Trong wc ký túc xá.

“Rốt cuộc các người là ai!” Trịnh Hải xanh mặt.

“Bọn tao tới giúp mày.

” Một người áo đen nói.

“Giúp tôi?” Trịnh Hải ngẩn ra.

“Đúng vậy, giúp mày livestream ăn phân!” Hai người đàn ông áo đen nhếch miệng cười.

“Cái gì?”
Trịnh Hải nghe xong, hai mắt trừng to!
Trong ký túc xá của Lâm Vân.

“Đệch, anh Vân, anh nhìn bài post nè! Mau nhìn đi! Đúng là có!” Mập kích động nhảy dựng từ trên
giường lên.

“Có rồi?” Lâm Vân nhếch miệng cười, sau đó mở bài pos trên điện thoại.


Quả nhiên có một bài post “livestream ăn phân” xuất hiện trên diễn đàn trường.

Trong bài post có một đoạn video, diễn viên chính trong video chính là Trịnh Hải!
Lâm Vân ấn vào video, hình ảnh bên trong có hơi ghê tởm, dù gì thì đây cũng là livestream ăn phân!
Anh nhìn kĩ, sau khi xác định video chân thật không sai, bèn tắt
video, anh cũng không có hứng thú xem cái thứ ghê tởm như vậy.

“Anh Vân, video này gớm quá, nhưng xem bình luận bên dưới rất là phấn khích! Ha ha, tên khốn Trịnh Hải đã hoàn toàn nồi tiếng rồi! về sau tôi coi hắn còn sống như thế nào trong trường!” Mập kích động vỗ đùi.

“Thật không? Tôi xem thử.


Lúc này Lâm Vân mới mở bình luận bên duói bài post, comment.

Có lẽ vì tiêu đề bài post rất là hấp dẫn người ta, chỉ mới đăng lên không đến hai phút nhưng có rất
nhiều người vào xem và donate!
“Đệch, mẹ nó vậy mà là thật à? Tôi không nhìn lầm chứ, tôi còn tưởng là tiêu đề giật tít!”
“ồ! Thấy ghê quá! Không ngờ có người ăn thứ này, muốn ói!”
“Đỉnh! Đỉnh! Đỉnh! Chủ post đúng là rất đỉnh! Dám phát sóng ăn cái đó!”
“Đệch, đây không phải là hội trưởng hội ngoại giao à? Vậy mà hắn phát sóng ăn phân? Hắn muốn nổi tiếng phát điên rồi à?”

“Đúng đúng đúng, đây là Trịnh Hải, hội trưởng hội ngoại liên trường chúng ta!”
“Hẳn chính là nam thần của tôi mà, không ngờ hắn lạl làm chuyện như vậy, hình tượng sụp đổ trong nháy mắt, cảm giác không thể yêu được nữa.


“Nôn! Mẹ nó tôi còn đang ăn cơm!”
Lâm Vân kéo xuông xem một chút, lúc này chỉ mới qua vài phút mà lượt like và bình luận k ngừng
tăng nhanh, náo nhiệt cực kỳ!
“Trịnh Hải, cái này là chơi với lửa có ngày chết cháy.

” Lâm Vân nở nụ cười lạnh lẽo.

Sáu người đàn ông kia dĩ nhiên là Lâm Vân gọi điện thoại cho Lưu Ba, dặn dò Lưu Ba sắp xếp.

Mập đột nhiên nói: “Đúng rồi anh Vân, chủ sở hữu và quản trị viên của diễn đàn sẽ không xóa thứ này đi chứ?”
“Đúng ha.

” Lâm Vân giật mình gật đầu, đúng là anh không nghĩ đến việc này.

“Vậy làm sao bây giờ? Nếu xóa đi rồi, rất đáng tiếc!” Mập nói.

Lâm Vân cười cười: “Không sao, tôi có cách.


“ồ? Cách gì?” Mập hiếu kì hỏi.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện