“Ai?” Nghe tiếng động lạ, Tần Trạm theo bản năng hỏi. Bất quá, hắn không phải kẻ ngốc, cho nên sau khi hỏi xong cũng đã đoán được người đang có mặt ở đây là ai.

Trong Thủy Tinh Thành này, những sinh vật phi nhân loại kia hẳn sẽ không có hứng thú đến đây, dùng vài thủ đoạn nhỏ quấy rầy hắn, hơn nữa, con đường nhỏ dẫn vào bể tắm đằng kia, nhìn phương hướng thì có vẻ như nó kéo dài đến căn phòng bên cạnh, có nghĩa là hai phòng sử dụng chung một nhà tắm, mà căn phòng sát vách kia, chính là phòng của Luật.

Nghĩ đến đáp án này, Tần Trạm đột nhiên cảm thấy cả người cứng ngắc, tay chân trở nên luống cuống, không biết đặt ở chỗ nào. Lúc này, hắn không mặc gì trên người, còn Luật, hẳn là cũng không.

“Luật, là ngươi sao?” Tần Trạm có chút khẩn trương hỏi, thanh âm ám ách, cũng không khỏi nuốt nuốt nước miếng, không ngừng tự nhủ mình nên mặc lại quần áo rồi ra ngoài, có điều hình ảnh xuất hiện trong đầu quá kích thích, khiến hắn thiếu điều muốn phun máu mũi. Chỉ cần vòng qua tảng đá lớn kia, hắn sẽ có thể nhìn thấy bộ dạng Luật lúc này, cơ thể xích lõa phiếm thủy quang, làn da trắng mịn bị hơi nước nhuộm sang màu phấn hồng, khuôn mặt tuấn mỹ hẳn sẽ có vẻ thả lỏng biếng nhác, mái tóc đen mềm mại phủ lên bờ vai duyên dáng cùng tấm lưng tuyệt đẹp lộ rồi rơi vào mặt nước, tạo thành những đường cong mỹ diệu.

Đúng vậy, người phía sau tảng đá chính là Luật. Hắn vào phòng tắm sớm hơn Tần Trạm, khi đang thoải mái ngâm nước nóng thì nghe thấy có tiếng động lạ vang lên. Cũng giống Tần Trạm, Luật tuyệt đối đủ thông minh, ngay khi nghe thấy tiếng động, hắn đã đoán ra người đến là Tần Trạm. Ngoài phần mà Tần Trạm đã phân tích ra, Luật còn đoán được thêm mộtchuyện nữa, đó chính là thú vui ác độc của Balberith.

Trước giờ hắn vẫn sử dụng phòng tắm này, bài trí xung quanh đến hôm nay cũng vẫn không có gì thay đổi, cho nên hắn không nghĩ đến đây là phòng tắm chung, kết quả là hắn đã đánh giá thấp dự mưu của Balberith. Lúc này hắn mới suy nghĩ cẩn thận, khi hắn vào ở Thủy Tinh Thành, tại sao phòng tắm lại được được bố trí như thế này? Hắn vốn nghĩ là do Balberith tham khảo khách sạn suối nước nóng của nhân loại mà tạo ra, đến giờ hắn mới phát hiện, cây cối cùng những tảng đá lớn xung quanh khiến hắn hoàn toàn không phát hiện có con đường nối sang phòng sát vách, thẳng đến khi Tần Trạm xuất hiện.

Tên Balberith kia quả đúng là tật xấu khó bỏ, may mà hắn đã đề phòng không cho y theo dõi nữa.

Lúc này, Balberith nhìn màn hình trống trơn trước mặt, nụ cười chuẩn bị xem trò vui trên mặt lập tức cứng lại. Tại sao Luật lại ngăn cản, hắn còn muốn nhìn xem Tần Trạm khi chạm mặt Luật trong phòng tắm sẽ có phản ứng thế nào cơ mà. Vẻ xấu hổ và giãy giụa của Tần Trạm, đối với hắn mà nói, là một tiết mục rất phấn khích và đáng mong chờ a.

