nhân Luật, chỉ cần nó còn tồn tại, thì Luật vẫn còn sống, nếu Luật chết, nhiệm vụ cũng sẽ biến mất. Không, sẽ không biến mất, hắn nhất định sẽ bảo hộ Luật, nhất định.

Lúc ngủ, hắn gần như không thể ngủ ngon, thế nhưng hắn cần phải nghỉ ngơi, vì những trận chiến kế tiếp, cho nên vì để bản thân có thể ngủ, hắn đem chăn nệm của Luật theo, dùng nó bao lại chính mình, để hơi thở của Luật bao vây hắn. Chỉ có làm như vậy, tâm của hắn mới có thể cảm thấy an bình, mới có thể yên tâm nghỉ ngơi.

Luật, ngươi rốt cuộc đang ở đâu? Tại sao lại phải rời khỏi căn cứ?

.

“Tần Trạm thật kỳ quái a.” Luật quan sát đội ngũ của nhân loại, nhận xét. Hắn không nhận ra bộ chăn nệm Tần Trạm đang sử dụng là của chính mình, dù sao chăn nệm có kiểu dáng giống nhau cũng rất nhiều.

“Sao vậy, ngươi quan tâm hắn?” Balberith rót một ly rượu.

“Chỉ thấy kỳ quái mà thôi.” Luật nói. Bởi vì Balberith và vị kia cố ý giấu giếm, Luật hoàn toàn không biết gì về tình cảm của Tần Trạm, mỗi khi đến lúc Tần Trạm có khả năng lộ ra chút gì, lực chú ý của Luật cũng sẽ bị dời đến nơi khác. Mặc dù vậy, Luật vẫn có thể thông qua biểu tình và phong cách chiến đấu thay đổi mà nhận ra Tần Trạm có vấn đề. Tuy quan hệ giữa hai người bọn họ không tốt, nhưng dù sao cũng đã quen biết quá nhiều năm.

Đối với thái độ của Luật, Balberith chỉ mỉm cười, không truy vấn nữa. Hắn không thể chọc ghẹo Luật quá đà, gần đây, tâm tình của y cực kỳ không tốt a. Về phần nguyên nhân, hắn đương nhiên là biết đến.

“Sinh mệnh của Alek sắp đến lúc chấm dứt rồi.” Nhấp một ngụm rượu, Balberith bình thản nói.

“Ân.” Luật lên tiếng tỏ vẻ mình biết, ngữ khí lạnh nhạt không nghe ra cảm tình.

Năm đó, khi hắn cứu Alek, tình huống của y cực kỳ tồi tệ, các loại thí nghiệm đã khiến gen của Alek gần như bị phá hủy, Balberith đương nhiên không định cứu y, chỉ là hắn lúc ấy, phẫn nộ vì những gì y trải qua, đồng tình y, cho nên mới mềm lòng mà ra tay cứu y.

Là Tế Tư, hắn có thực lực, cũng có khả năng chữa trị cho Alek, chỉ là sau đó không lâu, Alek chủ động đề nghị hắn đừng lãng phí lực lượng của mình trên người y.

Chữa trị cho Alek là hành vi của cá nhân hắn, cho nên lực lượng duy trì Alek sống sót là của hắn. Đối với hắn năm đó, khi chỉ vừa mới thích ứng lực lượng của Tế Tư, thật sự không dễ dàng để duy trì sinh mệnh của Alek, phải nói là một loại gánh nặng. Sau khi Alek biết được chân tướng từ kẻ khác, y liền cự tuyệt hắn dùng lực lượng để giúp y sống sót, chỉ là, hắn cũng không đồng ý.

Cuối cùng, hắn vẫn dùng năng lực của mình để kéo dài sinh mệnh của y, chẳng qua cũng có giới hạn, năng lực của hắn không phải vạn năng. Alek có thể kéo dài sinh mệnh, điều kiện là không thể sử dụng dị năng quá nhiều, một khi sử dụng quá mức, gen của y trong tình trạng sắp nứt vỡ sẽ thật sự  bị phá hủy, cũng đồng nghĩa với việc y sẽ tử vong.

Hơn mười năm qua, Alek cũng không có cơ hội sử dụng lực lượng quy mô lớn, cho nên mới có thể sống lâu như vậy. Thế nhưng, trong giai đoạn hai của “Ngày Tận Thế” này, Alek lại gánh nhiệm vụ của người chủ trì, sẽ không tránh khỏi tình huống phải sử dụng lực lượng, cũng không thể tránh né trận chiến với nhóm người Tần Trạm sắp tới. Thực lực giữa Alek và bọn họ có chênh lệch, nhưng nếu bọn họ đồng thời ra tay, cũng không phải không có cơ hội thắng, khuyết điểm thân thể của Alek chắc chắn là một tai họa ngầm.

Càng đừng nói đến Balberith muốn nhân loại thắng lợi, cho nên nhân loại chắc chắn sẽ thắng. Bất quá, như vậy cũng có thể gọi là “thắng lợi” sao?

“Alek hẳn là hy vọng có thể chết trong lòng của ngươi.” Balberith cảm thán nói, chỉ là không hề nghe ra chút cảm tình nào trong ngữ điệu.

“Vậy thỏa mãn hắn thôi.” Luật bình thản đáp lại. Hắn không cần nghĩ cũng biết Balberith muốn làm gì, đơn giản là muốn xem trò vui mà thôi, để những người kia nhìn thấy hắn xuất hiện bên cạnh Alek, nhìn thấy thái độ của Alek đối với hắn, để hắn phải bộc lộ lực lượng của mình, để nhân loại biết…

Biểu tình của nhân loại lúc đó hẳn sẽ khiến Balberith cảm thấy giải trí a.

Mà, hắn cũng không bận tâm, bởi vì Alek, y ở bên cạnh hắn mười năm, nếu điều y mong muốn là chuyện này, vậy thì thỏa mãn nguyện vọng ấy cũng có ảnh hưởng gì đâu.

“Alek mà chết thì cũng thật đáng tiếc.” Balberith nói, hắn muốn nhìn thấy tình huống Alek và Tần Trạm đối lập thử xem thế nào, thật sự là đáng tiếc.

Đối với giọng điệu tiếc hận của Balberith, Luật không có ý kiến gì.

“Alek, thông báo cho bọn họ biết, Luật đang ở chỗ của ngươi.” Sau khi Luật rời khỏi, Balberith phân phó cho Alek, “Về phần nói như thế nào để không bại lộ thân phận của Luật, tự ngươi suy nghĩ đi.” Hắn mới sẽ không phí tế bào não cho chuyện này.

“Vâng, Balberith bệ hạ.” Alek đáp lại, sau đó đem nhiệm vụ này ném cho các biến dị giả đa mưu túc trí.

Biến dị giả tầng thứ ba lập tức đưa ra một cách nói phù hợp với yêu cầu của thượng tầng, trong tình huống chính hắn cũng không biết rõ mọi chuyện, hơn nữa vì thượng tầng cố ý nói dối, nên hắn đã tự lý giải mọi chuyện theo ý riêng của mình, và đây cũng chính là điều mà Alek cần.

.

Ban đêm vốn là thời gian nghỉ ngơi của nhân loại, cho dù đang trong tình hình chiến tranh căng thẳng, bản năng của nhân loại vẫn cần phải nghỉ ngơi, cho nên vào những lúc này, chung quanh chỉ có một mình mình là chuyện cực kỳ thống khổ, có nhiều người thì có thể phân công gác đêm, có ngủ một chút vẫn tốt hơn là không.

Quân đội và nhóm dị năng giả của nhân loại lại đông người như vậy nên càng thêm dễ phân công, đương nhiên sẽ có nhân viên gác đêm. Tất cả đều cực kỳ cảnh giác, ai bảo hiện tại bọn họ đã bước vào khu vực trung tâm của zombie.

Dưới ánh đèn sáng sủa, không gì có thể che giấu được, cho nên zombie vừa xuất hiện đã bị nhân viên gác đêm bắt giữ, càng đừng nói bọn chúng căn bản không hề che giấu hành tung.

Tín hiệu khẩn cấp vang lên, những người đang ngủ đều bừng tỉnh, trong ba năm nay, tất cả đều đã quen mặc quần áo chỉnh tề đi ngủ, vũ khí cũng nắm chặt trong tay. Đừng xem đây là chuyện nhỏ, sống mấy chục năm trong hòa bình, cho nên có thói quen ngượng ngùng khi không mặc quần áo là đương nhiên, cho dù là nam nhân cũng phải có chiếc quần đùi, lại càng không cần phải nói đến nữ nhân, mà thói quen cầm sẵn vũ khí trong tay, cũng là để có thể nhanh chóng tham gia chiến đấu.

Tần Trạm mở mắt, một tay cầm vũ khí, một tay thu dọn chăn nệm cất đi. Nếu không có bộ chăn nệm này, hắn không biết nên dùng cái gì để tiếp tục kiên trì sống sót.

Tiếng súng muốn vang lên, báo hiệu chiến tranh bắt đầu.

Thế nhưng, tình huống có chút bất thường, bởi vì sau khi zombie tiến vào phạm vi canh gác liền bất động. Bọn chúng bất động, nhưng nhân loại sẽ không dừng tay, giết, giết, giết, chỉ có một ý niệm giết chết zombie trong đầu.

“Tần Trạm, ra đây.” Có biến dị giả kêu gọi với ngữ khí kiêu ngạo.

Tần Trạm là đệ nhất cao thủ dị năng giả, cũng là người phụ trách chiến dịch lần này. Nhìn thấy zombie đứng yên cho bọn họ bắn chết, Tần Trạm cũng xua tay, để nhân loại ngừng công kích. Dựa vào thực lực của bản thân, hắn cũng không sợ đám zombie trước mặt.

Tần Trạm là người có khả năng uy hiếp lớn nhất đối với zombie và biến dị giả, đương nhiên các biến dị giả đều có thể nhận ra hắn.

Nhìn thấy Tần Trạm bước ra, biến dị giả được phái đến truyền tin cũng bước ra.

“Chúa tể để ta báo cho ngươi biết một chuyện,” đối với mệnh lệnh này, biến dị giả đến truyền tin cũng không hiểu ra sao.

Chúa tể? Là Chúa tể của zombie, nhân vật thần bí chưa từng có người thấy qua? Hắn định nói cho Tần Trạm biết cái gì? Một câu của biến dị giả, lập tức liền khiến cho nhân loại nổi lên nghi hoặc.

“Văn Nhân Luật ở nơi này.”

.

END 65.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện