Buổi sáng hôm nay Lý Chính vốn rất cao hứng, nhưng sau khi đột nhiên biết chuyện tối hôm qua xong, tâm tình không ổn. Lý Chính trông thấy hôm nay ba vị thủ hạ tâm phúc đại tướng dậy trễ, vốn cho rằng tối hôm qua ba người đối luyện, luyện tập đến khuya, dậy trễ.
Trông thấy ba người cùng nhau hàng đi tới. Không nghĩ tới Lý Chính chỉ thuận miệng hỏi một chút, Hoa Hùng ngu ngơ đã chủ động khia hết. Làm cho Dạ Lăng Vân cùng Vân Lâm đang cúi đầu đứng trước mặt Lý Chính lườm hắn một cái. Lần sau nếu như còn đi, thì... Để Hoa Hùng một người mời! Ai! trong lòng Lý Chính cảm thấy một tia phản bội, ba tâm phúc đại tướng, buổi tối tự nhiên không ai đi cảnh giới an toàn cho Tần Vương phủ,
Tự nhiên! Tự nhiên đi Ngọc Hoa lâu!
Hơn nữa còn không gọi chủ công của mình!
Các ngươi đem an nguy của bản vương để ở nơi đâu!
Lý Chính tức giận để Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ ăn nhiều thêm một chén cơm!
Trần Cung bất đắc dĩ nhìn ba vị này! Phúc lão ngược lại hứng thú quét nhìn toàn thân cao thấp ba người.
Lúc này, Diệp Hân Ngữ đi vào trước mặt mấy người Lý Chính, khom lưng cung kính nói:
- Điện hạ, Vương phi mời điện hạ hôm nay đi tọa trấn chủ vị cho thiên tài giao lưu thi đấu!
- Điện hạ chính là người tôn quý nhất Yến Dương phủ, hôm nay lại là thời gian trận đấu mở ra, đặc biệt sai tại hạ mời điện hạ tiến về!
- Ừm, bản vương cũng muốn nhìn một chút thiên tài tuấn kiệt Yến Dương phủ chúng ta như thế nào!
Lý Chính nhìn ba người Hoa Hùng một chút. “Ngươi xem một chút người ta kia! Đều biết sai người đến mời bản vương!”
“Các ngươi! Hừ!”
Rất nhanh, nhân viên toàn thể Tần Vương phủ hành động!
Bởi vì vì thiên tài giao lưu thi đấu ngay hôm nay bắt đầu!
Thiên tài giao lưu thi đấu phân hai loại, đấu văn cùng đấu võ!
Đấu văn có ba cửa ải,
Một đấu tài văn chương!
Hai luận thế!
Ba mô phỏng bàn cát!
Lý Chính thấy, Một đấu tài văn chương! So tài một chút về thơ ca, phần lớn đều là không ốm mà rên, xem tài văn chương của mọi người như thế nào!
Hai luận thế, cái này bình thường, luận một chút hình thức Yến Dương phủ bây giờ, Yến Dương phủ chúng ta nên phát triển như thế nào!
Ba, mô phỏng bàn cát, cái này thì hơi mãnh liệt, với điều kiện thực lực song phương ngang nhau, hoàn cảnh khác nhau đối kháng, cực kỳ khảo nghiệm mưu đồ thao lược!
Đấu võ thì đơn giản, chỉ một chữ
“Chiến!”
Không quá dài dòng, chỉ cần ai mạnh mẽ, người đó sẽ tiến vào vòng tiếp theo! Cuối cùng quyết ra người thắng trận!
Địa điểm tổ chức phía trên một quảng trường khổng lồ thường xuyên tổ chức tranh tài tại Yến Dương thành, quảng trường phân thành hai bộ phận, nửa nam có năm đại lôi đài, mười mấy tiểu lôi đài!
Nửa bắc có một đài cao, trên đài cao bày đầy bàn nhỏ, trên bàn có bút mực giấy nghiên!
Mà ở bốn phía có quảng trường được xây lên thật cao vây quanh, có sức chứa một trăm năm mươi ngàn người vây xem!
Người của một số đại thế lực ngồi ở hàng vị trí có lợi phía trước, có thể nhẹ nhõm quan sát được tình huống của tuyển thủ. Lúc này toàn bộ quảng trường đều đã ngồi đầy người xem, tiếng ồn ào không ngừng!
Mà tất cả thế lực lớn nhỏ bên trong Yến Dương phủ cơ bản đều tới. Lúc này Lý Chính đã ngồi ngay chủ vị, thời điểm vừa mới vào sân, diện mạo của Lý Chính để tất cả người xem chấn kinh trong chốc lát, không ít thiếu nữ thanh xuân khóc hô hào muốn gả cho Tần Vương!
Quận thủ sáu quận ngồi bên cạnh Lý Chính!
Lý Chính thì vô cùng thích ngồi cùng một chỗ với sáu vị quận thủ, từng người bọn họ đều là nhân tài, nói chuyện lại dễ nghe, hiệu suất làm việc cao, mà lại có kỳ ngộ không ngừng!
Ngươi nhìn xem!
Quận thủ Chu Vô Thị nói với Lý Chính:
- Điện hạ quả nhiên anh tuấn uy vũ bất phàm, lại tổ chức ra được thiên tài giao lưu thi đấu lớn như thế, nhiều thiên tài tuấn kiệt như vậy nhìn lên điện hạ, hưởng ứng điện hạ tiến về tham gia trận đấu, triển lãm một mặt mình mạnh nhất cho điện hạ thưởng thức. Vi thần ngưỡng mộ điện hạ như giang hà thao thao bất tuyệt... (nơi đây năng lực có hạn, tỉnh lược một trăm cái thành ngữ!)
Năm vị quận thủ còn lại trợn mặt nhìn Chu quận thủ, phi, không biết xấu hổ! Ngươi sao lại có thể như thế chứ.
- Không sai, điện hạ văn võ song toàn, hùng thao vĩ lược, tổ chức thiên tài giao lưu thi đấu thật lớn như thế, hiện tại mới khiến cho vi thần biết Yến Dương phủ chúng ta có nhiều thiên tài tuấn kiệt như thế! Đây là công lao của điện hạ! Là phúc của Yến Dương phủ chi!
Vương quận thủ của chúng ta kích động nói.
Chúng quận thủ ào ào hưởng ứng, này ngược lại có chút tán đồng, dù sao người nào cũng không nghĩ tới có thể làm cho nhiều thiên tài tuấn kiệt ào ào lộ ra như hiện tại!
Còn chưa chờ Lý Chính nói miệng,
Chỉ thấy Tần Liệt chỉ huy đám thiên tài đấu võ, cùng Phương Tư Vũ chỉ huy nhóm tuấn kiệt đấu văn đi vào trong sân rộng. Người xem xung quanh vốn bởi vì Tần Vương Lý Chính một mực không dám nói chuyện lớn tiếng. Nhưng đợi nhóm thiên tài tuấn kiệt đi ra, nhịn không được. Oanh! Nhất thời một trận ồn ào, người bốn phương tám hướng đều đang nghị luận, đều nghị luận về thiên tài, tỉ như
- Các ngươi nhìn, thiên tài kia mới xuất hiện thôi, thực lực hắn thật mạnh, Tiên Thiên cảnh!
- Oa, cũng là hắn, cũng là hắn, hắn cũng tới, lần này dễ nhìn!
- Một người là đứng đầu đoạt giải quán quân!
- Một người mới là mạnh nhất!
- Một người lớn lên rất đẹp, có một nửa đẹp trai của Tần Vương điện hạ!
- Một người thật xinh đẹp a! Nếu như có thể cưới được nàng, mình thế nào cũng chịu!
Đương nhiên mình giảm bao nhiêu thọ mệnh thì nhìn miệng của mình. Còn có không ít thân nhân xuất hiện, tỉ như thiên tài tất cả thế lực lớn nhỏ.
Đang cỗ vũ cho bọn hắn cố lên!
Một công tử cố lên!
Một tiểu thư cố lên!
Một người nào đó nếu như ngươi thắng, thì ta sẽ gả cho ngươi cái gì đó!
Mà có chút thiên tài cũng tuyên bố, ta làm sao thế nào sẽ về cưới nàng!
Tóm lại là các loại tiếng ồn, đến mức không thể phân biệt được người nào đang nói, dù sao âm thanh quá loạn, quá tạp. Lý Chính cũng không nghe thấy gì, vạn nhất nghe lầm người nào đó cưới người nào đó, nàng yêu hắn, còn hắn nói một người khác, vân vân và mây mây! Dù sao thì đám thiên tài thực lực cường đại cuối cùng sẽ xuất hiện, người thực lực yếu thì có nhớ tên cũng vô dụng. Dù sao cũng không giống người nào đó.... Trong lúc nhất thời, quảng trường đặc biệt ồn ào. Đột nhiên một cỗ khí thế Tông Sư cường đại bao trùm toàn trường! Người xem xung quanh yên tĩnh!
Chỉ nhìn thấy một nữ tử tuyệt thế mỹ nhan, anh tuấn uy vũ, chậm rãi buông xuống giữa sân rộng. Chính là Tần Lâm Quân!
Chỉ thấy nàng tản mát ra khí thế cường đại, da thịt trắng nõn bôi trơn như tuyết như ngọc, nổi bật lên một đầu tóc đen càng thêm đen. Tóc đen kéo thành búi tóc kiểu mây trôi, khảm mấy khỏa minh châu, phía trên tóc mai cắm một trâm hoa màu tím sậm, rủ xuống mấy sợi tua màu vàng, thân mang một khoác áo màu tím, cho người ta một loại cảm giác anh tuấn uy vũ tôn quý, hai vai mang một tấm vải mỏng màu tím nhạt, một trận gió thổi qua, cho người ta một loại cảm giác tiêu sái, giống như tiên nữ hạ phàm.
Hô!
Người xem xung quanh yên lặng mấy cái hô hấp, nhất thời một trận âm thanh càng lớn bạo phát ra
Tất cả đều là âm thanh của nữ tử.
- A!!!
- Là Tần Lâm Quân!
- Tần Vương phi!
- Tần Vương phi, ta yêu ngươi!
- Ai nói nữ tử không bằng nam!
- Ta rất sùng bái ngươi!
- Rốt cục nhìn thấy ngươi!
Sau cùng tất cả âm thanh thống nhất trở thành:
- Tần Vương phi!
- Tần Vương phi!
- Tần Vương phi!
Không ít nữ tử điên cuồng thét lên. Lúc đầu đám thiên tài ngạo khí mười phần ở quảng trường ào ào thu hồi khí thế của mình. Mà nhóm đại thế lực ở hàng trước nhất trong quảng trường cũng có không ít người lộ ra ánh mắt phức tạp. Có hận, có cuồng nhiệt, có bình thản... Tần Lâm Quân lộ ra bá khí, dò xét bốn phía! Một tay hướng xuống nhẹ nhàng đè ép! Người xem bốn nhất thời phía an tĩnh lại!
- Hôm nay, chính là thời gian mở ra thiên tài giao lưu thi đấu do Tần Vương phủ tổ chức, Tần Lâm Quân sẽ làm người chủ trì! Hội giao lưu lần này sẽ để cho thiên tài tuấn kiệt triển lãm hết thực lực của mình. Mà lại danh tiếng của các vị sẽ truyền khắp Yến Dương phủ!
- Hi vọng các vị thiên tài tuấn kiệt triển lãm một mặt mình mạnh nhất!
- Sau đây sẽ là Tần Liệt cùng Phương Tư Vũ mỗi người giới thiệu quy tắc đấu võ cùng đấu văn!
- Thiên tài giao lưu thi đấu bắt đầu!
Trông thấy ba người cùng nhau hàng đi tới. Không nghĩ tới Lý Chính chỉ thuận miệng hỏi một chút, Hoa Hùng ngu ngơ đã chủ động khia hết. Làm cho Dạ Lăng Vân cùng Vân Lâm đang cúi đầu đứng trước mặt Lý Chính lườm hắn một cái. Lần sau nếu như còn đi, thì... Để Hoa Hùng một người mời! Ai! trong lòng Lý Chính cảm thấy một tia phản bội, ba tâm phúc đại tướng, buổi tối tự nhiên không ai đi cảnh giới an toàn cho Tần Vương phủ,
Tự nhiên! Tự nhiên đi Ngọc Hoa lâu!
Hơn nữa còn không gọi chủ công của mình!
Các ngươi đem an nguy của bản vương để ở nơi đâu!
Lý Chính tức giận để Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ ăn nhiều thêm một chén cơm!
Trần Cung bất đắc dĩ nhìn ba vị này! Phúc lão ngược lại hứng thú quét nhìn toàn thân cao thấp ba người.
Lúc này, Diệp Hân Ngữ đi vào trước mặt mấy người Lý Chính, khom lưng cung kính nói:
- Điện hạ, Vương phi mời điện hạ hôm nay đi tọa trấn chủ vị cho thiên tài giao lưu thi đấu!
- Điện hạ chính là người tôn quý nhất Yến Dương phủ, hôm nay lại là thời gian trận đấu mở ra, đặc biệt sai tại hạ mời điện hạ tiến về!
- Ừm, bản vương cũng muốn nhìn một chút thiên tài tuấn kiệt Yến Dương phủ chúng ta như thế nào!
Lý Chính nhìn ba người Hoa Hùng một chút. “Ngươi xem một chút người ta kia! Đều biết sai người đến mời bản vương!”
“Các ngươi! Hừ!”
Rất nhanh, nhân viên toàn thể Tần Vương phủ hành động!
Bởi vì vì thiên tài giao lưu thi đấu ngay hôm nay bắt đầu!
Thiên tài giao lưu thi đấu phân hai loại, đấu văn cùng đấu võ!
Đấu văn có ba cửa ải,
Một đấu tài văn chương!
Hai luận thế!
Ba mô phỏng bàn cát!
Lý Chính thấy, Một đấu tài văn chương! So tài một chút về thơ ca, phần lớn đều là không ốm mà rên, xem tài văn chương của mọi người như thế nào!
Hai luận thế, cái này bình thường, luận một chút hình thức Yến Dương phủ bây giờ, Yến Dương phủ chúng ta nên phát triển như thế nào!
Ba, mô phỏng bàn cát, cái này thì hơi mãnh liệt, với điều kiện thực lực song phương ngang nhau, hoàn cảnh khác nhau đối kháng, cực kỳ khảo nghiệm mưu đồ thao lược!
Đấu võ thì đơn giản, chỉ một chữ
“Chiến!”
Không quá dài dòng, chỉ cần ai mạnh mẽ, người đó sẽ tiến vào vòng tiếp theo! Cuối cùng quyết ra người thắng trận!
Địa điểm tổ chức phía trên một quảng trường khổng lồ thường xuyên tổ chức tranh tài tại Yến Dương thành, quảng trường phân thành hai bộ phận, nửa nam có năm đại lôi đài, mười mấy tiểu lôi đài!
Nửa bắc có một đài cao, trên đài cao bày đầy bàn nhỏ, trên bàn có bút mực giấy nghiên!
Mà ở bốn phía có quảng trường được xây lên thật cao vây quanh, có sức chứa một trăm năm mươi ngàn người vây xem!
Người của một số đại thế lực ngồi ở hàng vị trí có lợi phía trước, có thể nhẹ nhõm quan sát được tình huống của tuyển thủ. Lúc này toàn bộ quảng trường đều đã ngồi đầy người xem, tiếng ồn ào không ngừng!
Mà tất cả thế lực lớn nhỏ bên trong Yến Dương phủ cơ bản đều tới. Lúc này Lý Chính đã ngồi ngay chủ vị, thời điểm vừa mới vào sân, diện mạo của Lý Chính để tất cả người xem chấn kinh trong chốc lát, không ít thiếu nữ thanh xuân khóc hô hào muốn gả cho Tần Vương!
Quận thủ sáu quận ngồi bên cạnh Lý Chính!
Lý Chính thì vô cùng thích ngồi cùng một chỗ với sáu vị quận thủ, từng người bọn họ đều là nhân tài, nói chuyện lại dễ nghe, hiệu suất làm việc cao, mà lại có kỳ ngộ không ngừng!
Ngươi nhìn xem!
Quận thủ Chu Vô Thị nói với Lý Chính:
- Điện hạ quả nhiên anh tuấn uy vũ bất phàm, lại tổ chức ra được thiên tài giao lưu thi đấu lớn như thế, nhiều thiên tài tuấn kiệt như vậy nhìn lên điện hạ, hưởng ứng điện hạ tiến về tham gia trận đấu, triển lãm một mặt mình mạnh nhất cho điện hạ thưởng thức. Vi thần ngưỡng mộ điện hạ như giang hà thao thao bất tuyệt... (nơi đây năng lực có hạn, tỉnh lược một trăm cái thành ngữ!)
Năm vị quận thủ còn lại trợn mặt nhìn Chu quận thủ, phi, không biết xấu hổ! Ngươi sao lại có thể như thế chứ.
- Không sai, điện hạ văn võ song toàn, hùng thao vĩ lược, tổ chức thiên tài giao lưu thi đấu thật lớn như thế, hiện tại mới khiến cho vi thần biết Yến Dương phủ chúng ta có nhiều thiên tài tuấn kiệt như thế! Đây là công lao của điện hạ! Là phúc của Yến Dương phủ chi!
Vương quận thủ của chúng ta kích động nói.
Chúng quận thủ ào ào hưởng ứng, này ngược lại có chút tán đồng, dù sao người nào cũng không nghĩ tới có thể làm cho nhiều thiên tài tuấn kiệt ào ào lộ ra như hiện tại!
Còn chưa chờ Lý Chính nói miệng,
Chỉ thấy Tần Liệt chỉ huy đám thiên tài đấu võ, cùng Phương Tư Vũ chỉ huy nhóm tuấn kiệt đấu văn đi vào trong sân rộng. Người xem xung quanh vốn bởi vì Tần Vương Lý Chính một mực không dám nói chuyện lớn tiếng. Nhưng đợi nhóm thiên tài tuấn kiệt đi ra, nhịn không được. Oanh! Nhất thời một trận ồn ào, người bốn phương tám hướng đều đang nghị luận, đều nghị luận về thiên tài, tỉ như
- Các ngươi nhìn, thiên tài kia mới xuất hiện thôi, thực lực hắn thật mạnh, Tiên Thiên cảnh!
- Oa, cũng là hắn, cũng là hắn, hắn cũng tới, lần này dễ nhìn!
- Một người là đứng đầu đoạt giải quán quân!
- Một người mới là mạnh nhất!
- Một người lớn lên rất đẹp, có một nửa đẹp trai của Tần Vương điện hạ!
- Một người thật xinh đẹp a! Nếu như có thể cưới được nàng, mình thế nào cũng chịu!
Đương nhiên mình giảm bao nhiêu thọ mệnh thì nhìn miệng của mình. Còn có không ít thân nhân xuất hiện, tỉ như thiên tài tất cả thế lực lớn nhỏ.
Đang cỗ vũ cho bọn hắn cố lên!
Một công tử cố lên!
Một tiểu thư cố lên!
Một người nào đó nếu như ngươi thắng, thì ta sẽ gả cho ngươi cái gì đó!
Mà có chút thiên tài cũng tuyên bố, ta làm sao thế nào sẽ về cưới nàng!
Tóm lại là các loại tiếng ồn, đến mức không thể phân biệt được người nào đang nói, dù sao âm thanh quá loạn, quá tạp. Lý Chính cũng không nghe thấy gì, vạn nhất nghe lầm người nào đó cưới người nào đó, nàng yêu hắn, còn hắn nói một người khác, vân vân và mây mây! Dù sao thì đám thiên tài thực lực cường đại cuối cùng sẽ xuất hiện, người thực lực yếu thì có nhớ tên cũng vô dụng. Dù sao cũng không giống người nào đó.... Trong lúc nhất thời, quảng trường đặc biệt ồn ào. Đột nhiên một cỗ khí thế Tông Sư cường đại bao trùm toàn trường! Người xem xung quanh yên tĩnh!
Chỉ nhìn thấy một nữ tử tuyệt thế mỹ nhan, anh tuấn uy vũ, chậm rãi buông xuống giữa sân rộng. Chính là Tần Lâm Quân!
Chỉ thấy nàng tản mát ra khí thế cường đại, da thịt trắng nõn bôi trơn như tuyết như ngọc, nổi bật lên một đầu tóc đen càng thêm đen. Tóc đen kéo thành búi tóc kiểu mây trôi, khảm mấy khỏa minh châu, phía trên tóc mai cắm một trâm hoa màu tím sậm, rủ xuống mấy sợi tua màu vàng, thân mang một khoác áo màu tím, cho người ta một loại cảm giác anh tuấn uy vũ tôn quý, hai vai mang một tấm vải mỏng màu tím nhạt, một trận gió thổi qua, cho người ta một loại cảm giác tiêu sái, giống như tiên nữ hạ phàm.
Hô!
Người xem xung quanh yên lặng mấy cái hô hấp, nhất thời một trận âm thanh càng lớn bạo phát ra
Tất cả đều là âm thanh của nữ tử.
- A!!!
- Là Tần Lâm Quân!
- Tần Vương phi!
- Tần Vương phi, ta yêu ngươi!
- Ai nói nữ tử không bằng nam!
- Ta rất sùng bái ngươi!
- Rốt cục nhìn thấy ngươi!
Sau cùng tất cả âm thanh thống nhất trở thành:
- Tần Vương phi!
- Tần Vương phi!
- Tần Vương phi!
Không ít nữ tử điên cuồng thét lên. Lúc đầu đám thiên tài ngạo khí mười phần ở quảng trường ào ào thu hồi khí thế của mình. Mà nhóm đại thế lực ở hàng trước nhất trong quảng trường cũng có không ít người lộ ra ánh mắt phức tạp. Có hận, có cuồng nhiệt, có bình thản... Tần Lâm Quân lộ ra bá khí, dò xét bốn phía! Một tay hướng xuống nhẹ nhàng đè ép! Người xem bốn nhất thời phía an tĩnh lại!
- Hôm nay, chính là thời gian mở ra thiên tài giao lưu thi đấu do Tần Vương phủ tổ chức, Tần Lâm Quân sẽ làm người chủ trì! Hội giao lưu lần này sẽ để cho thiên tài tuấn kiệt triển lãm hết thực lực của mình. Mà lại danh tiếng của các vị sẽ truyền khắp Yến Dương phủ!
- Hi vọng các vị thiên tài tuấn kiệt triển lãm một mặt mình mạnh nhất!
- Sau đây sẽ là Tần Liệt cùng Phương Tư Vũ mỗi người giới thiệu quy tắc đấu võ cùng đấu văn!
- Thiên tài giao lưu thi đấu bắt đầu!
Danh sách chương