Nếu là lúc trước, tắm chung với Tần Trạm, Luật sẽ không nghĩ gì, cảm thấy rất bình thường, hai nam nhân cho dù có không mặc quần áo, đối mặt với nhau cũng không thấy có vấn đề gì cả. Thế nhưng, sau khi biết tình cảm của Tần Trạm, giờ phút này, Luật cũng có chút xấu hổ. Vốn là lúc nghe được Tần Trạm vào phòng tắm, hắn đã có ý định bỏ của chạy lấy người.

Ta đang để ý cái gì, tại sao ta lại phải chạy a? Luật nghĩ. Hắn làm như vậy, không phải đang chột dạ, hay yếu thế trước mặt Tần Trạm sao? Giữa mặt mũi và cảm giác xấu hổ, Luật quyết định chọn mặt mũi. Thế nhưng Luật không phát hiện, sau khi Tần Trạm bước vào, hắn không hề nhúc nhích, không phát ra bất kỳ thanh âm nào, cho đến khi không cẩn thận giật giật cánh tay, phát ra tiếng nước mới khiến Tần Trạm phát hiện nơi này còn có người.

Nghe Tần Trạm hỏi, Luật không nhận thấy âm điệu hơi kỳ quái của Tần Trạm, bởi vì cách hỏi có chút ngập ngừng kia của y đã giấu đi phần ám ách nam kham trong giọng nói.

Y đã phát hiện, hắn cũng không cần phải giả vờ câm điếc, thản nhiên lên tiếng, “Ân.”

Nhận được câu trả lời, Tần Trạm rốt cục có thể khẳng định người kia là Luật.

“Thực xin lỗi, ta không biết ngươi ở đây, ta lập tức ra ngoài.” Mặc dù không nhìn thấy cái gì đủ để cho hắn làm ra hành vi sai lầm, Tần Trạm vẫn quyết định đi ra. Lấy loại trạng thái này tắm chung với Luật, Tần Trạm thật sự không thể bảo chứng chính mình có thể tiếp tục giữ được lý trí. Tuy không còn phải che giấu cảm tình đối với Luật, nhưng những lúc thế này, tránh né là chuyện đương nhiên phải làm.

“Ngươi đang sợ cái gì?” Ngữ khí của Tần Trạm quá mức kích động khiến Luật nổi lên hứng thú trêu chọc y.

“Ta không có.” Tần Trạm mặc lại quần áo, nói ra lời nói dối mà ngay cả hắn cũng không cách nào tin tưởng. Hắn đương nhiên sợ, sợ bản thân sẽ thương tổn Luật, sợ tình cảm bị đè nén quá lâu sẽ bạo phát.

Luật nâng tay lên khỏi mặt nước, nhìn những vết sẹo trên cánh tay, rồi nhìn xuống cơ thể của chính mình, “Đối với thân thể đầy sẹo của ta, ngươi hẳn sẽ không có hứng thú đúng không.” Luật châm chọc.

Nghe Luật tự hạ thấp bản thân như thế, Tần Trạm bất chấp tình trạng hiện tại của mình, cảm thấy có chút tức giận, vừa bước qua tảng đá che chắn giữa hai người vừa nói, “Ngươi không được nói như vậy. Ngươi căn bản không biết  ta khát vọng ngươi bao lâu, mơ thấy được ôm lấy ngươi bao nhiêu lần.” Dưới cơn xúc động, Tần Trạm nói ra hết những chuyện tư mật vốn không nên nói.

Luật ngẩng đầu nhìn Tần Trạm xuất hiện trước mặt mình, có chút choáng váng, không chỉ vì y đột nhiên bước đến chỗ hắn, còn là vì hàm nghĩa trong lời nói của Tần Trạm. Khát vọng, còn có mơ thấy ôm hắn, Luật không phải hài tử đơn thuần, đương nhiên hiểu được hàm nghĩa đằng sau những lời ấy, hắn không ngờ dục vọng của Tần Trạm đối với hắn lại mãnh liệt như thế. Khuôn mặt hắn lập tức đỏ bừng, dù sao đi nữa, da mặt hắn cũng không dày đến mức có thể bất vi sở động khi bản thân trở thành nhân vật chính trong loại chủ đề này.

Tần Trạm nhìn Luật đang ở dưới nước, cũng ý thức được bản thân đã lỡ miệng, không khỏi cảm thấy khó xử và xấu hổ. Hắn tại sao lại nói ra mấy lời này a.

Thế nhưng, Tần Trạm cũng không ảo não được bao lâu. Luật trước mắt hắn lúc này đang không mặc quần áo ngâm trong nước nóng, mái tóc đen dài mềm mại bám theo đường cong của cổ và bờ vai, tản ra trên mặt nước, khuôn mặt đỏ bừng bừng, trông cực kỳ gợi cảm. Tần Trạm không nhịn được hấp dẫn trước mắt, hạ thân cực kỳ đáng buồn, thành thành thật thật có phản ứng, càng bất hạnh hơn là hắn chưa mặc xong quần áo, cho nên bị Luật tận mắt nhìn thấy quá trình này.

“Ngươi đang nghĩ cái gì?” Luật xấu hổ hỏi. Đều là nam nhân, hắn sao có thể không biết trạng thái này của Tần Trạm đại biểu cho cái gì. Mặc dù hắn đã trải qua không ít, nhưng đối mặt với dục vọng của một nam nhân khác đối với chính mình, hắn quả thật không biết phải làm sao.

Tần Trạm sau khoảng thời gian xấu hổ ban đầu, lúc này lại bắt đầu cảm thấy bình tĩnh. Dù gì cũng đã bị Luật nhìn thấy, hắn cần gì phải che giấu nữa. Không biết có phải bị Balberith lây bệnh không, Tần Trạm cũng hiếm khi có hứng thú trêu chọc người khác. Nhân lúc Luật quay đầu sang hướng khác, Tần Trạm vừa cười vừa bước xuống nước, cũng không làm ra bất cứ hành vi nào để che lấp dục vọng của mình.

Đến khi Luật nghe được tiếng nước mà quay đầu lại, Tần Trạm đã đến trước mặt hắn, cũng không chờ hắn phản ứng, y đã vòng tay ôm lấy eo hắn, kéo hai người sát vào nhau. Hắn thậm chí còn có thể rõ ràng cảm nhận thứ nóng như lửa kia ép sát chính mình.

“Ta yêu ngươi, Luật,” Tần Trạm thâm tình nhìn Luật, ôn nhu vô cùng, nhưng dục vọng bên dưới lại đầy tính công kích, “Ta muốn ôm ngươi, muốn hôn ngươi, muốn ngươi thuộc về ta, muốn lưu lại ấn ký của ta trên người ngươi. Ta đã muốn làm như vậy từ rất lâu, muốn đến phát cuồng, lại chỉ có thể đạt được điều đó trong mơ.”

Đối với sự thẳng thắn của Tần Trạm, Luật không biết nên trả lời thế nào, thậm chí ngay cả những lời ác độc quen thuộc cũng không thể phun ra khỏi miệng.

“Nhìn ngươi nói, ta chỉ muốn hôn ngươi, nhìn ngươi châm chọc khiêu khích ta, điều ta muốn làm nhất chính là hôn ngươi để ngươi không thể nói thêm câu nào nữa, nhìn những ngón tay xinh đẹp của ngươi, ta chỉ muốn hôn lên chúng, không bỏ sót bất cứ chỗ nào.” Càng nghe Tần Trạm nói, Luật càng cảm thấy nhiệt độ trên mặt càng lên cao, bắt đầu muốn tránh khỏi cái ôm ôn nhu mà cường thế của Tần Trạm.

“Ngươi không hề phòng bị trước mặt ta, cứ thế mà dụ hoặc ta.” Tần Trạm lên án hành vi ác độc của Luật.

“Ta không có.” Luật mới sẽ không thừa nhận chuyện hắn không làm. Cái gì gọi là hắn dụ hoặc Tần Trạm, rõ ràng trước giờ hắn chưa từng làm chuyện nào giống như thế. Cảm giác được thứ kia của Tần Trạm càng lúc càng nóng, Luật muốn tránh ra, thế nhưng chỉ khiến Tần Trạm càng ôm chặt hơn, khiến hai người gần như đã dính sát vào nhau.

“Ngươi có,” Tần Trạm kề mặt sát vào Luật, Luật muốn quay sang một bên, thế nhưng lại bị một tay của Tần Trạm giữ lại, không để Luật có cơ hội trốn tránh, “Không chút phòng bị thay quần áo trước mặt ta, sau khi tắm xong chỉ mặc áo tắm liền đi qua đi lại trước mắt ta, khiêu chiến lý trí của ta. Ngươi có biết mỗi một lần như vậy, ta đều muốn cứ vậy mà chiếm đoạt ngươi, để ngươi hoàn toàn thuộc về ta.” Ánh mắt hắn không còn ôn nhu nữa, thay vào đó làngọn lửa dục vọng cháy âm ỉ, như thể muốn đem Luật hoàn toàn nuốt vào bụng

Khuôn mặt của Tần Trạm càng tiến gần, Luật càng cảm giác rõ ràng tiếng thở dốc của hắn. Nguy hiểm, Tần Trạm như vậy thật quá nguy hiểm. Khi trên môi tiếp xúc với thứ gì đó mềm mại, Luật liền dùng tất cả khí lực để đẩy Tần Trạm ra.

Tần Trạm đã tiến vào trạng thái, hoàn toàn không phòng bị, cho nên Luật thành công.

Bị Luật đẩy ra, Tần Trạm cũng ý thức được hành vi của mình, không dám đến gần Luật nữa, đứng tại chỗ cắn nát môi, để máu tươi trượt xuống dọc theo khóe miệng. Sau khi đau đớn qua đi, Tần Trạm đã bình tĩnh trở lại, chỉ là hô hấp của hắn vẫn rất dồn dập.

Luật không nhìn Tần Trạm, xoay người lên bờ, vẫy tay khiến chiếc áo choàng dài tự động bay vào tay hắn. Hắn cũng không lau người, nhanh chóng phủ áo choàng lên rồi đi thẳng về phòng,

“Thực xin lỗi, Luật.”

Luật nghe thấy Tần Trạm xin lỗi, nhưng vẫn không quay đầu lại. Hắn về phòng, đóng cửa xong lập tức ngồi bệt xuống dưới đất. Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy Tần Trạm nguy hiểm. Y nghiêm túc thật sao? .

Nhìn Luật biến mất sau cánh cửa, Tần Trạm hung hăng đập xuống mặt nước, khiến nước bắn mạnh lên cao. Chết tiệt, đã tự nhủ không nên gấp gáp, nhưng đến khi đối mặt Luật, lý trí lại trở nên yếu ớt hơn hẳn.

Ảo não chỉ trích chính mình một chút, Tần Trạm bất đắc dĩ nhìn xuống hạ thân, không giải quyết một chút sao được, thôi, dù sao hôm nay cũng đã như vậy, hắn cần gì phải ngại ngùng che giấu nữa.

Tần Trạm thuần thục dùng tay, ở nơi Luật không nhìn thấy, hắn cũng đã làm việc này vô số lần, nắm lấy dục vọng của mình, trong đầu nghĩ đến hình ảnh của Luật, có trong hiện thực, cũng có ảo tưởng, có hình ảnh là từng thấy trong mơ, có hình ảnh Luật đỏ mặt, Luật tức giận, mỗi một thứ đều có lực hấp dẫn trí mạng đối với Tần Trạm, đều có thể khơi mào dục vọng của hắn.

Khi tên của Luật vang vọng, trọc dịch màu trắng cũng nổi lên mặt nước, sau đó bị cuốn trôi.

Tần Trạm đơn giản tắm rửa lại một lần rồi quay về phòng mình. Về phần Luật, nên may mắn vì hắn không có sở thích nhìn lén người khác như Balberith mới không biết hành vi của Tần Trạm vừa rồi, nếu không, nói không chừng hắn sẽ làm thịt Tần Trạm, hoặc lẩn mất thật xa.

END 91
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện