Bây giờ Lâm Vân đã có được quyền lực, tất nhiên anh phải cố gắng hết sức để chuyện này ít xảy ra hơn.
Ngay khi lời của Lâm Vân nói ra, hiện trường im lặng.
“Sao vậy? Mọi người ở đây, chưa nghe rõ lời tôi nói sao? Trả lời tôi đi!” Lâm Vân lạnh lùng hỏi.
Giọng nói Lâm Vân không lớn, nhưng khí thế ngất trời!
“Nghe rõ! Nghe rõ!”
Các ông chủ, con trai và con gái của họ có mặt đều gật đầu đáp lại.
Khi những ông chủ này lần đầu gặp Lâm Vân, họ tường Lâm Vân còn trẻ như vậy nên chắc dễ đối phó, tùy ý nói hưu nói vượn thì liền có thể qua mắt được.
Nhưng mà, sau khi Lâm Vân vừa tỏ thái độ, không ai nghĩ Lâm Vân là một kẻ dễ bị lừa!
Sau khi nghe thấy mọi người đáp lại, Lâm Vân hài lòng gật đầu.
Ngay sau đó, Lâm Vân lại xoay
người, nhìn về phía Uy thiếu đang quỳ trên mặt đất.
“Uy thiếu, tôi hy vọng anh sẽ không lại quấy rối Hoàng Mộng Di, bằng không,tôi sẽ cho anh đẹp mặt!”
Sau khi nói xong, Lâm Vân híp mắt lại, trong mắt lộ ra một tia lạnh lẽo.
“Vâng, vâng, vâng! Sau này tôi sẽ không bao giờ quấy rối Hoàng Mộng Di nữa.
” Uy thiếu liên tục gật đầu, giống chó nhà có tang.
Lâm Vân nghe xong liền xoay người rời đi.
Sau khi Lâm Vân rời khỏi bàn.
“Đồ khốn nạn! Ngay cả chủ tịch Lâm cũng dám đụng vào!”
“Bốp!” Uy Minh, cha của Uy thiếu, tát vào mặt Uy thiếu một cái tát để trút giận.
9
“Mày nghe cho rõ đây, tao sẽ câm
cửa mày một năm, một năm không được ra ngoài, ở nhà mà hối lỗi đi!” Uy Minh chỉ vào Uy Tiểu lượng mắng chửi.
Khi Uy thiếu nghe nói mình bị cấm cửa một năm, trong lòng đau khổ nhưng không dám phản bác, ai biểu hắn lại đụng chạm vào chủ tịch mới của tập đoàn Hoa Đỉnh chứ?
Tất cả những gì vừa xảy ra đều được Hoàng Mộng Di và cha cô thu vào trong mắt.
Trong lòng hai cha con họ không chỉ có sự cảm kích.
Trước khi tiệc
rượu bắt đầu, hai cha con họ lo lắng cho sự an toàn của Lâm Vân còn thuyết phục Lâm Vân nhanh chóng rời khỏi tiệc rượu.
Kết quả thì sao chứ? Lâm Vân là chủ tịch mới của tập đoàn Hoa Đỉnh, có thể dễ dàng bóp chết Uy thiếu, chèn ép đến nổi Uy thiếu và cha hắn phải quỳ xuống cầu xin.
Tiếp theo, lại tiếp tục chuyện mời rượu.
.
Ngay khi lời của Lâm Vân nói ra, hiện trường im lặng.
“Sao vậy? Mọi người ở đây, chưa nghe rõ lời tôi nói sao? Trả lời tôi đi!” Lâm Vân lạnh lùng hỏi.
Giọng nói Lâm Vân không lớn, nhưng khí thế ngất trời!
“Nghe rõ! Nghe rõ!”
Các ông chủ, con trai và con gái của họ có mặt đều gật đầu đáp lại.
Khi những ông chủ này lần đầu gặp Lâm Vân, họ tường Lâm Vân còn trẻ như vậy nên chắc dễ đối phó, tùy ý nói hưu nói vượn thì liền có thể qua mắt được.
Nhưng mà, sau khi Lâm Vân vừa tỏ thái độ, không ai nghĩ Lâm Vân là một kẻ dễ bị lừa!
Sau khi nghe thấy mọi người đáp lại, Lâm Vân hài lòng gật đầu.
Ngay sau đó, Lâm Vân lại xoay
người, nhìn về phía Uy thiếu đang quỳ trên mặt đất.
“Uy thiếu, tôi hy vọng anh sẽ không lại quấy rối Hoàng Mộng Di, bằng không,tôi sẽ cho anh đẹp mặt!”
Sau khi nói xong, Lâm Vân híp mắt lại, trong mắt lộ ra một tia lạnh lẽo.
“Vâng, vâng, vâng! Sau này tôi sẽ không bao giờ quấy rối Hoàng Mộng Di nữa.
” Uy thiếu liên tục gật đầu, giống chó nhà có tang.
Lâm Vân nghe xong liền xoay người rời đi.
Sau khi Lâm Vân rời khỏi bàn.
“Đồ khốn nạn! Ngay cả chủ tịch Lâm cũng dám đụng vào!”
“Bốp!” Uy Minh, cha của Uy thiếu, tát vào mặt Uy thiếu một cái tát để trút giận.
9
“Mày nghe cho rõ đây, tao sẽ câm
cửa mày một năm, một năm không được ra ngoài, ở nhà mà hối lỗi đi!” Uy Minh chỉ vào Uy Tiểu lượng mắng chửi.
Khi Uy thiếu nghe nói mình bị cấm cửa một năm, trong lòng đau khổ nhưng không dám phản bác, ai biểu hắn lại đụng chạm vào chủ tịch mới của tập đoàn Hoa Đỉnh chứ?
Tất cả những gì vừa xảy ra đều được Hoàng Mộng Di và cha cô thu vào trong mắt.
Trong lòng hai cha con họ không chỉ có sự cảm kích.
Trước khi tiệc
rượu bắt đầu, hai cha con họ lo lắng cho sự an toàn của Lâm Vân còn thuyết phục Lâm Vân nhanh chóng rời khỏi tiệc rượu.
Kết quả thì sao chứ? Lâm Vân là chủ tịch mới của tập đoàn Hoa Đỉnh, có thể dễ dàng bóp chết Uy thiếu, chèn ép đến nổi Uy thiếu và cha hắn phải quỳ xuống cầu xin.
Tiếp theo, lại tiếp tục chuyện mời rượu.
.
Danh sách chương