Một ngày nào đó của thế kỷ hai mươi mốt, chưởng môn Thái Thương Tông Vệ Tây dẫn theo bệ hạ Ba Tuần vĩ đại nhất ma giới đã thức tỉnh vẽ một vòng tròn cạnh đỉnh núi vương đô Atula giới.
- ------[Lịch sự phát triển cận đại Atula]
*
Nhân gian.
Dân cư các nơi đều cảm giác được sinh hoạt hằng ngày có chút biến hóa.
Ở một tiểu khu nằm ở thành phố Mậu Hán, có nhà mở cửa sổ nhìn lên đỉnh đầu.
Cơn mưa vẫn còn đang tí tách rơi, không khí mang theo độ ẩm ướt át làm người ta yêu thích, bầu trời truyền tới tiếng máy bay chiến đấu ầm ầm từng trận từng trận liên tiếp, cũng không biết diễn tập bao nhiêu mà bắt đầu từ nửa đêm, đến giờ đã hơn mười tiếng đồ hồ nhưng vẫn không có dấu hiệu ngừng lại.
"Này là làm gì thế nhỉ? Có để người ta sống an bình nữa không a!" Một cư dân cư ngụ ở đây bị ầm ĩ cả một đếm không ngủ được, ban ngày cũng không xem được TV, châm điếu thuốc, rút di động ra muốn post bài lên diễn đàn than phiền, kết quả phát hiện trang đầu sớm đã bị tin tức tương tự đăng đầy.
Người nọ xem lướt qua một chút, phát hiện tình huống tựa hồ vượt khỏi dự liệu của mình.
Không chỉ Mậu Hóa, rất nhiều cư dân thành phố trong quốc nội phát hiện quốc gia trong một khoảng thời gian ngắn đột nhiên điều động một loạt quân sự dị thường.
Trừ bỏ máy bay chiến đấu thì còn có xe tank ở trên đường, sáng sớm không ít người đi làm đi học chụp được xe quân dụng chở đầy binh lính trang bị súng đạn đầy đủ. Những hình ảnh này vừa được đẩy lên tin hot thì lập tức bị an ninh mạng xử lý, hành động này rõ ràng là quốc gia không muốn dân chúng phát hiện không đúng, thế nhưng tình trạng đã khấp cấp đến mức bọn họ căn bản không thể không điều động quân lực.
Trên mạng thậm chí còn có người linh thông tin tức tiết lộ------
"Eo ơi! Tối hôm qua sân bay đế đô đột nhiên giới nghiêm, rất nhiều vị lãnh đạo xuất hiện ngồi máy bay của hãng X đặc biệt rời đi!"
"Tối hôm qua mấy người hàng xóm làm việc bên viện nghiên cứu ở tiểu khu bọn tôi hình như cũng bị người bí mật đón đi."
Tập hợp những tin tức lẻ tẻ trên mạng, dân mạng nhất thời bổ não, sợ hãi không thôi-----
"Trời ạ!!! Chẳng lẽ sắp có chiến tranh?!!?!?"
"Không lẽ nhóm lãnh đạo nhận được tin sớm, muốn bỏ lại chúng ta chạy trốn?!?!"
***
Mậu Hóa, nhóm lãnh đạo nhân gian lúc này cực kỳ căng thẳng.
Trên hàng xe sau, không ít chuyên gia từ khi nhận được điện thoại đến bị gõ cửa nhà chỉ khoảng mười phút, lúc này đang cực kỳ mê mang, mới đầu bọn họ còn tưởng mình được mời tham gia thảo luận nghiên cứu, thế nhưng sau khi tự giới thiệu thì phát hiện trong xe có không ít anh lớn trong ngành.
Nhóm chuyên gia nhíu mày xì xào bàn tán-----
"Chuyện gì đây? Vì sao hoàn toàn không báo trước tiếng nào đã đột nhiên triệu tập chúng ta? Có hạng mục nghiên cứu nào xảy ra vấn đề à?"
Cũng có người lo âu-----
"Chẳng lẽ chiến tranh sắp bùng nổ, quốc gia lâm vào tình trạng sinh tử tồn vong nên muốn dẫn chúng ta trốn tới khu vực an toàn trước? Nhóm lão nghiên cứu viên nghe vậy liền dựng râu kêu la ỏm tỏi với nhóm lãnh đạo ở phía trước: "Dừng xe! Nhiều dân chúng bình thường vẫn còn ở X thị, muốn chạy thì mấy người chạy đi, tôi không đi với mấy người!"
Nhóm lãnh đạo ngồi trước chỉ có thể bất đắc dĩ giải thích: "Các vị giáo sư, mọi người hiểu lầm rồi, này không phải chạy trốn, là làm nhiệm vụ ngoại giao thôi."
Nhóm chuyên gia trố mắt nhìn nhau: "Nhiệm vụ ngoại giao?! Nước nào?!"
Nhóm lãnh đạo: "..."
Nhóm lãnh đạo nhìn ra ngoài cửa sổ hít sâu một hơi: "...đại khái là, một mảnh đại lục mới đi."
Nhóm chuyên gia: "!!!!!"
***
Mậu Hóa, nhóm cư dân phổ thông ở xung quanh đã bị giải tán toàn bộ, lúc hai bên gặp mặt, dư quang khóe mắt Sóc Tông liếc nhìn mớ máy bay đậu đầy đất mà đám người này mang tới.
Nhóm lãnh đạo cực kỳ lo lắng: "Ngài khẳng định ma vương đã đăng cơ rồi?"
Sóc Tông lạnh lùng nói: "Tôi tận mắt nhìn hắn leo lên vương tọa."
Nhóm lãnh đạo yên lặng hai giây, phần giữa chân mày lộ ra mệt mỏi: "Tôi hiểu."
Hạ Thủ Nhân ở bên cạnh có chút do dự, không nỡ nhẫn tâm trấn an bọn họ: "Mọi người không cần khẩn trương như vậy."
Sao có thể không khẩn trương chứ? Nhóm lãnh đạo cười khổ, không phải cùng tộc thì nhất định sẽ sinh dị tâm, đây là đạo lý lưu truyền xưa nay, người xưa nói chỉ là bất đồng dân tộc mà thôi, hiện giờ lại là nhân gian cùng ma giới, sao có thể ung dung ứng phó được chứ?
Huống chi, từ trước đó ma giới đã tỏ rõ mình không phải đối thủ dễ đối phó.
Thực lực của bọn họ cường đại, làm việc không cố kỵ, mức độ nguy hiểm là không thể nghi ngờ. Là lãnh đạo cao tầng của quốc gia, bọn họ tự nhiên có thể tiếp xúc với một vài tin tức dân thường không thể tiếp xúc, tỷ như Thanh Long Huyền Vũ, tỷ như nhóm dị sĩ tài năng của Ninh Thiên, tỳ như rất nhiều giá trị quan lịch sử không phù hợp với yêu cầu của chủ nghĩa xã hội khoa học ngày nay.
Trong đoàn thể nhóm lãnh đạo cũng xuất hiện ý kiến bất đồng: "Chúng ta cứ đi như vậy thật sự quá mạo hiểm, hẳn phải bảo bọn họ tới chỗ chúng ta gặp mặt mới đúng."
Lãnh đạo đứng đầu vô lực đắc đầu: "Mơ đẹp thế, ông nghĩ đây là vụ ngoại giao thông thường chắc? Ma vương đã đăng cơ, dựa theo phong cách của bọn họ, sau khi tìm được đầu lĩnh không chủ động xuất binh quấy nhiễu trật tự xã hội mà lại chịu thiết lập quan hệ ngoại giao với chúng ta đã không phải chuyện dễ dàng rồi, ông nghĩ rằng chúng ta có thể chiếm thế thượng phong à? Không quản bọn họ có thật lòng hữu hảo hay không, xác xuất chung sống hòa bình với nhân loại cho dù chỉ có một phần vạn thì nguy hiểm này vẫn đáng giá để chúng ta mạo hiểm."
Dứt lời, lãnh đạo quay qua hỏi Sóc Tông: "Kia, cụ thể thì lúc nào chúng ta mới có thể gặp mặt bọn họ? Làm sao đi?"
"Kẽ nứt không gian cần Atula tự tay xé." Sóc Tông giơ tay nhìn đồng hồ: "Chắc sắp rồi."
Bên kia, nhóm chuyên gia ký xong hiệp nghị giữ bí mật thì đều khiếp sợ với điều khoản "không được phép tiết lộ địa điểm khảo sát"------
"Bây giờ là thế kỷ hai mươi mốt rồi, có vệ tinh ngoài vũ trụ thăm dò toàn bộ bề mặt địa cầu, quốc gia chúng ta làm sao có thể phát hiện tân đại lục được chứ?!"
"Thế nhưng trong điều khoản ghi rất rõ ràng a, không thể nào là giả được."
"Chẳng lẽ bên trung tâm nghiên cứu lại nghiên cứu được thiết bị thăm dò mới? Bí mật gửi lên vũ trụ?"
"Có thể phát hiện lục địa mới trên bản đồ thế giới thì thật sự là kỹ thuật hàng đầu có thể lật đổ nhận thức của nhân loại, độ bảo mật quá cao, cũng không biết là vị chuyên gia nào, tôi thậm chí ngay cả chút tiếng gió cũng không nghe thấy a."
Nhóm chuyên gia trao đổi một phen, trong lòng không khỏi kính sợ mãnh liệt với khoa học.
Đạt đến trình độ của bọn họ thì tự nhiên cũng biến cơ cấu kiến thức khoa học kỹ thuật của nhân loại khó đột phá thế nào, có thể xuất sắc vượt qua vệ tinh của các quốc gia thì thật sự là tin tức chấn động lịch sử giới khoa học!
Lúc này có một vị chuyên gia liếc nhìn thấy một hình ảnh thực không hợp phong cảnh.
Người nọ ngẩn người: "Đám người này....?"
Đồng bạn bên cạnh cũng nhìn qua, chỉ thấy một nhóm người tu hành mặc đạo bào tăng bào nhanh chóng đi tới gần, vượt qua bọn họ tiến tới gần nhóm lãnh đạo đang trao đổi với Sóc Tông cùng nhóm thụy thú.
Âm thanh của Sóc Tông từ xa xa truyền tới: "Tới rồi à."
Lão họa thượng dẫn đầu chắp tay gật đầu: "Atula cùng Phật môn liên quan sâu xa, hiện giờ ma vương đăng lại chịu từ bỏ làm ác nên mới có cơ hội giao lưu này. Ngã Phật từ bi, tự nhiên cũng nên tới chúc mừng hắn."
Nhóm chuyên gia tiếp nhận giáo dục hiện đại căn bản nghe không hiểu lời bọn họ nói, có người nhíu mày: "Nói cái gì vậy?"
Một người khác đáp: "Chẳng lẽ muốn tới tân đại lục truyền giáo?"
Nhóm chuyên gia cảm thấy rất có khả năng, không khỏi vô ngữ: "Đám phong kiến mê tín này đúng là không chịu bỏ qua chút cơ hội nào mà, tân đại lục được phát hiện là thành quả của khoa học tiến bộ, có liên quan gì tới quỷ quỷ thần thần của bọn họ đâu chứ?"
"Dân trí chưa mở a." Có người chỉ Sóc Tông nói: "Người trẻ tuổi kia là người phụ trách tập đoàn Ninh Thiên đúng không? Dáng vẻ cao to tuấn tú lịch sự, sự nghiệp cũng thành công, không ngờ cũng tin tưởng mấy thứ này."
Tai Sóc Tông rất nhạy, chỉ nhàn nhạt liếc nhìn nhóm chuyên gia một cái, cũng không muốn tham dự chủ đề chủ nghĩa duy vật với duy tâm này, chỉ nhận ra được gì đó, mở miệng nói với nhóm lãnh đạo: "Chuẩn bị đi, phải đi rồi."
Nhóm lãnh đạo còn đang nhỏ giọng thảo luận lập tức nghiêm nghị lại.
Rốt cuộc cũng phải đi rồi! Nhóm chuyên gia nháy mắt ngừng chủ đề mê tín, bắt đầu khao khát hướng về tân đại lục, thế nhưng cũng có chút nghi hoặc, nếu phải đi khảo sát thì sao không tới bờ biển, đưa bọn họ tới đất liền làm gì?
Lập tức có người nghĩ tới lời giải thích cực kỳ hợp lý: "Có thể là vì sợ nước khác thám thính được, sau khi tới Mậu Hóa sẽ ngồi lên máy bay phản ra đa đi?"
Quả thực rất có lý, mọi người rối rít gật đầu, một lần nữa cảm nhận được không có chỗ nào là không có sức mạnh khoa học, ngay sau đó bọn họ đột nhiên cảm nhận được một trận chấn động dị thường.
Nhóm chuyên gia sợ hết hồn quay đầu nhìn xung quanh, xảy ra chuyện gì vậy?! Là tiếng máy bay phản ra đa khởi động à?
Một giây sau đó, không khí ở trước mắt đột nhiên bị xé toạt ra thành một kẽ nứt màu đỏ đậm, ngay sau đó cái đầu kinh dị không nỡ nhìn của Thiên Ma thò ra, quan sát đám người.
Nhóm chuyên gia: "!!!!"
Nhóm lãnh đạo cũng có chút bị dọa, thế nhưng rất nhanh liền khôi phục trấn định, tỏ ý nhóm chuyên gia phía sau ở bên ngoài chờ.
Nhóm chuyên gia chìm trong chấn động bất ngờ: "Này! Này là chuyện gì?!"
Nhóm lãnh đạo có chút lúng túng, nhóm chuyên gia này là bọn họ lừa tới, mấy năm nay hoạt động tuyên truyền giá trị quan nồng cốt trong quốc nội rất tốt, xuất lực nhiều nhất chính là nhóm chuyên gia tác phong cấp tiến lập trường kiên định này. Trước đó bọn họ không nói thật tình huống, một là lo lắng tin tức bị tiết lộ, hai là không muốn nhóm chuyên gia cấp tiến này chê trách mình mê tín, thế nhưng để tới lúc này thì lại càng không biết nên giải thích thế nào.
Sóc Tông đứng giữa không khí yên lặng hai bên nhịn không được nhếch mép: "Không gian đa duy, không khoa học à?"
Nhóm chuyên gia: "..."
Bọn họ nhất thời không biết nên mở miệng thế nào, chỉ có thể chuyển hướng sang đối tượng vừa bước ra khỏi kẽ nứt, này hoàn toàn không thể dùng lý luận khoa học giải thích a! Nhóm chuyên gia nhìn chằm chằm cái đầu chi chít mắt của Thiên Ma: "Này! Này là!"
Sóc Tông: "Phát dục không tốt nên thai nhi bị dị dạng."
Nhóm chuyên gia: "..."
Cậu đã kiên trì như vậy... được rồi.
Thiên Ma: "??"
Thiên Ma nghe không hiểu nhưng loáng thoáng cảm giác được không phải lời khen, cố tình lại không dám tranh chấp với sư đệ của bệ hạ, chỉ có thể tức giận trừng mắt với Sóc Tông.
Sóc Tông hoàn toàn không có chút áy náy, còn cắn ngược lại một hớp: "Mi tới muộn."
Thiên Ma nghẹn, lúc này mới không cam lòng nói: "Mi cũng không phải không biết, bệ hạ phân phó trên dưới ma giới chuẩn bị sẵn sàng nên ta mới tới muộn một chút."
Nhóm lãnh đạo vừa nghe tới từ chuẩn bị thì tội tâm lập tức căng thẳng.
Cùng lúc đó lại cảm thấy điều này nằm trong dự liệu. Thành lập ngoại giao giữa các nước khác với nhau cũng đã rất khó khăn, huống chi là hai thế giới lần đầu tiên trao đổi? Vì nhiệm vụ lần này, bọn họ cũng điều động gần nửa nguồn vũ lực quốc gia, bên ma giới chắc hẳn cũng là tình huống tương tự đi?
Nhìn biểu tình xả thân liều chết của bọn họ, Sóc Tông không khỏi cảm thấy phức tạp quay đầu đi.
Chuẩn bị....
Nhóm lãnh đạo càng đi tới gần cửa ra ma giới thì nội tâm lại càng căng thẳng, máy bay chiến đấu đậu ở bên ngoài chính là để đề phòng ma giới lật lọng mơ tưởng tới nhân gian. Dù sao thì mặc dù đã nói là thiết lập quan hệ ngoại giao nhưng ai biết được bọn họ rốt cuộc có thái độ gì cùng yêu cầu gì chứ? Nếu yêu cầu quá nghiêm khắc hoặc là ôm địch ý với nhân loại thì nhân loại sẽ không bị động chịu đánh, cho dù khó khăn thế nào cũng sẽ phản kích.
Ôm tính toán như vậy, bọn họ là nhóm đi đầu, nội tâm thật sự cực kỳ khẩn trương.
Thế nhưng thân ở chức vụ này, đây là chức trách cùng số mệnh mà bọn họ không thể nào chống cự.
Lãnh đạo đứng đầu bước ra khỏi kết giới, đưa tay đút vào trong túi áo khoác, bên trong có một khẩu súng bỏ túi.
Chờ đợi nhân loại sẽ là gì? Hai nền văn hóa bất đồng va chạm sẽ dẫn tới hậu quả gì?
Sống lưng lãnh đạo thẳng tắp, mái tóc hoa râm lộ ra gian nan từng trải, ánh mắt khẽ chớp động, cuối cùng lưu luyến liếc nhìn phía sau một cái, hít sâu một hơi, bước chân ra ngoài.
Ầm ------
Một tiếng pháo kinh thiên động địa vang lên, ngay sau đó là liên tiếp tiếng oanh tạc.
Lão lãnh đạo cứng đờ người trợn trừng hai mắt, đợi đến khi tầm mắt khôi phục rõ ràng thì chính là: "................"
Trước mắt là đỉnh núi ma giới hoang vu, dây pháo đỏ rực đang nổ đì đùng, phía sau còn đang đốt pháo bông, từng bông từng bông nổ chói sáng trên bầu trời hoàng hôn ma giới.
Không biết từ nơi nào truyền tới tiếng nhạc du dương------ "hey~ ~ hôm nay là một ngày tốt ngày tốt...."
Trên khoảng đất trống phía trước có một đám nữ ma la biểu tình không tình nguyện nhảy múa theo sự hướng dẫn của Phiền Não Ma.
Lão lãnh đạo: "..."
Nhóm lãnh đạo khác ở phía sau lưng ông cũng vừa bước ra: "..."
Phía sau nhóm ma la, hai bóng người mặc âu phục đứng song song, một vóc dáng cao lớn một nhỏ gầy, nháy mắt nhìn thấy bọn họ liền giơ tay ra hiệu, phía sau có hai ma la thân hình cao lớn nhanh chóng đi ra hai bên, giơ cao biểu ngữ thật dài trong tay, bên trên viết-----
[Nhiệt Liệt Chào Mừng Hội Nghị Thiết Lập Quan Hệ Ngoại Giao Lần Đầu Tiên Của Atula Giới Cùng Nhân Gian!]
Nhóm lãnh đạo: "..."
Vệ Tây đứng đối diện, nhanh chóng nhìn ra phía sau nhóm lãnh đạo, khẽ nhíu mày, tựa hồ nhìn thấy thứ gì đó bất mãn.
Lão lãnh đạo bị nhìn chằm chằm có chút khẩn trương, còn tưởng cảnh vệ mình mang tới làm đối phương cảnh giác, lúc này lại nghe Vệ Tây nói: "Các người không dẫn truyền thông tới à?"
Nhóm lãnh đạo: "..."
Vệ Tây có chút thất vọng, chuyện gì đây a, thiết lập quan hệ ngoại giao hai nước có thể lên truyền hình thế giới, cậu còn định nhân cơ hội này quảng cáo cho Thái Thương Tông, thậm chí còn không tiếc chi phí khẩn cấp chi tiền an bài nghi thức hoan nghênh, làm biểu ngữ dây pháo, còn đặc biệt mua lễ phục cho mình cùng hai đồ đệ (mặc dù nhị đồ đệ không chịu mặc), ngay cả tóc tai cũng chải chuốt đàng hoàn, kết quả truyền thông lại không tới?
Đoàn Kết Nghĩa nhặt di động dưới đất lên tắt nhạc, đồng thời an ủi: "Không sao đâu sư phụ, chúng ta tự mình chụp, các vị lãnh đạo mau tới đây, tới đây, khoan họp đã, chụp hình cái đã!"
Vừa nói vừa nhét điện thoại vào tay Thiên Ma ở bên cạnh, dạy hắn cách chụp hình, sau đó tiến tới gọi nhóm lãnh đạo tiến tới đứng trước biểu ngữ.
Vệ Tây gọi: "Khuyết Nhi!"
Sóc Tông trầm mặc đứng ở khe nứt không chịu động, cuối cùng bị Vệ Tây kéo qua chụp hình chung.
Vệ Tây vẫn còn chút tiếc nuối: "Đáng tiếc trước đó không mở kẽ nứt thông tới Thái Thương Tông, bằng không trở về một chuyến lấy giấy phép kinh doanh của chúng ta tới thì hiệu quả tuyên truyền sẽ tốt hơn."
Sóc Tông: "..."
Đoàn Kết Nghĩa: "Không sao đâu sư phụ, trở về P một chút là được, con chỉnh sửa hình khá tốt a. Lần sau lúc quay hình quảng cáo cũng có thể dùng tư liệu này."
Vừa nói, Đoàn Kết Nghĩa vừa móc một cây bút trong túi ra nhét vào tay vị lãnh đạo bên cạnh: "Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu, mọi người cho xin chữ ký đi, cứ viết là "Chúc Thái Thương Tông tín đồ khắp thiên hạ, càng làm càng tốt", hoặc là "xí nghiệp gương mẫu, nộp thuế đầy đủ" cũng được."
Nhóm lãnh đạo: "..."
Nhóm lãnh đạo ngơ ngác rốt cuộc cũng tìm lại được âm thanh của mình: "Xin hỏi, cậu là...."
Đoàn Kết Nghĩa: "A? Không phải mấy người tới đây thiết lập quan hệ ngoại giao với tôi à? Tôi là ma vương Atula a, vừa mới đăng cơ."
Nhóm lãnh đạo: "..."
Nhóm lãnh đạo mắt to trừng mắt nhỏ một hồi, lão lãnh đạo tóc hoa râm mệt mỏi quay đầu nói với nhóm cảnh vệ: "Nơi này không cần nhiều người như vậy, các anh ra ngoài mời nhóm chuyên gia vào đi."
***
Nhân gian.
Tiếng máy bay bay ầm ầm trên đỉnh đầu dần biến mất, cư dân nào đó ngồi bên cửa sổ xem suy đoán chiến tranh sắp ập tới ở trên mạng, tay cầm điếu thuốc đã đốt nhưng quên béng mất không hút ngụm nào, cổ cũng rụt lại, chỉ hận không lập tức gói gém hành lý dẫn người nhà cao chạy xa bay.
Thế nhưng không đợi người nọ xem giá vé máy bay xong thì trên TV đã truyền tới âm thanh ngọt ngào của phát thanh viên trong chương trình tin tức buổi trưa-----
"Tin tức đặc biệt, 15 giờ đế đô, lần diễn tập quân sự đầu tiên của bộ đội XX kết thúc, thật sự rất xin lỗi vì đã mang tới bất tiện cho các vị cư dân...."
Cư dân nào đó ngụ ở căn hộ nào đó khựng lại.
Sau đó bắt đầu cuống cuồng túa mồ hôi, cảm thấy vừa nãy mình khẩn trương hề hề như vậy đúng là có bệnh, sống ở một quốc gia hòa bình lại đi tin tưởng mấy lời vớ vẩn của đám dân mạng.
.114.
- ------[Lịch sự phát triển cận đại Atula]
*
Nhân gian.
Dân cư các nơi đều cảm giác được sinh hoạt hằng ngày có chút biến hóa.
Ở một tiểu khu nằm ở thành phố Mậu Hán, có nhà mở cửa sổ nhìn lên đỉnh đầu.
Cơn mưa vẫn còn đang tí tách rơi, không khí mang theo độ ẩm ướt át làm người ta yêu thích, bầu trời truyền tới tiếng máy bay chiến đấu ầm ầm từng trận từng trận liên tiếp, cũng không biết diễn tập bao nhiêu mà bắt đầu từ nửa đêm, đến giờ đã hơn mười tiếng đồ hồ nhưng vẫn không có dấu hiệu ngừng lại.
"Này là làm gì thế nhỉ? Có để người ta sống an bình nữa không a!" Một cư dân cư ngụ ở đây bị ầm ĩ cả một đếm không ngủ được, ban ngày cũng không xem được TV, châm điếu thuốc, rút di động ra muốn post bài lên diễn đàn than phiền, kết quả phát hiện trang đầu sớm đã bị tin tức tương tự đăng đầy.
Người nọ xem lướt qua một chút, phát hiện tình huống tựa hồ vượt khỏi dự liệu của mình.
Không chỉ Mậu Hóa, rất nhiều cư dân thành phố trong quốc nội phát hiện quốc gia trong một khoảng thời gian ngắn đột nhiên điều động một loạt quân sự dị thường.
Trừ bỏ máy bay chiến đấu thì còn có xe tank ở trên đường, sáng sớm không ít người đi làm đi học chụp được xe quân dụng chở đầy binh lính trang bị súng đạn đầy đủ. Những hình ảnh này vừa được đẩy lên tin hot thì lập tức bị an ninh mạng xử lý, hành động này rõ ràng là quốc gia không muốn dân chúng phát hiện không đúng, thế nhưng tình trạng đã khấp cấp đến mức bọn họ căn bản không thể không điều động quân lực.
Trên mạng thậm chí còn có người linh thông tin tức tiết lộ------
"Eo ơi! Tối hôm qua sân bay đế đô đột nhiên giới nghiêm, rất nhiều vị lãnh đạo xuất hiện ngồi máy bay của hãng X đặc biệt rời đi!"
"Tối hôm qua mấy người hàng xóm làm việc bên viện nghiên cứu ở tiểu khu bọn tôi hình như cũng bị người bí mật đón đi."
Tập hợp những tin tức lẻ tẻ trên mạng, dân mạng nhất thời bổ não, sợ hãi không thôi-----
"Trời ạ!!! Chẳng lẽ sắp có chiến tranh?!!?!?"
"Không lẽ nhóm lãnh đạo nhận được tin sớm, muốn bỏ lại chúng ta chạy trốn?!?!"
***
Mậu Hóa, nhóm lãnh đạo nhân gian lúc này cực kỳ căng thẳng.
Trên hàng xe sau, không ít chuyên gia từ khi nhận được điện thoại đến bị gõ cửa nhà chỉ khoảng mười phút, lúc này đang cực kỳ mê mang, mới đầu bọn họ còn tưởng mình được mời tham gia thảo luận nghiên cứu, thế nhưng sau khi tự giới thiệu thì phát hiện trong xe có không ít anh lớn trong ngành.
Nhóm chuyên gia nhíu mày xì xào bàn tán-----
"Chuyện gì đây? Vì sao hoàn toàn không báo trước tiếng nào đã đột nhiên triệu tập chúng ta? Có hạng mục nghiên cứu nào xảy ra vấn đề à?"
Cũng có người lo âu-----
"Chẳng lẽ chiến tranh sắp bùng nổ, quốc gia lâm vào tình trạng sinh tử tồn vong nên muốn dẫn chúng ta trốn tới khu vực an toàn trước? Nhóm lão nghiên cứu viên nghe vậy liền dựng râu kêu la ỏm tỏi với nhóm lãnh đạo ở phía trước: "Dừng xe! Nhiều dân chúng bình thường vẫn còn ở X thị, muốn chạy thì mấy người chạy đi, tôi không đi với mấy người!"
Nhóm lãnh đạo ngồi trước chỉ có thể bất đắc dĩ giải thích: "Các vị giáo sư, mọi người hiểu lầm rồi, này không phải chạy trốn, là làm nhiệm vụ ngoại giao thôi."
Nhóm chuyên gia trố mắt nhìn nhau: "Nhiệm vụ ngoại giao?! Nước nào?!"
Nhóm lãnh đạo: "..."
Nhóm lãnh đạo nhìn ra ngoài cửa sổ hít sâu một hơi: "...đại khái là, một mảnh đại lục mới đi."
Nhóm chuyên gia: "!!!!!"
***
Mậu Hóa, nhóm cư dân phổ thông ở xung quanh đã bị giải tán toàn bộ, lúc hai bên gặp mặt, dư quang khóe mắt Sóc Tông liếc nhìn mớ máy bay đậu đầy đất mà đám người này mang tới.
Nhóm lãnh đạo cực kỳ lo lắng: "Ngài khẳng định ma vương đã đăng cơ rồi?"
Sóc Tông lạnh lùng nói: "Tôi tận mắt nhìn hắn leo lên vương tọa."
Nhóm lãnh đạo yên lặng hai giây, phần giữa chân mày lộ ra mệt mỏi: "Tôi hiểu."
Hạ Thủ Nhân ở bên cạnh có chút do dự, không nỡ nhẫn tâm trấn an bọn họ: "Mọi người không cần khẩn trương như vậy."
Sao có thể không khẩn trương chứ? Nhóm lãnh đạo cười khổ, không phải cùng tộc thì nhất định sẽ sinh dị tâm, đây là đạo lý lưu truyền xưa nay, người xưa nói chỉ là bất đồng dân tộc mà thôi, hiện giờ lại là nhân gian cùng ma giới, sao có thể ung dung ứng phó được chứ?
Huống chi, từ trước đó ma giới đã tỏ rõ mình không phải đối thủ dễ đối phó.
Thực lực của bọn họ cường đại, làm việc không cố kỵ, mức độ nguy hiểm là không thể nghi ngờ. Là lãnh đạo cao tầng của quốc gia, bọn họ tự nhiên có thể tiếp xúc với một vài tin tức dân thường không thể tiếp xúc, tỷ như Thanh Long Huyền Vũ, tỷ như nhóm dị sĩ tài năng của Ninh Thiên, tỳ như rất nhiều giá trị quan lịch sử không phù hợp với yêu cầu của chủ nghĩa xã hội khoa học ngày nay.
Trong đoàn thể nhóm lãnh đạo cũng xuất hiện ý kiến bất đồng: "Chúng ta cứ đi như vậy thật sự quá mạo hiểm, hẳn phải bảo bọn họ tới chỗ chúng ta gặp mặt mới đúng."
Lãnh đạo đứng đầu vô lực đắc đầu: "Mơ đẹp thế, ông nghĩ đây là vụ ngoại giao thông thường chắc? Ma vương đã đăng cơ, dựa theo phong cách của bọn họ, sau khi tìm được đầu lĩnh không chủ động xuất binh quấy nhiễu trật tự xã hội mà lại chịu thiết lập quan hệ ngoại giao với chúng ta đã không phải chuyện dễ dàng rồi, ông nghĩ rằng chúng ta có thể chiếm thế thượng phong à? Không quản bọn họ có thật lòng hữu hảo hay không, xác xuất chung sống hòa bình với nhân loại cho dù chỉ có một phần vạn thì nguy hiểm này vẫn đáng giá để chúng ta mạo hiểm."
Dứt lời, lãnh đạo quay qua hỏi Sóc Tông: "Kia, cụ thể thì lúc nào chúng ta mới có thể gặp mặt bọn họ? Làm sao đi?"
"Kẽ nứt không gian cần Atula tự tay xé." Sóc Tông giơ tay nhìn đồng hồ: "Chắc sắp rồi."
Bên kia, nhóm chuyên gia ký xong hiệp nghị giữ bí mật thì đều khiếp sợ với điều khoản "không được phép tiết lộ địa điểm khảo sát"------
"Bây giờ là thế kỷ hai mươi mốt rồi, có vệ tinh ngoài vũ trụ thăm dò toàn bộ bề mặt địa cầu, quốc gia chúng ta làm sao có thể phát hiện tân đại lục được chứ?!"
"Thế nhưng trong điều khoản ghi rất rõ ràng a, không thể nào là giả được."
"Chẳng lẽ bên trung tâm nghiên cứu lại nghiên cứu được thiết bị thăm dò mới? Bí mật gửi lên vũ trụ?"
"Có thể phát hiện lục địa mới trên bản đồ thế giới thì thật sự là kỹ thuật hàng đầu có thể lật đổ nhận thức của nhân loại, độ bảo mật quá cao, cũng không biết là vị chuyên gia nào, tôi thậm chí ngay cả chút tiếng gió cũng không nghe thấy a."
Nhóm chuyên gia trao đổi một phen, trong lòng không khỏi kính sợ mãnh liệt với khoa học.
Đạt đến trình độ của bọn họ thì tự nhiên cũng biến cơ cấu kiến thức khoa học kỹ thuật của nhân loại khó đột phá thế nào, có thể xuất sắc vượt qua vệ tinh của các quốc gia thì thật sự là tin tức chấn động lịch sử giới khoa học!
Lúc này có một vị chuyên gia liếc nhìn thấy một hình ảnh thực không hợp phong cảnh.
Người nọ ngẩn người: "Đám người này....?"
Đồng bạn bên cạnh cũng nhìn qua, chỉ thấy một nhóm người tu hành mặc đạo bào tăng bào nhanh chóng đi tới gần, vượt qua bọn họ tiến tới gần nhóm lãnh đạo đang trao đổi với Sóc Tông cùng nhóm thụy thú.
Âm thanh của Sóc Tông từ xa xa truyền tới: "Tới rồi à."
Lão họa thượng dẫn đầu chắp tay gật đầu: "Atula cùng Phật môn liên quan sâu xa, hiện giờ ma vương đăng lại chịu từ bỏ làm ác nên mới có cơ hội giao lưu này. Ngã Phật từ bi, tự nhiên cũng nên tới chúc mừng hắn."
Nhóm chuyên gia tiếp nhận giáo dục hiện đại căn bản nghe không hiểu lời bọn họ nói, có người nhíu mày: "Nói cái gì vậy?"
Một người khác đáp: "Chẳng lẽ muốn tới tân đại lục truyền giáo?"
Nhóm chuyên gia cảm thấy rất có khả năng, không khỏi vô ngữ: "Đám phong kiến mê tín này đúng là không chịu bỏ qua chút cơ hội nào mà, tân đại lục được phát hiện là thành quả của khoa học tiến bộ, có liên quan gì tới quỷ quỷ thần thần của bọn họ đâu chứ?"
"Dân trí chưa mở a." Có người chỉ Sóc Tông nói: "Người trẻ tuổi kia là người phụ trách tập đoàn Ninh Thiên đúng không? Dáng vẻ cao to tuấn tú lịch sự, sự nghiệp cũng thành công, không ngờ cũng tin tưởng mấy thứ này."
Tai Sóc Tông rất nhạy, chỉ nhàn nhạt liếc nhìn nhóm chuyên gia một cái, cũng không muốn tham dự chủ đề chủ nghĩa duy vật với duy tâm này, chỉ nhận ra được gì đó, mở miệng nói với nhóm lãnh đạo: "Chuẩn bị đi, phải đi rồi."
Nhóm lãnh đạo còn đang nhỏ giọng thảo luận lập tức nghiêm nghị lại.
Rốt cuộc cũng phải đi rồi! Nhóm chuyên gia nháy mắt ngừng chủ đề mê tín, bắt đầu khao khát hướng về tân đại lục, thế nhưng cũng có chút nghi hoặc, nếu phải đi khảo sát thì sao không tới bờ biển, đưa bọn họ tới đất liền làm gì?
Lập tức có người nghĩ tới lời giải thích cực kỳ hợp lý: "Có thể là vì sợ nước khác thám thính được, sau khi tới Mậu Hóa sẽ ngồi lên máy bay phản ra đa đi?"
Quả thực rất có lý, mọi người rối rít gật đầu, một lần nữa cảm nhận được không có chỗ nào là không có sức mạnh khoa học, ngay sau đó bọn họ đột nhiên cảm nhận được một trận chấn động dị thường.
Nhóm chuyên gia sợ hết hồn quay đầu nhìn xung quanh, xảy ra chuyện gì vậy?! Là tiếng máy bay phản ra đa khởi động à?
Một giây sau đó, không khí ở trước mắt đột nhiên bị xé toạt ra thành một kẽ nứt màu đỏ đậm, ngay sau đó cái đầu kinh dị không nỡ nhìn của Thiên Ma thò ra, quan sát đám người.
Nhóm chuyên gia: "!!!!"
Nhóm lãnh đạo cũng có chút bị dọa, thế nhưng rất nhanh liền khôi phục trấn định, tỏ ý nhóm chuyên gia phía sau ở bên ngoài chờ.
Nhóm chuyên gia chìm trong chấn động bất ngờ: "Này! Này là chuyện gì?!"
Nhóm lãnh đạo có chút lúng túng, nhóm chuyên gia này là bọn họ lừa tới, mấy năm nay hoạt động tuyên truyền giá trị quan nồng cốt trong quốc nội rất tốt, xuất lực nhiều nhất chính là nhóm chuyên gia tác phong cấp tiến lập trường kiên định này. Trước đó bọn họ không nói thật tình huống, một là lo lắng tin tức bị tiết lộ, hai là không muốn nhóm chuyên gia cấp tiến này chê trách mình mê tín, thế nhưng để tới lúc này thì lại càng không biết nên giải thích thế nào.
Sóc Tông đứng giữa không khí yên lặng hai bên nhịn không được nhếch mép: "Không gian đa duy, không khoa học à?"
Nhóm chuyên gia: "..."
Bọn họ nhất thời không biết nên mở miệng thế nào, chỉ có thể chuyển hướng sang đối tượng vừa bước ra khỏi kẽ nứt, này hoàn toàn không thể dùng lý luận khoa học giải thích a! Nhóm chuyên gia nhìn chằm chằm cái đầu chi chít mắt của Thiên Ma: "Này! Này là!"
Sóc Tông: "Phát dục không tốt nên thai nhi bị dị dạng."
Nhóm chuyên gia: "..."
Cậu đã kiên trì như vậy... được rồi.
Thiên Ma: "??"
Thiên Ma nghe không hiểu nhưng loáng thoáng cảm giác được không phải lời khen, cố tình lại không dám tranh chấp với sư đệ của bệ hạ, chỉ có thể tức giận trừng mắt với Sóc Tông.
Sóc Tông hoàn toàn không có chút áy náy, còn cắn ngược lại một hớp: "Mi tới muộn."
Thiên Ma nghẹn, lúc này mới không cam lòng nói: "Mi cũng không phải không biết, bệ hạ phân phó trên dưới ma giới chuẩn bị sẵn sàng nên ta mới tới muộn một chút."
Nhóm lãnh đạo vừa nghe tới từ chuẩn bị thì tội tâm lập tức căng thẳng.
Cùng lúc đó lại cảm thấy điều này nằm trong dự liệu. Thành lập ngoại giao giữa các nước khác với nhau cũng đã rất khó khăn, huống chi là hai thế giới lần đầu tiên trao đổi? Vì nhiệm vụ lần này, bọn họ cũng điều động gần nửa nguồn vũ lực quốc gia, bên ma giới chắc hẳn cũng là tình huống tương tự đi?
Nhìn biểu tình xả thân liều chết của bọn họ, Sóc Tông không khỏi cảm thấy phức tạp quay đầu đi.
Chuẩn bị....
Nhóm lãnh đạo càng đi tới gần cửa ra ma giới thì nội tâm lại càng căng thẳng, máy bay chiến đấu đậu ở bên ngoài chính là để đề phòng ma giới lật lọng mơ tưởng tới nhân gian. Dù sao thì mặc dù đã nói là thiết lập quan hệ ngoại giao nhưng ai biết được bọn họ rốt cuộc có thái độ gì cùng yêu cầu gì chứ? Nếu yêu cầu quá nghiêm khắc hoặc là ôm địch ý với nhân loại thì nhân loại sẽ không bị động chịu đánh, cho dù khó khăn thế nào cũng sẽ phản kích.
Ôm tính toán như vậy, bọn họ là nhóm đi đầu, nội tâm thật sự cực kỳ khẩn trương.
Thế nhưng thân ở chức vụ này, đây là chức trách cùng số mệnh mà bọn họ không thể nào chống cự.
Lãnh đạo đứng đầu bước ra khỏi kết giới, đưa tay đút vào trong túi áo khoác, bên trong có một khẩu súng bỏ túi.
Chờ đợi nhân loại sẽ là gì? Hai nền văn hóa bất đồng va chạm sẽ dẫn tới hậu quả gì?
Sống lưng lãnh đạo thẳng tắp, mái tóc hoa râm lộ ra gian nan từng trải, ánh mắt khẽ chớp động, cuối cùng lưu luyến liếc nhìn phía sau một cái, hít sâu một hơi, bước chân ra ngoài.
Ầm ------
Một tiếng pháo kinh thiên động địa vang lên, ngay sau đó là liên tiếp tiếng oanh tạc.
Lão lãnh đạo cứng đờ người trợn trừng hai mắt, đợi đến khi tầm mắt khôi phục rõ ràng thì chính là: "................"
Trước mắt là đỉnh núi ma giới hoang vu, dây pháo đỏ rực đang nổ đì đùng, phía sau còn đang đốt pháo bông, từng bông từng bông nổ chói sáng trên bầu trời hoàng hôn ma giới.
Không biết từ nơi nào truyền tới tiếng nhạc du dương------ "hey~ ~ hôm nay là một ngày tốt ngày tốt...."
Trên khoảng đất trống phía trước có một đám nữ ma la biểu tình không tình nguyện nhảy múa theo sự hướng dẫn của Phiền Não Ma.
Lão lãnh đạo: "..."
Nhóm lãnh đạo khác ở phía sau lưng ông cũng vừa bước ra: "..."
Phía sau nhóm ma la, hai bóng người mặc âu phục đứng song song, một vóc dáng cao lớn một nhỏ gầy, nháy mắt nhìn thấy bọn họ liền giơ tay ra hiệu, phía sau có hai ma la thân hình cao lớn nhanh chóng đi ra hai bên, giơ cao biểu ngữ thật dài trong tay, bên trên viết-----
[Nhiệt Liệt Chào Mừng Hội Nghị Thiết Lập Quan Hệ Ngoại Giao Lần Đầu Tiên Của Atula Giới Cùng Nhân Gian!]
Nhóm lãnh đạo: "..."
Vệ Tây đứng đối diện, nhanh chóng nhìn ra phía sau nhóm lãnh đạo, khẽ nhíu mày, tựa hồ nhìn thấy thứ gì đó bất mãn.
Lão lãnh đạo bị nhìn chằm chằm có chút khẩn trương, còn tưởng cảnh vệ mình mang tới làm đối phương cảnh giác, lúc này lại nghe Vệ Tây nói: "Các người không dẫn truyền thông tới à?"
Nhóm lãnh đạo: "..."
Vệ Tây có chút thất vọng, chuyện gì đây a, thiết lập quan hệ ngoại giao hai nước có thể lên truyền hình thế giới, cậu còn định nhân cơ hội này quảng cáo cho Thái Thương Tông, thậm chí còn không tiếc chi phí khẩn cấp chi tiền an bài nghi thức hoan nghênh, làm biểu ngữ dây pháo, còn đặc biệt mua lễ phục cho mình cùng hai đồ đệ (mặc dù nhị đồ đệ không chịu mặc), ngay cả tóc tai cũng chải chuốt đàng hoàn, kết quả truyền thông lại không tới?
Đoàn Kết Nghĩa nhặt di động dưới đất lên tắt nhạc, đồng thời an ủi: "Không sao đâu sư phụ, chúng ta tự mình chụp, các vị lãnh đạo mau tới đây, tới đây, khoan họp đã, chụp hình cái đã!"
Vừa nói vừa nhét điện thoại vào tay Thiên Ma ở bên cạnh, dạy hắn cách chụp hình, sau đó tiến tới gọi nhóm lãnh đạo tiến tới đứng trước biểu ngữ.
Vệ Tây gọi: "Khuyết Nhi!"
Sóc Tông trầm mặc đứng ở khe nứt không chịu động, cuối cùng bị Vệ Tây kéo qua chụp hình chung.
Vệ Tây vẫn còn chút tiếc nuối: "Đáng tiếc trước đó không mở kẽ nứt thông tới Thái Thương Tông, bằng không trở về một chuyến lấy giấy phép kinh doanh của chúng ta tới thì hiệu quả tuyên truyền sẽ tốt hơn."
Sóc Tông: "..."
Đoàn Kết Nghĩa: "Không sao đâu sư phụ, trở về P một chút là được, con chỉnh sửa hình khá tốt a. Lần sau lúc quay hình quảng cáo cũng có thể dùng tư liệu này."
Vừa nói, Đoàn Kết Nghĩa vừa móc một cây bút trong túi ra nhét vào tay vị lãnh đạo bên cạnh: "Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu, mọi người cho xin chữ ký đi, cứ viết là "Chúc Thái Thương Tông tín đồ khắp thiên hạ, càng làm càng tốt", hoặc là "xí nghiệp gương mẫu, nộp thuế đầy đủ" cũng được."
Nhóm lãnh đạo: "..."
Nhóm lãnh đạo ngơ ngác rốt cuộc cũng tìm lại được âm thanh của mình: "Xin hỏi, cậu là...."
Đoàn Kết Nghĩa: "A? Không phải mấy người tới đây thiết lập quan hệ ngoại giao với tôi à? Tôi là ma vương Atula a, vừa mới đăng cơ."
Nhóm lãnh đạo: "..."
Nhóm lãnh đạo mắt to trừng mắt nhỏ một hồi, lão lãnh đạo tóc hoa râm mệt mỏi quay đầu nói với nhóm cảnh vệ: "Nơi này không cần nhiều người như vậy, các anh ra ngoài mời nhóm chuyên gia vào đi."
***
Nhân gian.
Tiếng máy bay bay ầm ầm trên đỉnh đầu dần biến mất, cư dân nào đó ngồi bên cửa sổ xem suy đoán chiến tranh sắp ập tới ở trên mạng, tay cầm điếu thuốc đã đốt nhưng quên béng mất không hút ngụm nào, cổ cũng rụt lại, chỉ hận không lập tức gói gém hành lý dẫn người nhà cao chạy xa bay.
Thế nhưng không đợi người nọ xem giá vé máy bay xong thì trên TV đã truyền tới âm thanh ngọt ngào của phát thanh viên trong chương trình tin tức buổi trưa-----
"Tin tức đặc biệt, 15 giờ đế đô, lần diễn tập quân sự đầu tiên của bộ đội XX kết thúc, thật sự rất xin lỗi vì đã mang tới bất tiện cho các vị cư dân...."
Cư dân nào đó ngụ ở căn hộ nào đó khựng lại.
Sau đó bắt đầu cuống cuồng túa mồ hôi, cảm thấy vừa nãy mình khẩn trương hề hề như vậy đúng là có bệnh, sống ở một quốc gia hòa bình lại đi tin tưởng mấy lời vớ vẩn của đám dân mạng.
.114.
Danh sách chương